Chương 72: Đa Tạ Ân Tái Tạo Của Gia Chủ, Chúng Ta Chết Vạn Lần Không Chối Từ!

Ở thế giới tu tiên như Đại Hoang, khôi phục thân thể tàn khuyết quả thực là quá đơn giản, mỗi cảnh giới đều có một đống đan dược.

Cái gì mà Đoạn Liễu đan, Ất Mộc đan, Liễu Tâm đan, Ngũ Hổ Đoạn Cốt đan, v.v… Chúng nó đều có thể khôi phục cánh tay, tứ chi bị gãy như cũ. Có thể nói, chỉ cần đầu không lìa cổ thì tuyệt đối chữa hết cho ngươi.

Có điều hơi tốn kém một chút mà thôi.

Thậm chí những người tu luyện công pháp thuộc tính mộc không cần ăn đan dược, chỉ cần dùng pháp lực của bản thân là có thể phục hồi thân thể như cũ rồi.

Lúc trước, bọn hắn không có tiền, hoặc dùng tiền ở nơi quan trọng hơn, cho nên lựa chọn từ bỏ bản thân.

Nhưng bây giờ gia chủ của bọn hắn là Nam Bất Hưu hắn đã đến đây, còn có thể bạc đãi bọn hắn sao?

Không thể nào.

Nhân Tâm Các là cửa hàng đan dược lớn nhất tại thành Kê Sơn, đồng thời nó còn là cửa hàng quan phương của Tê Hà kiếm phái quan, dù giá cả đắt nhưng chất lượng bảo đảm, thuốc đến bệnh trừ là chức nghiệp cơ bản nhất.

Còn chưa tới Nhân Tâm Các thì Nam Bất Hưu đã nhìn thấy Đồng Quan đang trò chuyện với một lão giả tiên phong đạo cốt ở trước cửa.

Trước khi tới đây thì Nam Bất Hưu có hẹn Đồng Quan, nhờ hắn giới thiệu một vị đan sư tốt, không ngờ đối phương lại chờ mình ở cửa.

Hắn vội vàng chạy tới trước mấy bước, giữ tư thái thấp rồi cung kính hành lễ, đồng thời dâng lên một khỏa linh thạch thượng phẩm, lão đan sư nhất phẩm của Nhân Tâm Các thấy vậy nhất thời vui vẻ ra mặt.

- Chỉ có mấy người này thôi đúng không? Đi theo ta, một lúc nữa ta khiến bọn họ tung tăng nhảy nhót đi ra ngoài.

Lão đan sư không nói nhảm, lập tức dẫn đầu đưa mọi người tới hậu viện.

Nam Bất Hưu và Đồng Quan thì bị đuổi ra ngoài, không cho quan sát.

- Nhờ có Đồng lão ca mà ta mới có thể mời tới đan sư cấp 1!

Nam Bất Hưu cười cảm ơn.

- Được rồi, đều là lão huynh đệ với nhau, nói những lời này quá khách sáo.

Hồ đan sư mới từ trong tông môn xuống đây, không quá biết cách giao thiệp với người khác, Nam lão đệ đừng để bụng!

Đồng Quan giải thích một câu.

- Lý giải, lý giải, những người có bản lãnh thường có tính tình, ha ha!

Nam Bất Hưu nói:

- Sau khi Hồ đan sư chữa trị xong, chúng ta mời hắn đến Trúc Tâm Lâu dùng bữa cùng nhau được chứ?

Đan sư cấp 1 chính là sự tồn tại có thể trị liệu cao thủ Trúc Cơ, thời khắc mấu chốt có thể cứu mạng người, hắn nào dám đắc tội.

- Ta cũng đang có ý đó, ha ha.

Đồng Quan cười nói.

Hai người lại trò chuyện mấy câu, sau đó Đồng Quan trở về Chấp Sự Điện.

Nam Bất Hưu đi tới Trúc Tâm Lâu trước để đặt phòng, khi trở lại Nhân Tâm Các thì mặt trời đã ngả về phía tây, vừa vặn gặp phải đám người Dương Dũng đi ra.

Từng người đều lành lặn, tay chân đầy đủ, trên mặt ai nấy đều tràn đầy nụ cười.

- Thế nào?

Nam Bất Hưu cười hỏi.

- Rất tốt!

Dương Dũng cười vén ống quần lên, cho thấy cặp chân giống như là trẻ mới sinh.

- Hồ đan sư nói ta cần chậm rãi thích ứng, huấn luyện ba tháng là có thể khôi phục như ban đầu rồi.

- Ta thì chỉ cần hai tháng thôi, ha ha!

Có người giơ cánh tay mới của mình lên rồi vui vẻ nói.

- Ta chỉ cần từ từ thích ứng ánh sáng là tốt rồi.

Có người để lộ bịt mắt khoe khoang.

- Ta thì..

Mọi người rối rít khoe với Nam Bất Hưu về cơ thể mới của mình.

- Tốt tốt tốt.

Nam Bất Hưu nhìn thấy mọi người như được tái sinh lần nữa, cười nói liên tiếp ba từ tốt, không thể che giấu được sự vui vẻ trên mặt.

Cuối cùng tất cả mọi người đều khom người hành lễ, đồng thanh hô to:

- Đa tạ ân tái tạo của gia chủ, chúng ta chết vạn lần không chối từ!

- Các vị huynh đệ mau mau đứng lên đi. Mọi người đều là huynh đệ một nhà, đây là chuyện mà ta nên làm!

Nam Bất Hưu vội vàng đỡ từng người đứng dậy.

Mọi người đều nhìn về phía hắn với ánh mắt tràn đầy cảm kích, trong lòng phát thề, dù có chết cũng phải bảo vệ Nam gia.

……..

Phân phó mọi người đi về trước, Nam Bất Hưu gọi Dương Dũng đi theo mình mời Hồ đan sư đi Trúc Tâm Lâu.

Đối phương mới đầu còn ngượng ngùng, sau một hồi năn nỉ ỉ ôi và nịnh nọt của Nam Bất Hưu thì hắn mới cười hì hì đáp ứng.

- Nếu Nam gia chủ thành tâm thành ý như thế, vậy ta phải nể mặt mà đi ăn bữa cơm này rồi.

Hồ Hãn Lâm cười hì hì nhận lời.

- Vậy mới đúng chứ! Mời Hồ đan sư!

- Được, được!

Một nhóm ba người đi về phía Trúc Tâm Lâu.

Trong lúc tán gẫu trên đường đi, Nam Bất Hưu đã moi được tin tức quá khứ của Hồ Hãn Lâm và mục đích đối phương đến thành Kê Sơn.

Hồ Hãn Lâm, đan sư cấp 1 của Bách Hương Cốc Tê Hà kiếm phái, hắn không phải người thành Kê Sơn mà là người Thanh Dương. Thời trẻ bi thảm, may mắn được một y tu nhận nuôi, rất có thiên phú về mặt đan dược. Hắn tập được một tay bản lãnh luyện đan, sinh sống ở phường thị.

Một lần vô tình nhìn thấy phong chủ Lạc Hà Phong lúc còn trẻ, nhất thời sinh lòng ái mộ, dứt khoát kiên quyết đi theo đối phương, đáng tiếc phong chủ chướng mắt lão.