(Đoạn này dài quá mình làm biếng viết nên viết qua loa thôi, xong lẹ map 1 để sang các thế giới khác. Nhìn nó dài vl ra)
Lâm Thiên dạo hết U Minh sơn để tìm gái. Hắn chỉ bắt gái đẹp, còn gái xấu với đực rựa thì Lâm Thiên bỏ qua. Hắn mất gần mười ngày để làm chuyện này. Lâm Thiên tốn 300 kim tệ còn lại của mình để lập tông. Hắn dùng 50 kim tệ để dùng truyền tống trận cao cấp. 250 kim tệ mua một cái thư viện thế giới có đầy đủ các công pháp tùy theo người muốn. Đương nhiên mấy thứ này không có tác dụng với hắn.
Lâm Thiên cũng sáng chế ra công pháp từ hoan hỉ thánh điển ra. Nhờ hệ thống trợ giúp mà công pháp này không có tác dụng phụ. Lâm Thiên đặt cho nó Hoan Hợp bí pháp. Công dụng của hoan hợp bí pháp là người sử dụng tăng tốc độ tu luyện qua linh khí gấp 10 lần, nhưng 7 phần trong đó được người tu luyện Hoan Hỉ thánh điển hấp thụ nếu họ muốn qua song tu. Lâm Thiên dell thể ngờ được hắn lại chế tạo ra công pháp nghịch thiên đến vậy.
Hôm sau Lâm Thiên gọi tất cả những người ở Linh Lung tháp ra. Hắn nói to:
- Ta thu số lượng lớn người như vậy là muốn tạo một tông môn. Những người ở đây sẽ làm đệ tử đời đầu, các vợ của ta sẽ làm trưởng lão. Chúng ta hãy cố gắng làm thành một tông môn hàng đầu vạn giới. Có nghe rõ không?
- Rõ thưa tông chủ.
Mặc dù bọn họ không hiểu lắm nhưng vẫn theo ý Lâm Thiên. Ai bảo họ bây giờ bị Lâm Thiên tẩy não, không còn ý nghĩ nào khác ngoài phục vụ hắn.
Lâm Thiên nói tiếp:
- Tông môn của ta là Thiên tông. Thiên là tên của ta cũng là trời, chúng ta phải cho tất cả người trên thế giới xem tông môn ta là trời. Quy định của Thiên tông là không thu nhận người ngoại lai, chỉ có bổn tông chủ mới có quyền thu nhận người. Và đặc biệt tất cả người của Thiên tông trừ ta phải là nữ. Không cho một nam nhân nào ngoài ta vào tông biết chưa.
Lâm Thiên sau khi nói với tất cả đệ tử xong về vấn đề tông môn thì hắn lao sang việc kiến thiết tông. Hắn dùng cung điện của mình làm trụ sở chính. Các tầng dưới cùng của cung điện làm nơi làm việc, còn các tầng phía trên là chỗ ở của các thê tử hắn. Lâm Thiên còn tạo ra những chỗ khác như: thư viện, cống hiến, chấp sự,... . Lâm Thiên thấy vẫn còn thiếu luyện dược sư và luyện khí sư. Hắn thở dài:
- Đà này phải hao tâm tổn khí một thời gian rồi.
Lâm Thiên làm xong tất cả mọi thứ, bao gồm cả dạy cho các đệ tử cách sử dụng truyền tống trận. Nói chung là không có rườm rà gì, chỉ nghĩ trong đầu là: Tông chủ Lâm Thiên uy vũ, hồi tông. Thế là xong, Lâm Thiên cuối cùng cũng làm xong công chuyện của tông môn sau cả tháng trời mệt mỏi. Hắn sau đó bị mấy người trước đó hắn phá trinh trong đó cầm đầu là Tiêu Nhi đè xuống. Tiếng rên rỉ phát ra cả tông môn khiến cho các thiếu nữ đỏ mặt bịt lỗ tai chạy đi.
Vừa về tới Lăng Tiêu các, Lâm Thiên nghe những người đệ tử trong tông nói:
- Ngươi có biết tin gì không. Có một nhóm tự xưng là người của Thiên tông, họ đều là những mĩ nhân mạnh mẽ vượt cấp chiến đấu như cơm bữa. Không biết họ thuộc ẩn thế tông môn nào trong thế giới. Có một số người định giết mấy mĩ nữ đó nhưng các nàng đều biến mất một cách kì quái. Một số người cứ tưởng họ là ma luôn đó.
- Nếu ta có thể vào Thiên tông thì..hí hí, khỏi sợ không có sò để húp.
- Mày bị ngu à, Thiên tông người nào người nấy đều là quái vật. Ngươi có vào cũng bị mấy mĩ nữ ấy đánh chết thôi.
Đoạn hội thoại của các đệ tử của Lăng Tiêu các được Lâm Thiên nghe hết. Không phí sức cả tháng trời của hắn, Thiên tông bây giờ nổi lên như cồn. Cũng nhờ truyền tống trận của Lâm Thiên, nó có thể truyền tống đệ tử đến vị trí ngẫu nhiên trong thiên địa nhưng là nơi an toàn nhất. Không uổng 50 kim tệ của hắn mà.
Mấy đệ tử thấy Lâm Thiên liền chắp tay chào rồi đi chỗ khác nói chuyện. Lâm Thiên thẳng hướng về chỗ của Tô Nhan bế quan. Thấy người mình thương về bình an, nàng trong lòng thấy nhẹ nhõm. Chuyện Lâm Thiên đi lịch luyện nàng mới biết sau khi hắn đi 3 ngày. Lúc đó Tô Nhan trông đứng trông ngồi, nàng không phải không tin tưởng vào thực lực của hắn nhưng có thứ gì đó không muốn nàng cho Lâm Thiên đi.
Lâm Thiên thấy Tô Nhan đứng thơ thẩn hắn liền ôm nàng vào lòng. Lâm Thiên ngồi lên giường, trên tay đang bế Tô Nhan kiểu công chúa. Hắn hỏi:
- Cục cưng thấy tướng công về sao lại thơ thẩn ra đó?
- Tô Nhan lấy lại được tỉnh táo, nàng chỉ vào má Lâm Thiên nói:
- Tên hỗn đản nhà huynh đi mà không nói với ta một tiếng. Làm ta lo muốn chết luôn, chàng đền cho ta đi.
2 người sau đó chơi nhau đủ các tư thế. Tiếng rên của Tô Nhan khiến Lâm Thiên phải phong tỏa không gian lại, nếu không sẽ bị cả tông môn nghe hết. Hắn là một con trâu không biết mệt, đến khi Tô Nhan giơ cờ trắng đầu hàng Lâm Thiên mới chịu nghỉ. Ôm giai nhân trong lòng, Lâm Thiên nói:
- Nàng có nghe đến Thiên tông ko?
Tô Nhan chỉ gật đầu, sự việc của Thiên tông đã vang khắp trung đô rồi. Lâm Thiên lại nói thêm:
- Ta làn người tạo ra Thiên tông, cũng là tông chủ hiện giờ của nó.
Chỉ thấy Tô Nhan gật đầu Lâm Thiên hỏi:
- Nàng có tin ta không?
- Chỉ cần chàng nói cái gì thiếp cũng tin.
Tô Nhan câu nói làm Lâm Thiên cảm động. Hắn hỏi nàng:
- Tô Nhan nàg muốn đi tham quan Thiên tông không ta dẫn nàng đi.
Vừa dứt lời thì Lâm Thiên liền đưa nàng vào Linh Lung tháp. Thân ảnh 2 người biến mất khỏi thiên địa.
Tô Nhan vừa vào thấy hình ảnh nữ nhân ra vào tấp nập, nàng liếc xéo Lâm Thiên. Tên này giấu nhiều nữ nhân như vậy, toàn thuộc dạng mĩ nhân nghiêng nước nghiêng thành. Lâm Thiên biết Tô Nhan đang ghen nên chỉ cười cười.
Đám đệ tử thấy hắn liền cúi đầu chào. Dáng vẻ cực kì lễ phép. Lâm Thiên đưa nàng đi một vòng tông môn, hắn đưa nàng gặp mấy vợ bé của mình. Lâm Thiên bị Tô Nhan nhéo lỗ tai vì tội trăn hoa. Nàng nhìn thấy một số người tuổi nhỏ hơn nàng lại có tu vi gần bằng mình nên tự ti. Lâm Thiên kêu mấy vợ bé dẫn Tô Nhan đi một vòng sẵn hắm dạy nàng cách truyền tống vào đây và cho nàng một tí công pháp băng thuộc tính trong thư viện
Xong việc hắn ngồi nghe tình hình tông môn. Thiên tông của Lâm Thiên bây giờ đệ tử yếu nhất cũng đã là khí động cảnh. Hắn gật đầu xem như tạm được. Không gọi là yếu cho lắm, Lâm Thiên vài ngày sau cùng Tô Nhan rời khỏi Linh Lung tháp. Nàng chào mấy tỉ muội rồi theo Lâm Thiên về Lăng Tiêu các.
Só rỳ ae do tui bị cảm nên không up truyện được. Mong ae thông cảm