Cho dù là đầu gối tự hỏi cũng có thể hiểu được, chuyện bạn gái một ngôi sao thần tượng là con gái đại lão hắc bang như vậy sau khi bị truyền thông đưa ra ánh sáng sẽ có hậu quả như thế nào. Trải qua việc đưa tin của báo trí truyền thông, tất nhiên sẽ điên cuồng truyền trên truyenyy.vn, sợ là nhóm "Bạo dân truyenyy.vn" cực kỳ thống hận xã hội đen đã ân cần thăm hỏi cả nhà cô gái rồi.
"Dân báo Hong Kong"? Có thể là trùng hợp không?
CORA cầm lên đặt xuống tờ báo mấy lần rất không cam lòng. Những nhật báo này đều phát hành một lượng khá lớn ở Hong Kong. Lật từng trang giải trí, không cần tìm mục đặc biệt, đầu đề mỗi trang phần giải trí của báo đều đăng tin như thế.
" Mối tình mới của CORA lộ diện, hóa ra là con gái một đại gia cờ bạc lớn".
"CORA được "gả" vào tập đoàn cờ bạc lớn nhất Las Vegas".
"Sự thăng tiến của CORA: không thể tách rời với sự giúp đỡ tài chính của người bạn gái xã hội đen".
....
"Âm mưu, Đây là âm mưu". CORA đã nghĩ tới tính nghiêm trọng của vấn đề. Gã cảm giác được, là có người đánh lén sau lưng mình.
Gã và Zileah gặp gỡ vô cùng cẩn thận, đi ra ngoài hẹn gặp đều đã cải trang. Gã tự tin cũng không bị truyền thông chụp ảnh được. Nếu chụp ảnh được, sớm đã đăng lên báo chí rồi, chứ không phải tới bây giờ mới công bố ra.
Hơn nữa, trong vòng một đêm, tất cả truyền thông đều chú ý đến chuyện yêu đương của mình, đột nhiên đều biết tin tức mình lui tới với nàng. Hơn nữa còn tra cả thân phận của nàng ra ngoài. Nếu như nói toàn bộ những chuyện này đều là trùng hợp. CORA làm sao cũng chẳng thể tin được.
"Nhiễm Đông Dạ. Nhiễm Đông Dạ. Nhất định là con ** đem đó ở phía sau giở trò quỷ".
CORA điên cuồng xé rách tờ báo trong tay, phẫn nộ mắng. Nguồn: http://truyenyy.vn
Đột nhiên nhớ tới cái gì đó, CORA vội chạy tới trước bàn máy tính trong phòng, mở ra, phát hiện trên mạng search ở các trangweb đều có đưa tin về mình và thân phận bạn gái mới. Bình luận phía dưới và hình ở bên cạnh, thô tục không chịu nổi.
"Rất có dạng chó hình người. Không ngờ lại là một tên mặt trắng thích ăn cơm mềm".
"Người trên nói sai rồi. Mặt trắng sao lại quen xã hội đen? Chứng minh anh CORA vẫn rất cường đại, giống như anh Xuân. Sức chiến đấu là tương đối kinh người".
"Khó trách sao lại leo lên nhanh vậy. Hóa ra là có hậu đài "mạnh" như vậy. Nghĩ mãi mà không rõ hắn chạy ra bán rẻ nụ cười làm gì? Cũng mở sòng bạc chơi đùa cho rồi".
"Hắn không phải người Trung Quốc. Là người Hàn Quốc"
"Up lên"
"Tao là anh CORA đây. Phải bảo bạn gái tao đem ba trăm tiểu đệ xử lý toàn bộ mấy người trên, cho các người biết sự lợi hại của tao".
...
Tay CORA run rẩy. Kích vào topic 100 độ của mình, chỗ đó là đại bản doanh MV của mình, bình thường có tin tức gì mới, cũng sẽ công bố ở đó. Các MV và bình luận tác phẩm của mình cùng mấy lời ủng hộ khích lệ đều phát biểu ở đó.
Đợi sau khi trang web mở ra, gã thiếu chút nữa tức khí mà chết.
Topic chúc phúc và topic khích lệ trước kia toàn bộ đều không thấy nữa, tất cả đều là topic vũ nhục công kích.
"Thấy được chưa? Xem lại thần tượng các bạn tôn sùng như thần linh là tính tình gì chưa?"
"CORA là con chó".
"WOW, chỗ nào không tới, lại tới thăm ngôi sao xã hội đen".
CORA biết rõ, mình thảm rồi.
"Con ** thúi. Mày bất nhân đừng trách tao bất nghĩa". CORA tràn đầy cừu hận, khuôn mặt đẹp trai nhăn nhúm nghiến răng nghiến lợi nói.
Cầm di động trên bàn lên, định goi điện, nhưng di động lại đột ngột vang lên.
"Báo hôm nay CORA anh xem chưa?" Trong điện thoại truyền đến tiếng quản lý bộ phận nghệ sĩ giải trí Trần Trạch Thông của Mạch Hòa. CORA nghe ra, giọng của Trần Trạch Thông rất gấp, hơn nữa còn nén không được tức giận. Nghĩ tới gặp phải vấn đề như vậy, gã càng nhức đầu hơn cả mình.
Dù sao, mình vẫn là cây tiền của công ty mà.
"Rồi". CORA bình tĩnh mà trả lời. Có người sốt ruột thay gã, gã ngược lại liền bình tĩnh trở lại. Ngay lúc này, gã nhất định không thể loạn. Ít nhất, không thể để người trong công ty thấy mình bối rối.
Tường đồ mọi người đầy, nếu mình rối loạn trận cước, có lẽ sẽ có rất nhiều người không ngại mà đẩy sau lưng mình một cái.
"CORA, anh thế nào?" Trần Trạch Thông nghe được thanh âm CORA trấn định, tâm tình cũng dần bình tĩnh lại. "Có người giở trò quỷ sau lưng". Thanh âm CoRA lạnh như băng nói, còn có chứa một chút vị khinh thường.
"Anh biết là ai à?" Trần Trạch Thông cười hỏi. Gã nghĩ, bạn gái CORA chính là con gái đại lão hắc ban quốc tế. Đây đối với CORA mà nói là một tai nạn, nhưng sao lại không phải là một chuyện may mắn chứ?
Nếu có bọn họ ra tay, chuyện gì mà chẳng có biện pháp giải quyết? Nhưng gã biết rõ bọn điên khùng của hắc bang Mỹ là một đám điên ngay cả nghị viện cũng dám bắn chết.
"Ngoại trừ cô ta thì còn có thể là ai chứ? Hôm qua mới gây với bọn họ. Hôm nay đã có truyền thông bắt đầu bôi nhọ tôi. Nào có chuyện trùng hợp như vậy?" Tay CORA nắm chặt loa dữ dằn nói. Trong lòng Trần Trạch Thông hít vào một ngụm khí lạnh, ra sức khuyên giải: "CORA, chuyện đã phát triển tới bước này, chúng ta nên làm gì? Có phải nên ngồi xuống nói chuyện với Nhiễm tiểu thư không? Dù sao, tất cả mọi người đều là ra ngoài kiếm miếng cơm thôi mà, cũng không cần thiết làm tuyệt tình quá".
Nói thật, hiện tại trong lòng Trần Trạch Thông có chút hối hận. Ngày hôm qua, nếu mình không phải không coi Nhiễm Đông Dạ ra gì. Nếu không phải mình nói qua vênh váo hung hăng, có lẽ tình huống sẽ không bết bát như hôm nay.
Gã biết, có thể trong vòng 1 đêm tra rõ thân phận bạn gái CORA, lại phát động nhiều truyền thông Hong Kong đưa tin chuyện này như vậy. Hậu đài của cô gái kia tuyệt đối không đơn giản. Mà gã ở những tòa soạn báo ở mấy tờ báo này đều có " người mình". Nhưng lần này, thậm chí ngay một chút thông tin đều không có. Có thể thấy được, lực ảnh hưởng của cỗ lực lượng kia kinh người thế nào.
Đã sớm nghe nói Nhiễm Đông Dạ có hậu đài không đơn giản, nhưng mọi người cũng không quá để trong lòng. Dù sao, mỗi cô gái ở giới giải trí bao nhiêu tin đánh bóng tên tuổi mình chứ? Nếu mỗi tin đều là thật thì bọn họ sẽ mệt chết đi được.
Bây giờ, gã hy vọng có thể ngồi xuống nói chuyện với tổng giám đốc MAICH của giải trí Hoa Thanh và Nhiễm Đông Dạ.
Hòa sinh khí tài. Chắc bọn họ cũng sẽ không từ chối.
"Ngồi xuống nói chuyện?" Thanh âm CORA lập tức đề cao không ít. "Sao nói chuyện? Nói chuyện gì? Bọn họ làm như vậy là muốn dìm chết tôi. Chúng ta còn nói chuyện gì với con * kia chứ? Muốn nói thì anh đi mà nói. Tôi sẽ không đi. Chuyện này, tôi không để yên cho con * thúi đó đâu".
"CORA không nên gây chuyện. Anh bây giờ là ngôi sao có giá trị nhất trong nước. Anh còn có tiền đồ tốt". Trần Trạch Thông khuyên giải nói.
"Tiền đồ? Bây giờ thì có tiền đồ gì? Ai cũng biết tôi có bạn gái xã hội đen. Được rồi, không phải muốn mắng sao? Vậy tôi sẽ để bọn họ nhìn xem, tôi có thể làm gì. Trần tổng, anh không cần phải nói nữa. Tôi không để yên cho con ** kia đâu. Cô ta thích phơi ra ánh sáng sao, tôi sẽ bảo người ta lấy quần áo cô ta ném trước mặt truyền thông".
"CORA anh đừng làm loạn. Hậu đài của Nhiễm Đông Dạ không đơn giản". Trần Trạch Thông sốt ruột nói.
Nhưng chỉ nghe loa bên kia đã ngừng truyền tiếng.
Trần Trạch Thông lộ vẻ lo lắng, lại bấm số điện thoải của tổng giám đốc MAICH của giải trí Hoa Thanh.
"MAICH tiên sinh, tôi là Trần Trạch Thông của Mạch Hòa đây. Ha ha, hôm nay có thời gian không, tôi muốn mời anh đi ra ngoài uống trà". Trần Trạch THông cười ha hả nói. Không có biện pháp, tình thế yếu hơn người ta, chỉ có thể cúi đầu cúi người mà nói mấy lời xin lỗi.
"Thật xin lỗi, tôi rất nhiều việc". MAICH lạnh lùng nói một câu, liền cúp điện thoại. Ngay hôm qua nam nhân trẻ tuổi kia đã thông báo mình không được có bất kỳ tiếp xúc nào với người của Mạch Hòa, lại càng không được nhân ý xin lỗi của bọn họ.
Báo chí hôm nay cũng đã xem, trong lòng lại lần nữa bị thực lực của những người này biểu hiện ra chấn kinh.
Chưa tới một ngày, liền phá hỏng một ngôi sao có tiền đồ.
Trần Trạch Thông nghe tiếng tút tút trong loa, hung ác mắng một câu.
Sau đó cầm áo khoác lên, liền chạy ra ngoài. Bên ngoài đã ầm ĩ, gã phải tranh thủ tới cty thương lượng cách giải quyết với mấy tên quản lý khác. Thật sự không xong rồi, chắc phải cầu cứu người đứng sau lưng kia.
"hắn luôn sẽ có biện pháp". Trần Trạch Thông ôm một tia hy vọng trong lòng.
"Hừ. Bối cảnh không đơn giản thì sao chứ?" CORA sau khi dập cuộc gọi của Trần Trạch Thông lại bấm một số điện thoại khác.
"Hắc. Cưng ơi, không phải hôm nay muốn tới đây chơi sao? Chẳng lẽ lại muốn có việc từ chối sao?" Trong loa truyền tới giọng một cô gái. Cô gái nói là tiếng Trung không chuẩn lắm. Có điều, chuyện này đối với người yêu nhau cuồng nhiệt thì không tạo chướng ngại gì.
"Ừ. Zileah. Vốn cũng định thế mà. Anh định ăn xong bữa sáng liên đi tìm em. Nhưng mà, bên cạnh anh đang xảy ra một số vấn đề". Thanh âm CORA nồng nàn dịu dàng nói. Gã xâm nhập vào giới giải trí đã lâu, biết rõ làm sao tạo quan hệ với đủ loại nữ nhân.
"Xảy ra ván đề gì?" Cô gái hỏi.
"Em không xem báo hôm nay à?" CORA hỏi, nghĩ thầm, có lẽ hậu đài của Nhiễm Đông Dạ cũng không vươn xúc tua tới mọi nhà được.
Chỉ có điều chuyện này có thể kéo dài bao lâu? Báo chí còn không kịp in ấn, sợ là hôm nay sẽ không mục giải trí nào là không tiến hành đưa tin chuyện này.
"Chưa. Cưng ơi, em vẫn chưa rời giường mà. Không được nói em lười đó". Cô gái vừa cười vừa nói. Cho dù thân phận của nàng thế nào, con gái khi yêu đều phản ứng tương đối ngốc ngếch. "Có phải có tin tối muốn nói cho em không? Hollywood muốn tìm anh quay film à?"
"không phải". CORA cân nhắc mà dùng từ. "Zileah. Quan hệ của chúng ta, đã bị truyền thông bên Hong Kong phơi bày. Hơn nữa, tài liệu gia tộc của em cũng bị bọn họ công bố ra ngoài".
Điện thoại bên kia trầm mặc, xem ra nàng cũng biết chuyện này sẽ tạo ảnh hưởng rất lớn với người yêu.
"CORA thật xin lỗi. Dẫn tới phiền toái cho anh". Zileah nói.
"không sao. Zileah. Đây không phải là lỗi của em. Là có người muốn đối phó anh, anh có chuyện muốn phiền em. Em có thể giúp anh không?"
"Chuyện gì? Nói đi. Chỉ cần em có thể làm được". Thanh âm cô gái kiên quyết nói.