Chương 23: Chiến Đấu Tài Tình VS Học Tập Thiên Tư (1)

Quyển I: Mặt Trời Dưới Trời Xanh

Chương 23: Chiến Đấu Tài Tình VS Học Tập Thiên Tư (1)

“Hừ! Ta có lời khen dành cho ngươi đấy yêu tà … đối mặt với lời khiêu chiến của ta không ngờ ngươi có thể đủ cam đảm mà chấp nhận.”

“Không tệ đâu…”

Đứng trên võ đài hai tay khoanh tay trước ngực Hạ Vũ vẻ mặt kiêu ngạo xem thường chúng sinh nhìn xuống Nhật Thiên.

“Tộc tỷ, tuy không biết nguyên nhân tại sao … nhưng hẳn là tỷ có gì đó hiểu nhầm đệ đi.”

Yêu tà, yêu tà, yêu tà, Nhật Thiên hắn đã nghe được từ này không dưới 10 lần từ miệng cái cô tộc tỷ này rồi, nhưng tại sao nàng ta cứ mãi gọi mình như vậy nhỉ?

“Hừ! còn tiếp tục chối!? Ngươi -- mà thôi, cũng chẳng sao, đằng nào ngươi cũng sẽ bị ta đánh cho tan nát.”

Thấy vẻ mặt vô tội kia của Nhật Thiên, có ác cảm lớn với hắn Hạ Vũ lập tức khó chịu nàng vốn muốn mở miệng quát mắng nhưng nửa đường thì cảm thấy không cần thiết lắm dù sao thì nàng cũng sẽ đánh cho thứ yêu tà này một trận tơi tả, chứng minh cho Chấn Dực thấy hắn cái gọi linh cảm là điều vớ vẩn.

Aizz ~ tiểu tử này quả nhiên còn quá tuổi trẻ mà.

Đứng ở một bên một góc của võ đài giám sát tuy không biết đầu đuôi của câu chuyện là sao, nhưng mà làm lão tài xế hắn biết Nhật Thiên còn non lắm, hắn không biết rằng, đối mặt với một nữ nhân đang tức giận, đi nói đạo lý là điều vô ích vì đang tức giận nữ nhân là không nói đạo lý.

Mà Nhật Thiên tất nhiên làm sao biết cùng đọc được vị giám khảo đằng xa suy nghĩ nếu không hắn tuyệt đối sẽ phun tào lại đối phương rằng hắn vốn là hài tử mà nên hắn làm sao mà hiểu biết được mấy thứ đó, mà ngược lại, một cái mới có tám chín tuổi hài tử như hắn mà biết được mấy thứ như thế đó mới là điều kỳ quái đó.

‘Chỉ là … tay không ra trận sao?’

So với để ý mấy vấn đề trên, đầu óc đơn giản Nhật Thiên tất nhiên làm sao sẽ để ý, thứ hắn để ý từ đầu tới bây giờ vẫn luôn chỉ một, là vị tộc tỷ này không mang theo binh khí.

Vậy là ở Hạ Vũ nhăn mày khó chịu ánh mắt, Nhật Thiên vươn tay cầm lấy treo ở trên lưng mình Đại Thiết Kiếm mang xuống, sau đó gầm một tiếng hắn tích tụ lực lượng vào thân kiếm một hơi cắm mạnh nó xuống đất tạo thành một tiếng động mạnh, cũng như đem hơn phân nửa thanh kiếm đâm sâu vào trong võ đài.

“Đây là ý gì?”

Hạ Vũ là ngươi tính khí nóng nảy, cũng như là một người đơn giản, nàng yêu thích ghét hận đều sẽ không che giấu, tất cả biểu lộ đều hiện ra ở trên mặt, nên khi nàng nhìn thấy Nhật Thiên động tác, như cảm thấy mình đang bị xem thường.

“Không có gì, tiểu đệ chỉ là cảm thấy bản thân mang theo vũ khí mà tỷ thì lại không, cho rằng như vậy rất không công bằng, cho nên…”

“Cho nên ngươi đem đại kiếm đó buông xuống chuẩn bị giống như ta tay không chiến đấu? có phải vậy không?”

Nhật Thiên lời chưa kết thúc, Hạ Vũ liền đã cắt lời của hắn mà nàng càng nói nàng sắc mặt càng thêm trầm xuống.

“Đúng vậy!”

Nhật Thiên không phải loại người tâm tư phức tạp, cho nên hắn tất nhiên không nhìn ra sắc mặt của Hạ Vũ rất không đúng, vì vậy khi mà hắn nghe xong lời của Hạ Vũ, hắn không chút do dự gật đầu thừa nhận.

Xong…

Hắn một lời vừa ra, ở đây những người xem hết cuộc đối thoại của hai người quần chúng ai ai cũng một ý tưởng rằng, tiểu tử này xong đời rồi.

“Tốt…Tốt…Tốt..TỐT!!! Nếu ngươi đã muốn nhưng vậy, thì đừng có mà hối hận!!”

Mái tóc dài như thể bị Hạ Vũ nộ khí trong người làm cho sống lại, chúng không cánh mà bay lên, nàng sắc mặt dữ tợn gân xanh mắt thường có thể thấy được nổi lên khắp cổ cùng mặt, làm người từ xa quan sát không nhìn kỹ sẽ nhìn lầm cho là trước mặt nữ nhân là một quỷ dữ từ dưới địa ngục chạy ra mà dọa cho sợ hết hồn!!

Hể? ta đã làm gì sao?

Tại quan sát bộ dạng đáng sợ của Hạ Vũ, Nhật Thiên không hiểu nghĩ, Mà hắn lại cho tới bây giờ vẫn không hề nhận ra là trong lúc vô tình, tự cho là đã làm hành động công bình, tôn trọng cũng như những lời mà đã nói ra đã làm xúc phạm không nhỏ tới lòng tự ái cũng như lòng tự trọng của Hạ Vũ làm nàng cảm thấy bản thân mình bị hắn xem thường coi nhẹ.

“Hai bên vào vị trí!!”

Nhận thấy không thể tiếp tục như vậy, giám thị sợ rằng nếu cứ như vậy, sẽ thật xảy ra án mạng mất, cho nên hắn mở miệng cắt ngang không khí nặng nề từ hai người phát ra.

Chỉ là sau khi hắn thông báo, Hạ Vũ lại không hề di động, nàng sát ý mãnh liệt nhìn Nhật Thiên nghiến răng nghiến lợi nói.

“Hừ, Nhật Thiên, tên yêu tà nhà ngươi, nếu tự nhận mình là võ giả, thì đừng đi lại gần đây, cùng ta đánh một trận.”

“Hiểu rồi tộc tỷ!”

Tuy không rõ lắm ý tưởng của học tỷ, nhưng Nhất Thiên cũng làm theo ý của đối phương bước chân chậm rãi tiến lại gần Hạ Vũ hay nói đúng hơn là phần trung tâm chính giữa của Võ Đài.

“Đúng vậy, can đam lắm, cứ tới gần nữa hơn đi, nhưng ngươi đừng có mà nghĩ chạy trốn, không thì ta sẽ cho ngươi hối hận.”

Hạ Vũ tất nhiên sẽ không đứng im mà nhìn, nàng theo Nhật Thiên động tác cũng nhấc chân bước tiến tới đi tới trung tâm võ đài.

“Tiểu đệ sẽ không, vì nếu đệ chạy đệ tất nhiên không thể lại gần tỷ, sao có thể đánh tỷ một trận được.”

Tượng đá cũng có ba phần lửa, kể cả khi ngây thơ tới mấy, không ít bị Hạ Vũ nồng đậm không thèm che giấu địch ý Nhật Thiên cũng tất nhiên cảm thấy khó chịu cộng thêm nàng ta mở miệng nói hắn là yêu tà yêu tà hắn cũng bực bội là điều tất nhiên.

“Hô ~ vậy cứ tới đây thoải mái.”

Như nghe được điều rất là buồn cười, Hạ Vũ nhếch miệng cười lạnh.

Khoảng cách của hai người theo từng bước chân mà từng chút rút ngắn lại, đợi khi hai ngươi tiếp cận trung tâm Võ Đài cả hai khoảng cách chỉ còn đúng một cánh tay chiều dài, chỉ cần vươn tay là bất cứ ai trong bọn hắn cũng có thể dư thừa chạm vào người đối phương.

Thật tình… đúng là tuổi trẻ bồng bột mà…

Thấy tình cảnh như vậy giám sát viên cũng chỉ có thể cảm thấy phiền toái mà lắc đầu, theo sau đó biết là không thể thay đổi được ý của hai đứa trẻ ngu ngốc này, hắn vươn tay tuyên bố.

“Trận Đấu…BẮT ĐẦU!!”

BÙMM -- !

Một lời vừa dứt, theo một tiếng nổ vang lên chuẩn bị từ trước Nhật Thiên liền tung ra một quyền.

“Ngây thơ!!”

Tuy nhiên ,Hạ Vũ kinh nghiệm chiến đấu không chỉ so với hắn phong phú hơn, mà thậm chí nàng hình thể cùng chiều cao so với Nhật Thiên chênh lệch quá nhiều, Nhật Thiên lập tức bị nàng với lợi thế về chiều cao ưu thế lập tức phản đòn.

Đơn giản chỉ với một cước đá thấp tung ra trong chớp mắt cước nhanh hơn quyền, người sau tới trước, nháy mắt đá trúng Nhật Thiên hạ bàn bắp đùi làm hắn ra quyền động tác bị cắt ngang.

Đau!!

Một đòn không chỉ nhanh mà còn mạnh nữa, bị đá trúng Nhật Thiên theo một cước đó đánh bay đi ra xa.

“Chậm, thật là quá chậm, chậm tới ta nhìn mà thấy chán.”

Chậm rãi trược lùi về phía sau đợi khi hắn lùi lại ba bước có hơn mới dừng lại, cảm nhận bên bắp đùi truyền tới cảm giác Nhật Thiên nhíu mày, tuy rằng đau nhứt, nhưng may mắn nhờ vào hắn cả tháng qua khổ luyện Kim Cang Nội Quyền mà thể xác mạnh mẽ lên không ít, do đó đòn đá vừa rồi tuy đau là có nhưng không ảnh hưởng gì nhiều tới cơ thể hắn.

“Yêu tà! hãy dùng chín đôi mắt của ngươi mà nhìn nhận đi, xem sức mạnh giữa hai chúng ta chênh lệch thế nào.”

Đòn vừa rồi của Hạ Vũ tuy với nàng chỉ là đánh một đòn khá nhẹ nhàng, nhưng nàng biết một cước đó đối với người mới luyện võ mà nói nó không hề yếu, đủ để đánh tàn phế luôn cả cái chân, tự tin vô cùng Hạ Vũ nói.

“Chênh lệch? cái này ư? tộc tỷ hẳn là đang nói đùa đi, cái này với ta vết thương cũng chẳng phải mà chỉ là cái vỗ nhẹ mà thôi.”

Nhật Thiên vẫy vẫy bàn tay không cho là đúng nói với Hạ Vũ, hắn không phải đang mạnh miệng, hắn đây là đang nói thật, tuy răng đau là có nhưng nói thực lực chênh lệch của hai người là khác biệt là điều không thể.

“Được đó … nếu yêu tà nhà ngươi còn muốn mạnh miệng, vậy cho ta xem xem ngươi có mạnh miệng được tới đâu!!”

Lập tức Hạ Vũ một chân đạp mạnh xuống đất nàng sau đó như đạn đại bác phóng đi tộc độ cực nhanh áp sát Nhật Thiên.

Nhật Thiên tất nhiên làm sao chịu thua kém, hắn lập tức canh chuẩn hướng bay của Hạ Vũ vung ra một quyền.

Nhưng như đã nói ở trên, kinh nghiệm chiến đấu của hai người quá chênh lệch, chỉ thấy Hạ Vũ trên không trung một cù trỏ tung ra đánh thẳng qua quyền đầu của Nhật Thiên lập tức làm hắn cảm nhận một cơn đau đớn từ quyền đầu truyền tới, tiếp theo đó nàng một quyền móc phải một tiếng bốp lớn vang lên nàng quyền đấm mạnh vào má của hắn.

Nhật Thiên chỉ cảm thấy có một lực cực mạnh từ bên mặt mình truyền tới, không tự chủ được theo Hạ Vũ một quyền đó đánh bay hắn đi lần nữa.

Gầm!!

Phần lưng va đập mạnh với mặt đất, hắn đầu óc quay cuồng có chút choáng váng, khiến hắn không thể trong thời gian ngắn lập tức đứng dậy.

Mà dù hắn muốn Hạ Vũ làm sao cho hắn có cơ hội, nàng chớp mắt liền đã tiếp cận Nhật Thiên một quyền nện xuống đầu hắn khiến Nhật Thiên vốn muốn đứng lên phải lần nữa tiếp xúc với mặt đất.

Có vẻ Hạ Vũ lần này là nói thật, nàng thực sự là muốn đánh cho Nhật Thiên không thể nào mạnh miệng được nữa.

Bốp! Bốp! Bốp! Bốp! Bốp! Bốp! --- !!!

Quyền cước như vũ bão, nhiều như thiên binh vạn mã, loạn quyền công kích nện xuống người Nhật Thiên ở mọi góc độ đánh thẳng vào người hắn, khiến hắn không thể nào thoát ra được cũng như không thể vung vẩy ngăn chặn lại Hạ Vũ loạn quyền.

Oanh! Oanh!!

Bị nhiều quyền như thế đánh lên một chỗ, Nhật Thiên phạm vi xung quanh thân thể hắn lập tức sụp đổ nhẹ tạo thành một vùng vỡ nát nhỏ xung quanh hắn.

Hoàn toàn rơi vào thế bị động Nhật Thiên chỉ còn cách đưa cao hai tay đưa tới phía trước cố gắng che chắn cho phần đầu phần trái tim của mình, đảm bảo hai bộ phận yêu hại nhất không chịu tổn thương quá nhiều.

‘Đòn đánh tuy nhiều nhưng không sát thương không cao, nhưng mà…’

Nhưng mà số lượng Hạ Vũ đánh ra thật quá nhiều, hơn nữa nàng ta không hề đánh loạn xạ, tất cả từng quyền đều có mục đích.

‘Phải kiên nhẫn, ta có thể cảm nhận được, cơ thể ta vẫn còn có thể chịu đựng được nàng ta vũ bão quyền cước, đã đánh nhiều quyền như vậy, thể lực của nàng ta hẳn là sẽ phải nhận không nhỏ áp lực, chỉ cần khi tới giới hạn nhịp độ lập tức sẽ chậm lại và khi đó chính là cơ hội của ta.’

Nhật Thiên có đầy đủ hiểu biết, lấy hắn trình độ bây giờ nếu không vận dụng huyết phá, hắn khó mà tại trạng thái bị động như thế này đột phá ra Hạ Vũ loạn quyền, vậy nên hắn cần phải kiên nhẫn chờ đợi cơ hội.

………………………………………………

Nếu mọi người thích hoặc thấy hay hãy cho một Like, Yêu Thích hoặc Đề Cử để tác có thêm tinh thần cố gắng viết truyện.

Nếu tác có gì sai sót thì viết comment ở phần bình luận để tác biết, tác sẽ sửa lại.

Ps. Tác là người rất thích đọc comment, nếu được thì mọi người cứ comment nhiều nhiều vào để tác có thêm động lực để viết truyện.

Cảm ơn mọi người, Love You All