Chương 23: Khoa Học Kỹ Thuật Thiên Hằng

Đi thẳng vào bên trong tường thành, cảnh tượng phơi bày ở trước mặt Lục Thánh. Các loại lầu cao, đường phố, phong cách khác hẳn với thế giới hiện tại của hắn.

Trên đường phố nằm tán loạn rất nhiều phương tiện giao thông mà Lục Thánh không nhận biết.

Mặc dù bây giờ những thứ này tuyệt đại đa số đều đã bị phá hủy, tàn phá bất kham. Nhưng ở trên vùng phế tích bị khói xám bao phủ này, Lục Thánh vẫn có thể tưởng tượng ra tòa thành thị này đã từng sở hữu sự phồn vinh như thế nào.

"Khoa học kỹ thuật phát triển tới trình độ này hẳn là đã viễn siêu thế giới hiện tại của ta, cũng vượt qua cả kiếp trước của ta."

Lục Thánh từ trên tường thành nhảy xuống, rơi vào một chiếc phương tiện giao thông có ngoại hình rất giống cái xuồng, đường nét lưu loát, tràn ngập cảm giác khoa học kỹ thuật.

"Đây ohải là một cái thế giới có trình độ văn minh rất cao, bất kể là khoa học kỹ thuật hay là võ đạo. Trách không được ta từ trong trí nhớ lấy được luyện thể thuật cùng hô hấp pháp cường đại như thế."

Phải biết rằng thế giới hiện tại của Lục Thánh có võ đạo phát triển mới chỉ có không đến ba trăm năm, rất nhiều phương diện đều đang ở giai đoạn tìm tòi nghiên cứu.

Trong sách lịch sử đã từng đề cập tới thời điểm võ đạo thịnh thế nhất thì toàn thế giới mới chỉ có võ đạo cấp 5 là lợi hại nhất. Mà bây giờ nhân loại đã có rất nhiều vị Tông Sư cấp 7, Đại Tông Sư cấp 8, thậm chí là võ đạo Thánh Giả cấp 9.

"Một Văn Minh võ đạo cường đại như này mà cũng còn đình trệ phía dưới nanh vuốt của dị thú, vậy chúng ta thì sao đây?"

Lục Thánh bỗng nhiên có điểm lo lắng. Ở trong thực tế, thế giới của hắn cũng tương tự đang đối kháng với dị thú tập kích.

Mặc dù cường giả võ đạo trong nhân loại liên tục không ngừng hiện lên, nhưng không gian sinh tồn của nhân loại vẫn bị áp súc, giảm nhỏ. Đây là tin tức mà đài truyền hình luôn truyền bá mỗi ngày.

"Mặc kệ thế nào, ta đã có thể đi tới nơi này thì chính là một cái thiên đại cơ duyên. Thế giới này thất bại nhưng thế giới của ta chưa chắc sẽ thất bại."

"Mà ta còn có thể từ cái Văn Minh này hấp thu chất dinh dưỡng, sau này chờ ta có thực lực cường đại có lẽ ta sẽ có thể truyền bá kiến thức võ đạo tân tiến ở đây ra ngoài."

Ánh mắt Lục Thánh lần thứ hai trở nên kiên định, đồng thời trên vai hắn còn nhiều hơn một phần trách nhiệm nặng nề.

Mảnh phế tích hoang tàn này mang cho hắn chấn động cùng trùng kích thực sự quá lớn, tâm tính của hắn cũng xảy ra một ít cải biến.

Bên trong tường thành, số lượng tang thi rất nhiều, nhưng thực lực đa phần đều yếu nhược, khó có thể chứng kiến mấy con cao cấp.

Điểm ấy rất dễ dàng giải thích, vì tường thành này bảo vệ bình dân yếu ớt, mà những kẻ có thực lực tự nhiên đại bộ phận đều hội tụ tại chiến trường tuyến đầu.

Lục Thánh thăm dò với tiến độ nhanh hơn không ít. Hắn đi vào một toà cao ốc, đây là một toà chung cư thông thường.

Lục Thánh tùy tiện chọn một phòng đi vào, trong phòng không có ai, nó bị ngăn thành mấy cái gian phòng nhỏ có không gian rất nhỏ.

Chính giữa phòng khách để một cái bàn, trên bàn tán lạc một ít chén đũa và đồ ăn.

Lục Thánh tưởng tượng một chút, lúc người nhà này đang dùng cơm thì mạt thế đột nhiên phủ xuống.

Tâm tình Lục Thánh trở nên dồn nén, hắn suy đoán ở phía dưới hắc vụ kinh khủng kia, người thường đến tư cách biến đổi thành Zombie cũng đều không có.

Rất có khả năng bọn họ đã từng trở thành Zombie, nhưng bên dưới dòng thời gian tuế nguyệt cọ rửa, bởi vì bọn họ vô cùng nhỏ yếu nên cũng theo đó mà mục nát.

Lục Thánh đi vào một gian phòng, ở trên tủ đầu giường trong phòng hắn tìm được một cái đồ vật dạng khung, nhưng bên trong lại không có bức ảnh.

Lục Thánh suy đoán khả năng đây là sách điện tử, do nguồn năng lượng hao hết nên bức ảnh bên trong tự nhiên cũng mất đi.

Còn lại một gian phòng chắc là gian phòng của trẻ nhỏ. Gian phòng này bày biện một chiếc giường nhỏ một người, còn có giá sách cùng bàn học.

Lục Thánh nỗ lực tìm được một ít vật phẩm có thể ghi chép tin tức.

Thế giới này có nền Văn Minh vô cùng phát triển, sách vở sớm đã triệt để thoát ly giấy tờ ràng buộc nên hắn không có thu hoạch được gì.

Rốt cuộc Lục Thánh cũng ở bên trên bàn sách tìm được một cái vòng tay nhan sắc màu tro, độ dày không đến nửa centimet, mặt trên có dấu vết văn tự lưu lại.

"Khoa học kỹ thuật... Thiên Hằng."

Lục Thánh xóa đi bụi bẩn trên vòng tay, nhận ra mấy cái chữ nhỏ khắc ở phần đáy vòng tay.

Sau khi đọc lên mấy chữ này, Lục Thánh mãnh liệt kinh ngạc.

Ta dĩ nhiên nhận biết mấy chữ này!

Cái Văn Minh này vậy mà sử dụng văn tự giống như đúc với thế giới hiện thực của hắn!