- Đừng, không cần phải làm như vậy đâu! Nàng không nên quá nổi bật, chỉ cần hoàn thành tiêu chuẩn thấp nhất để gia nhập Nhạc Võ Quân là được rồi, tuyệt đối đừng làm quá mức khiến người khác chú ý tới. Nhớ kỹ, chỉ cần giả vờ, sống sót mới là việc mà chúng ta theo đuổi! Tuyệt đối không nên vì công lao hay nhiệm vụ mà liều mạng, nó không đáng.
- Sống sót quan trọng hơn bất cứ thứ gì, biết chưa?
Nam Bất Hưu khuyên bảo.
- Vâng.
Lưu Như Mạn ngoan ngoãn gật đầu.
- Tu sĩ Trúc Cơ có hơn hai trăm tuổi tuổi thọ, bây giờ nàng mới hai mươi, còn có thể sống ít nhất 180 năm nữa. Qua mấy năm, lên đến Kim Đan cảnh thì tuổi thọ sẽ còn dài hơn. Sống nhiều năm như vậy, nàng dự định sẽ sinh cho ta bao nhiêu hài tử đây?
- A?
Lưu Như Mạn nghe vậy, khuôn mặt nàng lập tức đỏ bừng, chụp mạnh vào bụng Nam Bất Hưu, bất mãn nói:
- Chàng coi ta là heo à? Còn sinh bao nhiêu? Ta nhiều lắm là sinh cho chàng ba đứa thôi, không thể nhiều hơn nữa, hừ!
Lưu Như Mạn làm bộ tức giận, nhưng trong lòng lại thở dài thườn thượt, ta là kiếm tu, không liều mạng thì làm sao gia tăng thực lực, từ đâu ra tài nguyên để lên tới Kim Đan chứ?
Ta không muốn vẫn luôn để chàng nuôi dưỡng mình, chính ta cũng là một người rất mạnh!
- Tốt tốt tốt, tám đứa không tệ, vậy trước mắt cứ sinh tám đứa đi, ha ha!
- Chàng đi chết đi!
Hai người đùa giỡn ầm iy trong chốc lát.
Nam Bất Hưu chợt nghĩ tới điều gì đó, hỏi lần nữa.
- Đúng rồi, lần này, nàng đi chiến trường Yêu Ma sẽ được phân đến khu vực nào? Đã có quyết định chưa?
- Đương nhiên là thành Khai Long rồi! Đã có quy định, phàm là tu sĩ cấp bậc Trúc Cơ các vực đi tới chiến trường Yêu Ma thì đều đi tới tòa thành phòng ngự gần nhất.
Làm như vậy là để cho các tu sĩ ra sức bán mạng, sau lưng chính là quê nhà, ai không muốn liều mạng chứ?
Lưu Như Mạn nói một cách đương nhiên.
- Tốt như vậy sao? Thành Khai Long cách thành Kê Sơn chỉ một ngàn dặm, đi một lúc là tới, như vậy chẳng phải khi nàng không có nhiệm vụ thì có thể thường xuyên trở về sao?
Nam Bất Hưu vui vẻ nói.
- Ừ, đến lúc đó trở về sinh hài tử cho chàng.
Lưu Như Mạn vỗ nhẹ vào cơ bụng cứng rắn của Nam Bất Hưu, cười nói.
- Như vậy thì tốt quá rồi...!
Nam Bất Hưu còn chưa kịp nở nụ cười thì bỗng nhiên chau mày.
Vừa rồi khi nói chuyện trời đất với Lưu Như Mạn thì gia phả trong đầu hắn bỗng nhiên đại chấn, ý thức chìm vào thức hải, nhìn thấy bốn chữ Gia Phả Nam Gia rừng rực ánh vàng nhưng lại không hề chói mắt.
Đợi ánh sáng tan đi, Nam Bất Hưu mới mở ra gia phả, thấy trên tộc chí viết: Lịch Đại Hoang, năm 37653, gia chủ đời thứ nhất Nam Bất Hưu và nữ tử Lưu Thị Lưu Như Mạn kết thân, lưu lại huyết mạch Nam gia.
Khen thưởng: Công pháp cấp Huyền Diệu [Liệt Hỏa Bí Kinh] ; Cảnh giới +1 (Có thể dùng cho bản thân hoặc người trong gia phả, có thể sử dụng bất cứ lúc nào ).
Bên trên gia tộc đại sự ký xuất hiện tộc chí sẽ có khen thưởng!!
Đây chính là tác dụng của bàn tay vàng.
Nam Bất Hưu vốn dĩ còn tưởng rằng sau khi thành lập gia tộc thì mới có thể hiển lộ uy lực, không ngờ lại được khen thưởng không thể hiểu được.
Hơn nữa còn là khen thưởng hai lần.
Khen thưởng thứ nhất chính là công pháp cấp Huyền Diệu [Liệt Hỏa Bí Kinh]!
Công pháp cấp Huyền Diệu có thể tu luyện tới cảnh giới Kim Đan đỉnh phong, hơn nữa đây còn là công pháp thuộc về hắn, có thể truyền thừa.
Không giống với công pháp Tạo Hóa mà hắn học được tại Đại Đỉnh Tiên Tông, chỉ là công pháp phổ thông không thể truyền cho người khác, cho dù là huyết mạch đời sau thì vẫn không cách nào truyền thừa được.
Có [Liệt Hỏa Bí Kinh], có gia tộc truyền thừa, vậy là có thể giải quyết vấn đề công pháp của gia tộc.
Khen thưởng thứ hai là cảnh giới +1.
Thứ này vô cùng thực dụng.
Trước mắt thì Nam Bất Hưu là Luyện Khí tầng năm, nếu sử dụng thì có thể tăng lên đến Luyện Khí tầng sáu, tiết kiệm được mấy năm khổ công.
Nhưng hắn không có sử dụng ngay lập tức, hắn chuẩn bị khi nào lên tới Luyện Khí tầng chín thì mới dùng nó, như vậy có thể trực tiếp đột phá tới cấp bậc Trúc Cơ.
Trúc Cơ chính là một cánh cửa lớn.
Hắn phải sử dụng đúng lúc, không thể lãng phí.
Đương nhiên, nếu như đại sự gia tộc xuất hiện thường xuyên, khen thưởng gia tăng cảnh giới nhiều thì hắn có thể xa xỉ một phen, còn hiện tại thì không thể động tới.
Hai loại khen thưởng, một loại là công pháp cấp Huyền Diệu có thể làm gia tộc truyền thừa, một loại là lập tức gia tăng cảnh giới.
Hai loại khen thưởng đều rất tốt, nhưng không phải là thứ mà Nam Bất Hưu muốn nhất.
Thứ mà hắn muốn nhất chính là thay đổi căn cốt, chỉ cần căn cốt vượt qua 5, hắn tự tin cho dù không có bàn tay vàng thì cũng có thể quật khởi.
Đáng tiếc là không có kiểu khen thưởng này.
Trong lòng bất đắc dĩ trong chốc lát, hắn nhìn kỹ gia tộc đại sự ký, trong đầu suy nghĩ làm sao để gia tăng số lần xuất hiện tộc chí.