Chương 49: Đạt Thành Hiệp Nghị.

Hai bên liên tục trả giá với nhau:

- Ta bảy ngươi ba.

- Sáu bốn đi, ta sáu ngươi bốn.

- Không thể nào, ta sáu ngươi bốn.

Toàn bộ thành Kê Sơn, toàn bộ khu vực bên trong Tê Hà kiếm phái chỉ có nhà ta có bậc kỹ thuật này, mà có thể cung cấp mỏ sắt không phải chỉ có một mình Hoa gia ngươi.

Cùng lắm thì ta chịu khó một chút, đi phường thị ra giá cao tìm đồng bọn hợp tác.

Trên phương diện lợi ích, thái độ của Nam Bất Hưu cực kỳ kiên quyết.

Không có bằng hữu vĩnh viễn, chỉ có lợi ích vĩnh viễn.

Hoa gia nói cho êm tai là giúp đỡ Nam gia, nhưng thật ra cũng đang giúp chính bản thân thôi.

Viên gia khống chế phần lớn thị trường khoáng sản, chắc Hoa gia cũng khó chịu rất lâu rồi.

- Không cần phải làm đến mức đó đâu, Nam lão đệ à, đừng để người ngoài thành nhúng tay vào! Như vậy đi, ngươi sáu ta bốn cũng được, nhưng ngươi phải bán cho ta chiếc khôi lỗi cơ giáp mạnh bằng Trúc Cơ sơ kỳ kia với giá gốc.

Đôi mắt ti hí của Hoa Hưng Nghị chớp loạn.

Hắn nghe Đồng Quan nói Nam Bất Hưu có một con rối cơ giáp mạnh ngang với cảnh giới Trúc Cơ sơ kỳ. Nếu như hắn có thể mua được nó, như vậy Hoa gia sẽ nắm giữ hai chiến lực Trúc Cơ, có khả năng trở thành một trong gia tộc đứng đầu, sau đó có thể mưu cầu chức vị quan phương ở Tê Hà kiếm phái rồi.

Nam Bất Hưu hơi nhướng một bên mày.

Xem ra tầm quan trọng của khôi lỗi cơ giáp trong mắt những gia tộc Trúc Cơ này còn lớn hơn mình tưởng tượng!

- Được rồi, nhưng phải chờ tới ba tháng sau. Ba tháng sau ta phải đi xa nhà một chuyến, nếu khi trở về mà Huyền Hổ còn hoàn hảo thì sẽ ta bán cho Hoa gia, còn nếu nó đã hỏng thì ta sẽ chế tạo một con khác cho các ngươi.

Nam Bất Hưu hứa hẹn.

- Được, cứ quyết định như vậy đi! Khoáng sản và các loại tài liệu khác sẽ do Hoa gia cung cấp, lợi ích chia bốn sáu, Hoa gia bốn, Nam gia sáu!

Hoa Hưng Nghị vỗ đùi, vui rạo rực nói.

Chỉ cần có được khôi lỗi cơ giáp với thực lực cấp bậc Trúc Cơ thì đừng nói ba tháng, ba năm ta cũng có thể chờ nổi.

- Chờ đã, chúng ta tiểu nhân trước quân tử sau.

Ước định giữa Hoa gia và Nam gia chỉ giới hạn ở Lực Vương cơ giáp, các loại cơ giáp và khôi lỗi cơ giáp khác không hề có liên quan.

Nam Bất Hưu trịnh trọng nói.

Ta kiếm tiền một mình không tốt sao, nếu như mỗi lần đều là ngươi bốn ta sáu thì sao được?

- Cái gì? Còn có cơ giáp khác? Cái này, cái này... Hay chúng ta ước định luôn một thể đi!

Hoa Hưng Nghị nghe vậy hai mắt lập tức sáng ngời.

- Nếu như Nam gia chủ đáp ứng, Hoa gia ta nguyện ý dốc hết toàn lực giúp đỡ Nam gia chủ đoạt lại toàn bộ tài sản Nam gia!

Một cái Lực Vương cơ giáp đã khiến hắn thấy được lợi ích vô tận, như vậy cơ giáp khác còn tới đâu nữa? Hắn nhất định phải bắt lấy.

Nam Bất Hưu lắc đầu, không có đáp ứng.

Hắn có gia phả để gia tăng thực lực, lại có tay nghề chế tạo khôi lỗi, tương lai khẳng định cất cánh bay cao.

Trước mắt thì Hoa gia không có lộ ra giá trị hoặc phẩm chất đủ để Nam Bất Hưu dẫn bọn hắn cất cánh.

- Chuyện này rồi nói sau. Với ta mà nói thì Viên gia không có quá nhiều uy hiếp, chỉ có chút phiền phức thôi. Về phần tài sản Nam gia, ta sẽ để bọn hắn ngoan ngoãn phun ra.

- Đừng mà! Nam lão đệ, chúng ta trò chuyện tiếp đi...

Hoa Hưng Nghị lừa dối một hồi nhưng vẫn không thể lay động được Nam Bất Hưu, đành phải ký kết thỏa thuận Lực Vương cơ giáp dưới sự yêu cầu của đối phương.

Đêm khuya.

Tiệc tan.

Hoa Hưng Nghị tiếc nuối rời đi.

Nam Bất Hưu len lén đưa tới một bao lì xì chứa hai viên linh thạch trung phẩm và một lượng Quân Sơn Vân Trân còn dư lại, cười nói:

- May mà nhờ có Đồng lão ca, không thì đến bây giờ ta vẫn không biết vấn đề nằm ở chỗ nào đâu!

Đồng Quan lại cười thành hoa cúc lần nữa, lão chỉ lấy Quân Sơn Vân Trân, không cầm linh thạch, mạnh mẽ đẩy tay Nam Bất Hưu trở về, nói:

- Lão đệ xây dựng gia tộc không bao lâu, mọi việc vừa mới cất bước, chính là khi cần linh thạch, làm sao lão ca ta có thể nhận được chứ?

Hai người đưa qua đẩy lại vài lần, Nam Bất Hưu không lay chuyển được Đồng Quan, đành phải thu hồi linh thạch, nói:

- Lão ca trượng nghĩa, tiểu đệ ta nợ ngươi một nhân tình.

- Nào có, nào có.

Đồng Quan vuốt râu cười.

Nam Bất Hưu và Hoa gia liên hợp, quật khởi đã thành chuyện tất nhiên, lúc này để đối phương thiếu nhân tình có lời hơn hai viên linh thạch trung phẩm nhiều.

Hai người lại ngồi xuống uống trà tán gẫu, Đồng Quan tỉ mỉ kể cho Nam Bất Hưu nghe về ân oán giữa Hoa gia và Viên gia, nhà nào giao hảo với Hoa gia, quan hệ của bốn đại gia tộc Kim Đan với các gia tộc Trúc Cơ trong thành Kê Sơn, quan hệ của bốn đại gia tộc Kim Đan với Tê Hà kiếm phái, v.v…

Nam Bất Hưu yên lặng lắng nghe, trong lòng có nắm chắc hơn.

Mãi cho đến canh ba nửa đêm (từ 23h-1h sáng) thì hai người mới tách ra, ai về nhà nấy.