Nam Bất Hưu cười lớn đi tới đón tiếp, Đồng Quan vội vàng giới thiệu.
Nam Bất Hưu lập tức mở miệng gọi Bỉnh tiền bối, Nhan tiền bối, Lương tiền bối khiến cho ba người vô cùng hưởng thụ, liên tục xua tay nói không dám.
Nếu như là Luyện Khí Sĩ phổ thông gọi bọn hắn là tiền bối thì bọn hắn sẽ thản nhiên nhận, nhưng Nam Bất Hưu trước mắt không phải là Luyện Khí Sĩ bình thường!
Theo tin tức đáng tin cậy thì đã có ba tên cao thủ Trúc Cơ chết ở trong tay đối phương. Nói cách khác, ba người bọn hắn còn không đủ để Nam Bất Hưu giết.
Bị loại người tàn nhẫn như vậy gọi là tiền bối chính là một loại vinh quang.
- Mời tiền bối vào trong!
Nam Bất Hưu nhiệt tình dẫn ba người đến đình giữa hồ tại hậu viện, dâng lên Quân Sơn Vân Trân, nhiệt tình chiêu đãi.
Sau khi kết thúc màn chào hỏi khách sáo, Nhan Hữu Sinh mở lời trước:
- Nam gia chủ, ngươi đã thấy cảnh tượng nháo loạn hiện giờ ở thành Kê Sơn rồi đấy. Đã đến thời khắc nguy cơ, nếu tiếp tục rối loạn như vậy thì toàn bộ thành Kê Sơn sẽ bị hủy diệt, cho nên chúng ta cấp bách cần Nam gia chủ ra mặt ổn định cục diện.
- Chiết sát Bất Hưu, chiết sát Bất Hưu, ta nào đảm đương nổi vị trí người chủ sự này!
Sau đó, trên mặt hắn xuất hiện vẻ mê mang, hỏi:
- Thành Kê Sơn rối loạn sao?
- A? Ngươi không biết sao?
Ba người Nhan Hữu Sinh, Bỉnh Chấn Vũ, Lương An Tĩnh kinh ngạc nhìn về phía Nam Bất Hưu.
Hắn lắc đầu tỏ vẻ mình thật sự không biết gì cả, đáp:
- Tên khốn kiếp Viên Thành kia phá hủy dây chuyền sản xuất Người Máy Lực Vương của ta, mấy ngày nay ta vẫn luôn bận rộn tu sửa, bảo đảm có thể thuận lợi hoàn thành đơn đặt hàng. Thật sự là không có thời gian chú ý những chuyện khác.
Nam Bất Hưu nói nửa thật nửa giả.
Trong lòng không khỏi thở phào một hơi, không phải tới định tội là được rồi!
Xem dáng vẻ ba người cũng không phải tới tìm phiền toái, mà là cầu ta ra mặt, như vậy cũng dễ nói chuyện hơn.
Nhan Hữu Sinh lập tức cau mày.
Thành Kê Sơn xảy ra động tĩnh lớn như vậy mà ngươi còn có thể không hay biết gì cả!? Quả thật là không cập nhật tin tức.
Nhưng cả ba ngẫm nghĩ một chút đã hiểu rõ Nam Bất Hưu đang cố đùn đẩy trách nhiệm! Đây là muốn nói thành Kê Sơn hỗn loạn không liên hệ gì tới ngươi sao?
Cạn lời.
Tuổi không lớn nhưng đã là cáo già rồi.
- Nam gia chủ, hiện tại thành Kê Sơn hỗn loạn quá lớn, nếu không ngăn lại thì toàn bộ thành Kê Sơn sẽ có nguy hiểm diệt vong. Một khi thành Kê Sơn bị tổn thương trọng đại, chờ thành chủ trở về thì chúng ta và ngươi chắc chắn sẽ bị hỏi thăm.
- Cho nên, với tư cách là người có chiến lực cao nhất, ngươi nên đứng ra dẹp yên chuyện này.
Lương An Tĩnh nói với giọng điệu không hài lòng.
Hắn cũng nghe ra là Nam Bất Hưu đang từ chối.
- Cái gì!! Nguy cơ lớn đến như vậy sao?
Nam Bất Hưu trợn to hai mắt, cả kinh nói:
- Thân là một thành viên của Kê Sơn, ta tuyệt đối không thể ngồi yên mặc kệ Kê Sơn hỗn loạn. Ba vị tiền bối, có gì cần ta làm thì cứ việc nói.
- Tuy rằng thực lực Bất Hưu thấp kém nhưng lại có một trái tim yêu quý quê hương. Nếu có yêu cầu đến ta thì dù lên núi đao xuống biển lửa Bất Hưu cũng không chối từ.
Nam Bất Hưu nói một cách hùng hồn và dõng dạc.
Nếu không đoán được ngươi là một con cáo già thì chúng ta thật sự tin tưởng lời nói ma quỷ của ngươi!
Lương An Tĩnh và Nhan Hữu Sinh chửi thầm.
Bỉnh Chấn Vũ tin, mừng rỡ nói:
- Nam gia chủ yêu quý Kê Sơn như vậy, thật là trụ cột của thành Kê Sơn! Nếu Nam gia chủ đã nói thế thì ta cũng xin nói thẳng.
Bỉnh Chấn Vũ ngồi thẳng người, trịnh trọng nói:
- Có thể giết chết ba cao thủ Trúc Cơ, chiến lực của Nam gia chủ là không thể nghi ngờ, tuyệt đối là có thực lực trấn áp một thành.
- Hiện tại, chúng ta hi vọng Nam gia chủ có thể đứng ra ngăn chặn Kê Sơn hỗn loạn.
Nam Bất Hưu lập tức xua tay không chút suy nghĩ, nói:
- Không được, không được, ta chính là một tên luyện khí sĩ nhỏ nhoi, kinh nghiệm không đủ, uy vọng không đủ, cũng không dám tự đại.
- Vả lại Mã gia, Cao gia, Triệu gia và Tôn gia đều có cao thủ Trúc Cơ hậu kỳ, nào đến lượt ta lên sân khấu chứ, cái này có khác gì đặt ta lên giàn nướng đâu? Không được, không được.
Nam Bất Hưu xua tay lia lịa.
Con mẹ nó, bảo ta trấn áp hỗn loạn còn không phải là bảo ta đứng ở mặt đối lập với mọi người? Chuyện này kiên quyết không làm, ta còn phải làm ăn!
- Bốn nhà đều có thù oán với nhau, hiện tại còn ra tay tiêu diệt đối phương, đều là người trong cuộc, làm sao mà bọn họ có thể đứng ra được?
Bỉnh Chấn Vũ bất mãn nói, trên khuôn mặt có vài phần oán niệm.
Nhan Hữu Sinh nhìn Nam Bất Hưu bên ngoài từ chối nhưng ánh mắt lại trấn định, trong lòng đại khái đoán được suy nghĩ của hắn ta.
Đây là muốn chỗ tốt, hoặc muốn nói điều kiện!