Chương
15:
Cha Và Con Gái Văn Thế Giới
Edit: Moon Lương Bình vừa vội lại vừa hoảng. Hai người bọn họ hoàn toàn không có tâm tư nói chuyện yêu đương. Bọn họ đem toàn bộ tâm thần đặt ở việc né tránh Bách Hợp. Vừa nghe đến âm thanh trước đây Lương Bình tha thiết mơ ước gọi hai chữ lão công, hiện tại Lương Bình nghe thấy liền run run, giống như thanh âm gọi hồn, khiến hai người mệt mỏi không chịu nổi.
Mà bởi vì Lương Bình đã lớn tuổi, từng trải sâu, cho dù bị đả kích khiến trong lòng suy sụp, nhưng vẫn duy trì thanh tỉnh. Mà Lương Tình lúc trước bị Bách Hợp cho người ta giáo dục, nàng từng nghĩ dưới tình huống như vậy sẽ nổi điên. Nhưng nàng không có điên, ngược lại so với Lương Bình còn muốn thanh tỉnh hơn. Gần đây Lương Bình đã bắt đầu nói mê sảng. Hắn đã trốn đủ rồi, cuộc sống như vậy khiến hắn mệt mỏi.
Hơn nữa cuộc sống của hai người cực độ túng quẫn. Tiền lúc trước Lương Tình trộm của Bách Hợp bốn vạn, hai người tiêu hơn một năm, dù đã tiết kiệm cũng đều tiêu hết. Hơn nữa bị Bách Hợp đuổi theo, Lương Bình căn bản không có thời gian đi làm công kiếm tiền. Bởi vậy, cuộc sống của hai người càng túng quẫn. Hai năm trôi qua, Lương Bình sống thập phần lạc phách. Tình yêu của hai người không có khả năng thực hiện. Lương Tình bây giờ giống như chuột chạy qua đường, nói cái gì tình yêu liền có vẻ giả một chút.
Chỉ là chuyện cha và con gái náo đến cơ hồ hơn nửa khu đều biết, trốn cũng không có phương pháp trốn, tình yêu càng không giống như trước thuần túy. Lương tâm khiển trách cùng áy náy, giống như ngọn núi áp ở trong lòng bọn họ. Hơn nữa, Bách Hợp lại thường thường xuất hiện nhắc nhở bọn họ. Lương Tình thống khổ thanh tỉnh, Lương Bình càng về sau càng không chịu được, cả người muốn nổi điên.
Đạt được kết quả như thế, Bách Hợp vốn hết sức hài lòng. Tuy nói nàng không thể tưởng tượng được tình tiết lại phát triển đến cuối cùng hướng Lương Tình báo thù. Nhưng dưới sự dẫn dắt của mình, nhìn thấy Lương Tình bây giờ rối bù, vẫn chưa tới hai mươi tuổi lại già nua giống như ba mươi tuổi, so với Bách Hợp trang điểm còn muốn thê lương hơn. Nàng mặc dù chuẩn bị thu tay lại, nhưng Lương Tình cuốc cùng vẫn bị người luân. Nàng chịu không nổi như vậy kích thích, mấy lần suýt chút nữa cắt cổ tay tự sát. Nhưng Bách Hợp cứu nàng. Chết như vậy thật tiện nghi nàng. Nàng đã không hiểu được thông cảm mẫu thân năm đó bị Lương Bình cường bạo thống khổ, bây giờ nàng biết bị người cường muốn tự sát, đã chậm.
Càng thê thảm hơn chính là, Lương Tình có thai. Mấy lần chuẩn bị xóa sạch đứa nhỏ trong bụng nàng, Bách Hợp đều cho người nhìn chằm chằm, không cho nàng thành công.