Chương 8: Thủ đoạn

Lâm Thiên nhờ hệ thống mua một cái áo choàng tàng hình. Lén đứng ở ngoài cửa sổ. Lâm Thiên nghe được cuộc nói chuyện của Khương phu nhân và Miêu gia chủ:

- Miêu lão gia còn nhớ đến hôn ước của Miêu Lâm và Hoàn Nhi chứ? Lần này ta đến đây để bàn về chuyện ấy. Tiểu nữ nhà ta đã đến tuổi cập kê, bây giờ nên hoàn thành hôn ước đó cũng coi như là an ủi linh hồn phu quân ta ở trên trời.

Miêu gia chủ giả vờ lưỡng lự:

- Chuyện này ko gấp, ko gấp.

Câu nói đó của hắn làm Khương phu nhân tức giận:

- Chuyến đi này phải cửu tử nhất sinh mẹ con ta mới đến được đây, nếu không phải có cao nhân cứu giúp thì bây giờ đã không thể đến đây rồi. Vậy mà Miêu gia chủ nói là ko vội, chẳng lẽ ngài định nuốt lời?

Miêu gia chủ Miêu Thành Hoa bắt đầu lộ ra vẻ mặt cáo già, lão nói với Khương phu nhân:

- Chuyện đó ta không có nuốt lời, nhưng Khương phu nhân thấy đó. Thằng nhi tử ta đã có thê, nếu phu nhân muốn nữ nhi mình cưới thì phải để nó làm thiếp thôi.

- Quá đáng. Mẹ con ta lặn lội tới đây mà Miêu gia các người lại kêu làm thiếp. Hoàn Nhi, Thúy Nhi chúng ta về.

Miêu Thành Hoa đâu để nàng đi, hắn viện cớ:

- Khương phu nhân chớ đi vội, bây giờ trời đã sắp tối người hãy ở lại đây một đêm. Hôm sau đi cũng ko muộn.

Lâm Thiên ở ngoài nghe hết cuộc đối thoại 2 người, hắn lén theo Khương phu nhân về phòng. Tối đến, không ngoài dự đoán của hắn Miêu Lâm dẫn theo đám nha hoàn xông vào phòng tam nữ.

Đám thuộc hạ lao tới ghì Khương phu nhân và Thúy Nhi xuống còn Miêu Lâm khóa Hoàn Nhi lại. Hắn nói với đám lâu la:

- Con mụ với con nhóc đó tặng cho các ngươi, cứ chơi thỏa thích đi.

Đám lâu la cảm ơn rối rít, một số tên liền cởi quần áo ra để hành sự. Mẹ con Khương phu nhân hoảng loạn, nhớ tới việc Lâm Thiên cảnh báo nhưng không nghe, bây giờ các nàng biết cầu cứu ai khi trong sào huyệt của lũ sói. Lâm Thiên chớp thời cơ, hắn bây giờ đã qua một ngày nên có thể dừng thời gian lại 5s lần thứ 2. Ngưng đọng thời gian lại, Lâm Thiên cho tất cả tụi lâu la nổ đầu. Tên Miêu Lâm thì hắn cắt bỏ cái lưỡi đang lè ra còn động một tí nước miếng kinh tởm.

Hết thời gian, mọi chuyện diễn ra làm tên thiếu chủ sững sờ. Hắn bị cắt mất lưỡi, máu tuông ra như suối, Miêu Lâm lăn lộn đau đớn, hắn sau đó chết vì mất máu quá nhiều. Lâm Thiên cũng may là đã phong tỏa không gian lại, nếu không động tĩnh lớn như vậy sẽ gây cho hắn phiền phức.

Mẹ con Khương phu nhân không ngờ tên ăn mày lại cứu mình lần thứ 2. Lâm Thiên đỡ các nàng dậy hỏi:

- Khương phu nhân có sao không?

- Nhờ ơn của thiếu hiệp mà mẹ con ta không sao.

Khương phu nhân trả lời, gương mặt nàng còn xanh lè do sự kiện vừa nãy. Lâm Thiên hỏi thêm:

- Bây giờ các người định làm gì tiếp theo?

- Chúng ta bây giờ không có nơi nào để về, bây giờ Khương gia đã bị Miêu gia mua chuộc. Mẹ con ta mà về thì chỉ có chết mà thôi.

- Vậy Khương phu nhân và 2 nữ có muốn đi theo Lâm mỗ không?

Lâm Thiên hỏi làm 3 người sững sờ. Hắn nhìn như một ăn mày làm sao các nàng chịu được, nhưng nếu từ chối thì các nàng sẽ ra sao? Khương phu nhân hơi lưỡng lự vì nàng là người đã có chồng.

Lâm Thiên định nghe các nàng trả lời thì hệ thống thông báo:" Nhiệm vụ khẩn cấp Diệt Miêu gia: nếu kí chủ không diệt mối hậu họa này thì nó sẽ gây phiền phức dài dài cho ngài. Phần thưởng: Đại Đạo thánh thể, thất bại: 3 mẹ con Khương gia từ chối tiếp xúc. "

Trước giờ Lâm Thiên chỉ được biết nhiệm vụ là gì khi hoàn thành, còn đây là lần đầu hắn được cho nhiệm vụ khẩn cấp. Lâm Thiên hiểu ý hệ thống, hắn hỏi:

- Nếu ta có thể giúp các nàng diệt Miêu gia thì sao?

Khương phu nhân sững sờ, nàng không ngờ Lâm Thiên vì mẹ con mình mà đem cả Miêu gia đi diệt. Bất giác giọt nước mắt trên mắt nàng trào ra, Khương phu nhân trả lời:

- Mẹ con ta tình nguyện làm nô tì cho thiếu hiệp nếu ngài giết tên cẩu tặc Miêu Thành Hoa đi.

Lâm Thiên nhếch mép, hắn đã hoàn thành thuyết phục mẹ con nàng. Lâm Thiên dẫn các nàng ra khỏi Miêu gia. Hắn dùng sức mạnh của rồng mà giết tất cả mọi người ở Miêu gia. Miêu gia bị đánh bất ngờ nên không thể phòng bị. Miêu gia chủ chạy ra, đám lâu la mừng rỡ:

- Gia chủ, có tên này đột nhập đòi diệt Miêu gia chúng ta.

- Đúng là hoang đường, ngươi cứ chờ Miêu gia chủ giết ngươi đi.

Miêu gia chủ sắc mặt kinh dị, nên này không thù không oán lại đòi diệt Miêu gia của hắn. Thực lực Lâm Thiên đối với lão ta còn là ẩn số, nhưng vì nhiều người chứng kiến nên Miêu Thành Hoa gằng giọng:

- Tiểu tử ngươi ngoan ngoãn đầu hàng có thể ta còn tha cho một mạng, nếu không thì đừng trách ta cho ngươi biết thế nào là trời....hự

Miêu lão gia chủ chưa dứt câu bị Lâm Thiên đá nổ đầu. Hắn người Việt Nam nên không thích lòng vòng như tụi tàu khựa. Với lại Lâm Thiên ko có nghĩa vụ đợi lão mèo đó nói hết câu rồi mới đánh.

- Miêu gia chủ bị đánh chết rồi

- Cứu mạng a a.

...

Âm thanh nhoi như hắn đang ở chợ vậy. Đám lâu la chạy tán loạn, Miêu gia bị Lâm Thiên đốt cháy. Một gia tộc bị diệt chỉ vì Lâm Thiên thích. Ba nữ đứng nhìn, cảnh tượng trước mắt làm các nàng rớt nước mắt:

- Hoàn Nhi Thúy Nhi sau này phải theo chăm sóc thiếu hiệp cho tốt. Sau này chúng ta là người của ngài ấy, ngài ấy muốn mình chết mình cũng chịu nghe chưa.

2 nữ gật đầu, Lâm Thiên xuất hiện trước mặt các nàng. Hắn nói với tam nữ:

- 3 người đi theo ta một chuyến.

Hắn dắt 3 nữ đến một hồ nước, Lâm Thiên nói:

- 3 người nên tắm đi, quần áo các người dơ hết rồi.

Khương phu nhân và 2 nữ nghĩ Lâm Thiên định làm trò đồi bại gì. Các nàng trách thân vừa ra khỏi đầm rồng lại rơi vào hang hổ. Lâm Thiên hiểu ý nàng, hắn nói:

- Yên tâm, ta sẽ ko làm trò gì đồi bại đâu.

Nói xong hắn quay mặt ra sau lưng các nàng, ngồi dựa vào tảng đá gần đó. 3 nữ thấy hắn không có ý xấu nên cũng cởi hết đồ ra nhưng không có nới lỏng cảnh giác. 3 thân thể trắng nõn bước xuống nước, các nàng tắm một lúc rồi lên thay đồ.

Lâm Thiên thấy các nàng đã thay xong nên hắn cũng bước tới gần bờ hồ. Tam nữ nhìn hắn chằm chằm, Lâm Thiên cười trêu chọc:

- Nếu các vị muốn nhìn thân thể của tại hạ thì xin tiếp tục.

Tam nữ xấu hổ quay mặt đi, Lâm Thiên cởi hết đồ hắn ra rồi xuống nước tắm. Hắn cũng cả tháng rồi chưa tắm nên cơ thể có hơi thối, sẵn hắn giặt luôn bộ đồ đang mặc của mình.

Một lúc sau hắn bước lên bờ, dùng chân khí hong khô hết nước trên người. Lâm Thiên trở về hình dạng soái ca như trước. Khoác lên người bộ đồ mới mua ở Miêu thành, Lâm Thiên hỏi với tam nữ:

- Ta có một pháp bảo chứa người sống, các nàng có muốn vào trong đó ở không?

- Nếu thuận lợi thì cứ làm theo ý chủ nhân là được.

Khương phu nhân đổi cách xưng hô làm Lâm Thiên hơi bất ngờ. Hắn kêu ba nàng thả lỏng tinh thần, 4 người chui vào Lung Linh tháp. Lúc này Tiêu Nhi đang ngồi tĩnh tọa trong phòng, Lâm Thiên dẫn các nàng thăm quan cung điện. Hắn nói sẽ tặng mỗi người 1 phòng.

Hoàn Nhi và Thúy Nhi mỗi người chọn 1 phòng cho mình còn Trương phu nhân thì không dám chọn phòng vì nàng biết đây là phòng chỉ chứa nữ nhân của hắn còn mình là người có chồng và nàng còn chung thủy với chồng lắm.

Nhưng đâu ngờ khi Khương phu nhân được Lâm Thiên cho vô đây thì số phận nàng đã bị xác định. Lâm Thiên thấy nàng còn lưỡng lự hắn nói:

- Phu nhân có cần ra ngoài cho khuây khỏa không?

Nàng gật đầu, Lâm Thiên và nàng rời khỏi lung linh tháp. Hắn bây giờ mới bắt đầu trò đồi bại, Lâm Thiên phong tỏa không gian lại. Hắn hỏi Khương phu nhân để nàng mất cạn giác:

- Ta thấy phu nhân có tâm sự?

Khương phu nhân lắc đầu nàng nói:

- Chúng ta không còn nơi nào để về, 2 đứa nhỏ theo công tử là phước của nó. Ta định từ biệt người mà đi.

Lâm Thiên vẻ mặt trầm trọng trả lời:

- Nếu phu nhân mà đi thì 2 nàng sẽ buồn lắm đấy.

- Biết làm sao bây giờ, ta là người đã có chồng thì làm sao đi theo công tử được.

Lâm Thiên nghe Khương phu nhân nói xong thì hắn đè nàng xuống. Khương phu nhân hoảng loạn:

- Công tử xin tự trọng, ta đã là gái có chồng ưm~

Lâm Thiên bóp lấy bộ ngực to tròn của Khương phu nhân. Hắn khóa cơ thể nàng lại, hai tay tùy ý nhào nặng cặp nhũ hoa quá cỡ. Khương phu nhân do nhiều năm chưa tưới tắm nên cơ thể rất mẫn cảm. Bị Lâm Thiên trêu chọc một tí mà phía dưới nước trôi lên láng nhưng miệng thì khác:

- Công tử người đừng như vậy...ưm...ư~, ta là gái đã có chồng...ư..a~

- Đã có chồng thì sao? Hừ, có chồng rồi định bỏ con mình hả Khương phu nhân?

Lâm Thiên nói xong hắn bóp mạnh lấy đầu ti sau lớp áo nàng. Hắn lột quần nàng ra, ngón tay móc lấy u cốc nàng. Khương phu nhân sướng tới trên mây, nàng bây giờ không nói được nữa mà chỉ có thể rên.

Lâm Thiên kĩ thuật học từ đâu không biết mà 2 ngón tay điêu luyện tàn phá hạ thể nàng. Hắn hôn lên bờ môi căng mọng của Khương phu nhân, chiếc lưỡi hắn hút hết nước bọt ngọt lịm của nàng.

Khương phu nhân ánh mắt mê li, nàng đã không còn giữ được lí trí. Nàng rướn người lên, lưỡi lè ra, mắt trợn tròn, nước từ dưới u cốc trào ra như tưới. Khương phu nhân đã tiết thân