Chương 4: Sắn tay áo làm nông

Thập Tam vừa đến nơi, đã thấy có vài người ở sẵn chờ hắn.

-Đại phu, mặt ta quả nhiên hết.

-Đại phu, con ta đúng là hết đau bụng.

-Đại phu, tay ta không còn đau nữa.

Rất nhiều người tới cảm ơn hắn, Thập Tam mỉm cười gật đầu.

-Các vị, ta vẫn như cũ xem bệnh cho các vị, nhưng nếu bệnh nặng phải cắt thuốc phiền các vị tới y quán, dù sao ta cũng không thể phá làm ăn của bọn hắn.

Mọi người ít nhiều thất vọng, càng nhiều là thấy Thập Tam biết suy nghĩ cho người khác, thôn dân đồng lòng gật đầu.

Lại như hôm qua, hắn xem bệnh cho từng người, bệnh nặng thì hắn ghi đơn thuốc cho bọn hắn tới y quán, bệnh nhẹ hắn giúp mọi người bốc thuốc.

Giữa trưa, mọi người phải đi làm việc, Thập Tam cũng vậy thảnh thơi, hắn như cũ hấp thu linh khí, thật giống một vị thiên tiên.

-Ân công, huynh ăn cơm a.

Lăng Phong xuất hiện, hắn thấy nhiều người tới quán Thập Tam cũng không làm phiền, đợi vãn người hắn mới tới, hắn mang tới cho Thập Tam một hộp cháo loãng, là hôm qua hắn cùng Lăng Hinh hai người dành dụm.

-Các ngươi cũng đừng như vậy, ta đã ăn, ngươi cùng Lăng cô nương đều đang tuổi lớn, cần ăn nhiều.

Nói Thập Tam năm nay mười bảy, Lăng Phong mười ba, Lăng Hinh mười hai.

Lục trong túi ra vài xu, Thập Tam đưa cho Lăng Phong.

-Ngươi đi mua bánh bao thịt, ngươi cùng Lăng cô nương cần phải ăn nhiều.

Lăng Phong ngần ngại một chút rồi đưa tay nhận, hắn cúi đầu thật sâu rồi chạy đi, bát cháo vẫn để lại cho Thập Tam.

-Hiểu Nguyệt, ngươi nói xem, là do người cổ đại quá tốt hay do hiện đại tình người quá nhạt?

Một bên Hiểu Nguyệt nghe Thập Tam nói vậy có chút giật mình, chẳng lẽ hắn đã biết về nàng. Hiểu Nguyệt chắc chắn bản thân hoàn toàn không kể gì với hắn, hắn như cũ vẫn nghĩ nàng là tinh linh hệ thống.

-Có thể là cả hai đi.

Thập Tam im lặng ngẩng đầu lên, Hiểu Nguyệt cũng theo hướng hắn nhìn bầu trời, mùa thu không khí thoải mái, không bị quá chói mắt.

-Ngươi nhìn gì?

-Cảm ngộ thiên địa.

Một lúc sau hắn cúi đầu xuống, bưng lên bát cháo húp một ngụm, Hiểu Nguyệt chăm chú nhìn theo bờ môi mỏng của hắn, nàng không hiểu tại sao hắn húp cháo cũng mang tới một cảm giác “thoát tục” đến như vậy, yết hầu khẽ chuyển động lên xuống. Lúc này Thập Tam đặt chiếc hộp không dính lại dù chỉ là vụn cháo, hắn khóe môi cong lên.

-Ngươi là cẩu ư? Không đúng, còn sạch hơn cẩu liếm.

Thập Tam bỗng bật cười, Hiểu Nguyệt là lần đầu thấy hắn cười tươi như vậy, thoáng chốc nàng như cũng lạc vào.

-Phật dạy, phải tiết kiệm.

Nói xong hắn tự chế thủy rửa sạch bát, nơi này cũng không ai để ý nên hoàn toàn không thấy được.

-Hệ thủy?

-Ngạc nhiên không? Đừng ngạc nhiên, ta vốn dĩ là ngũ linh căn, hay theo như mọi người hay gọi là phế linh căn.

Thập Tam hiếm có trò chuyện cùng Hiểu Nguyệt nhiều như vậy, hắn bình thường rất ít nói chuyện, hoặc mỉm cười, hoặc gật hoặc lắc.

-Lừa trọc, nếu ngươi phi thăng thành tiên, ngươi sẽ làm gì?

-Tiếp tục tu luyện.

Hiểu Nguyệt bĩu môi, nhàm chán, con người khô khan chỉ có tu luyện. Thậm chí như bây giờ, nàng vẫn có thể thấy linh khí xoay chuyển xung quanh hắn, hắn dường như không lúc nào ngừng tu luyện.

-Thập Tam, ngươi đã từng yêu ai chưa?

Không biết tại sao Hiểu Nguyệt bỗng hỏi vậy, Thập Tam nghe xong lắc đầu, bỗng hắn ngừng lại nhìn Hiểu Nguyệt.

-Tuy rằng chưa từng yêu ai, nhưng nàng là người đặc biệt.

Chẳng hiểu sao hắn lại nói như vậy, Hiểu Nguyệt trong lòng có một cỗ nước ấm dâng lên, nàng ho một tiếng vỗ lên đầu hắn.

-Thối lừa trọc, bớt miệng lưỡi lại.

Thập Tam mỉm cười không trả lời, trở lại bộ dáng nhàn nhạt vô hỉ vô bi.

Buổi chiều, lác đác vài người tới, Thập Tam trừ đi tiền mua hạt giống, tiền mua gạo, cùng 10 xu để mua bánh bao thịt, hắn còn vỏn vẹn 4 xu, thu nhập hôm nay hắn thêm được 31 xu, vẫn là có tiền.

Thập Tam dọn đồ đạc đi về, hắn tới căn miếu hoang báo cho Lăng Phong cùng Lăng Hinh. Hai người vui mừng liền thu thập chút đồ đạc đi tới nhà mới.

-Thật đẹp.

Hai người đồng thanh hô lên, Thập Tam mang bao nải cùng gùi thuốc để một góc. Căn nhà có năm gian, gian giữa có một chiếc bàn uống nước cùng 4 chiếc ghế. Bên cạnh phòng chính bên tay trái có hai gian phòng ngủ ngăn cách bằng vách lứa, mỗi phòng có một bàn, một giường cùng một chiếc tủ nhỏ. Còn về bên tay phải là phòng ngủ của Thập Tam, một vách ngăn giữa phòng ngủ Thập Tam cùng phòng bếp.

Nhà xí hắn làm ở phía xa hơn một đoạn, đằng sau là vườn rau, Thập Tam xem lại hạt giống, hắn còn chưa trồng, tính toán Thập Tam muốn để tối nay bắt đầu làm.

Tổng quan mọi thứ đều đơn sơ, giản dị nhưng lại mang đến lạ thường mỹ cảm.

-Các ngươi dọn dẹp một chút, ta đi có chút việc.

Nói rồi Thập Tam quay lại căn miếu hoang niệm kinh rồi quét dọn một lượt cho căn miếu, sau đó hắn quỳ xuống vái lạy bức tượng phật rồi mới quay về nhà.

Thập Tam mò trong thương thành, đồ vật gì cũng có, đan dược, bí kíp, vũ khí nóng lạnh, thậm chí cả những thứ từ vũ trụ khác, chỉ là giá cả toàn hàng nghìn, hàng vạn, hàng trăm vạn.

Hiểu Nguyệt giới thiệu cho hắn, đồ trong hệ thống so với bên ngoài chất lượng tốt hơn gấp mấy lần, Thập Tam nghĩ đến hạt giống hắn đã mua, cũng không có tiếc nuối, hắn đổi hai điểm thương thành lấy xẻng cùng quốc làm vườn, mấy món đồ như này thường rất rẻ.

-Đủ chắn chắn.

Cầm chiếc xẻng cùng cuốc tiến về, hắn liền chia từng luống, hắn chọn phần sân sau khá rộng, chia được 8 luống đất. Hắn đổi 8 điểm lấy phân bón, bắt đầu rải phân từng luống.

-Ân công cần ta giúp gì sao?

Lăng Phong đỡ Lăng Hinh xuống liền ra ngoài, Thập Tam lúc này cũng không từ chối, hắn đưa phân bón cùng hạt giống cho Lăng Phong, dặn dò hắn cách làm.

Mấy hôm được Thập Tam truyền cho chân khí, cùng ăn uống đầy đủ, sức khỏe Lăng Phong tốt hơn rất nhiều.

Một lúc sau Thập Tam hoàn thành luống đầu tiên, Lăng Phong còn chưa được một nửa, hắn cũng không nói gì mà chuyển qua luống thứ hai, hạt giống cây ăn quả đã dùng hết, hắn đổi trong thương thành lấy mười hạt giống, tỉ mỉ trồng. Thập Tam chuyển qua luống thứ ba, Lăng Phong mới xong có một nửa, lại tiếp tục đổi hai mươi hạt giống rau trong thương thành, Thập Tam cặm cụi trồng.

Lăng Phong lau mồ hôi nhìn rau đã trồng tốt, hắn mới biết Thập Tam đã qua luống thứ sáu, tốc độ thực sự nhanh.

Thập Tam đổi một loạt hạt giống, hắn còn có 50 điểm thương thành, nào là củ cải, cà rốt, bắp cải,... hắn trồng xen lẫn nhau, cũng không sợ bị thời tiết ảnh hưởng, dù sao hắn cũng có thể tạo kết giới để rau củ phát triển. Lại tiếp tục đổi thêm để trồng hai luống cuối, Thập Tam còn 10 điểm, hắn tính toán còn một góc nhỏ phía góc vườn có thể xây chuồng gà.

Xong xuôi, Thập Tam phát hiện hạt giống đổi từ thương thành vậy mà đều chứa linh khí.

-Quả là đồ tốt.

Nhịn không được cảm thán, Thập Tam tới con suối gần đó tắm rửa, giặt giũ quần áo, Hiểu Nguyệt một bên lại giống như hôm qua len lét nhìn hắn, hai bàn tay nàng che mặt, hở ra kẽ tay nhìn thiếu niên tuấn mỹ, hài hòa cạnh dòng suối.