Chương 1: Bà chị hàng xóm (1)

Ngươi đã từng nghe qua một câu chuyện về giống loài ma quỷ chuyên cưỡng hiếp người khác trong giấc mộng chưa, Succucbus cùng với Incubus, nữ quỷ thì cưỡng hiếp nam nhân rồi lấy đi hạt giống và sinh lực, nam quỷ lại dùng lượng tinh đó để đi gieo giắc và thụ thai cho các nữ nhân.

Đứa trẻ được các Inccubus thụ thai và ra đời sẽ sở hữu những năng lực đặc biệt, những con quỷ con được biết tới với cái tên Cambion.

Nguyễn Hữu Vinh chính là một tồn tại như vậy, đứa trẻ được sinh ra giữa con người và ma quỷ, mẹ cậu là một người phụ nữ đơn thân chưa chồng nhưng lại mang thai dòng máu xa lạ này.

Sự ra đời của Vinh chính là nỗi sỉ nhục đối với bà, nhưng rồi bà lại bị khống chế không cho phép phá hủy cái thai này bởi con quỷ đó.

Cho tới khi nhiều tháng trôi qua, cái bụng phình lên chình ỉnh thì mọi chuyện đã quá muộn, nếu lỡ phá thai thì sau này mẹ cậu sẽ bị vô sinh, vậy nên bà mới cắn răng nhẫn nhịn để đứa bé dơ bẩn này ra đời.

Ngày mà Vinh lọt lòng, cậu đã có một đôi mắt xinh đẹp và diện mạo thanh tú câu người, nhưng mẹ Vinh lại không vừa lòng, đôi mắt này giống hệt với tên ác quỷ đã cưỡng hiếp bà trong giấc mộng kinh tởm đó.

“Cút! Cút đi!!!”

Vứt bỏ đứa trẻ mới được một ngày tuổi, Vinh bị nhận nuôi tại cô nhi viện, cự tại Đà Nẵng, một thành phố lớn của Việt Nam.

Cậu lớn lên và sống một cách ngoan ngoãn, với diện mạo ngoan hiền và cơ thể mảnh khảnh, người ngoài nhìn vào liền nhịn không được muốn che chở Vinh.

Học cấp một, Vinh liên tục nhận được giấy khen và ca ngợi từ thầy cô, một học sinh mọi mặt đều tốt với thành tích đứng đầu lớp.

Lên cấp hai, cuộc sống vẫn tốt đẹp như thường, trong mắt giáo viên, Vinh là trẻ ngoan dễ dạy, trong mắt bạn học, cậu là học bá thư sinh, nhưng trong mắt kẻ có tiền…. Vinh liền thật hèn mọn.

Vốn là cô nhi sống ăn nhờ ở đậu, khó khăn lắm nhờ nỗ lực của Vinh nó mới mà nhạt dần, nhưng thân phận là con hoang bị vứt bỏ được moi ra, mọi thứ liền không được vui vẻ cho lắm.

“Ghê tởm thật….”

“Uẩy, thằng Vinh có phải là có mẹ không cha đúng không?”

“Haha… nó thậm chí còn chẳng có ai cần”

“Mẹ nó vừa sinh ra liền vứt bỏ nó đấy, êu… tởm vãi”

………

Liên tục tiếng chửi rủa xuất hiện trong cuộc sống cấp hai, Vinh không nói được lời nào, đây vốn dĩ là thân phận của cậu.

Bất quá điều này không làm cho đứa trẻ trở nên buồn bực, ngày tốt nghiệp khỏi trường cấp hai, Vinh vẫn luôn nở một nụ cười trên môi.

Có phải là Vinh đã sống quá nhục nhã phải không? Bị áp bức đến vậy mà vẫn cười tươi, hành động này thật là khiêu khích đám côn đồ trong trường.

Nhưng mà cậu càng cười càng quỷ dị, cầm lấy bằng khen trên tay, là người có thành tích xếp đầu trường, đứng trước bục cầm lấy micro và nói.

“Ngày hôm nay em xin chân thành cảm ơn thầy cô và các bạn đã giúp đỡ em trong bốn năm học vừa qua, nhờ có mọi người mà em đã có khoảng thời gian quý báu tại trường”

“Đồng thời em cũng cảm ơn lớp học của mình, cảm ơn bạn Hiếu, bạn Cường, cùng toàn thể các thành viên trong lớp 9A1, dù hai bạn học lực ‘không ổn lắm’ nhưng lại rất ‘nghịch ngợm’ khiến cả lớp trở nên thật ‘sôi động’ và ‘hoạt bát’, những năm vừa rồi, thật cảm ơn!!”

Cúi đầu chân thành một góc độ hoàn hảo, tại nơi mà nhiều người không nhìn thấy, khóe miệng Vinh nhoẻn lên.

Mặc dù lời cảm ơn này có chút quỷ dị, nhưng không thể phủ nhận được là nghe vào tai cảm giác rất chân thành.

Chỉ có những thành viên lớp 9A1 mới nhận thấy rõ được sự châm chọc trong đấy, đặc biệt là Hiếu và Cường, hai thằng này thuộc dạng côn đồ và chuyên bắt nạt lấy Vinh.

“Thằng ôn con đó, muốn tìm chết?”

Đưa hai tay lên bẻ rắc rắc, khuôn mặt tối sầm lại của Hiếu khiến các bạn học sợ hãi lùi lại vài bước.

Thằng Cường ngược lại, nó hưng phấn vô cùng cười hèn mọn vì chuẩn bị có thể xả một trận thoải mái, ông già thằng Cường vừa mới chửi nó sáng nay, vừa tiện tốt nghiệp cấp hai, đánh đấm vài cái… chắc cũng chả ảnh hưởng gì đâu.

Hai tên du côn liền bí mật rời khỏi hàng học sinh đứng nghiêm trong giờ tốt nghiệp, bọn hắn đang chờ đợi bên ngoài cổng trường, chờ để được dập nát cái sự cao ngạo không nên có kia của Vinh.

Vốn còn tưởng rằng phải đợi một lát nữa mới nhìn thấy thằng Vinh, không ai ngờ rằng hắn lại ẩn ẩn đứng ngay bên cạnh bọn hắn.

“Yo! Chào hai đồng chí, đợi mình lâu không?”

Giống như gặp được bạn thân chí cốt, Vinh vỗ vai của Hiếu và Cường, nhưng rất nhanh bị bọn chúng vẫy ra.

Sự quỷ dị này khiến hai thằng con trai cảm thấy không ổn, dù rằng chả biết không ổn ở chỗ nào, nhưng mà…

“Mẹ mày thằng Vinh, vừa rồi mày nói được ngon lắm, giờ chuẩn bị moi tiền ra sửa răng đi!”

Thằng Hiếu vừa lấy được thăng bằng liền khuôn mặt dữ tợn lao tới, thằng Cường trợ uy phía sau, bọn hắn vung đấm đập thẳng mặt thằng Vinh.

Nhưng quỷ dị là với thân hình mảnh mai của thằng Vinh, cậu liền dùng một bàn tay liền đỡ được cú đấm giống như dồn hết sức của Hiếu.

Sau đấy, dùng sức vặn.

“AAAAA!!!!”

Đau đớn gào lên, nắm đấm của hắn biến thành màu tím, thằng Cường mắt thấy không ổn liền muốn lùi lại nhưng Vinh đã tung cước đá lên.

Đậu má, thằng Cường muốn chửi tục, đau đến chết mất, một cước này đủ để khiến hắn nằm liệt trên giường ngoan ngoãn chờ đợi hết ba tháng nghỉ hè rồi nhập học vào trường cấp ba.

“Mày….”

Cặp mắt giống như nhìn thấy con quái vật, một con người xa lạ ẩn đằng sau lưng thằng Vinh, cậu như trở thành một con người khác.

Nhưng có gì thay đổi cơ chứ, vẫn cơ thể mảnh mai đó, làm thế quái nào mà….

Rắc….

Đau đau đau đau đau….. đau đến ngất mất, thằng Hiếu la lên rồi ngất thật, cổ tay của hắn bị dẫm đến đứt đoạn.

Sau đấy Vinh ngồi xuống, đối mặt với thằng Cường và nói

“Bốn năm qua… thật khoái hoạt nha!”

Bép!

Một tát vừa vung thì mấy cái răng liền văng ra ngoài, một bên má sưng phồng, thằng Cường bị tát đến ngất xỉu, mặt biến thành đầu heo, dưới đủng quần còn ẩn ẩn bốc lên mùi khai, chắc là quá đổi sợ hãi rồi.

“Bẩn cực”

Khuôn mặt chán ghét đứng dậy rời đi, thằng Vinh cũng không sợ bị bắt quả tang đâu, thứ nhất là danh dự của cậu cũng chẳng còn, kể cả cô nhi viện cũng muốn đuổi Vinh đi.

Thứ hai là liệu ai sẽ tin rằng một thằng Vinh yếu đuối lại có thể đánh đập hai tên đô con hơn mình nhiều lần? Chuyện đùa…

Mà, mặc kệ đi, cũng không phải chuyện của cậu, hôm nay vừa vặn là ngày sinh nhật mười sáu tuổi của bản thân.

Đây cũng là lý do khiến cậu trở nên khác biệt, dòng máu của Cambion thức tỉnh, là con trai được sinh ra bởi loài quỷ dâm dục, nhìn những cặp mông vểnh lên dưới lớp váy mỏng ngoài đường, thằng nhỏ bên dưới liền không nghe lời muốn ngổng đầu dậy.

Cưỡng hiếp phụ nữ sẽ mang cho Vinh sức mạnh vô hạn, đồng thời đây cũng là niềm vui khoái hoạt của Incubus, là bản tính ăn sâu vào trong máu.

Nghĩ tới bà Hương, chị hàng xóm ở nhà bên, sống gần bên cạnh cô nhi viện, Vinh càng liên tưởng tới thân thể gợi cảm đó càng cứng đến đau nhức.

Trước giờ cậu chưa hề có cảm giác đó, nhưng bây giờ thì lại thèm khát đến vô tận, với khuôn mặt và ngoại hình dễ lừa này… thật muốn tranh thủ cơ hội đè bả ra quá!