Thế này thì bọn hắn không chỉ mạnh hơn Liễu Như Sơn, Liễu Như Hải gấp mấy lần.
Quả thật khiến người xem trợn mắt há mồm.
Không hổ là những ngoan nhân thường xuyên đánh nhau với yêu thú trải rộng khắp Kê Sơn.
Nam Bất Hưu chỉ có thể thốt mẹ nó, hắn không nghĩ tới, Người Máy Lực Vương trong tay đám người này, lại có thể biểu hiện tuyệt vời đến vậy.
Hai mắt Nam Bất Hưu sáng rực lên.
- Nhờ bọn hắn thử nghiệm bọn chúng, không những có thể kiểm tra toàn bộ chức năng, mà còn cho mọi người thấy được sự mạnh mẽ của nó.
Hắn lập tức hô lớn:
- Mọi người cứ dùng hết toàn lực, đừng nương tay, hãy tiến hành đối kháng với nhau, như thế mới kiểm tra được sức mạnh chân chính của Người Máy này.
- Được.
Tất cả đáp.
Bọn hắn tự tìm đối thủ của mình, binh binh bốp bốp đánh nhau. Giữa trời đêm, ở xa xa truyền đến tiếng mắng chửi của hàng xóm bên trái không dứt.
Nam Bất Hưu đứng ngoài cẩn thận quan sát, thử tìm xem có chiếc Lực Vương cơ giáp nào chưa đủ tiêu chuẩn không.
Hắn nhìn một hồi lâu, không thấy có người máy nào không đạt chất lượng, trái lại hắn phát hiện, nhiều người không hợp dùng kiếm Trảm Yêu, vì bản thân họ chưa từng xài trọng kiếm.
Thử nghiệm loại vũ khí hạng nặng như kiếm Trảm Yêu trông cực kỳ không tự nhiên, sức mạnh toàn thân cũng không thể hoàn toàn phát huy được.
Đúng như dự đoán, không lâu sau, một con nhảy ra khỏi vòng chiến, kêu lớn:
- Haiz, bảo hắn mau đưa cho ta một thanh trường thương. Bà nội nó dùng cái này đánh không được, tự nhiên thua.
- Mau lấy cho hắn!
Liễu Như Hải lấy thương Bá Vương từ trong nhà kho ném cho người kia.
Người kia lập tức vứt kiếm Trảm Yêu đi, dùng bàn tay kim loại đón lấy cây thương, đùa nghịch sờ hoa văn ở trên, cười to nói:
- Vẫn là cái này thuận tay.
Quả nhiên, sau khi vào lại vòng chiến, hắn ta đánh đối thủ liên tục lùi về sau.
- Cho ta hai lưỡi búa! Ta muốn chém chết hắn…
Người dùng phủ, người dùng thương, người dùng kiếm, người dùng đại đao, người dùng chùy, dùng côn,... Đều đánh đến vô cùng đã tay.
Điều đó khiến Nam Bất Hưu nhận ra, không phải cứ kiếm Trảm Yêu là hợp, người dùng vẫn có thể sử dụng những binh khí khác.
Tôn Hưng cũng không nhịn được nhảy vào sân, tay không so chiêu với mấy chiếc Người Máy Lực Vương khác, tự mình cảm nhận lực đạo, tốc độ, phản xạ của nó.
Sau khi hắn cảm nhận xong thì hắn vô cùng hài lòng, lớn tiếng nói:
- Nam lão ca, Hưng Định cháu ta muốn đặt ba mươi chiếc cơ giáp này! Đợi lão đại nhà ta đến sẽ đưa tiền cho ngươi. Nhưng ngươi cũng phải tặng cho ta một ít binh khí đấy.
- Được, Như Hải ghi vào.
Nam Bất Hưu cười nói.
- Vâng, thưa gia chủ.
Liễu Như Hải phấn khích kéo Tôn Hưng vào phòng nhỏ bên cạnh nghiêm túc ghi chép.
Những đội trưởng, gia chủ có thế lực khác thấy thế cũng vào theo, tùy vào tình hình tài chính mỗi gia tộc mà đặt đơn hàng mười chiếc, tám chiếc hoặc hai mươi chiếc Người Máy Lực Vương. Cuối cùng tổng cộng lại có tám mươi tám con người máy được đặt hàng.
Mọi người đều cực kỳ hưng phấn. Có Lực Vương cơ giáp, sức mạnh của đội ngũ bọn hắn sẽ tăng lên gấp bội thậm chí gấp mấy lần. Lúc đó, bọn hắn sẽ giết được nhiều yêu ma hơn, tiền cũng sẽ dần dần kiếm được nhiều hơn.
Tất cả đều tràn đầy vọng vào tương lai, mong kiếm thật nhiều tiền.
Sau nửa giờ, năng lượng của linh thạch hạ phẩm cuối cùng cũng hết, mọi người lúc này mới chịu ngừng.
Nam Bất Hưu tập hợp cả đám lại, hỏi thăm ý kiến.
- Hệ tấn công của Người Máy Lực Vương rất tốt, đánh được tầm xa, còn về hệ phòng thủ, tầm gần thì cần phải chú ý hơn. Chỉ là vấn đề lớn nhất ở đây chính là phần lớn năng lực của người sử dụng, theo ta thấy như kiếm Trảm Yêu, chùy Lưu Tinh vẫn ổn, luyện tập nhiều một chút là dùng được rồi, còn cung tiễn thì hơi bó tay.
- Cung tiễn tuy mạnh, nhưng đám người ở tầng dưới chót như bọn ta rất ít khi dùng. Không bằng ngươi đổi nó thành phi phủ, đoản mâu, các loại súng ngắn dành cho đối tượng tầm xa đi.
A Cửu nhổ nước bọt nói.
- Đúng thế, đúng thế, kiếm Trảm Yêu, chùy Lưu Tinh luyện mười mấy hai mươi ngày là có thể dùng, học một hai năm là tinh thông. Nhưng cung tiễn thì khác, thứ đồ chơi đó cần sự chính xác. Đám người già cẩu thả như bọn ta càng không có cái gọi là chính xác kia đâu. Đề nghị Nam lão ca đổi vũ khí đi.
- Để bọn ta đeo dây cung, chính là vô cùng lãng phí!
- Đúng vậy.
Phần lớn mọi người đều đề nghị như thế.
Nam Bất Hưu bừng tỉnh, hồi nãy xem bọn hắn đấu nhau, đều không đụng tới cung tiễn, lúc đầu hắn tưởng bọn họ sợ làm ảnh hưởng đến quá trình chiến đấu. Không ngờ là do không muốn.
Điều này nằm ngoài sự dự đoán của hắn.
Nam Bất Hưu vội vàng hỏi thăm, mới biết được nguyên nhân. Thứ nhất, cung tiễn cần sự chính xác, bắn ra thì dễ, bắn chuẩn mới khó. Đặc biệt đối với tốc độ di chuyển của yêu thú thì càng không dễ xơi.
Thứ hai, cung tiễn hao phí rất nhanh, mũi tên đã bắn ra, khả năng tìm lại được không cao, quá lãng phí, nên từ nhỏ bọn hắn đã không học.
Nhưng đoản mâu và các loại súng ngắn thì khác, ưu điểm là to con, dễ tìm, lại có tính cơ động, những yêu thú có hình thể lớn, có tay có mắt cơ bản là có thể đánh trúng, thậm chí lực sát thương còn mạnh hơn.
Nam Bất Hưu lắng nghe ý kiến của mọi người xong, đổi khuôn làm bộ phận cung tiễn thành phi phủ ngay trong đêm.
Sau khi hẹn thời gian lấy hàng xong, lúc này mọi người mới hết sức phấn khích rời đi.
Ban đầu hắn chỉ muốn tìm người quảng bá Người Máy Lực Vương mà thôi, nhưng hiện tại thì không cần nữa.