Chương 12: Hấp diêm trắng trợn

Lâm Thiên và 2 người còn lại rơi xuống một nơi chỉ toàn là cát, không có một cái cây nào, ánh sáng chiếu thẳng vào 3 người. Lâm Thiên nói:

- Nơi này thật quỷ dị

Thư Tiểu Ngữ nói với Trần Ngọc Thư và Hắn:

- Ta thấy nơi này vừa có trời vừa có trăng, thiên địa nơi đây thật hỗn độn. 2 người chú ý cẩn thận.

Trần Ngọc Thư bảo Lâm Thiên:

- Lâm sư huynh có muốn theo chúng ta không?

- Đa tạ ý tốt của Thư sư muội, nhưng ta chỉ quen hành động 1 mình.

Lâm Thiên nói xong hắn chạy mất. Trần Ngọc Thư nói với Thư Tiểu Ngữ:

- Chúng ta cũng đâu có ăn thịt huynh ấy, sao huynh ấy sợ như vậy.

Thư Tiểu Ngữ cười khổ, người ta chỉ muốn hành động một mình, sợ 2 người vướng chân hắn. Nhưng Lâm Thiên chỉ chân nguyên tầng 1, Thư Tiểu Ngữ sợ hắn cản chân 2 người mới đúng.

Lâm Thiên chạy thẳng về một hướng, hắn chạy về hướng có nhiều rừng. Một số con yêu thú định gây chuyện bị Lâm Thiên 1 chưởng đánh chết. Mấy cái huyết châu chả có tí tác dụng gì với Lâm Thiên, hắn cũng chả thèm móc nó ra làm gì.

Đang chạy trên đường hắn gặp một đám người võ giả. Mấy tên đó chặn Lâm Thiên lại, một tên nói:

- Haha, bỗng nhiên từ đâu lòi ra con bò lạc. Anh em giết nó lấy huyết châu nào.

Lâm Thiên chả thèm nói chuyện, tay hắn đấm thẳng vào ngực tên vỏ giả. Móc ra huyết châu trong bụng hắn, Lâm Thiên nuốt vào bụng. Mắt hắn đỏ rực nhìn mấy tên còn lại, một tên sợ quá tè ra quần, nói:

- Chạy, mau chạy tên này là ác ma.

Lâm Thiên không cần ngưng động thời gian. Tốc độ hắn bây giờ cực nhanh, không tới một cái chớp mắt tất cả các huyết châu trong người của các cơn võ giả đều trên tay hắn. Từng tên ngã xuống, bọn chúng hối hận vì chọc phải tên ác ma này. Nhưng trên đời không có thuốc trị hối hận.

Huyết châu của võ giả có tác dụng với Lâm Thiên. Hắn nuốt vào một cái thôi đã thấy tu vi mình tăng lên chút đỉnh. Nhưng số huyết châu này không đủ hắn nhét kẽ răng. Mặt dù Lâm Thiên có thể hấp thụ huyết châu bằng cách bình thường nhưng hắn làm vậy để thị uy. Hệ thống:"Chúc mừng kí chủ đạt thành tựu Lần đầu uống máu. Nhận vô tận sát ý: có thể làm cho hàng vạn sinh linh rung rẩy. Người bị trúng vô tận sát ý nhẹ thì bị tay chân vô lực, nặng thì như người mất hồn vĩnh viễn."

Lâm Thiên cảm thấy ánh mắt của mình có thể giết người. Hắn phóng ra vô tận sát ý, mọi sinh linh đều rung sợ trước hắn. Lâm Thiên cười to, hắn bây giờ quá bá rồi, Lâm Thiên bây giờ có thể đánh ngang cơ với Nhập Thánh cảnh cường giả mà không bị thua thiệt.

Lâm Thiên bước đi trong rừng. Vô tận sát ý thu hồi, các yêu thú xung quanh bị Lâm Thiên dọa chạy mất. Sát khí vừa rồi làm đám yêu thú gần hắn run rẩy, bọn chúng xem Lâm Thiên là con quái vật không thể chọc vào.

Hắn chạy một hồi thì bị một tên chắn trước mặt. Đó là đệ tử Quỷ Vương cốc Vu Hành Khôn. Lâm Thiên biết hắn còn đồng đội nữa, một ma trảo từ phía sau hắn ập đến. Lâm Thiên vội né sang một bên, lúc này hắn bị bao vây bởi ba đệ tử Quỷ Vương cốc. Lâm Thiên biết mồi đã tới, hắn một chưởng lao đến Vu Hành Khôn, tên ấy định chống đỡ nhưng không được. Lâm Thiên một quyền giết tên đó. Hắn tiếp tục lao đến tên còn lại, tên đó sợ hãi la lên:

- Sư muội cứu ta..hự

Chưa trăn trối xong hắn bị Lâm Thiên giết. Hắn bước đến Linh San, nàng biết đã không còn đường nào chạy thoát. Quỷ Vương Ấn tung chưởng vào hắn, Lâm Thiên dễ dàng né tránh. Hắn phong ấn kinh mạch nàng lại, Lâm Thiên đưa nàng vào Linh Lung tháp.

Lúc nãy hắn quét thần thức mà không thấy ai mới làm vậy. Linh San bị hắn đưa qua một nơi khác, nàng biết đã không còn đường lui định cắn lưỡi tự tử thì bị Lâm Thiên lấy tay chặn mồm lại, hắn đe dọa:

- Khôn hồn thì đừng nghĩ đến việc chết, ngươi mặc dù chết ta cũng sẽ hiếp ngươi đến khi nào ngươi hết chơi được ta mới dừng. Ta sẽ còn bắt linh hồn ngươi xem ta hành hạ thể xác đã chết của ngươi như thế nào, có nghe rõ chưa?

Nàng gật gật đầu, nếu chết mà mình như vậy thà rằng sống còn hơn. Tên ác ma này uống máu người còn được huồn chi làm mấy chuyện đó. Nàng triệt để sợ Lâm Thiên, hắn cười gian lột hết đồ nàng ra. Linh san hoảng sợ che lại chỗ nhạy cảm của mình. Hắn móc ra cây côn thịt to dài của mình, đưa trước mặt Linh San, Lâm Thiên quát:

- Bú nó.

Nàng cố ngậm miệng lại nhưng Lâm Thiên lấy tay ép nàng mở miệng. Hắn đút cây côn của mình vào trong, Linh San bị độ to của nó làm nghẹt thở. Nhưng Lâm Thiên đâu tha cho nàng, hắn đẩy côn thịt ra vào trong họng Linh San. Quy đầu chạm đến cuốn họng nàng, Linh San nước mắt nước mũi chảy ròng.

Tiếng sùn sụt cứ vang lên trong họng Linh San. Nước miếng từ miệng nàng chảy đầy đất, Lâm Thiên thấy nàng chịu không nổi nên mới rút côn thịt đầy nước bọt của nàng ra. Linh San ho sặc sụa, nàng không ngờ tên ác ma này lại đáng sợ như vậy, xíu nữa đã bị hắn làm nghẹt thở mà chết.

Lâm Thiên đẩy nàng xuống đất. Hắn đặt mông nàng chổng lên, nhìn cái cấm địa có mấy sợi lông tơ của nàng. Linh San có một cái hậu môn rất đẹp, từng nếp gấp cuốn hút ánh mắt hắn. Lâm Thiên quyết định lần này hắn sẽ chơi lỗ hậu. Linh San cảm giác cúc hoa mình nguy hiểm nên quay mặt lại, thấy Lâm Thiên 2 mắt sáng rực nhìn lấy chúng nên hoảng sợ la lên:

- Đừng, đừng mà, không phải là chỗ đó.

Nàng la lên trong tuyệt vọng, Lâm Thiên không cho cơ hội làm nàng la tiếp. Côn thịt chuẩn bị sẵn sàng. Lâm Thiên như một cái máy khoan khổng lồ đâm xuống khe lỗ nhỏ xíu của Linh San. Nàng bị hắn đâm thẳng vào hậu môn, cơn đau đớn làm nàng dãy giụa ngăn hắn không di chuyển. Lâm Thiên đâm vào rút ra làm bụng nàng có cảm giác sướng sướng. Linh San ngăn cản tiếng rên của mình. Lâm Thiên biết vậy nên hắn càng ra sức đâm sâu thêm:

- Ưm...dừng lại...ư..ư..đừng nhấp..ư..a..nữa...đau quá..ư..ư..

Lâm Thiên tát vào mông nàng, hắn mắng Linh San:

- Con đĩ ngoài miệng nói không như hậu môn cứ quấn lấy côn thịt tao. Đúng là đồ đĩ thỏa.

- Không...ư..a..ta không có...ưm..ư...sướng...a...a...mau..ư..ư..dừng lại ta..ư...ưm..không chịu nổi..ư..ư..

Lâm Thiên vừa thông ass vừa bóp ngực Linh San. Nàng bây giờ quá sướng rồi, Lâm Thiên nhận xét thì nàng cơ thể cũng đẹp. Cái hậu môn khiến hắn không nhịn được mà muốn thông nát, cặp ngực tròn trịa với 2 đầu ti đỏ tươi làm hắn bóp mãi không chán, thỉnh thoảng Lâm Thiên còn ngắt lấy đầu ti làm nàng trợn mắt lè lưỡi trong thật dâm đãng.

Nhúm lông tơ màu tím cuốn hút cùng với cái âm đạo thít không nhìn thấy bên trong, các nếp thịt xếp đều với nhau mời gọi kẻ khai phá. Nhưng đó không phải là thứ làm hắn kích thích nhất. Thứ làm hắn như vậy chính là khuôn mặt Linh San ác độc y như con ghệ hắn trước lúc hắn xuyên không.

Lâm Thiên chơi nàng không biết thương hoa tiếc ngọc. Linh San càng lúc rên càng lớn, cơn sướng nơi cúc hoa làm nàng trầm luân. Linh San rên rỉ:

- Sướng...ư...a...nhanh nữa....a..a....sắp rồi...ư..ư...sắp ra...ư..a..ưm..ta ra..a..a..ta raaaa.

Nàng vô lực ngã xuống, hậu môn lẫn tiểu huyệt phún nước ra lên láng. Lâm Thiên nào tha cho nàng, hắn thi triển ra 3 phân thân của mình. Lâm Thiên đặt côn thịt mình vào trong tiểu huyệt Linh San. Đâm thẳng vào trong làm nàng trợn mắt le lưỡi, cơn đau do phá thân không bằng một góc cơn sướng do côn thịt Lâm Thiên đem lại. Hắn nhấp côn thịt liên tục, 3 phân thân Lâm Thiên không đứng nhìn. Một tên lấy côn thịt đâm vào hậu môn nàng, một tên đút thẳng vào miệng, còn tên còn lại lấy tay Linh San vuốt côn thịt của mình.

Bị gangbang suốt ngày liền, Linh San bị Lâm Thiên và những phân thân chơi cho đem ngất. Cũng may do nàng là võ giả nên có thể cầm cự được, chứ gặp người thường thì xác định cái mạng cũng không còn. Bây giờ toàn thân Linh San bao phủ bởi tinh dịch của hắn, Lâm Thiên vác nàng đến thị nữ cung nhờ mấy thị nữ của hắn tắm rửa. Do Lâm Thiên phong ấn tu vi nàng vĩnh viễn nên hắn không sợ Linh San tạo phản.

Lâm Thiên bước ra khỏi cung, hắn rời khỏi Linh Lung tháp cùng với 4 cặp mắt đang dõi theo. Đó là 3 mẹ con Tiếu Thiên Âm cùng với Tiêu Nhi.

- Không biết vị tỉ tỉ đó là ai mà sư phụ hành hạ như vậy.

- Cái này không giống tác phong của tướng công a.

2 cô nàng Khương Hoàn và Thúy Nhi đỏ mặt. Bọn họ ko rời mắt từ đầu đến cuối, trong lòng nghĩ:"Thế cũng ác quá rồi, không biết công tử có làm vậy với mình không nữa." Nghĩ xong 2 nàng rùng mình, không dám nghĩ thêm nữa.