Vương Hậu Hoa là cổ đông thứ hai của Đường Thị, cũng là phó chủ tịch Đường Thị, bộ phận nghiệp vụ khu Châu Á và bộ phận phát triển nghiệp vụ hai bộ phận quan trọng của Đường Thị. Hắn cùng với Đường Bố Y giành thiên hạ, trước khi Đường Bố Y chưa thể có được viện trợ của Lâm gia, tài nguyên có liên quan tới phương diện chính phủ đều do hắn cung cấp.
Giai đoạn tiền phát triển của Đường Thị có quan hệ mật thiết với hắn, có thể coi là người có công của tập đoàn. Đó cũng là nguyên nhân hắn bất mãn với việc Đường Bố Y sắp xếp Đường Quả vào Đường Thị đảm nhiệm chủ tịch ban giám đốc, Trong lòng hắn, theo lý mà nói, cũng phải tới phiên mình mới đúng.
Văn phòng của hắn ở tầng mười ba của tập đoàn, tầng này ở phương tây là một con số kiêng kỵ. Nhưng hắn lại rất thích, nói cách khác, hắn không hề chịu ảnh hưởng có chứa những nhân tố huyễn hoặc và sắc thái tôn giáo.
Không gì cấm kỵ. Cho dù là làm việc hay làm người, đó cũng là điều mấu chốt hắn có thể đi tới vị trí hôm nay. Thế giới này, bạn càng coi trọng mình, thì lại càng có thể thành kẻ vô tích sự.
Cho nên, ban đầu khi chọn văn phòng làm việc, hắn chủ động chọn con số mười ba này. Bởi vì hắn biết các đổng sự khác đều không thích nó.
Cũng chính vì tác phong làm việc thế này của hắn, nhân duyên của hắn lại khá tốt. Mà những thuộc hạ đó cũng trung thành với hắn, làm khó Đường Quả bước chân vào Đường Thị. Trong một số biểu quyết trọng đại, số phiếu duy trì thu được không nhiều hơn hắn, có lúc còn phải lấy vị trí cổ đông lớn nhất tới cưỡng chế thực hiện rộng rãi.
Đường Quả cũng biết, như thế cũng chính là rơi vào cái bẫy của Vương Hậu Hoa. Bởi vì thời gian lâu rồi, uy tín của mình sẽ không còn sót lại chút gì. Nói cách khác, có hắn, mình mãi mãi khó mà tạo dựng được uy tín.
Vương Hậu Hoa đang ở văn phòng phác thảo hợp đồng sơ thảo với thư ký, bên ngoài vang lên tiếng gõ cửa.
"Vào đi" Vương Hậu Hoa hô. Hắn biết, nếu là người khác hẹn gặp, thư ký chắc chắn sẽ gọi điện tới báo cáo. Người có thể trực tiếp xông vào cửa phòng mình, thư ký lại không gọi điện tới báo, chắc chắn là con trai bảo bối của mình Vương Cẩm Tú rồi.
Vương Cẩm Tú một tay đẩy cửa vào, trong lòng ôm bó hoa bách hợp lớn, nói: "Cha, lại đổi thư ký rồi à? Cha không sợ mẹ con biết sẽ ghen sao?"
Vương Hậu Hoa cười ha ha, nói: "Ghen cái gì, đều là nhu cầu công việc mà".
Nhìn lướt qua bó bạch hợp trong lòng Vương Cẩm Tú, nâng kính mắt ở sống mũi lên, cười hỏi: "Sao? Vẫn chưa chính thức tới công ty báo cáo, đã chọn được mục tiêu rồi à?"
"Vâng, đã chọn xong lâu rồi. Lúc trước có chút chùn bước, nhưng bây giờ kiên định lòng tự tin mà thôi". Vương Cẩm Tú cười nói.
"Ồ?" Dáng vẻ Vương Hậu Hoa hứng thú, "Trong Đường Thị còn có cô gái khiến con chùn bước sao?"
"Có, chỉ có một người" Vương Cẩm Tú gật đầu.
"Đường Quả?" nụ vười trên mặt Vương Hậu Hoa đọng lại.
"Cha thật anh minh" Vương Cẩm Tú cười lớn. "Sao ạ. Con chọn con dâu này cho cha không tệ chứ?"
Vương Hậu Hoa trầm ngâm không nói gì, cơ thể tựa trên ghế, cân nhắc việc Vương Cẩm Tú làm như vậy được hay mất.
Vương Cẩm Tú cũng đường hoàng ngồi trên bàn đá cẩm thạch rộng lớn xa hoa đối diện Vương Hậu Hoa, chờ đợi đáp án của cha. Hắn biết, dựa vào trí tuệ của cha, chắc sẽ hiểu rõ chỗ lợi nếu mình làm như vậy. Nguồn truyện: Truyện FULL Quả nhiên, Vương Cẩm Tú đột nhiên đứng thẳng người dậy, tán thưởng nhìn con trai, cười nói: "Nếu chuyện đã quyết định, hãy làm hết sức đi. Tình yêu của người trẻ tuổi các con cha cũng không chen vào, tự dựa vào bản lĩnh của mình đi. Cha sẽ toàn lực cổ vũ con".
Vương Cẩm Tú cười nói: "Cha, con cũng là tới để cha giúp đỡ ủng hộ, cha cả ngày giằng co với cô ấy như vậy, con có lòng theo đuổi, cũng không biết người ta sẽ dùng sắc mặt gì nhìn con nữa, nếu không, quan hệ của cha và cô ấy nên dịu lại chút?"
Vương Hậu Hoa lắc đầu, nói: "Con trai à, mặt này con vẫn còn non lắm. Cha nói cho con biết, cha càng bức bách cô ta, hi vọng thành công của con càng cao".
Vương Cẩm Thú ngẫm nghĩ, vẻ mặt vui sướng nói: "Quả nhiên gừng càng già càng cay. Con hiểu rồi. Ba, chuyện này con nhờ cả ở ba"
"Điều này có thể liên quan tới hạnh phúc cả đời con, cha phải tận tâm một chút. Cha yên tâm, con sẽ không nói chuyện cha đổi thư ký mới với mẹ đâu"
"Tiểu tử thối, tới uy hiếp cha hả?"
"Không dám. Cha, có tin tức gì có thể tiến thêm một bước có thể cung cấp không?" Vương Cẩm Tú cười hì hì hỏi. Nói lý ra, quan hệ của hắn và cha rất tốt.
"Mười giờ sẽ có một cuộc họp hội các đống sự. Con có thể tới lúc mười rưỡi".
"Đã hiểu" Vương Cẩm Tú có được thời gian xác định, vẻ mặt tươi cười đi ra ngoài.
"Nhớ việc tới bộ phận nghiệp vụ báo cáo đấy" Vương Hậu Hoa dặn dò phía sau.
Bộ phận tài vụ ở tầng mười năm của tòa nhà Đường Thị. Đây là bộ phận cốt yếu của tập đoàn, cũng chính là gần tầng của chủ tịch. Bộ phận tài vụ trước kia do Đường Bố Y đề bạt tâm phúc một tay nắm giữ, đó cũng là nguyên nhân Đường Quả vào Đường Thị, có thể nhanh chóng mở một loạt công tác.
Tầm quan trọng của tiền đối với con người không cần phải hoài nghi, cho dù bạn là siêu nhân cũng phải mua đồ lót che bên ngoài chứng minh thân phận của mình phải không?
Trước kia Diệp Thu dẫn người tới kiểm tra phòng cháy đi qua tầng mười năm, biết toàn bộ tầng trệt đều là địa bàn của bộ phận tài vụ, lộ rõ bản sắc giàu có.
Lúc Diệp Thu gõ mở cửa phòng kế toán, một cô gái xinh đẹp mặc đồng phục màu đen đứng dậy , hỏi: "Chào anh, xin hỏi anh tới tìm ai?"
"Tôi là Diệp Thu của bộ phận bảo an, tới xin kinh phí bảo vệ của năm nay, do ai phụ trách?" Diệp Thu hỏi.
"Hả, anh chính là Diệp Thu" Cô gái vui mừng reo lên.
"Là tôi" Diệp Thu gượng cười gật đầu.
Người khác vốn nói mình là nhân vật nổi tiếng của tập đoàn. Hắn vẫn không tin. Bây giờ thì tin rồi. Hình như ai lúc nghe thấy tên hắn, cũng lộ ra vẻ mặt vui sướng thế này.
Thật ra chủ yếu vẫn là Diệp Thu thấy việc thăng chức của mình vẫn chưa đủ. Trù bị tài nguyên nhân lực Đường Thị vô cùng phong phú. Một vị trí có mấy hậu bị, hơn nữa mỗi lần thăng một cấp, đãi ngộ sẽ gấp mấy lần, có người chịu đựng vài năm mới có một cơ hội thăng chức.
Phó chủ nhiệm Trương Triển của bộ phận bảo an mặc dù có hậu thuẫn vững chắc, cũng phải làm từ một vệ sỹ bình thường lên. Chỉ là tốc độ thăng chức nhanh một chút, nhưng đã làm người ta líu lưỡi. Kiểu thăng liền sáu cấp như Diệp Thu từ trước tới nay chưa từng có trong tập đoàn, cho nên được lưu truyền rộng rãi.
Mà sở dĩ lưu truyền nhanh như vậy, có một nguyên nhân đó là, có người nói Diệp Thu là người của chủ tịch tân nhiệm, hai người quan hệ mật thiết. Cần phải biết rằng, cho dù là công ty lớn hay nhỏ, tin tức vỉa hè có liên quan tới lãnh đạo là truyền bá rộng rãi nhất, nhanh nhất, cho nên Diệp Thu thành người nổi tiếng trong Đường Thị.
"Ồ, đó là do Trương khoa trưởng phụ trách. Mời theo tôi". Cô gái cũng biết biểu hiện của mình quá kích động, cười cười xin lỗi, làm động tác tay mời.
Diệp Thu theo cô xuyên qua một khu làm việc, đi tới trước một văn phòng gõ gõ cửa, sau khi bên trong truyền ra tiếng mời vào, cô gái vào báo cáo trước, liền thấy một người đàn ông thân hình gầy gò, đeo kính sát tròng đi ra nghênh đón.
"Diệp chủ nhiệm phải không? Xin chào xin chào. Ngưỡng mộ đại danh đã lâu" Trương Khoa trường nhiệt đình bắt tay DIệp Thu.
"Xin chào, đã quấy rầy rồi". Diệp Thu khách sáo nói.
"Khách sáo cái gì? Sau này thời gian chúng ta liên lạc còn rất nhiều".
Kết quả của hiệp đàm rất hài lòng, Diệp Thu đưa danh sách mua sắm mình xin ra. Trương Khoa Trường xem một lượt, phê duyệt rất nhanh. Lúc Diệp Thu tới, Hoàng Doanh còn nhắc nhở hắn, bộ phận tài vụ xét duyệt chi phí đối với tất cả các ngành rất nghiêm ngặt, có thể sẽ giảm bớt một bộ phận kim ngạch, không ngờ lại thuận lợi thế này.
Lúc Diệp Thu ra khỏi thang máy, vừa vặn gặp Trương Triển và bạn gái hắn tới. Lần trước cô gái mặc áo gió màu hồng gợi cảm kia hôm nay thay đổi hình dạng hoàn toàn. Một bộ đồ công sở màu trắng, tóc uốn xoăn trên đầu lộ ra cái trán trơn bóng, mặt trang điểm nhẹ, cách ăn mặc văn phòng, giày cao gót màu đen, tất lưới màu đen, rất gợi cảm.
Thấy Diệp Thu từ thang máy đi ra, Trương Triển hừ lạnh một tiếng, sau đó túm tay cô gái vào thang máy, cô gái nhìn Diệp Thu một cái, sau đó lại nhanh chóng quay về phía Trương Triển.
Thấy vẻ mặt hắn kiêu ngạo, lẽ nào bạn gái hắn cũng tới làm việc ở Đường Thị?
Lắc lắc đầu. Những việc này không lên quan tới hắn.
Đường Quả nghiêm mặt đi vào văn phòng, trên khuôn mặt nhỏ nhắn giống như kết từng tầng băng, trợ lý Lôi Vũ và thư ký Mary nhanh chóng theo phía sau, một trái một phải theo cô.
Đẩy cửa văn phòng xa hoa của mình, Đường Quả tức giận nện văn kiện trong tay trên mặt bàn, sau khi bưng nước trà lên uống một mạch, tức giận trong lòng mới được kìm nén một chút, "Các người nói xem, Vương tổng sao lại phải kiên quyết phản bác kiến nghị của tôi như vậy? Có lợi gì cho hắn?" Đường Quả nhìn Lôi Vũ hỏi.
Lôi Vũ suy nghĩ nguyên nhân, nhưng không tìm ra được đáp án ngay. Hôm nay mấy vị lãnh đạo quan trọng họp hội ý. Đề nghị của Đường Quả gặp phải phản đối của Vương Hậu Hoa, hai người đấu đá võ mồm một trận. Hai đề nghị của Đường Quả đều không được thông qua, cuối cùng đề tài thảo luận phải gác lại.
"Có thể là Vương đổng cảm thấy điều này tổn hại tới lợi ích của ông ấy. Dù sao, mở nguồn công nghiệp hóa chất trước đây luôn là người của ông ta phụ trách, Đường tổng nhắc tới phân công đề bạt lượng lớn cán bộ trẻ tuổi tới các nhà máy hóa chất, bản thân nó là một hành động phân quyền biến hướng. Còn kế hoạch bồi dưỡng khóa sinh viên nhân tài tinh anh… Chuyện này tôi cũng không rõ sao ông ta lại muốn phản đối.Lúc trước phó chủ tịch Vương mặc dù có ý kiến phân kỳ với chủ tịch Đường, nhưng trong công việc vẫn giữ nguyên tắc. Hôm nay, không khí có chút khác thường".
Người trẻ tuổi dễ xúc động, Đường Quả tỉnh táo lại, cũng không tức giận nữa. Bắt đầu suy nghĩ huyền cơ bên trong.
Lôi Vũ và Mary khẽ tiếng đi ra. Lúc định đi làm việc, một thư ký văn phòng ôm một bó hoa bách hợp tới, nói: "Trợ lý Lôi, đây là thư ký của Vương tổng gửi tới. Muốn tặng Đường tổng".
Sau khi Đường Quả nhận được hoa cũng tràn đầy nghi hoặc, đây là ý gì? Sau khi đấu với mình một trận, sau đó lại gửi hoa tới xin lỗi? Nhưng cũng không cần gửi hoa bách hợp tới chứ?
Sau khi thấy chữ ký trên tấm thiếp, Đường Quả thoáng giật mình. Hừ, lão hồ ly này, thì ra là có tính toán này.