Không một ai có thể nói gì hắn!
Ngươi chơi quy tắc, ta sẽ lợi dụng quy tắc chơi chết ngươi, Ngươi chơi ám sát, ta sẽ lật tung cả Viên gia của ngươi lên. Ta không tin, từ lượng thông tin bùng nổ đến lão tử, chỉ có ngươi là biết chơi.
Viên gia nhất định phải bị diệt.
Nhưng chỉ có chết thân thì quá hời cho các ngươi, phải chết trong tuyệt vọng mới thật sự lý tưởng!
Điều Nam gia cần bây giờ chính là địa vị, sự nghiệp, danh tiếng, quyền lực, và nghiền ép toàn bộ thế lực kinh tế của Viên gia. Bất luận là ở phương diện gì, cũng phải khiến Viên gia tuyệt vọng, vô năng bất lực mới được. Không thì làm sao có thể tuyệt vọng mà chết được chứ.
Ta không chỉ muốn giết người, ta còn muốn giày vò tâm can ngươi, để cho Viên gia ngươi từ sau không còn ý nghĩ lập gia tộc nữa. Không, là để cho thành Kê Sơn không còn họ Viên.
Sau khi Nam Bất Hưu suy nghĩ thông suốt, hít sâu một hơi, nâng ly cười khổ nói:
- Là Bất Hưu lỗ mãng. Đa tạ mọi người khuyên giải, không thì thế nào ta cũng tạo ra đại hoạ. Bất Hưu tự phạt mình một ly.
Hắn vừa dứt lời, đã uống một hơi cạn sạch.
- Không làm chuyện điên rồ là tốt rồi. Tới tới tới, mọi người mau ngồi xuống uống một ly cùng với Nam gia chủ.
- Việc khó làm nhất của cuộc đời chính là buông bỏ, Nam gia chủ ngộ ra nhanh như vậy, chắc chắn không đơn giản. Ta xin kính Nam gia chủ một ly.
- Không tồi. Nghe huynh đệ nhà mình bị ức hiếp, không hề do dự đứng dậy liều mạng, quả là một hào kiệt. Hồ Cương ta xin kính ngươi một ly.
- Đúng là anh hùng Nam gia, Nam gia can đảm gan dạ, tiểu đệ bội phục. Xin kính Nam gia chủ.
- Nào có, nào có.
- Mau đem rượu và thức ăn xuống, đổi một bàn mới, ta cũng phải uống một ly với Nam lão đệ.
Cố Đại Đông nói.
Rất nhanh rượu và thức ăn cũ được bưng xuống, đổi thành một bàn đồ ăn mới.
Lúc này, người ngồi cũng thay đổi, đổi thành các đội bắt yêu, người có thế lực nhỏ trò chuyện…
Liễu Như Uyên, Dương Dũng, Hạng Kế cũng nằm trong số đó.
Những đội trưởng đội bắt yêu hoặc người có gia thế bé đều nhiệt tình nói chuyện phiếm với Nam Bất Hưu, muốn tạo mối quan hệ. Không phải vì thực lực của hắn mạnh đến mức nào, mà vì bị hấp dẫn bởi nhân cách đáng tin cậy của hắn.
Hiện tại, ở thành Kê Sơn có bao nhiêu gia chủ sẽ vì gia tộc trực thuộc mà liều mạng? Người có thể ra mặt cực kỳ ít.
Trượng nghĩa mỗi tòng đồ cẩu bối, phụ tâm đa thị độc thư nhân. (câu đối nổi tiếng của Tào Học Thuyên thời Minh; trượng nghĩa phần nhiều là từ tầng lớp đồ tể, phụ tâm đều là người đọc sách; tóm lại là người có nghĩa khí phần nhiều là từ các tầng lớp nhân dân lao động chân tay, còn người làm việc trái lương tâm, phụ nghĩa đều là người đọc sách)
Trùng hợp câu này rất phù hợp dùng cho bọn hắn. Thân là những người ở tầng dưới chót, bọn hắn có thể sợ những tu sĩ cảnh giới Trúc Cơ mạnh mẽ, những đại gia tộc, nhưng tuyệt đối sẽ không thuần phục, kính nể bọn chúng.
Nói cách khác, tuy những đại gia tộc kia nắm trong tay lượng lớn tài sản, có võ công cao cường; nhưng trong lòng bọn hắn, danh vọng cũng chỉ đến thế mà thôi.
Ngươi đưa tiền thì ta sẽ làm việc cho ngươi, nhưng vung tay hô hào mong bọn ta bán mạng cho ngươi thì đừng hòng.
Chỉ có Nam gia là khác, hai mươi năm trước bọn hắn đã chứng minh tấm lòng anh hùng, nhân nghĩa của mình.
Nam gia liều mạng thủ thành, là bảo vệ cho ai? Là bảo vệ cho bọn hắn, bảo vệ cho người thân của những lực sĩ ở tầng dưới chót. Sâu sắc mà nói, mỗi người đều nợ Nam gia một mạng và ân tình.
Nếu như Nam Bất Hưu cũng giống như những gia chủ của đại gia tộc kia, cao cao tại thượng, thì bọn hắn cùng lắm là nhìn nhiều một chút, khen anh hùng Nam gia một hồi. Vì không sát cánh bên nhau, nên càng không có tình cảm.
Nhưng bây giờ thì khác, Nam gia chủ không hề lên mặt một chút nào, hắn tiến tới mời bọn họ ăn cơm, hắn thể hiện sự hào sảng của mình. Hơn nữa hắn còn nói hắn không xem thường những lực sĩ ở tầng dưới chót luôn liều mạng kiếm kế sinh nhai là bọn họ.
Ngươi tôn trọng ta, tất nhiên ta sẽ kính nể ngươi. Có qua thì sẽ có lại.
Bọn hắn rất có thiện cảm với Nam Bất Hưu.
Lúc sau khi nghe những việc Viên gia đã làm, Nam Bất Hưu nổi giận đùng đùng, đứng phắt dậy chuẩn bị đi liều mạng.
Bọn hắn thấy được hắn toàn thân đầy lửa giận, lòng trượng nghĩa và ý chí quyết tâm bảo vệ người nhà. Dù hành động không được lý trí, nhưng vẫn là hình tượng anh hùng trong lòng bọn họ.
Khi dễ ta thì được, khi dễ huynh đệ ta thì không.
Nhưng lúc ấy, bọn hắn cũng chỉ thầm khen một câu, sinh lòng kính trọng, chứ không có ý định kết bạn tương giao với hắn.
Bởi vì người trẻ tuổi tính tình nóng nảy, bất chấp hậu quả liều mạng, có thể sẽ làm liên luỵ đến bọn hắn. Người bộp chộp lỗ mãng dễ bị máu nóng xông lên não có thể kết giao, nhưng không thể thâm giao.
Cho đến này, Dũng thúc cả người tàn tật, kéo hắn lại.
Nhìn hai mắt hắn rơi lệ, trong lòng hận muốn chết, nhưng vì tương lai huynh đệ nhà mình, miễn cưỡng áp chế mối thù trong lòng. Bọn hắn mới có ý muốn đi theo hắn.
Một anh hùng gia tộc, trượng nghĩa, trọng tình trọng nghĩa, lại thông minh biết chừng mực, biết nghe lời khuyên, có thể ẩn nhẫn. Đó chính là phong thái của thủ lĩnh, đi theo người này lăn lộn, tuyệt đối không lỗ.