Chương 203: Ba Người Đi

Nhóm dịch: huntercd

Nguồn: Vip.vandan

Đả tự: Bảo Ngọc --- 4vn.eu

Năm Hồng Vũ ba mươi mốt, tháng hai, Kim Lăng.

Hạ Tầm theo cẩm Y vệ Đô Chỉ Huy Sứ ti từ trong chánh đường đi ra, đi đến tiền viện, đúng lúc đến hành lang trái liền gặp Lưu Ngọc Quyết đang vung đao luyện cùng một động tác, mồ hôi theo gò má trắng tinh của hắn chảy xuống, hắn cùng chẳng quan tâm lau. thần sắc mười phần chú ý.

Hạ Tầm dừng bước lại chăm chú nhìn trong chốc lát. cười nói: “Lực thất lưng, phải chú ý vận dụng sức eo, chỉ bằng lực cánh tay, không phát huy ra một thành uy lực của đao”.

“Dương đại ca!”

Lưu Ngọc Quyết quay đầu nhìn thì thấy đó là Hạ Tầm, lập tức thu đao, vui mừng chạy tới.

Sau khi Hạ Tầm trở lại Tế Nam. Đề hình Án sát sứ ti Tào đại nhân quả nhiên không có thất hứa, y theo ước định lúc trước, gỡ tội cho cha con Lưu thị, nhưng Lưu gia liên quan đến không phải là đại án mưu phản của

Bạch Liên giáo, tuy Lưu gia có biết rõ thân phận chính thức Vương Nhất Nguyên hay không, nhưng tội này quá lớn phải có phân chia nặng nhẹ, lại không thể không xử phạt, biếu huynh của Vương Nhất Nguyên là người gánh trách nhiệm trực tiếp chứa chấp khâm phạm, bị sung quân, mà phụ tử Lưu gia, tuy danh nghĩa lấy công chuộc tội có thể phóng thích, nhưng cùng bị xung công hơn phân nửa gia sản, nguyên khí Lưu gia đại thương.

Lưu Ngọc Quyết rút ra kinh nghiệm xương máu, cảm thấy người vô dụng nhất chính là thư sinh, hơn nữa mình tiếp tục học hành, chưa hẳn có cơ hội trúng cử, cho nên năn ni Hạ Tầm hỗ trợ, dẫn hắn tới ứng Thiên. La Khấc Địch đang lúc cần dùng người, Lưu Ngọc Quyết tốt xấu cùng là thi tài. hiểu biết chữ nghĩa, là nhân tài có thể dùng, liền mời chào hắn tiến vào Cẩm Y vệ, làm một Giáo úy.

Hạ Tầm hôm nay là Tống kỳ quan nha môn Cẩm Y vệ, chánh thất phẩm, so với chức quan Ngự Tiền tam đẳng Đái đao thị vệ thấp hơn hẳn một bậc, bên trên hắn còn có một vị Lại Bách Hộ, chỉ có điều vị Lại Bách Hộ này là Bách Hộ thừa kế, chỉ lấy quan tước chứ không làm việc, giờ đây nha môn cẩm Y vệ chỉ là thùng rỗng kêu to, Hạ Tầm chưa từng thấy qua vị thượng ti này, Hắn trực tiếp nghe lệnh La Thiêm sự, cùng coi như tiêu điêu tự tại.

Sau khi trở về từ Sơn Đông, bởi vì lúc hắn phá kế hoạch Bạch Liên giáo tại Tế Nam có công, nhất là chính tay hắn chém khâm phạm của triều đình Vương Kim Cương Nô, lập nhiều đại công, vốn không ngỡ hắn thật có thể làm Chu Nguyên Chương vui mừng, nhưng lòng dạ Chu lão đầu có điểm hẹp hòi, hắn cùng không quên Hạ Tầm vì vợ mà lâm triều muộn, còn đám hướng về phía hắn xin nghi, muốn gấp rút đi tìm lão bà, thể là nâng lên hắn một bậc, lại cho hắn một chức quan nhàn tản, bắt hắn đến nha môn Cẩm Y vệ ăn không ngồi rồi.

Dựa vào ý tứ lão Chu, đại khái là muốn hắn sống trong cảnh vắng vẻ, chờ đến lúc hắn khao khát công lao sự nghiệp, mới dùng hắn một lát. không nghĩ thẳng nhài Hạ Tầm này không ôm chí lớn, hắn ngược lại rất hài lòng loại an bài này, cả ngày tại nha môn câm Y vệ không có việc gì, chơi bởi lêu lổng, đúng là được tiện lợi, căn bản không biết là chính mình bị đẩy đến nơi vắng vẻ.

Còn chuyện khác, sau khi Tạ Vũ Phi trở lại Giang Nam, bởi vì nàng trợ giúp Nam Phi Phi đên Dương Cốc Sơn Đông, gả cho Tây Môn Khánh. Tích Trúc phu nhân biết chuyện giận tím mặt, Tạ Vũ Phi hướng về phía sư phụ quỳ xuống thỉnh tội. cuối cùng lại đích thân cùng Tích Trúc phu nhân đi đến Sơn Đông, dù sao Phi Phi đã gả cho người, hơn nữa là cưới hỏi đàng hoàng, Tích Trúc phu nhân cùng không thê đem nữ nhi trở về.

Chuyến đi này của hai thầy trò mất gần nửa năm, vài ngày trước, người Tạ Vũ Phi sai đi trở về, nói những việc nàng trải qua. Tích Trúc phu nhân đã nhận người nữ tế này, nhưng Tây Môn Khánh vẫn bị trượng mẫu sửa chữa rất thảm. trên thư chưa nói là những thủ đoạn gì. nhưng ngẫm lại, nữ nhân này là sư phụ Tạ Vũ Phi, tinh linh cô quái, thủ đoạn nhất định mười phần cao thâm, kết cuộc của Tây Môn Khánh nhất định so với mình còn thảm hơn.

Hạ Tầm trong lòng không khỏi run rẩy một hồi, nếu theo như lời trên thư, mấy ngày nữa nàng sẽ cùng sư phụ trở lại, Hạ Tầm muốn đi Tạ gia nhìn xem. đến chỗ này, liền trông thấy Lưu Ngọc Quyết luyện đao.

Lưu Ngọc Quyết lau mồ hôi, cười nói:“Thiêm sự đại nhân cùng nói, sức eo ta dùng không được đúng, không thể tưởng Dương đại ca cùng nói như vậy, xem ra pháp môn vận kình của ta quả thật có chút vấn đề.”.

Hạ Tầm có chút ngoài ý muốn nói:“Ổ? Thiêm sự đại nhân cùng chỉ điểm qua đao pháp cho ngươi?”.

Lưu Ngọc Quyết ngại ngùng cười cười. nói:“Đúng vậy, nhưng ta quá ngu ngốc, đến bây giờ dùng đao vẫn không thích hợp.”.

Hạ Tầm cười nói:“Không thể nói như vậy, ngươi học võ dù sao cùng chậm chút ít, tứ chỉ phối hợp tương đối kém, nhưng ngươi chịu khổ công như vậy, chưa chắc không thể đại thành. Lại đây, ta dạy cho ngươi, một đao kia, đánh xuống như vậy, mới có thể điều động đầy đủ khí lực toàn thân. bố xuống vừa chuẩn lại vừa ổn”.

Hạ Tầm áp vào phía sau hắn, hai tay nắm ở hai tay của hắn, một mặt giảng giải, một mặt lôi kéo tay hắn. chậm rãi làm động tác, cứ như vậy sử một đao, Lưu Ngọc Quyết giống như bị Hạ Tầm ôm vào trong ngực, gò má hắn thoáng đỏ lên, đến cả cổ cùng đỏ hồng, nhưng hắn ngoan ngoãn để Hạ Tầm tùy ý dẫn dắt động tác cánh tay hắn, không hề giãy dụa.

Bởi vì vừa rồi hắn một mực luyện đao, vốn đang mệt mỏi. mồ hôi chảy đầy mặt, Hạ Tầm cùng không phát hiện được Hắn không tự nhiên, hướng đẫn hắn bố ba đao liên tiếp, Hạ Tầm mới buông tay ra, lui lại hai bước rồi nói:“Tốt, ngươi thử lại lần nữa”.

Lưu Ngọc Quyết dựa vào chỗ Hạ Tầm hướng dẫn, hô lên một tiếng bố ra một đao, Hạ Tầm khen:“Tốt, một đao kia đã vận dụng sức eo, rất tốt, ngươi luyện thêm mấy lần. triệt để nắm giữ nó”.

Lưu Ngọc Quyết vui vẻ nói:“Cảm ơn Dương đại ca”.

“ừm... khụ!”

Bên cạnh đột nhiên truyền đến từng tiếng ho, hai người liếc mắt nhìn lại. liền gặp La Khắc Địch mặc một bộ áo bào trắng, chắp tay đứng ở dưới hành lang, hai người vội tiến lên tham kiến, La Khấc Địch liếc mắt nhìn Lưu Ngọc Quyết nói: “Coi như không tệ, mặc dù tập võ hơi muộn, nhưng tư chất lại là thượng cấp, bộ đao pháp này còn thừa lại ba chiêu, chờ Tiêu Thiên Nguyệt chỉ giáo xong, ngươi đến tìm ta, bổn quan lại truyền cho ngươi võ công cao minh hơn”.

Lưu Ngọc Quyết vội vàng xách ngược chuôi đao, ôm quyền thi lễ: “Tạ đại nhân”.

La Khắc Địch gật gật đầu. nói với Hạ Tầm:“Đi theo ta, có việc giao cho ngươi”.

“Vâng!”

Hạ Tầm vỗ vỗ bả vai Lưu Ngọc Quyết, rồi đi theo La Khắc Địch.

La Khắc Địch nhàn nhã tản bước, thản nhiên nói:“Lát nữa, ngươi đi một chuyến đến Ngũ quân phủ Đô Đốc, tìm Đoạn Sự quan Thiết Huyễn Thiết đại nhân”.

Hạ Tầm nghe thấy cái tên đó, thân thể không khỏi chấn động:“Thiết Huyễn?”.

La Khắc Địch liếc mắt nhìn hắn. hỏi:“Thế nào, ngươi nhận ra hắn?”

Hạ Tầm vội lắc đầu nói: “Không nhận biết, ty chức chỉ là... nghe nói qua hắn”.

La Khắc Địch cười cười. nói:“À, ta lại quên, ngươi là người đọc sách, nghe nói qua tên Hắn cùng không phải việc kỳ lạ. Thiết Huyễn này, thông thuộc kinh sử, thành tích lớn lao. Khi ở viện Thái Học, rất có danh khí, về sau. hắn được Quốc Tử sinh tuyến chọn làm trang cấp sự lễ khoa, cương trực công chính, làm việc cần cũ, đương kim hoàng thượng đích thân ban thưởng tự đinh thạch. là tài năng khó có được”.

Hạ Tầm nói:“Vâng, không biết đại nhân sai ty chức đi gặp Thiết Đoạn Sự quan, có việc gì cần giao”.

La Khắc Địch nhíu nhíu mày nói: “Tế Nam Bạch Liên giáo Bát phương tuần duyệt sứ Lăng Phá Thiên hôm nay có tin tức, triều đình nhận được tin tức, nói ở trong Đông hải đàn đạo phát hiện tung tích hắn. Những tên hải tặc kia, buôn lậu cướp bóc, không chuyện ác nào không làm, nếu như cùng phản nghịch triều đình cấu kết, khó bảo đảm sẽ không làm chuyện coi trời bằng vung.

Tin tức truyền về còn nói. trong quan binh Hải Ninh vệ cùng có người lén cấu kết với hải tặc, Hoàng Thượng rất tức giận, quyết định điều Tào Quốc công Lý Cảnh Long đại nhân vừa mới từ Thiểm Tây trở lại kinh, đến phủ Hàng Châu nghiêm tra việc này, cùng thừa cơ bao vây tiễu trừ bọn hải tặc. Bởi vì sự việc liên quan đến quan binh, cho nên điều Thiết đại nhân đi trước, ngươi ở Tế Nam cùng Bạch Liên giáo có quan hệ, tương đối với bọn họ quen thuộc, cho nên Hoàng Thượng khâm điếm, ngươi cùng đi. ngươi hãy làm tốt công việc”.

Hạ Tầm nghe xong, lông mi không khỏi nhíu lại. một vị quan cương trực công chính, một người không mưu mà lại còn chuyên sống trong quần áo lụa là, kết hợp lại, một thất phẩm quan nho nhỏ kẹp ở giữa, rất khó hầu hạ, có nên chen vào hay không đây? Hắn chưa từng nghi đến, từ nay về sau ba người còn liên hệ dài dài, muốn nói không qua dể như vậy sao.

La Khắc Địch vui vẻ cười, nói với Hạ Tầm: “Hoàng Thượng có thể nhớ tới ngươi, nói rõ việc người vẫn rất coi trọng ngươi. Trước đó, vì một nữ nhân, lâm triều ngươi cùng dám trì hoãn. Hoàng Thượng sai ngươi đi cùng là đúng, làm việc cho tốt, giải quyết tốt việc này, dựa vào ánh mắt của bốn quan, lúc đó trở về, Hoàng Thượng nhất định sẽ trọng dụng ngươi.”.

Hạ Tầm vội vàng khom người nói: “Vâng, ty chức tuân mệnh!”

Con đường hơi nghiêng, hành lang ngàn bước xuôi theo phía tây, đối diện cách phố với sườn đông lục bộ nha môn, chính là thân quân Cẩm Y của Đô Chỉ Huy Sứ ti, tiếp giáp cẩm Y vệ Đô Chỉ Huy Sứ ti, chính là phủ đô đốc ngũ quân.

Cho nên Hạ Tầm muốn tới phủ đô đốc ngũ quân cùng rất tiện, ra khỏi cửa chính Cẩm Y vệ, rè ngang bên phải, đi một lúc, liền vào cửa chính phủ đô đốc ngũ quân.

Lúc trước Hạ Tầm ở trong này vừa trải qua quan ti. bên cạnh nha môn có lẽ hắn không biết, nhưng quen thuộc nhất chính là Đoạn Sự sảnh. Trung quân Đoạn Sự Quan Ngô Bất Sát giáng chức, vừa mới đến chỗ này làm

Đoạn Sự quan chính là vị Thiết Huyễn Thiết đại nhân, Thiết đại nhân là văn nhân, nhưng lại được làm chủ quan toà án quân sự, hắn tuy là văn nhân, nhưng xương cốt giống với họ của hắn. không ngại quyền quý, không sợ ngang ngược, mới nhậm chức ngũ quân Đoạn Sự quan thời gian không bao lâu, đã lập nhiều uy tín, làm cho trên dưới cao thấp trong quân đều bị chinh đốn.

Hạ Tầm đến trước Đoạn Sự sảnh, sì tốt đi vào thông báo, Thiết Huyễn nói một tiếng thinh, Hạ Tầm lập tức đi vào, chỉ thấy chủ trên bàn chồng chất hai chồng công văn cao cao, chính giữa là một gã quan viên, hắn vừa mới đứng dậy, Hạ Tầm lập tức ôm quyền chào theo nghi thức quân đội, cất cao giọng nói: “Ty chức Dương Húc, bái kiến Thiết đại nhân”.

“Ha ha, Dương đại nhân miễn lễ, mau mau đứng lên. Bốn quan đã nghe qua tên Dương đại nhân từ lâu, lần này cùng đi phủ Hàng Châu làm việc chung, còn cần nhiều lực hỗ trợ ở ngươi đấy” Trên mặt Thiết Huyễn rõ ràng hơi lộ ra nụ cười mỉm, đứng dậy đón chào.

Thiết Huyễn thoạt nhìn chỉ khoảng ba mươi, thân hình cao lớn, da mặt màu đen. hốc mắt hơi hõm sâu, mùi lại rất cao, chòm râu dưới hàm hơi rậm rạp, bởi vì ánh sáng từ ngoài chiếu vào, khi Hạ Tầm đứng lên, vừa vặn thấy rô bộ dáng Hắn, đồng tử tựa như có chút ít màu nâu, không phải là màu đen tình khiết, trong lòng không khỏi có một chút hiếu kỳ:“VỊ Thiết Huyễn đại nhân này, chẳng lẽ có huyết thống ngoại tộc?”

Hạ Tầm thật đúng là người giòi đoán, Thiết Huyễn nguyên quán là ở Ba Tư, năm đó quân đội Mông cổ tây chinh, bị đưa đến Trung Nguyên, cho nên quả thật có ngoại quốc huyết thống.

Hạ Tầm nói: “Không dám nhận, hạ quan chính là mặc cho đại nhân phân công. Không biết đại nhân định khi nào lên đường?”

Thiết Huyễn nói:“Tào Quốc công hôm qua vừa mới trở lại kinh kiến giá, không khỏi gặp đồng liêu bạn cũ, bốn quan nghi ngày mai đến phủ Tào Quốc công thinh giáo, khi nào khởi hành, còn phải để Tào Quốc công quyết định”.

Thiết Huyễn tính tình ngay thẳng, nguyên làm việc ở trong Lễ bộ, hiện giữ Đoạn Sự quan ở phủ đô đốc ngũ quân, cho dù là việc tìm tật xấu. hay việc đoạn hình ngục, đại khái là có bệnh nghề nghiệp, ngoại trừ lúc vừa thấy Hắn lộ ra bộ dáng cười cười, thời gian khác đều là thần thái nghiêm túc, ngôn ngữ cùng cực chăm chú. Hạ Tầm và hắn ngoại trừ công sự, căn bản không trò chuyện đến việc khác, bởi vậy hai bên hàn huyên một hồi, ước định ngày mai cùng đến phủ Tào Quốc công, Hạ Tầm liền đứng dậy cáo từ.

Thiết Huyễn đưa hắn đến bên ngoài phòng Đoạn Sự, Hạ Tầm liền một mình rời đi, rời khỏi phủ đô đốc ngũ quân, trở lại Cẩm Y vệ Đô Chỉ Huy Sứ ti lấy ngựa, liền phóng thẳng đến tiểu tuần tượng môn. Mắt thấy đã đến Thông Tế môn, Hạ Tầm đột nhiên gặp mấy người đứng ở phía trước, vài thị vệ khôi ngô, chính giữa là một nam một nữ, đối diện mặt nói chuyện, ngẩng mặt nhìn lên, Hạ Tầm không khỏi lắp bắp kinh hãi, đôi nam nữ này, nam đúng là Lý Cảnh Long, nữ đúng là Tạ Vũ Phi, Hạ Tầm vội vàng một ghìm đây cương, xoay người nhảy xuống ngựa.

Cẩm Y Dạ Hành

Tác giả: Nguyệt Quan