"Cuối cùng ta cũng có chút tiền."
Lục Thánh đi ra khỏi văn phòng của Chung Chấn Quốc, trong lòng hắn lần đầu tiên có chút kiên định.
Số tiền này hắn đương nhiên không có khả năng trực tiếp cầm đi mua thuốc bổ, như vậy chính là lãng phí.
Phương pháp chi tiêu tốt nhất đó là đi mua nguyên liệu, tự mình điều chế.
Lục Thánh vừa mới từ trong kho tài nguyên hỏa chủng vơ vét ra mấy loại phương pháp điều chế thuốc bổ có công dụng.
Mấy loại phương thuốc này mặc dù là do Quang Não sàng lọc ra nên có thể ở thời đại của hắn thực hiện điều chế, nhưng rốt cuộc loại nào thích hợp với mình hiện tại thì Lục Thánh còn cần tiến hành thêm một bước sàng lọc, mà điều kiện sàng lọc của bước này chủ yếu là tiền.
Lục Thánh trực tiếp tìm một tiệm net gần trường học để lên mạng tra cứu.
Lục Thánh cũng không biết Chung Chấn Quốc khi nhìn thấy vị học sinh mà hắn coi trọng nhất vừa bàn bạc xong điều kiện tự do chi phối thời gian đi học với mình, sau đó liền xoay người đi vào tiệm net thì hắn có thể tức đến hộc máu hay không?
Bên trong tiệm net, khói thuốc lượn lờ, Lục Thánh tùy tiện tìm một chỗ ngồi xuống.
Ở hai bên trái phải của hắn có mấy thanh niên xã hội đang chơi game. Nhìn qua tuổi tác cùng hắn không kém bao nhiêu, tóc tai màu sắc rực rỡ, trên cánh tay còn xăm hình.
Phát hiện Lục Thánh sau khi ngồi xuống liền mở máy tính điều tra tư liệu, mấy tên thanh niên xã hội lập tức cười nhạo một tiếng rồi cũng không nhìn hắn nhiều nữa.
Lục Thánh không để ý tới bọn họ mà kiểm tra tư liệu từng phương thuốc trong đầu, chủ yếu là kiểm tra giá cả dược liệu.
Sau đó Lục Thánh tính toán chi phí của mỗi đơn thuốc, căn cứ vào tỷ lệ để tìm ra loại phù hợp nhất với mình.
Rất nhanh sau đó Lục Thánh liền xác định được hai loại thuốc bổ thích hợp với mình. Đó là linh cơ tráng huyết thang cùng dưỡng tủy đan.
Hai loại thuốc bổ này có dược liệu cấu thành trên cơ bản đều có thể mua được ở trên thị trường, hơn nữa giá cả còn không đắt, vẫn ở trong phạm vi Lục Thánh có thể thừa nhận.
Trong đó dưỡng tủy đan có hiệu quả tốt hơn một chút, nhưng Lục Thánh tra được trong đó có một loại dược liệu cần tươi mới sau khi hái mấy giờ thì mới có hiệu quả. Mà nơi sản xuất loại dược liệu này cũng không ở thành phố Bạch Hà.
"Vậy ta liền tuyển chọn linh cơ tráng huyết thang đi, vừa vặn linh cơ tráng huyết thang có phối phương cũng tương đối đơn giản, rất thích hợp với người mới như ta." Lục Thánh thầm hạ quyết tâm.
Hiện tại vấn đề mà hắn cần suy nghĩ cũng chỉ còn lại có một, đó là hắn sẽ đi đâu để chế thuốc?
"Dù là thang thuốc đơn giản nhất nhưng cũng cần dụng cụ chuyên nghiệp để điều chế, hỏa hầu cùng liều lượng mà có khác biệt thì hiệu quả sẽ kém đi rất nhiều.”
“Ta tự mình mua một bộ là không thực tế, vì tiền trong tay ta vốn không nhiều. Tốt nhất là có thể thuê của người khác.”
Lục Thánh có chút buồn rầu, mặc dù có nhiều địa phương như viện nghiên cứu dược phẩm, hiệu thuốc lớn một chút, công ty dược phẩm hẳn là đều có, nhưng vấn đề là người ta dựa vào cái gì phải cho hắn thuê?
Phòng điều chế là địa phương vô cùng trọng yếu, liên quan đến cơ mật của các công ty dược phẩm thương nghiệp, vậy bọn họ làm sao có thể tùy tiện cho người ta vào, chứ đừng nói đến việc mượn dùng.
“Quên đi, trước tiên ta cần mua đủ dược liệu cần thiết để điều chế Linh Cơ Tráng Huyết Thang, sau đó mới suy nghĩ biện pháp.”
…
"Ngươi đùa à? Điều đó là không thể!"
Nhìn thấy dược phẩm sư trước mặt đã đen mặt lại, Lục Thánh vội vàng đứng dậy rời đi.
"Nhà thứ bảy rồi, quả nhiên là không thực tế." Lục Thánh đi ra khỏi hiệu thuốc mà khẽ thở dài, trên mặt lộ ra vài phần bất đắc dĩ, nói.
Dược liệu mà Linh Cơ Tráng Huyết Thang cần thì hắn đã mua đủ toàn bộ, thậm chí còn mua nhiều hơn dự tính vài phần, bởi vì số tiền mà Chung Chấn Quốc đưa cho hắn không phải là ba vạn mà là tám vạn!
Số tiền đã nhiều thêm năm vạn, phỏng chừng đây là tài trợ riêng của Chung Chấn Quốc.
Quá trình thuê phòng điều chế không thuận lợi chút nào, Lục Thánh đã chạy tới bảy công ty dược phẩm và hiệu thuốc mà tất cả đều cự tuyệt.
"Còn một nhà cuối cùng nữa. Nếu như thật sự không được thì ta cũng chỉ có thể lên trên mạng mua chút thiết bị đơn sơ để nếm thử điều chế." Lục Thánh nhìn hiệu thuốc thứ tám xuất hiện trong tầm mắt mà trong lòng thầm nghĩ.
Trước cửa hiệu thuốc này treo bảng hiệu "Hành thiện đường".
Tên cửa hàng như vậy ngược lại là không thấy nhiều ở thành phố Bạch Hà.
Lục Thánh sửa sang lại quần áo rồi cất bước đi vào.
Hiệu thuốc không lớn, bên trong trưng bày một ít tủ thuốc, có một nam thanh niên mặc áo blouse trắng đang ghé người vào quầy thuốc mà chơi điện thoại di động.
Nghe được âm thanh Lục Thánh vào cửa, nam thanh niên ngẩng đầu nhìn hắn một cái rồi lại rất nhanh cúi đầu xuống, nói: “Muốn mua cái gì thì tự mình nhìn xem, lát nữa đến chỗ ta tính tiền.”
Cuối cùng tựa như nhớ tới cái gì mà hắn lại bổ sung một câu: "Đừng nghĩ cầm đồ bỏ chạy, trong tiệm đã có camera theo dõi quay rất rõ ràng.”
Nói xong nam thanh niên này lại bắt đầu chuyên chú lướt điện thoại di động.