Về đến Lăng Tiêu tông. Lâm Thiên gặp Tô Nhan đang đứng ở khố long giản. Hắn chạy tới ôm nàng rồi xé rách hư không về nhà mình. Tô Nhan bị bất ngờ, sự việc xảy ra nhanh bằng cái chớp mắt.
- Chàng bây giờ mạnh hơn thiếp nhiều quá.
Tô Nhan cười khổ. Nàng đang nằm trong lòng Lâm Thiên, khí tức cương dương của hắn làm nàng mê mẩn. Lâm Thiên cười, hắn hôn lên má nàng, nói:
- Nếu ta ko mạnh sao ta có thể bảo vệ được nương tử mình.
Lâm Thiên âu yếm Tô Nhan. Hắn hôn lên bờ môi nàng làm nàng động tình. Sau đó phòng hắn từng tiếng rên sung sướng vang lên, xuân sắc đầy phòng.
Lâm Thiên làm nàng sướng ngất đi mới tha. Ôm giai nhân trong lòng, hắn mở hệ thống:"Ting...hoàn thành nhiệm vụ Khởi đầu của kẻ dâm tặc nhận: Hoan hỉ thánh điển"
- Cái WTF gì đây?
Tiếng hệ thống giải thích:"Kí chủ không cần tức giận. Nhiệm vụ này do kí chủ chơi gái quá nhiều mà nhận. Hoan hỉ thánh điển là công pháp tối thượng của hợp hoan tông đã tuyệt tích từ thời sáng lập. Người học được nó kí chủ sẽ trở thành bá chủ giường chiếu, không nữ nhân nào địch lại"
- Thế thì tao chịu mày rồi hệ thống. Nhớ là cái này tao học cho biết thôi nha, chứ tao ko có ý gì bậy đâu.
Hệ thống said:"Thôi thôi ông đừng có bốc phét, đừng có mồm điêu đi"
Lâm Thiên học xong Hoan hỉ thánh điển. Lúc này hắn biết mọi điểm yếu của cơ thể phụ nữ, riêng hắn cảm thấy có thể ngự nữ ngàn vạn mà ko biết mệt. Lâm Thiên nói nhỏ:
- Đúng là chỉ có hợp hoan tông mới có thể nghĩ ra công pháp này.
Đang mãi mê than thở, Tô Nhan đã tỉnh lại lúc nào ko hay. Nàng hỏi hắn:
- Chàng có chuyện gì buồn sao?
- À ko có gì.
Bây giờ mặc dù tình cảm mặn nồng nhưng Lâm Thiên còn chư thể nói chuyện Tiêu Nhi với Tiếu Thiên Âm với nàng được.
Tô Nhan kể sơ sơ cho Lâm Thiên nghe về tông môn lúc này, cũng như là kể chuyện các đại gia tộc ở trung đô đã đến đây về chuyện truyền thừa động thiên.
Lâm Thiên nghe chuyện muốn Tô Nhan gả cho mấy tên đại gia tộc thì máu huyết sục rôi. Tô Nhan phải cản dữ lắm hắn mới ngưng giận. Lâm Thiên mà giận thì Lăng Tiêu Cung có mà nát hết.
Lâm Thiên dẫn nàng theo đi gặp mấy tên định bắt nàng gả. Toàn là những tên hắn quen biết. Đổng gia Đổng Kinh Hàn, Tử vi cốc Phạm Hồng, Bạch thị Bạch Vân Phong. Lâm Thiên đứng trước 3 người nói:
- Ta nghe nói các ngươi định ép nương tử ta gả đi?
Lâm Thiên nói xong trừng mắt nhìn 3 người. Mấy tên thiếu gia này bị sát khí Lâm Thiên làm cho run cầm cập. Phong Vân song vệ chặn lại nguồn sát khí nhắm vào Đổng Kinh Hàn, 2 tên trưởng lão bạch thị lao ra định giết Lâm Thiên. Bị hắn tát một phát bay chục trượng. Phong Vân song vệ thấy thế nói:
- Tiểu tử ngươi đừng có quá đáng, chúng ta chưa có ép buộc nàng phải đi.
- Cũng may các ngươi chưa ép buộc nàng chứ nếu không thì. CHẾT!
Lâm Thiên nói xong, hắn bóp bàn tay mình lại, 2 tên trưởng lão bị hư không ép thành bột mịn. Khí tức sinh mệnh triệt để biến mất. Những kẻ xung quanh đổ mồ hôi hột, thế này thì mạnh quá đi.
- Công tử ngài muốn thế nào mới tha cho chúng ta?
Phong Vân song vệ một lão già nói ra. Lâm Thiên nghĩ nghĩ, hắn nói:
- Đến lúc ta đến trung đô ngươi lấy danh nghĩa ta là bạn của Đổng gia, ta sẽ bỏ qua chuyện này.
Lâm Thiên suy tính chu toàn cho tương lai, nếu hắn ko có thế lực nào chống lưng trong bát đại gia tộc thì hắn ko thể tiến sâu vào trung đô được. Đổng gia là một lựa chọn hoàn hảo cho Lâm Thiên.
- Nếu công tử tới Trung đô, chúng ta sẽ làm theo ý công tử. Đa tạ công tử, chúng ta cáo lui.
Người của Đổng gia và Tử vi cốc chạy hết. Riêng chỉ Bạch thị còn mỗi Bạch Vân Phong. Hắn biết mình đã tuyệt đường nên chỉ có thể dưa ra hạ sách:
- Ngươi biết ta là ai ko? Ta là...hự
Bạch Vân Phong bị Lâm Thiên chém đứt đầu. Hắn dùng hư không chi lực nuốt chửng tên này, Bạch Vân Phong mất đi khí tức sinh mạng chỉ vì chọc phải tên sát thần này.
Lúc này tại bạch thị, lệnh bài của Bạch Vân Phong và 2 vị trưởng Lão vỡ nát. Bạch thị gia chủ hét lên muốn trời long đất lở:
- Kẻ nào dám giết Phong nhi của ta. Ta muốn kẻ đó bị chém thành trăm mảnh. Người đâu, mau theo ta đến Lăng Tiêu Các trả thù cho thiếu chủ và 2 vị trưởng lão
Lâm Thiên hắc hơi liên tục, hắn chửi thầm trong bụng tiên sư thằng nào nhắc hắn hoài. Tạm biệt Tô Nhan, hắn về nhà mình. Vừa vào nhà Lâm Thiên thấy một cô gái đeo khăn che mặt đang tức giận ngồi trên giường hắn. Nàng ko phải là Hạ Ngưng Thường thì là ai. Lâm Thiên ngồi xuống kế nàng. Ngưng thường oán trách:
- Huynh lúc đi ko bảo cho ta một tiếng, làm ta lo được lo mất.
Từ sau chuyện 2 người đi lấy cửu âm nguyên ngưng lộ thì 2 người có quan hệ tốt hơn hẳn( tại hắn lấy đi nụ hôn đầu của người ta mà, ae nào ko biết thì đọc lại truyện tranh bộ này nhé ). Lâm Thiên cười cười trêu chọc:
- Ta nhớ rằng muội ghét ta lắm mà, sao lại quan tâm nhiều thế?
Ngưng thường tức giận phồng má quay mặt đi:
- Ko thèm nói chuyện với huynh nữa.
- Rồi rồi tiểu cô nương đừng giận. Tại hạ lúc về có mang theo một số dược liệu cho cô nương luyện chế nè.
Nói rồi Lâm Thiên lấy bao đựng thuốc trong nhẫn trữ vật của mình. Ngưng Thường thấy thuốc là mắt sáng lên. Lấy ra từng thứ từng thứ, nàng vẻ mặt trầm trọng nói với hắn:
- Đây là những nguyên liệu luyện đan hiếm có, huynh có phải đi những nơi cực kì nguy hiểm ko?
- Tùy tiện lượm, tùy tiện lượm.
Lâm Thiên cũng ko phản đối, đối với luyện đan sư họ biết rõ vật liệu trân quý thường có yêu thú hoặc thứ gì đó bảo vệ. Chứ nếu ko thì đan dược mạnh mẽ tràn lan ko thể dùng hết mất.
Lâm Thiên nhìn nàng luyện đan, do hắn có đại đạo thánh thể nên có thể nhìn được huyền cơ bên trong. Lâm Thiên lấy ra một ít vật liệu luyện đan cấp thấp. Hắn bắt đầu luyện đan giống nàng.
Vật liệu trên tay hắn bắt đầu chảy ra, Lâm Thiên chỉnh chân nguyên mình sao cho có độ nóng vừa phải. Hắn làm thủ pháp y như Ngưng Thường. Cuối cùng viên đan dược rơi xuống trên tay hắn. Lần đầu luyện đan của Lâm Thiên đã thành công.
Ngưng Thường nhìn thấy Lâm Thiên làm được thì hoảng hốt, xíu nữa là hư đan. Nàng do có thể chất đặc biệt mới có thể luyện đan ko cần lò, còn Lâm Thiên ko có thể chất đó sao hắn làm được. Hiểu được ý của nàng, Lâm Thiên cười nói:
- Ta có thể chất đặc biệt, muội ko cần hoảng hốt. Thể chất của ta có thể sao chép mọi loại thể chất khác kiểu kiểu như vậy.
- Thế cũng quá mạnh rồi.
Ngưng cười khổ, nàng lần đầu thấy thể chất nghịch thiên như vậy. Nếu để Lâm Thiên có thời gian, Hắn sẽ trở thành người mạnh nhất nơi này một tương lai ko xa (hiện giờ đã là mạnh nhất rồi).
2 người luyện đan tới tối mới dừng, ngồi tâm sự một chút thì Mộng lão đầu đến tận nhà hắn kêu Ngưng Thường về. Lão lúc đi còn trừng hắn một cái. Lâm Thiên chỉ biết cười trừ, hắn khoanh chân lại tu luyện. Được khoảng 2 canh giờ sau Lâm Thiên đột phá lên thần du cảnh sơ kì. Các trưởng lão nhận thấy hắn đột phá. Ý nghĩ truyền cho Lâm Thiên chức trưởng môn đời tiếp càng thêm vững chắc.
Lâm Thiên đột phá thần du cảnh dễ vậy do hắn lịch luyện đã tích được tâm cảnh đầy đủ rồi. Duy hắn chỉ ko muốn đột phá mà thôi. Mở hệ thống lên:"Chúc mừng kí chủ đạt thành tựu Luyện đan sư. Nhận 200 kim tệ, luyện đan cổ tịch."
Lâm Thiên hơi giật mình, trước giờ mấy thành tựu nhỏ này sẽ chỉ cho kim tệ mà bây giờ hệ thống cho thêm vật phẩm. Lâm Thiên hỏi hệ thống:
- Luyện đan cổ tịch là gì?
"Luyện đan cổ tịch là cách để luyện đan tốt nhất, nó chứa mọi thông tin về đan dược trong vạn giới. Nhưng hệ thống hiện tại chỉ cho biết tất cả đan dược trong thế giới kí chủ đang tồn tại tránh việc vạn giới đại năng để ý"
- Vạn giới đại năng?
"Là người cai quản vạn giới, chuyên bắt những kẻ vi phạm cơ cấu giới nguyên. Thay đổi dòng thời gian thế giới, vân vân và mây mây."
Lâm Thiên nghe xong hắn toát mồ hôi hột. May ko có đại năng nào chú ý hắn, nếu ko thì bây giờ Lâm Thiên đang ở trong nhà tù vạn giới rồi. Ý nghĩ bá chủ vạn giới của hắn càng thêm xa vời. Hệ thống động viên:
"Kí chủ đừng lo, hệ thống đảm bảo trước lúc ngài mạnh mẽ thì ko ai để ý ngài đâu. Với lại nếu kí chủ định làm việc gì trái quy tắc hệ thống sẽ nhắc nhở."
Hắn học luyện đan cổ tịch xong. Tất cả mọi đan dược ở trung đô này hắn đều biết. Lâm Thiên bây giờ có thể gọi là luyện đan sư cao cấp nhất nơi này. Chuyện hôm nay quá nhiều làm hắn mệt mỏi. Lâm Thiên đặt mình xuống giường, thời gian bắt đầu trôi từ từ.