Chương 37: Mau Tìm Hắn!

Đi vào phòng thí nghiệm quen thuộc, Lục Thánh tùy tiện tìm đến một thiết bị.

Vừa vặn trong phòng một người cũng không có, thuận tiện cho hắn phát huy.

Vẫn nên kiểm tra khí huyết trước, đây là điểm Lục Thánh tương đối để ý.

Lục Thánh lấy máu bỏ vào trong rãnh của máy đo khí huyết.

Rất nhanh liền có một âm thanh máy móc vang lên, một con số nhảy ra.

“15.632”

"Tăng lên nhiều như vậy sao?"

Lục Thánh cũng hoảng sợ, hắn còn tưởng rằng mình không đủ tiêu chuẩn võ giả cấp hai, nhưng kết quả lại còn có dư.

Cẩn thận ngẫm lại cũng đúng, võ học cộng thêm bổ dược tiên tiến nhất của tương lai một vạn năm. Dưới hai thứ này gia trì mà nếu hắn không có tốc độ tăng trưởng khoa trương như vậy thì mới gọi là kỳ quái.

Lại đến kiểm tra sức chiến đấu!

Trong mắt Lục Thánh hiện lên một tia sáng, nhắm ngay dụng cụ đo lực trước mặt mà hung hăng ra quyền.

Ầm!!!

Một tiếng trầm đục vang lên, trên màn hình dụng cụ đo lực nhảy ra một con số.

“313!”

Cao vậy ư?

Lục Thánh kinh ngạc một cái.

Bởi vì hắn hấp thu đại lượng kỹ xảo chiến đấu cùng kinh nghiệm, cho nên chỉ số chiến đấu của hắn vẫn luôn vượt qua giá trị hp tiêu chuẩn. Nhưng biên độ vượt qua lần này không khỏi cũng quá lớn, ước chừng đạt tới gấp đôi mức tiêu chuẩn!

Lục Thánh hoàn toàn không nghĩ tới, có lẽ là do quyền pháp.

Lục Thánh suy nghĩ một chút, rất nhanh liền tìm được manh mối.

Cảnh giới quyền pháp của hắn trước đó đã đột phá qua một lần, sau lần đó hắn cũng không kiểm tra sức chiến đấu nữa.

Phỏng chừng chính là do cảnh giới quyền pháp mới đã sinh ra tăng phúc đối với sức chiến đấu của hắn, từ đó dẫn đến sức chiến đấu tăng vọt.

"Như vậy sức chiến đấu cực hạn của ta sẽ cao hơn ta dự đoán rất nhiều!"

Lục Thánh có chút hưng phấn, hắn quyết định kiểm tra lại lần nữa.

Lúc này Lục Thánh quyết định dùng tới kỹ thuật "phát lực hằng tinh”.

Năm phút sau, Lục Thánh từ phòng đo lực đi ra, biểu tình hắn bình tĩnh nhìn không ra hỉ nộ.

“Đệ đệ, kiểm tra xong rồi à? Thành tích có đủ hài lòng không?” Cô gái lễ tân mỉm cười chào hỏi.

Lục Thánh cũng mỉm cười, khuôn mặt tuấn tú của hắn làm cho người ta như tắm gió xuân.

“Rất hài lòng.”

Cô gái lễ tân dí dỏm chớp mắt, nói: "Vậy chúc ngươi thi thuận lợi nha.”

"Cảm ơn." Lục Thánh khoát tay, bước ra khỏi võ quán.

Cô gái lễ tân nhìn bóng lưng Lục Thánh rời đi, nói thầm một câu: "Tiểu tử mặt lạnh, cười lên ngược lại là rất đẹp trai."

“Ngươi đang nói ai vậy?” Một giọng nói đột nhiên phát ra từ phía sau khiến cho nàng giật mình.

Cô gái lễ tân quay đầu nhìn người vừa nói chuyện mà lập tức cứng lại.

“Nghê sư tỷ!”

Nghê Sương nhìn chằm chằm về hướng Lục Thánh rời đi, trong mắt sinh ra vài phần hứng thú. Lúc Lục Thánh đi ra cửa thì nàng liền thấy được, hơn nữa còn nhận ra hắn chính là "Tiểu thiên tài xuất thân nhà nghèo" trước đó đã làm cho nàng kinh ngạc một lần.

Nghê Sương hỏi: "Người này vừa mới tới kiểm tra sao?"

“Đúng vậy, tháng này hắn đã tới ba lần rồi. Ta đoán là đang thi giữa kỳ căng thẳng.” Cô gái lễ tân nghiêm trang nói.

Nghê Sương thuận miệng nói: "Hắn kiểm tra máy nào, dẫn tôi đi xem.”

Nghê Sương rảnh rỗi không có việc gì, mà bản thân cũng tò mò Lục Thánh có tiến bộ hay không.

“Vâng, Nghê sư tỷ.” Cô gái lễ tân nhanh chóng dẫn Nghê Sương đến trước mặt dụng cụ mà Lục Thánh vừa sử dụng.

"Hôm nay chỉ có một mình hắn dùng qua cỗ máy này, số liệu tùy tiện có thể tìm được." Cô gái lễ tân vừa nói, vừa lấy số liệu cho Nghê Sương.

Vài giây sau, kết quả kiểm tra của Lục Thánh đã nhảy ra.

Lúc hai người thấy rõ số liệu hiển thị trên đó thì....

A!

Cô gái lễ tân phát ra một tiếng kêu sợ hãi, đôi mắt xinh đẹp trừng thật to, bàn tay mãnh liệt che miệng lại.

Khuôn mặt Nghê Sương đột ngột thay đổi, trên mặt nàng tràn ngập thần sắc khiếp sợ và khó tin, trong mắt nàng toát ra nồng đậm vẻ chấn kinh giống như không thể tin được vào mắt mình.

"Thiết bị này... có phải bị hỏng rồi không?" Nghê Sương lắp bắp hỏi.

Cô gái lễ tân sửng sốt chừng vài giây mới phản ứng kịp mà thốt ra: "Không thể nào, hôm qua mới sửa chữa rồi mà!"

Nghê Sương hít sâu một hơi, cố gắng bình phục sóng to gió lớn trong lòng, chậm rãi hỏi: "Thành tích này là thật sao?”

Cô gái lễ tân mang vẻ mặt ngây ngốc gật đầu.

Nửa phút sau, giọng nói của Nghê Sương từ phòng thí nghiệm truyền ra, cơ hồ cả cái đại sảnh đều có thể nghe được.

"Hiện tại lập tức đi tìm cho ta vị thiếu niên vừa mới khảo nghiệm kia! Hắn thường xuyên đến võ quán Hồng Xuyên chúng ta nên nhất định là ở cách đây không xa, phụ cận khẳng định có người biết hắn! Mau đi đi!”

“Vâng, Nghê sư tỷ!”