Lời nói của Vân Thần mang đến một cỗ uy nghiêm không thể nghi ngờ.
Nam tử tóc vàng không nhịn được toàn thân run rẩy.
Lập tức, tên tóc vàng giận dữ nói:
“Mẹ nhà ngươi! Còn dám giả vờ!”
Lúc này, bỗng có một nam tử mặc một bộ trang phục chiến đấu bước về phía trước một bước, nhìn về phía Vân Thần, âm trầm nói ra:
“Ta có nhìn qua video ngắn của ngươi, ngươi hẳn là võ giả nhất tinh nhất giai đi?”
“Vậy ngươi liền xin lỗi, dập đầu nhận sai, ta sẽ khuyến mãi một chân cho ngươi.”
Vân Thần nghe vậy, giận dữ nói:
“Đáng tiếc, lời ngươi nói ra sẽ khiến bản thân nằm trên giường bệnh ít nhất nửa tháng.”
Nam tử mặc trang phục chiến khẽ động, lập tức bước ra một bước, hướng Vân Thàn mà đánh!
Nam tử tóc vàng cũng không nhàn rồi, lập tức tấn công Bạch Ánh Tuyết!
Tâm niệm Vân Thần vừa động, phía sau hắn liền có mộ trận không gian ba động, một thanh kiếm sắt chui ra.
Vào trạng thái cầm kiếm!
Nam tử mặc trang phục chiến đấu đột nhiên dâng lên một cảm giác bất lực khắp toàn thân!
Nội tâm cũng hiện lên một cỗ sợ hãi!
Nam tử tóc vàng cũng phát hiện biến hóa trên cơ thể khiến toàn thân khó chịu, hắn lảo đảo, trực tiếp vấp ngã.
【cảm nhận được cảm xúc khiếp sợ và nghi hoặc của hai người, bạo kích thu hoạch điểm tu vi!】
“Cái quỷ gì thế?”
Nam tử tóc vàng từ dưới đất vò dậy, nhìn chằm chằm vào Vân Thần cả giận nói.
Lúc này nam tử mặc trang phục híp mắt nhìn về phía Vân Thần:
“Ngươi là võ giả kiếm đạo?”
Vân Thần cười nói:
“Liên quan gì đến ngươi, muốn đánh thì tới!”
Đôi mắt của hắn xiết chặt, điều động lực lượng toàn thân, đánh ra một quyền về phía Vân Thần!
“Xương vỡ quyền!”
“Võ kỹ chủ động cấp D”
Không biết tên đó có bệnh gì không, sau khi đọc tên chiêu thức còn muốn giới thiệu về đẳng cấp võ kỹ.
Chỉ thấy hắn ra một quyền, không khí xung quanh oanh phá, hướng vào huyệt thái dương của Vân Thần mà đánh.
“Phốc phốc!”
Một tranh trường kiếm đâm vào sau lưng của nam tử mặc trang phục!
“A!!!”
Tên nam tử mặc chiến phục lập tức suy sụp, trực tiếp ngã xuống mặt đất, hét thảm thiết!
Một nhát kiếm vừa rồi, Vân Thần dùng 3 điểm tu vi.
Vạn kiếm bảo khố phát động rất hiệu quả, gây sát thương lên kẻ địch gấp 2 lần!
9 điểm tu vi sát thương!
Trực tiếp đánh tên nam tử trọng thương!
Vân Thần đi đến bên cạnh hắn, ngồi xổm xuống.
“Ba.”
Miệng há to!
“Ngươi lại giả bộ cái gì? Còn muốn khuyến mãi cho ta một chân? Hừ?”
“Ba! Ba! Ba!”
Vân Thần tát tới tấp vào mặt tên nam tử, vừa nói:
“Ngươi mở miệng nói chuyện? Làm màu cái đầu ngươi?!”
Nam tử bị Vân Thần tát tới mức hai bên má đều sưng vù, đánh đến mức choáng đầu hoa mắt, nói không ra lời.
Lúc này Vân Thần quay đầu nhìn về phía bên nam tử tóc vàng.
Chỉ thấy nam tử tóc vàng run lên, nói ra:
“Hiểu lầm..”
Vân Thần đá một cước vào bụng tên tóc vàng:
“Hiểu lầm cái mẹ ngươi!”
Nam tử tóc vàng trực tiếp té lăn trên mặt đất, Vân Thần lại lấy chân giẫm xuống phần dưới bụng của tên tóc vàng một phát!
“A a a!!!”
m thanh thê lương đau đớn vang lên, nam tử tóc vàng , nửa đời sau cũng hắn, đã phế!
“Ngươi muốn làm ai khóc? n?”
Một bên Vân Thần vừa dùng chân đạp vào hạ bộ nam tử tóc vàng, vừa nói:
“Ngươi làm sao không tiếp tục ngưu bức?Không phải vừa rồi rất phách lối sao? Hử?”
Nhìn thấy háng của tên nam tử xuất hiện dung dịch chất lỏng màu vàng, Vân Thần có chút buồn nôn, liền bỏ giày ra.
Vân Thần nhìn về phía tên nam tử.
【tu vi: 1.01/8.00(-50%)trọng thương tàn phế】
Vân Thần nhổ nước bọt vào tên nam tử tóc vàng, dùng đế giày cha cha lên khôn mặt của tên đó.
Lập tức Vân Thần qua người nói với Bạch Ánh Tuyết:
“Chúng ta trở về đi.”
Bạch Ánh Tuyết nhìn qua Vân Thần, đôi mắt đẹp khẽ nhúc nhích, giống như là mèo con nhu thuận gật gật đầu.
“ n.”
Về phần hai người trên mặt đất?
Chỉ mong có người hảo tâm phát hiện, giúp bọn hắn gọi một chiếc xe cứu thương!
Vân Thần cùng Bạch Ánh Tuyết đi vào trong tiệm cơm,lúc này Bạch Ánh Tuyết lặng lẽ kéo áo Vân Thần nhỏ giọng hỏi:
“Vân Thần, lúc này ngươi là giúp ta hả giận sao?”
Vân Thần sờ lên cái mũi, nói ra;
‘Xem là như thế đi.”
Lúc này Bạch Ánh Tuyết ngẩng đầu nhìn về phía Vân Thần, khóe miệng có chút tròn lên.
Một nam nhân khi nhìn thấy nữ nhân của mình bị nhục nhã thì sẽ trở nên rất nóng tính.
Lúc này Bạch Ánh Tuyết trong lòng rất vui vẻ.
Điều này nói rõ, trong lòng Vân Thần đối với mình vẫn rất có ý tứ!
【Cảm nhận được tình cảm của Bạch Ánh Tuyết đối với ngươi, bạo kích thu hoạch được điểm tu vi!】
Vân Thần nhìn về phía Bạch Ánh Tuyết, lại nói:
“Ánh Tuyết, nói thật, ta vẫn chưa có suy nghĩ về chuyệng tương lai của bản thân, còn về hôn ước…”
Bạch Ánh Tuyết lắc đầu:
“Không thành vấn đề, hôn sự chỉ là một tờ giấy, chỉ cần ngươi ở đây liền tốt.”
Vân Thần mỉm cười, không nói nữa.
【Chủ nhân, ta không thể chịu đựng được nữa, chủ nhân ngài rất có phong phạm của hải vương.】
Vân Thần sững sờ:
“ Ý của ngươi là?”
【Không chủ động, không từ chối!】
Vân Thần bất lực:
“Ta lại được coi là hải vương?”
【Gần như vậy! Nhưng còn kém một cái không chịu trách nhiệm!】
Trong lòng Vân Thần bất đắc dĩ cười khổ.
Với tư cách là võ giả, sinh tử vô thường.
Trừ phi mình thật sự đủ mạnh để nghiền ép hết thảy cường địch.
….
Sáng sớm ngày thứ hai, đại khái khoảng lúc sáu bảy giờ.
“Đông Đông Đông”
Có người đang gõ cửa phòng Vân Thần.
Vân Thần mở cửa ra, chỉ thấy Tô Thanh đang đứng ở ngoài cửa.
“Thanh tỷ?”
“Tối hôm qua ngươi có đánh nhau với ai à?”
Tô Thanh nhìn Vân Thần mà hỏi.
Hắn gật đầu:
“Cái tên tóc vàng kia lại tới gây sự, ta liền giáo dục hắn.”
Khóe miệng Tô Thanh co giật:
“Chỉ là giáo dục thôi sao?”
Vân Thần gật đầu:
“Ừ, hắn nhận ra sai lầm của mình, khóc lóc thảm thiết, còn nói lần sau không dám nữa!”
Tô Thanh:”...”
Vân Thần nói ra:
“Đến cùng là thế nào?”
Tô Thanh giận dữ nói:
“Tên tóc vàng kia nghe nói có trong nhà có không ít thế lực, ngươi lại ra tay quá nặng, hiện hắn còn đang nằm trong phòng chăm sóc đặc biệt,chuyện này có lẽ sẽ được đưa đến Phòng Trọng tài và Cục Giáo dục!”
Lúc này Vân Thần nói:
“Bạch Ánh Tuyết đang ở đâu?”
Tô Thanh lúc này nói ra:
“Nàng muốn chủ động đi đến Phòng trọng tài làm cái ghi chép. Đoán chừng sẽ mất cả ngày!”
Vân Thần sắc mặt cứng đờ:
“Cái này không thể được, đã đến lúc tham gia khảo hạch võ đạo , sao lại có thể lãng phí thời gian?”
Tô Thanh bất đắc dĩ:
“Này phải làm sao?”
Vân Thần nói ra;
“Ta đi ứng phó bộ trong tài, để Ánh Tuyết chuyên tâm tu luyện.”
Tô Thanh sắc mặt cứng đờ:
“Vậy ngươi phải làm sao bây giờ?”
Vân Thần đưa tay lên vai Tô Thanh, nói ra:
“Yên tâm, ta mỗi ngày đều biến cường mộ chút !”
Tô Thanh:”...”
Đi vào lầu một tiệm cơm, mấy tên trọng tài thuộc đội chấp pháp đang chờ Vân Thần.
“Ngươi chính là Vân Thần đồng học? Làm phiền ngươi theo chúng ta một chuyến.”
Một tên võ giả chấp pháp đi đến trước mặt Vân Thần, khách khí nói với hắn.
Vân Thần gật gật đầu;
“Đi thôi.”
Đúng lúc này, Lục Anh Tài Lý Vận đang chạy tới phía sau lưng Vân Thần:
“Vân Thần!”
Bọn hắn đang rất lo lắng.
Bọn hắn lo lắng việc này sẽ ảnh hướng đến kết quả khảo hạch võ đạo của Vân Thần!
Vân Thần cười an ủi bọn hắn:
“Không có việc gì, các ngươi chuyên tâm tu luyện, ta đi một chút liền về!”
Đúng lúc này, sau lưng Vân Thần bỗng có một giọng nữ vang lên:
“Đi một lát sẽ trở lại?Ngươi đánh người tới mức phải vào phòng chăm sóc đặc biệt ngươi biết không?”
Vân Thần quay đầu nhìn lại phát hiện là biểu muội của hắn Tần Mộng Nguyệt.
“Mông Nguyện?”
Tần Mộng Nguyệt cau mày nói:
“Đừng gọi tên ta!Ngươi biết rõ bản thân mình từ nơi khác tới tham dự võ đạo khảo hạch độc lập, vì sao lại phách lối không biết điệu thấp?”
“Ngươi đang lãng phí cơ hội của mình! Cơ hội của ngươi, ngươi có biết ta như thế nào…”
Vân Thần bất đắc dĩ nói:
“Đã nhiều năm không gặp, ngươi bây giờ mới cùng biểu ca mình nói chuyện a?”
Tần Mộng Nguyệt nhất thời nghẹn lời, đôi mắt liền trừng Vân Thần.
Sáng nay Tần Mông Nguyện vốn muốn làm thủ tục trả phòng, khi cô và các bạn của mình xuống lầu đã thấy người của phòng trọng tài
Sau khi nghe ngóng mới biết , sự việc lại có liên quan tới Vân Thần.
Cuối cùng nàng cũng không hoàn thành thủ tục trả phòng mà liền xuống dưới lầu chờ Vân Thần xuống.
Lúc này Bạch Ánh Tuyết đột nhiên đi tới trước mặt Tần Mộng Nguyệt, nói ra:
“Ngươi là biểu muội của Vân Thần? Ta cho ngươi biết, là hai người kia chủng động tới gây chuyện, Vân Thân vì bảo vệ ta nên mới ra tay, ngơi có rõ ràng không?”
Tần Mộng Nguyệt nghe vậy, khí thế liền giảm đi mấy phần, không nói thêm gì nữa.
Lúc này người thuộc phòng trọng tài mở miệng nói ra:
“Tốt, sự tình đến tột cùng là xảy ra chuyện gì, chờ chúng ta điều tra rõ ràng. Người không liên quan có thể rời đi!”
Đám người Lục Anh Tài nhìn qua Vân Thần bị phòng trọng tài mang đi, tâm tình lo lắng như lửa đốt:
“Hiệu trưởng đang ở đâu?”
“Đã xảy ra chuyện rồi, mau nghĩ cách giúp Vân Thần!”
Mà đúng lúc này, bộ giáo dục võ đạo thành phố Tô Hải tại văn phòng cục trưởng.
Xuất hiện một nam tử trung niên khôi ngô, đang trả lời điện thoại:
“Uy, Lý hiệu trưởng?Làm sao lại rảnh rỗi mà gọi điện cho ta?”
“Cái gì? Học sinh của chúng ta bị người khác khi dễ?!”
“Ngươi đừng vội! Ta gọi điện thoại cho lão Lâm ngay đây!”