Lâm Thiên mấy bữa kế tiếp nghe ngóng tình hình ở Dương gia, hắn biết được tin Dương tứ gia và Đổng Tố Trúc( mẹ của Dương Khai ) đang có quan hệ xấu đi. Từ lúc nghe tin Dương Khai bị chết thì nàng luôn trách móc Dương tứ gia vì để hắn ở Lăng Tiêu các mà không cho ở nhà. Lâm Thiên muốn nàng về tông môn lắm nhưng hắn vẫn chưa thể vào sâu bên trong Dương gia được.
Hắn còn nghe tin Dương thiếu tứ bị phục kích mà chết. Huyết thị Dương gia bị cao tầng Dương gia trừng phạt, đòi phải giết 10 người để đền tội. Mà dương gia huyết thị tình thân như keo sơn, muốn bọn họ giết đồng đội mình làm Huyết thị đường uất ức trong lòng. Nhưng vì không thể đánh lại thế lực 1 trong Bát đại gia tộc nên đành nhịn.
Lâm Thiên mua từ hệ thống một cái áo choàng tàng hình. Tối đến hắn mang áo choàng tàng hình cùng với một chiếc mặt nạ hắn mới rèn. Lâm Thiên lẻn vào Huyết thị Dương gia, hắn ta trong sảnh nghe các huyết thị nói chuyện với nhau:
- Chẳng lẽ ta trơ mắt nhìn đồng đội mình như vậy hả đường chủ?
Tên thanh niên nói với Đường chủ huyết thị Phong Thắng, một cô gái gần đó hắn nhìn thôi cũng biết là Vũ Tiên đang xách lên thanh chủy thủ nói:
- Ta thà liều mạng với bọn chúng chứ không nhân nhượng.
Nàng định rời đi thì Phong Thắng ngăn lại:
- Một mình ngươi thì làm được gì, bây giờ ta đang nghĩ cách đây.
Lâm Thiên bước đến chỗ ngồi trên cao dành cho đường chủ. Hắn gỡ đi chế độ ẩn thân, Dương gia huyết thị vốn nhanh nhạy liền cảm nhận được sự xuất hiện của hắn. Cả đám bao vây Lâm Thiên lại, Phong Thắng hỏi:
- Các hạ là ai mà đêm đến lẻn vào Huyết thị đường?
Lâm Thiên chán chường nói:
- Đường đường là Huyết thị đường luôn trung thành với Dương gia mà chỉ vì một tên đệ tử chết lại định giết 10 người trung thành để đền tội, haizz Huyết thị đường thật là mù quán a.
Phong Thắng trừng mắt nói:
- Các hạ nói vậy có ý gì?
- Ý trên mặt chữ. Huyết thị đường luôn tận trung với Dương gia, nhưng họ lại vì một tên Dương tứ thiếu mà lại thanh trừng 1 phần 3 huyết thị. Ngươi nghĩ Dương gia có đáng để huyết thị phục vụ?
Lâm Thiên hỏi hắn, Phong Thắng suy tư. Hắn ta cũng có ý định như vậy nhưng vẫn không có chỗ dựa. Lâm Thiên bồi thêm:
- Ta đến để nói rằng Thiên tông muốn phối hợp với huyết thị để diệt Dương gia. Các hạ liệu có muốn hợp tác?
Nghe Lâm Thiên nói xong Phong Thắng mừng rỡ, Thiên tông lừng danh muốn cùng Huyết thị đường liên thủ diệt Dương gia. Hắn đồng ý ngay tức khắc, Lâm Thiên nói thêm:
- Thiên tông chỉ thị ta sẽ thay mặt nói với huyết thị, đây là phần thưởng khi chấp nhận hợp tác với Thiên tông.
Lâm Thiên ném ra mấy chục bình dược, toàn là hàng huyền cấp dùng để tu luyện và trị thương. Hắn bật tàng mình biến mất khỏi màn đêm, Phong Thắng cùng với thuộc hạ nhặt mấy lọ đan dược lên. Xem thấy toàn là hàng huyền cấp thì vui mừng khôn xiết, họ đã hợp tác với Thiên tông hàng thật giá thật rồi.
Lâm Thiên trở về thì vào không gian pháp bảo của mình. Hắn nói với Thiên tông bước tiếp theo, đương nhiên hắn lại bị một đám thê tử đè xuống thác loạn. Mỗi lần Lâm Thiên vào thì y như rằng phải bỏ lại một khoảng thời gian để thỏa mãn nhu cầu sinh lý của mấy vợ hắn. Có khi hắn còn bị mấy đệ tử gan dạ gạ chịch, đương nhiên hắn là đàn ông thì làm sao dám từ chối lời mời của con gái chứ.
Hôm sau Lâm Thiên rời khỏi khách điếm, hắn mang áo choàng tàng hình đến Dương gia. Chính xác hơn là chỗ của Dương tứ gia, lúc đến gần hắn nghe tiếng cải vả từ 2 người:
- Năm đó tại ông để Khai nhi vào Lăng Tiêu các nên nó mới chết. Ở đó không có ai quan tâm đến vụ sát hại đó luôn, thà năm đó ta để nó ở nhà thì bây giờ Khai nhi đâu có chết. Ông là đồ giết con, chính ông hại nó chết.
- Bà đừng có mà vu khống, năm đó do dương gia không cho đệ tử ở lại Trung đô ta mới bất đắc dĩ làm vậy.
- Ông đừng có biện hộ, lúc đó ta nói là để nó ở đâu đó gần Dương gia để dễ nắm tình hình ông không nghe. Bây giờ nó chết rồi. Huhu trời ơi con tôi, nó nhỏ vậy mà chết sớm quá hức.
2 người cãi qua cãi lại, Dương tứ gia tức giận tán vào má Đổng Tố Trúc. Hắn nói:
- Bà có câm cái miệng lại đi không, nếu năm đó Khai nhi có thiên phú tốt thì nó đâu có như vậy. Do bà đẻ nó ra không cho nó cái thiên phú nào thì có, khóc lóc om sòm không ra hệ thống gì mà.
Nàng tức giận ôm má bỏ đi, Lâm Thiên đi theo ả. Vừa đi vừa nhìn ngắm thân thể tuyệt mĩ của nàng, công nhận tục ngữ nói không sai "nhất gái một con, nhì thuốc gòn nửa điếu" mà. Ngực nở mong cong, chơi kiểu gì cũng sướng, Lâm Thiên xét nàng cũng cỡ cúp G. Nàng thuộc dạng cực phẩm BreastJobs( không biết thì lên hỏi google ). Lâm Thiên theo nàng vào phòng, Đổng Tố Trúc vừa về đến phòng liền lật hết bàn ghế đi. Nàng nằm trên giường, tức giận khóc lóc:
- Ta năm đó có phải quá ngu ngốc không, để lão già đó đưa Khai nhi đi Lăng Tiêu các. Tội nghiệp con ta, hức.
Lâm Thiên kế bên nói:
- Quá ngu ngốc mới như vậy.
- Là ai?
Do hắn vẫn chưa thoát tành hình, Đổng Tố Trúc không biết ai đang nói với mình. Lâm Thiên đã phong tỏa không gian ở đây, hắn nói thêm:
- Ta là ai không quan trọng, chẳng lẽ ngươi muốn lão chồng mình hành hạ nữa hay sao?
Nàng từ lúc biết tin Dương Khai bị giết thì cứ ầm ĩ. Dương tứ gia luôn không để ý nàng, lão có khi còn đánh đập nàng tàn nhẫn. Những vết thương trên lưng chưa lành là bằng chứng về chuyện đó. Lâm Thiên với magekyou sharingan nhìn sơ cũng biết.
- Ngươi có muốn rời khỏi Dương gia để thoát khỏi ràng buộc?
Nàng trả lời:
- Rời khỏi, ta sao có thể rời khỏi Dương gia. Rời khỏi rồi ta có được gặp lại con ta không? Ngươi là tâm ma của ta phải không? Hãy giết ta đi, để ta gặp lại con trai bé bỏng của ta.
Lâm Thiên thấy nàng tuyệt vọng liền nảy ra một ý tưởng. Hắn hỏi hệ thống:
- Ngươi có thứ gì để ta tạo ra ảo ảnh được không hệ thống.
" Có thưa kí chủ, ảo ảnh ngọc giá 5 kim tệ. Có thể tạo ra ảo ảnh một khoảng thời gian, chỉ sử dụng được 1 lần. "
- Mua đi hệ thống.
" Ting đã mua thành công ảo ảnh ngọc, kí chủ còn lại 5 kim tệ "
Lâm Thiên mua áo choàng tàng hình hết 40 kim tệ, giờ thêm cái này nữa hắn sắp hết sạch tiền rồi. Lâm Thiên hiện ra, hắn mang áo choàng và đeo mặt nạ nên khỏi sợ nàng biết mặt. Hắn nói với Đổng Tố Trúc:
- Ngươi nếu muốn gặp lại con trai lần cuối thì hãy gia nhập Thiên Tông của ta. Ngươi có nguyện ý?
- Ta chấp nhận, ta chấp nhận. Chỉ cần gặp Khai nhi lần cuối cái gì cũng chấp nhận.
Lâm Thiên mỉm cười, hắn tạo ra ảo ảnh Dương Khai trước mặt nàng. 2 mẹ con tâm sự một hồi, nói đúng ra nàng đang tâm sự với suy nghĩ của Lâm Thiên mà được thay đổi thành âm thanh của Dương Khai. Tầm 1 canh giờ sau ảo ảnh sắp hết, Lâm Thiên cắt ngang cuộc trò chuyện. Hắn nói với nàng:
- Âm dương cách biệt, ngươi cũng đã gặp lại con trai rồi. Nếu còn nữa thì hắn sẽ bị hồn phi phách tán, ngươi nên dừng cuộc nói chuyện tại đây đi.
Nàng cũng hiểu ý Lâm Thiên, nàng gật đầu. Hư ảnh Dương Khai từ từ biến mất, ảo ảnh ngọc cũng trở thành hư vô. Lâm Thiên nói với nàng:
- Giờ ngươi thực hiện lời hứa được rồi.
Nàng gật đầu, Lâm Thiên nói thêm:
- Tên Dương tứ gia đó không mang lại hạnh phúc cho ngươi. Ngươi có muốn làm thê tử ta không?
Nàng lưỡng lự định trả lời, Lâm Thiên bồi thêm một câu:
- Không cần trả lời ngay, đợi đến khi nàng thực sự chấp nhận ta mới hẵn nói.
Lâm Thiên ý niệm vừa động, 2 người vào trong Linh Lung tháp. Sau đó hắn chỉ cho nàng những thứ cần biết ở đây, các trưởng lão cũng là vợ hắn cũng cho nàng biết luôn. Hắn nói với các nàng khi thấy Đổng Tố Trúc đi cùng đám đệ tử tham quan:
- Nhớ chiếu cố nàng một chút, sau này nàng sẽ là một trưởng lão nữa đấy.
Lâm Thiên nói ẩn ý, các nàng nghe xong thì hiểu ra, Tiếu Thiên Âm cùng Tô Nhan mắng hắn:
- Sắc Lang.
Còn chị em Hoàn Nhi Thúy Nhi cùng Tiêu Nhi đỏ mặt. Lâm Thiên sau đó rời khỏi Linh Lung tháp, trở về lại khách điếm như chưa có chuyện gì. Còn phía Dương tứ gia đang ầm ĩ lên tìm kiếm Dương phu nhân bị mất tích. Dương tứ gia tức giận đập bàn:
- Đồ đàn bà ngu xuẩn, ngươi tưởng có thể trốn được Dương tứ gia ta sao? Đợi ta tìm được ngươi rồi thì ta sẽ đem ngươi cho đám hạ nhân xử lí.
Lão gọi đám thuộc hạ đến, nói:
- Mau đi tìm phu nhân các ngươi, ai bắt về được sẽ trọng thưởng.