Chương 23: Ta sợ lắm đấy

Lâm Thiên gật đầu, hắn kêu mọi người đứng dậy. Lăng Tiêu các không biết các nàng trừ Lăng Thái Hư. Thân pháp của các nàng học không phải dạng vừa, dưới thần du tầng 8 thì không thấy được. Lâm Thiên nói với các nàng:

- Về sau toàn thể Thiên tông là đồng minh của Lăng Tiêu các. Nhớ phải công bố với cả trung đô, giải tán.

Lâm Thiên làm hùng hồn như vậy cho Lăng Thái Hư tin tưởng để dễ bề rời tông. Còn vì sao hắn không nhân cơ hội nói với trung đô rằng mình là tông chủ thiên tông? Vẫn là câu chưa đến lúc, hắn cần tà chủ lòi đầu ra. Nếu không thì đại sự khó thành, Lâm Thiên cáo từ Lăng Thái Hư để ôn chuyện với Tô Nhan.Hắn đợi Thu gia đến để bắt đầu kế hoạch kế tiếp, sau khi chiến 77 49 hiệp thì Tô Nhan ngất đi trong sung sướng. Lâm Thiên cũng tạm thời bớt mệt mỏi sau khi quá lâu chưa được chịch gái.

Mặt đồ vào, Lâm Thiên thả thần thức xem Thu gia đã tới đâu rồi. Thu Ức Mộng dẫn đầu đám người, nàng còn cách Lăng Tiêu các khoảng hơn 1 dặm. Hắn đứng trước cổng tông môn, kế bên là Lăng Thái Hư cùng các vị trưởng lão. Kể bọn họ chỉ toàn là thu gia cũng không đúng, có một vài tên là thiên tài của các gia tộc muốn theo Thu Ức Mộng để định tán tỉnh nàng.

Ức Mộng cũng thuộc hạng tuyệt hảo, ngực nở mông cong, làn da trắng như mỡ đông. Khuôn mặt đạt chuẩn của sự tinh tế, cộng thêm mái tóc màu vàng suông mượt toát lên vẻ quý sờ tộc. Bộ đồ đen bó sát trên người nàng lộ ra vóc dáng không thể chê vào đâu được. Lâm Thiên hắn cũng không vì vậy mà mê mẫn, đúng hơn vì hắn mới chịch Tô Nhan suốt mấy ngày rồi nên cũng kiểm soát dục vọng được.

Thu Ức Mộng bộ dạng cao cao tại thượng nói với đám người Lâm Thiên:

- Lăng Tiêu các tạo ra nghiệp chướng, để nhị đồ đệ của chưởng môn đương nhiệm trở thành tà chủ. Bát đại gia tộc truyền lệnh xuống, yêu cầu Lăng Tiêu các diệt môn để tạ lỗi. Người đâu, giết!

Lâm Thiên thấy nàng vừa đến lại đòi diệt môn. Hắn cười cười, mấy con gái trong bộ này manh động thiệt sự. Cũng đúng thôi, giới tu chân mình không giết nó thì nó giết mình. Nàng vừa dứt câu, cả đám lao đến đa phần là chân nguyên và thần du cảnh. Lâm Thiên một chưởng giết tên lao vào hắn, cầm thanh kiếm của tên đó. Lâm Thiên nhắm mắt lại, hắn trở thành hư vô mà từng đầu từng đầu những tên lao đến ngã xuống.

Lâm Thiên khi trở về Lăng Tiêu các hắn lại đi thử kết hợp tuyệt kĩ alpha của master yi với hư vô bộ pháp của kassadin. Kết quả ra một chiêu thức nghịch thiên vl, hư vô bộ pháp giúp cho tuyệt kĩ alpha trở nên ảo ma canada.

Lâm Thiên có thể giết một đám người trong vô hình mà không ai biết. Còn về tuyệt kĩ alpha từ đâu hắn có? Đương nhiên là hắn giết mấy tên thuộc hạ tà chủ ở Dược Vương cốc nhận rồi. Chứ nếu không hắn đâu cần phải giết sạch mấy tên đó để làm gì.

Mấy người xung quanh đứng hình mất 5s, Lâm Thiên trong nháy mắt giết hết trăm người. Thu Ức Mộng thấy tình thế không ổn, nàng sử dụng chiêu thức đe dọa:

- Các ngươi dám chống đối bát đại gia tộc sao?

Lâm Thiên cười to, trên thanh đao toàn là máu. Hắn nói:

- Nếu ta không chống đối cũng sẽ chết, vậy thà ta giết tất cả các ngươi còn hơn.

Lâm Thiên vừa dứt lời, hắn giết tất cả những tên còn lại. Đương nhiên là chừa nàng cùng với cô gái tóc hồng kế bên. Hắn đánh sau gáy 2 nàng, Thu Ức Mộng cùng thị nữ bên mình là Lạc Tiểu Mạn gì đó ngất đi. Lâm Thiên quay sang Lăng Thái Hư cùng đám trưởng lão đang bị hóa đá vì kinh ngạc. Hắn nói với lão:

- Mọi chuyện đã xong, ta xin cáo từ.

Lâm Thiên xách 2 nàng rời đi, hắn còn sẽ trở lại Lăng Tiêu các nhưng sau khi làm xong việc lớn. Lâm Thiên cho 2 nàng vào Linh Lung tháp đại lao, sau đó hắn đến khố long giản chỗ cánh cổng không gian lần trước hắn vào để đến U Minh thí luyện. Lâm Thiên cầu trời cho hắn đến vị trí trùng với nơi Dương Khai đến.

Hắn bước qua lỗ hư không sau cánh cửa, bây giờ trước mặt hắn là một khu rừng. Chưa kịp định thần Lâm Thiên bị ai đó đâm sầm vào. Hắn với người đó rơi xuống đất, Lâm Thiên định chửi người nào mất dạy như vậy thì trước mặt hắn bây giờ là một cô gái tóc trắng với một tấm vải bay xung quanh người. Nàng đẹp đến thần tiên cũng phải ghen tị, cộng thêm phong thái quyến rũ không khác gì cái cơ thể của nàng. Đó là chị nhện...à nhầm, chị Phiến Khinh La người hắn đang tìm chứ ai.

Lâm Thiên bị mị hoặc của nàng làm ảnh hưởng, hắn cắn lưỡi để trấn tỉnh. Nếu bây giờ hắn hấp diêm nàng thì sau này hắn sẽ không vào được vương quốc của Phiến Khinh La. Mà hắn cũng chưa muốn chết sớm do thể chất nàng có độc. Mà rõ hơn độc của nàng càng mạnh nếu nàng càng động tình. Lâm Thiên hỏi:

- Mĩ nữ ngươi từ từ nói, đừng làm như thế ta sợ lắm đó.

Miếng vải quấn quanh hắn lại, Lâm Thiên cũng không phản ứng gì mà để nàng trói. Chỉ cười cười với đôi mắt dê xồm nhìn nàng, Phiến Khinh La thường thấy những ánh mắt như hắn rồi nên cũng không có tức giận gì. Nàng vung tay định giết hắn thì Lâm Thiên bỗng biến mất. Quàng tay sau lưng nàng là một thanh niên anh tuấn, Lâm Thiên hắn ghé sát tai Phiến Khinh La:

- Mĩ nữ đừng manh động, ta sợ lắm đấy