Chương 4: Ăn cơm cũng có thể bạo kích!

【 tu vi: 12.00(6.00 + 100%)】

Vân Thần nhìn vào bảng số liệu , trong lòng vui vẻ;

“Qua nhiên như vậy !”

Lúc này Vân Thần đột nhiên thầm nghĩ:

“Nếu lúc này ta kiếm thêm điểm , không biết là có thể bị động hưởng thụ gấp đôi 【 thiên địa kiếm tâm】 hay không?”

Nếu là trong trong trạng thái cầm kiếm thì điểm tu vi chỉ có thể thêm đến 13, vậy thì mình chẳng phải là chịu thua thiệt ?

Vân Thần do dự một lát, trước mắt lựa chọn thêm 0.01.

“Ta chỉ dùng 0.01 điểm đểlàm thử nghiệm một chút thôi.”

【 tu vi: 12.02(6.01+100%)】

Vân Thần trong lòng vui vẻ:

“Qúa tốt, xem ra khi thêm điểm sẽ không phải chịu ảnh hưởng gì !

Lập tức, hắn đem 0.99 điểm tu vi cuối cùng tăng lên cột tu vi bên trên.

【 tu vi : 14(7.00 +100%)】

“Trước mắt ta vẫn chỉ là võ giả nhập môn sao?”

“Muốn trở thành võ giả chính thức thì cần phải đạt 20 điểm tu vi!”

Ở trường trung học cơ sở một thành phố Tô Hải hiện tại, chưa có ai là võ giả nhất giai.

Dù sao, nếu đang ở cấp ba mà có thể tấn thăng làm võ giả chính thức thì quả thật xác suất này quá nhỏ!

Phải biết đầu tiên kẻ đó phải có thiên phú nghịch thiên tới cỡ nào!

Tiếp đến, trong nhà phải có tiền để vung tiền phá của, đập tài nguyên!

Tu luyện võ đạo, tùy tiện chọn lấy một viên Khí Huyết đan cũng đã có giá mấy vạn điểm tài phú.

Mà thu nhập bình quân của các gia đình phổ thông không thể làm gồng gánh nổi.

Nói đến trường trung học cơ sở một thành phố Tô Hải này cũng không phải là trường quý tộc gì, thì hiển nhiên không có khả năng xuất hiện võ giả nhất giai được.

Lúc này, Vân Thần đưa tay lên sờ cằm, thầm nghĩ:

“Nếu ta có thể làm được thì chí ít cũng được coi là lịch sử đệ nhất nhân, tưởng tượng cũng không tệ lắm !”

Bất quá Vân Thần thấy vẫn cứ là thôi đi, dù sao hiện tại thực lực vẫn là trọng yếu nhất.

“Ùng ục ục..”

Đúng lúc này, bụng Vân Thần đột nhiên kêu lên.

Nâng vi nâng cao đồng nghĩa với tố chất thân thể của Vân Thần cũng được tăng cao cực lớn.

Đồng thời , cảm giác đói bụng càng lúc càng thêm rõ ràng.

Vân Thần thu thập một chút, chuẩn bị đến quán mì thịt bò dưới lầu để làm một bữa ăn coi như no đủ.

Hắn coi như là tạm thời thưởng cho bản thân mình!

Đúng lúc này, đột nhiên sau lưng Vân Thần truyền đến một âm thanh:

“Chi chi.”

Vân Thần vội vàng di chuyển hướng sang phía sau, thấy có hai con khỉ lông xám đánh tới!

Bọn chúng là nhìn trúng thanh kiếm trong tay Vân Thần!

Những con khỉ này, ở sau núi trường trung học cơ sở một, thường xuyên làm một ít sự tình trộm gà bắt chó.

Có đôi khi lúc các học sinh tan học về nhà, trong tay nếu cầm đồ ăn uống, đều sẽ bị những hầu tử này đoạt đi.

Càng về sau, những hầu tử này lại càng biến chất hơn, không chỉ riêng cướp đoạt đồ ăn mà lại bắt đầu cướp cả túi sách, đến cuối cùng thì cái gì cũng cướp.

Với lại những con khỉ này đặc biệt yêu thích khi dễ nữ sinh.

“Mẹ, dám đánh cướp cả trên đầu ta ?!”

Vân Thần vừa động ý niệm, chỉ thấy một thanh kiếm gỗ đột nhiên xuất hiện xuất hiện từ sau lưng hai hầu tử lông xám.

“Phốc phốc!”

Kiếm gỗ trực tiếp đâm xuyên qua đám khỉ!

Một con lông xám trực tiếp lao đầu xuống đất! Bất động như trẻ con đang ngủ!

“Chi chi chi chi!”

Một con khỉ lông xám khác sợ vỡ mật, vốn không có ý định nhặt xác cho đồng bọn, vội vàng quay đầu muốn chạy.

“Cảm nhận được cảm xúc trước khi sắp chết, bạo kích thu hoạch được điểm tu vi!+0.1】”

“Hừ, muốn chạy?”

Đột nhiên, một thanh kiếm gỗ như quỷ mị xuất hiện trước mặt con khỉ!

“Phốc phốc!”

Con khỉ ngay trực tiếp đánh tới trực diện mũi kiếm, ngay lập tức chết tại chỗ! Toàn bộ thân thể như con rối cắt mất sợi dây gãy rũ xuống!

“Chi chi”

Nơi xa xa trên mấy cây đại thu, mấy con khỉ lông xám nhìn qua Vân Thần, trong mắt tràn đầy sợ hãi.

【 Cảm nhận được khỉ lông xám đối với ngươi có cảm xúc hoảng sợ, bạo kích thu hoạch được điểm tu vi!+0.1】

“Khỉ không phạm ta, ta không phạm khỉ, hừ.”

Giết hai hầu tử, hắn thật không có gánh nặng trong lòng gì.

Đối với hắn những con khỉ này nên sớm bị trừng trị.

Nói dễ nghe một chút, thì chúng là đám khỉ ngang bướng ngỗ nghịch, nói khó nghe một chút thì những con khỉ này là cường đạo.

Nói không chừng một ngày nào đó, bọn chúng sẽ có tâm tư động thủ giết người!

Phải đến cho bọn chúng biết, ai mới là lão đại chân chính!

Bị Vân Thần trừng trị, khẳng định từ nay về sau bọn chúng không còn dám lỗ mãng hại người !

Đúng lúc này, đột nhiên Vân Thần phát hiện trên thi thể của một hầu tử đang gắt gao nắm chặt một cái túi sách.

Vân Thần nhặt túi sách lên, đột nhiên từ trong bụi cỏ truyền đến tiếng thét của nữ sinh:

“Aaa!”

Túi Vân Thần cầm trong tay, chính là túi mà nàng bị hầu tử này cướp đi!

Chỉ thấy nữ sinh chậm rãi đi ra, hai má ửng đó , có chút nhăn nhó mà nhìn Vân Thần.

“Đây có phải là túi của ngươi?”

Vân Thần hỏi.

Nữ sinh nhìn về phía Vân Thần, trên mặt còn mang theo vài tia khiếp sợ, hai gò má đỏ ửng lên, thẹn thùng gật đầu.

Vừa rồi biểu hiện của Vân Thần đã rung động tâm tình nhỏ của nàng!

Lúc này, một tên nam sinh khác đột nhiên nhảy ra:

“Tiền bối, cái túi này là túi của nàng, ngươi hãy mau trả lại cho nàng!”

Vân Thần nghe vậy, hơi nhướng mày lên hỏi:

“Các ngươi đều học trường trung học cơ sở một ?”

Lúc này nữ sinh đột nhiên huých khuỷu tay đánh nam sinh vào bên hông một cái, cả giận nói:

“Sao ngươi lại nói chuyện như vậy với tiền bối ?”

Nam sinh kêu đau một tiếng, ngồi xổm ngã xuống đất.

Vân Thần cười cười, đem túi sách vứt cho nữ sinh rồi nói:

“Được rồi, nếu là của ngươi, vậy thì vật quy nguyên chủ.”

Lập tức, Vân Thần tiêu sái quay người rời đi.

Nữ sinh tấm tắc nhìn qua bóng lưng Vân Thần, ánh mắt lấp lóe, trên mặt hiện lên chút hồng hồng…

….

“Tích,”

Vân Thần mở khóa cho chiếc xe đẹp, đạp lên về nhà.

Vân Thần ở phòng cứu tế, tại khu vực bên ngoài thành phố Tô Hải.

Tuy nói là khu vực bên ngoài, nhưng nhân khẩu cũng không ít.

Dù sao thì bên ngoài có rất nhiều công nhân viên chức đến ở, họ đều ở lại khu vực bên ngoài.

Trở về tiểu khu dưới lầu, Vân Thần vừa mới chuẩn bị đi vào quán mì thịt bò Lan gia chỉ nghe bên đường truyền đến âm thanh ồn ào.

Đêm đã khuya, chỉ thấy mấy tên đại tráng mang đại đao, dáng người thấp nhưng ra dáng võ giả, đang nghênh ngang đi trên phố.

Xem ra, hẳn là uống không ít.

Chỉ thấy một tên đại hán cầm đao, đi ngang qua một đôi tình nhân trẻ, chỉ thấytên đại hán trực tiếp đưa tay về phía nữ nhân kia vỗ mông một cái.

“Hắc hắc! Nhờ độ vểnh mà tiếng vang thật to!”

Nam sinh bên cạnh nữ sinh kia lập tức biến sắc, muốn tiến lên.

Chỉ thấy mấy tên đồng bọn của tên đại hán lập xức xông tới, sau tay ghì chặt đại đao.

Nữ hài lập tức kéo bạn trai mình ra:

“Được rồi được rồi, đi thôi.”

Lập tức, đôi tiểu tình nhân liền vội vàng rời đi.

Vân Thần thấy thế liền thở dài một hơi.

Tình trạng an ninh của cái thế giới này, xác thật không hề lạc quan cho lắm.

Đầu tiên là do số lượng võ giả quá nhiều, với lại thực lực của võ giả thì rất cường đại nên có đôi khi phạm tội, muốn lùng bắt cũng không được.

Vậy nên có câu nói này vẫn rất có đạo lý:

Khi một người dù có tốt mà đạt được thực lực cường đại thì xác suất hắn vẫn làm người tốt là rất nhỏ.

Tiếp đến là bởi vì liên bang nhân loại trước mắt chỉ đặt tinh lực chủ yếu để đánh lui hung ma, vì nhân loại mà lần nữa đoạt lại nơi ở phía trên.

Lại nói trong thế giới này, các loại võ giả bang phái hoành hành, sự kiện võ giả báo thù lẫn nhau nhìn mãi cũng quen mắt.

Vậy khi đôi nam nữ kia gặp phải loại chuyện này, mọi người lại càng không ai quản.

Vân Thần thở dài, quay người đi vào quán mì thịt bò.

“Tiểu Lam tỷ, đem đến cho ta một phần mì thịt bò kho tàu!”

Vân Thần đem trường kiếm đặt lên bàn, lại đem găng tay tháo xuống, quay mặt tới chỗ nấu bếp hô .

“Đến đây!”

Rất nhanh, một tiểu nữ tầm hai mươi tuổi bưng một bát mì thịt bò đi ra.

Nữ tử dung mạo đẹp đẽ, trên trán có chút lấm lem mồ hôi, hai bên hông buộc lấy tạp dề, làm nổi bật lên vòng eo nhỏ nhắn đầy gợi cảm.

Tuy chỉ là ăn mặc bình thường, nhưng không thể không thừa nhận nữ tử này là một mỹ nữ.

Nữ hài tên là Lan Lam, cùng phụ mẫu kinh doanh tại quán mì thịt bò.

Bọn hắn cùng với Vân Thần đều là hàng xóm ở chung một khu trong cư xá .

“Tiều Thần, hôm nay làm sao ngươi trở về muộn như vậy?”

Lan Lam bưng đến trước mặt Vân Thần hỏi.

“À, hôm nay ta ở trường học có chút việc, chậm trễ.”

Lan Lam nhìn trên bàn thấy có trường kiếm lập tức sững sờ nói:

“Tiều Thần, ngươi thức tỉnh chức nghiệp thiên phú võ đạo?”

Vân Thần gật gật đầu, nói ra:

“Là kiếm đạo.”

“Kiếm kiếm đạo?!”

Lan Lam kinh hô một tiếng, lập tức đôi mắt đẹp có chút trấn động.

Nàng mặc dù vô duyên với võ giả, nhưng tự nhiên cũng nghe được đoạn cố sự trong truyền thừa kiếm đạo.

Tại thời điểm Lan Lam còn đang kinh ngạc, một đôi trung niên từ từ đi ra:

“Tiểu Thần trở về?”

“Lan thúc, Lan di.”

Vân Thần hướng cha mẹ Lam Lan chào hỏi.

Tiểu Lam, hiện tại ngươi còn sững sờ cái gì? Còn không tranh thủ thời gian bưng cho hắn chén canh nóng.

Lan thúc nhìn Lan Lam, cười trêu ghẹo nói:

Lan Lam lúc này nói ra:

“Ba, Tiều Thần hắn… Hắn lại thức tỉnh chức nghiệp thiên phú kiếm đạo.”

Lời này vừa thốt ra, trong tiệm lập tức an tĩnh.

“Cái gì?! Kiếm đạo? Tiều Thần, lời Tiểu Lam nàng nói là thật?”

Vân Thần gật gật đầu, chỉ chỉ trường kiếm trên bàn:

“Đúng, là kiếm đạo.”

Lúc này Lan Lam lại có chút lo lắng nhìn Vân Thần:

“Hạn mức cao nhất của thiên phú kiếm đạo là cấp bậc gì?”

Vân Thần ăn một miếng, ngẩng đầu nói:

“Hạn mức cao nhất sao? 3 cái S.”

“S?!”

Lan thúc hít sâu một hơi, đôi mắt rất nhanh liền co rút.

Hạn mức cao nhất cấp bậc thiên phú cấp S, mình chỉ có thể thấy qua trong tin tức.

Nhưng Lan Thúc rất nhanh đã lấy lại tinh thần, con ngươi liến chấn động nói:

“Tiều Thần, ngươi nói có mấy cái S?”

Lan Lam lúc này nói ra:

“Ba, ta nghe rất rõ ràng … Là 3 cái S, SSS! Thiên phú chức nghiệp kiếm đạo cấp SSS!”

【Đinh, hệ thống cảm nhận được một nhà ba người có cảm xúc khiếp sợ đối với ngươi, bạo kích thu hoạch được điểm tu vi!+0.2】

Vân Thần cười cười, lại gắp thêm một miếng thịt bò.

【Đinh, ngươi được thưởng thức mỹ thực, tâm tình mười phần vui sướng, bạo kích thu hoạch điểm tu vi!+0.2】

Nhấm nháp mỹ thực thôi cũng có thể bạo kích thu hoạch được điểm tu vi nha!

Vân Thần ngẩn người.

【 Đinh, đương nhiên rồi, ngươi lúc đói bùng ăn vào mỹ thực liền sinh ra cảm xúc mãnh liệt!】

Dựa vào ăn cơm liền có thể bạo kích điểm tu vi?

Vân Thần đã quyết định, từ nay về sau phải ăn cơm thật ngon, không thể tùy tiện qua loa !

Đúng lúc này đột nhiên có nữ sinh quần áo không chỉnh tề vọt vào trong tiệm.