Lâm Thiên đỡ chưởng của cô gái, cả đám người bao vây hắn. Lâm Thiên đứng dậy hỏi cô gái trước mặt:
- Cô nương cho ta hỏi đây là đâu?
Cô gái không nói gì với Lâm Thiên, ả quay sang tên trung niên nói:
- Bắt hắn lại, nếu không lấy được xích huyết chân lan thì đem hắn về báo cáo.
Tên trung niên gật đầu, sau đó hắn lao đến định bắt Lâm Thiên. Nhưng Lâm Thiên nào để vậy, hắn chưởng nhẹ vào tên trung niên. Hắn bay thẳng vào góc cây, Lâm Thiên lúc nãy kìm lực nên tên này chỉ bị thương nhẹ. Cô gái tức giận:
- Ngươi dám đánh người ở Độc Ngạo minh?
Lâm Thiên cười gằn, hắn dùng Hư vô bộ pháp đến sau lưng cô gái. Cả đám định thần lại thì Lâm Thiên trả lời:
- Ngươi chưa trả lời câu hỏi của ta đã đòi bắt người. Mà nếu ta muốn giết các ngươi thì các ngươi nghĩ mình sống được sao?
Lâm Thiên thả ra khí thế siêu phàm cảnh, hắn sau khi phá trinh cả Thiên tông thì đã hấp thu lượng lớn tu vi của chúng nữ. Cả đám toát mồ hôi hột, Lâm Thiên nếu muốn giết họ thì họ đã thành cái xác từ lâu rồi. Lâm Thiên nói thêm:
- Chuyện này do ta có lỗi trước nên sẽ đền bù cho các ngươi.
Nói xong hắn nhảy xuống hồ nước, Lâm Thiên lặn sâu bên dưới. Do hắn có long lực và quy lực nên dưới nước hắn cũng không thua gì trên cạn. Lâm Thiên lấy đi Băng Diễm tinh sa bỏ vào túi càn khôn Lăng lão đưa hắn lúc ở U Minh thí luyện. Sau đó hắn lấy xích huyết chân lan đưa cho cô gái. Cả nhóm mừng rỡ vì đã lấy được thứ mình cần, cô gái nói với Lâm Thiên:
- Cảm tạ các hạ đã giúp đỡ, nếu có gì cần thì hãy nói với ta.
Lâm Thiên không khách khí nói:
- Ta đang cần chỗ ở cho vài ngày tới. Cô nương không phiền cho ta đi cùng nhóm của cô được không?
Cô gái mỉm cười, gật đầu với Lâm Thiên:
- Ta tên Vân Huyên, rất vui vì các hạ gia nhập tổ đội.
- Ta tên Lâm Thiên, cảm tạ cô nương cho gia nhập tổ đội.
Lâm Thiên cùng đám người trở về Độc Ngạo thành. Hắn được Vân Huyên giải thích sơ về nơi này:
- Độc Ngạo thành chúng ta không giống các thế lực khác, từng nhóm sẽ tạo thành từng tổ đội. Bởi vì Độc Ngạo thành chủ yếu kinh doanh các vật liệu tu luyện, cho nên nơi đây thường rất náo nhiệt. Nhiều người đến đây chủ yếu mua vật liệu luyện đan, luyện khí cần thiết.
Nàng nói thêm:
- Ngoại trừ Thương thành của Thương Minh tổng bộ thì Độc Ngạo thành là nơi hàng hóa lưu thông tấp nập nhất. Do Thương thành thuộc thế lực kinh doanh trung lập, họ đều có qua lại buôn bán với ma tộc, yêu tộc lẫn nhân tộc.
Lâm Thiên gật đầu, hắn rất tán thưởng việc đó. Lâm Thiên trở về phòng nghỉ ngơi, hắn tắm rửa sạch sẽ do sau đó cùng đám người Vân Huyên ăn nhậu tiệc tùng. Hôm sau hắn đi tìm một số vật liệu luyện đan chuẩn bị trùng kích thánh cấp. Còn nhóm Vân Huyên tìm Mã đại sư để sửa chữa bí bảo bị hư.
Lâm Thiên sau nửa ngày thì cuối cùng cũng luyện ra đan dược thánh cấp hạ phẩm. Lâm Thiên gật đầu hài lòng, hắn thu hồi phong tỏa không gian sau đó cùng đám người Vân Huyên đi dạo chơi vài ngày.
Tổ đội Lâm Thiên được giao nhiệm vụ mới, hắn cùng đám người đi làm nhiệm vụ. Trên đường gặp phải một tên mập chặn lại, hắn nói:
- Vân Huyên, muội tới rồi à.
Tên trung niên bị hắn đánh lúc trước nói nhỏ với Lâm Thiên:
- Thằng oắt con này nó rất tiểu nhân, các hạ hãy cẩn thận.
Lâm Thiên gật đầu, hắn trong truyện không đọc tình tiết này nhiều cho lắm nhưng hễ là nhân vật hắn không để ý đều là tiểu nhân. Vân Huyên trả lời:
- Chu Lạc, sao huynh lại ở đây? Không phải huynh chấp hành nhiệm vụ khác rồi sao?
Tên công tử phẩy quạt đáp lại:
- Nghe nói muội đến đây, ta liền chủ động đến để trợ giúp.
2 người hỏi về đám yêu thú đầu trâu, Lâm Thiên không để ý lắm việc này. Hắn chỉ chờ cơ hội hốt em Vân Huyên thôi, nhưng đợi đến khi con gặp mị yêu mới có thể làm được. Lâm Thiên đến gặp một đám người nữa, 3 nhóm đi săn thú. Trong động Lâm Thiên thả thâng thức thì thấy toàn là phệ kim thú, yêu thú này toàn là những con cấp thấp. Cả đám tiến vào sâu bên trong hang động, sau đó chia ra thành ba nhóm săn yêu thú.
Lâm Thiên cố gắng làm lu mờ mình nhất có thể. Hắn bỗng nhiên cảm giác được khí tức siêu phàm cảnh. Hắn nói nhỏ với Vân Huyên:
- Ta cảm giác có khí tức siêu phàm cảnh, ngươi hãy rời khỏi động càng nhanh càng tốt.
Lâm Thiên nói xong hắn liền lao ra ngoài. Nếu nàng nghe lời hắn sẽ sống cả nhóm, còn không nghe thì nhóm sẽ chết. Hắn không ngại lôi nàng đem đi tẩy não khi sắp chết đâu. Nhưng Lâm Thiên không muốn vậy, thằng Dương Khai chịch xong bỏ em này làm Lâm Thiên cũng có sự thông cảm cho nàng. Muốn nàng vẫn giữ được lí trí khi gia nhập Thiên tông của hắn.
Sau khoảng thời gian ngắn thì hắn chỉ thấy Vân Huyên chạy ra, còn lại không thấy đâu. Nàng sau khi lên kịp thì bên dưới động rung chuyển sau đó sập xuống. Vân Huyên quỵ xuống đất, nhóm của nàng vẫn còn trong đó chưa ra kịp. Lâm Thiên dùng chân nguyên lấy hết đống đất đá, cứu được vài người nhưng chết cũng không ít.
Đằng sau nhóm tên Chu Lạc cũng chạy đến, trên người đầy thương tích. Vân Huyên hỏi hắn:
- Tôn thúc đâu?
Chỉ nghe Chu Lạc trả lời:
- Chết rồi.
Nàng chất vấn hắn:
- Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?
- Bọn ta không biết, chỉ thấy một bóng đen xông đến so chiêu với Tôn thúc. Sau đó... chúng ta mau rời khỏi nếu không thì muộn mất.
Cả đám rời khỏi nơi đó, một thân ảnh trong bóng tối nhìn đám người đang hoảng loạn. Mỉm cười liếm môi như sắp được ăn một bữa ăn thịnh soạn