Tả Uyên Thần một bó tuổi chính thức rơi vào võng tình!
Nhìn thấy câu tôi thích anh trên màn hình, Tả Uyên Thần nháy mắt cảm thấy như trở về thời điểm mối tình đầu trung học, trái tim đập loạn bùm bùm.
Mật ngữ: bạn khe khẽ nói với Hoa, Thiển Miên: bà xã… anh cũng biết chúng ta là lưỡng tình tương duyệt, hì hì…
Mật ngữ: Hoa, Thiển Miên khe khẽ nói với bạn: …
Mật ngữ: Hoa, Thiển Miên khe khẽ nói với bạn: thật ra anh chính là cảm giác sai… Chờ anh thật sự gặp tôi, có lẽ ngay cả chán ghét cũng không kịp.
Mật ngữ: bạn khe khẽ nói với Hoa, Thiển Miên: sao có thể… Anh là loại người như vậy sao? Bà xã dù em không xinh anh cũng sẽ thích em…
Tả Uyên Thần đương nhiên cho rằng Người đẹp Thiển Miên nói như vậy, là bởi vì diện mạo.
Thật ra Tả Uyên Thần vẫn không phải nhan khống, có thể là bởi vì bộ dạng cậu vốn đã rất xinh đẹp, cho nên cũng biết rất nhiều cô gái theo đuổi cậu nói thích cậu cũng chỉ là vừa ý khuôn mặt này của cậu mà thôi. Cậu đối loại người này ban đầu khoan nhượng sau thì phát triển thành chán ghét. Mà mấy cô bạn gái cậu từng nói cũng không phải rất xinh đẹp.
Mật ngữ: Hoa, Thiển Miên khe khẽ nói với bạn: ha ha… Tôi ban nãy nói giỡn
Mật ngữ: Hoa, Thiển Miên khe khẽ nói với bạn: tôi đột nhiên có chút việc, out trước…
Đội ngũ: Hoa, Thiển Miên: đột nhiên có chút việc, mọi người tiếp tục tổ đi, thật ngại…
Mật ngữ: bạn khe khẽ nói với Hoa, Thiển Miên: … bye bye bà xã, phải nhớ anh..
Đội ngũ: Dưa của dưa hấu: bb Lão Đại…
Đội ngũ: Tả Ngạn • Tuần Hoàn: bà xã, phải nhớ anh
Tả Uyên Thần còn rất cố ý rất phách lối chạy đến kênh đội ngũ tạm biệt một lần.
Nương tử của bạn Hoa, Thiển Miên logout
Người đẹp Thiển Miên rất không phối hợp lập tức logout
Đội ngũ: Cam của quả cam: ha… Lão Đại không để ý anh kia…
Đội ngũ: Dưa của dưa hấu: tốc độ Lão Đại logout để cho tôi cảm giác… Chị ấy là bị buồn nôn của anh dọa đi
Đội ngũ: Tả Ngạn • Tuần Hoàn: kháo! Các cậu biết cái gì a, em ấy đó là mắc cỡ!
Logout nằm ở trên giường, Tả Uyên Thần ít nhiều vẫn có chút buồn bực, mặc dù nói với bọn họ Người đẹp Thiển Miên là xấu hổ, nhưng trong lòng vẫn là có cảm giác lo lắng không yên.
Cô vội vã logout, bộ dáng thật sự giống như đang trốn tránh gì đó. Cái này dường như thật sự hiểu đau khổ trong lòng nhóc con Viện Viện kia.
Lại nói tiếp, Viện Viện sau khi cậu và Người đẹp Thiển Miên kết hôn chưa từng vào trò chơi, mà Hoa, Vị Miên cũng cùng biến mất.
Tả Uyên Thần lại nghĩ tới tình cảnh Trình Trạch Dương ngày đó rơi lệ ở trước mặt mình, chẳng lẽ hai người thật sự cứ như vậy từ bỏ?
Chuyện tình cảm, bao giờ cũng rất khó nói rõ ràng, Tả Uyên Thần khẽ nhíu mày, nghĩ đến nước mắt của Trình Trạch Dương, trong lòng lại một trận buồn phiền.
“Giống như ngửi được mùi chua a.” lời của Tô Tú lại vang ở bên tai. Tả Uyên Thần vội vàng lắc lắc đầu, đuổi toàn bộ ý niệm không nên có trong đầu đi.
Bên người có hai hủ nữ thật là nguy hiểm, ngay cả suy nghĩ của cậu cũng có điểm không bình thường rồi. Cái loại buồn phiền này, chẳng qua là phản ứng thực bình thường bởi vì thấy một người con trai khóc ở trước mặt mình đi, cũng không thể là thật sự thích giống Tô Tú nói.
Cậu lại không phải đồng tính luyến, hơn nữa, bây giờ đã có bà xã …
Tả Uyên Thần tự cho là đúng hoàn toàn bỏ qua, nhắm mắt lại an tâm ngủ.
Gần đây Ngụy Nhiên hình như rất rỗi, ba ngày hai lần chạy đến văn phòng bọn họ, hơn nữa tới thì tự nhiên chui vào văn phòng Trình Trạch Dương không ra, đến trưa tiếp tục tung tăng theo sau y đi ăn cơm.
Cậu đương nhiên không cần để ý cậu ta làm chi, cũng không quan tâm bọn họ mỗi ngày đóng cửa văn phòng làm ổ ở bên trong làm gì, nhưng, nhưng.. Đường đường một quản lý, vậy mà lại trốn việc, như vậy dù sao cũng nói không được! Tả Uyên Thần nằm sau bàn công tác, có chút nổi giận tức tối, nhưng cậu ở chỗ này tức tối mình, cũng không làm được cái gì.
Ai bảo quản lí là ở trong văn phòng với quyền mưu riêng tư, mà không phải ở chỗ Tả đại công tử nhìn không được kia!
Tả Uyên Thần ngẩng đầu, quả nhiên lại nhìn thấy nhóc con Tô Tú tựa tiếu phi tiếu nhìn cậu.
Dùng ngón chân muốn cũng biết nhóc con kia lại đang suy nghĩ gì, Tả Uyên Thần bĩu môi, thôi thôi, mặc kệ việc đâu đâu kia, dứt khoát lên trò chơi nhìn xem.
Tình địch nguy cơ đã giải trừ, Tả Uyên Thần cũng không phải thực hứng thú với luyện cấp, hơn nữa Người đẹp Thiển Miên ban ngày cũng không thế nào online, mà Trình Trạch Dương bản thân vốn dự định chỉnh lại trốn chạy không thấy bóng dáng, cho nên không phải vô cùng nhàm chán, giờ làm việc Tả Uyên Thần vẫn không sao vào trò chơi.
Bà xã quả nhiên lại không online, Tả Uyên Thần hơi hơi mất mát một chút, thế nhưng thấy Hoa, Vị Miên đã ở trò chơi.
Tốt, không chỉ giờ làm việc tiếp khách, còn hỗn độn vào trò chơi. ( vậy Tả công tử cậu bây giờ là đang làm gì? )
Dù sao sớm cũng không còn hứng thú trêu cợt y, Tả Uyên Thần dứt khoát làm như không phát hiện, trực tiếp lên tiếng ở Bang phái.
Bang phái: Tả Ngạn • Tuần Hoàn: ai đội ít người, mang tôi với…
Bang phái: Bông Tuyết bay ghê lắm: ngạch… Chúng tôi chuẩn bị làm 50 sơn trang đâu, Q1, anh tới hay không?
Bang phái: Tả Ngạn • Tuần Hoàn: ân, tuyến mấy?
Bang phái: Gió Bắc thổi ghê lắm: tuyến 2
Tả Uyên Thần bay đến trạm dịch kinh thành, lại chạy đến đồ phương trước mặt, thì nhận được mời.
Mở lời mời, đội trưởng không ngờ là Mày rậm mắt hoa đào.
Bang phái: Tả Ngạn • Tuần Hoàn: Kháo… Một đám phản đồ!
Bang phái: Bông Tuyết bay ghê lắm: vừa lúc gặp được… Lại nói người ta không phải không giành Lão Đại với anh rồi sao…
Tả Uyên Thần cũng không phải người hẹp hòi, cân nhắc một chút, vẫn là click đồng ý lời mời.
Đội ngũ: Mày rậm mắt hoa đào: ha, tôi còn tưởng rằng cậu không dám vào!
Đội ngũ: Tả Ngạn • Tuần Hoàn: cút mẹ mày!
Đội ngũ: Mày rậm mắt hoa đào: kháo, ông đây không muốn cãi nhau với mày mày cho là ông đây sợ mày, tin hay không ông đây tiếp tục theo đuổi bà xã Thiển Miên?
Đội ngũ: Tả Ngạn • Tuần Hoàn: Kháo… bà xã của tao mới gai mắt mày, mày tiếp tục kêu bà xã Thiển Miên thử xem xem?
Đội ngũ: Tôi hủ tôi hạnh phúc: Tả Ngạn đại nhân tôi thông bạch (葱白 [cōng bái] cùng âm với “崇拜 ” sùng bái) anh… Tiếp tục không lưu tình chút nào mắng hắn ta đi, hắn ta hoa đào tả tơi chính là thiếu mắng…
Đội ngũ: Mày rậm mắt hoa đào: Kháo, cô là con gái khó ưa!
Một đội người ồn ào, nhưng tuyệt đối không có cảm giác đối địch trước kia, Mày rậm mắt hoa đào này mặc dù miệng tiện một chút, người vẫn rất không tệ.
Mật ngữ: Hoa, Vị Miên khe khẽ nói với bạn: tôi biết là chuyện gì rồi … anh để Tiểu Hồ Ly nói, bảo cô ấy online, tôi muốn nói chuyện rõ ràng với cô ấy…
Biết chuyện gì rồi? Tả Uyên Thần nghĩ nghĩ.
Mật ngữ: bạn khe khẽ nói với Hoa, Vị Miên nói: Họa thủy nói với anh?
Mật ngữ: Hoa, Vị Miên khe khẽ nói với bạn: tôi hỏi cô ta… Tôi cũng biết, anh là anh trai cô ấy, mặc kệ trước kia vì sao anh giả bạn trai cô ấy, tôi chỉ có thể nói, tôi sau này sẽ không để cô ấy đau lòng nữa
Tả Uyên Thần ngẩng đầu nhìn cửa văn phòng vẫn đóng chặt như cũ, trong lòng có cảm thụ nói không nên lời.
Mật ngữ: Hoa, Vị Miên khe khẽ nói với bạn: anh để cô ấy nói, tôi đợi thêm một tuần…
Tả Uyên Thần tức khắc nổi giận.
Mật ngữ: bạn khe khẽ nói với Hoa, Vị Miên nói: Kháo! Một tuần? Anh TM luôn nói thích nó thích nó, chẳng lẽ thích này cũng chỉ giá trị một tuần?
Mật ngữ: bạn khe khẽ nói với Hoa, Vị Miên nói: ông đây không sẽ tặng em gái mình cho người cặn bã như anh dằn dặt đâu!
Người chơi không tồn tại hoặc người chơi không online
Kháo! Tả Uyên Thần gõ bàn phím một cái thật mạnh, đứng dậy bước tới vặn mở cửa phòng quản lí.
Hai người trong cửa lập tức ngẩng đầu nhìn cậu, Trình Trạch Dương ngồi ở trước máy vi tính, mà Ngụy Nhiên hơi hơi nghiêng người về phía y không biết nói cái gì, biểu hiện trên mặt ngưng trọng, thấy cậu tiến vào, lại đứng thẳng người nhưng mày vẫn nhíu chặt.
“Cậu, Cậu Tả? cậu có chuyện gì sao?” Vẫn là Trình Trạch Dương phản ứng trước, có chút lắp bắp mở miệng hỏi.
Tả Uyên Thần mới tỉnh ngộ bản thân hùng hùng hổ hổ xông vào văn phòng cấp trên hình như là chuyện rất không ổn.
“A! Anh Thần, nghe bọn họ nói anh tìm em a! En vừa mới đi vệ sinh, không có ở chỗ quản lí…” Tô Tú đúng lúc bước vào, nụ cười trên mặt cũng hơi cứng ngắc.
Bàn làm việc của Tả Uyên Thần ngay đối diện phòng quản lí, ai vào ra đương nhiên chạy không khỏi ánh mắt cậu, Tô Tú nói như vậy không ai tin, nhưng ít nhất hóa giải xấu hổ, “Ân…” Tả Uyên Thần gật đầu, cũng không nói chào, cứ đi thẳng ra ngoài.
Trước bàn làm việc, Ngụy Nhiên dùng âm lượng mọi người có thể nghe được khe khẽ nói bên tai Trình Trạch Dương, “Em cũng biết chuyện tình cảm có điểm phức tạp, nhưng anh đã nói như vậy, em cũng nghe theo anh…”
Tả Uyên Thần cứng đờ, còn chưa kịp quay đầu lại, đã bị Tô Tú một phen đẩy ra, cửa cũng “Cạch” một tiếng đóng lại.
“Em lại cứu anh một lần đi?” Tô Tú vẻ mặt đắc ý.
“Vậy thật đúng là cám ơn…” Tả Uyên Thần liếc mắt xem thường, “Kháo! Bọn họ thật đúng là đủ mờ ám, nếu không…” Nếu không còn có Viện Viện… Tả Uyên Thần không nói thêm gì nữa.
Tô Tú âm thầm vươn tay ra dấu khinh bỉ, hành vi vừa rồi của anh càng mờ ám đáng phạt?
Suy nghĩ thật lâu, Tả Uyên Thần vẫn nói với em gái, mặc dù lấy cách nhìn của cậu là để tên khốn kia cút càng xa càng tốt, nhưng dù sao Viện Viện còn xui xẻo thích y, đương sự dù sao cũng phải có quyền hiểu rõ sự tình và quyền lựa chọn.
Nhưng nếu y lại làm chi Viện Viện bị thương nữa, cậu Tả Uyên Thần nhất định hủy xương cốt y.
Nhưng hoàn hảo, Người đẹp Thiển Miên vẫn đang online như cũ, không có trốn nữa.
Đội ngũ: Tả Ngạn • Tuần Hoàn: bà xã… Anh còn tưởng em e thẹn đến không dám để ý anh
Vừa logon thì làm nguyệt lão, gần như là hình thức cố định của hai người.
Đội ngũ: Hoa, Thiển Miên: … Tôi không có, tôi hôm qua là có chuyện mới out…
Thế nhưng biết cậu rối rắm là cái gì, cô hôm qua logout xem ra thật là đang trốn … nhưng cũng không biết cô có cái gì phải trốn tránh.
Suy nghĩ của con gái thật đúng là rất khó hiểu.
Đội ngũ: Tả Ngạn • Tuần Hoàn: ân… Anh biết bà xã sẽ không ghét bỏ anh chồng em đúng là rất tuấn tú, có muốn nhìn hay không a?
Đội ngũ: Hoa, Thiển Miên: ha ha…
Đội ngũ: Tả Ngạn • Tuần Hoàn: không nhìn sao? quả nhiên là ghét bỏ người ta…
Đội ngũ: Hoa, Thiển Miên: không phải… Tôi không quá thuận tiện…
Đội ngũ: Tả Ngạn • Tuần Hoàn: không thuận tiện? Không mặc quần áo? anh muốn xem muốn xem!
Đội ngũ: Hoa, Thiển Miên: mồ hôi… Không phải… cameras của tôi hư rồi.
Đội ngũ: Tả Ngạn • Tuần Hoàn: … thiệt hay giả vậy a… Vậy em nhanh đi mua một cái nha… Bà xã, anh muốn nhìn em một chút người ta cũng tùy thời chuẩn bị tốt bị em kiểm duyệt rồi…
Đội ngũ: Hoa, Thiển Miên: ha ha…
Bà xã cũng quá thẹn thùng đi… Tả Uyên Thần đáy lòng than thở, rất tự nhiên xem lời giải thích từ chối của Người đẹp Thiển Miên thành đối phương sợ cậu ghét bỏ diện mạo, cậu phải thế nào mới có thể bày tỏ uyển chuyển ra, cậu thật sự không để ý cô có đẹp hay không…
Bang phái: ? Họa thủy,, : Lão Đại, chúng ta cần báo danh tham gia bang chiến chứ, bang 10 lần trước chúng ta chưa từng tham gia..
Bang phái: Gió Bắc thổi ghê lắm: Đúng vậy a Đúng vậy a Lão Đại… bang chiến đi! Cuộc sống thực nhàm chán… em muốn phát tiết!
Bang phái: Tả Ngạn • Tuần Hoàn: ân kia ~ trẫm cho phép, ái phi, thỏa mãn chút nguyện vọng biến thái của bọn họ đi!
Bang phái: Hoa cúc tàn, đầy giường máu: tôi kháo! Tả Ngạn anh càng ngày càng không biết xấu hổ …
Bang phái: Quả đống nhi: còn trẫm, còn ái phi… Anh có phải còn muốn có tam cung lục viện hay không vậy…
Bang phái: Tả Ngạn • Tuần Hoàn: ngạch… đừng nói lung tung, trong lòng của tôi chỉ có chỉ có một mình bà xã của tôi… Bà xã, thân thân…
Bang phái: Bông Tuyết bay ghê lắm:
Bang phái: Cam của quả cam: tôi không thể không nói, Tả Ngạn, anh trở nên buồn nôn giống dưa hấu thối kia rồi!
Bang phái: Dưa của dưa hấu: Kháo, chuyện này liên quan gì ông đây! Ông đây chỉ là yêu thích bà xã của mình như thế nào? Bà xã bà xã anh yêu em, thân thân thân thân…
Bang phái: Tìm bà xã: ít buồn nôn…
Bang phái: Hoa, Thiển Miên: ha ha, được rồi, đừng cãi, tôi đi đăng ký bang chiến, mọi người cũng chuẩn bị một chút, thứ sáu tuần này có thể tới đều cố gắng tới…
Bang phái: Tả Ngạn • Tuần Hoàn: bà xã, anh sẽ mỗi ngày đến cùng em… Không phải thứ sáu cũng tới…
Bang phái: Quả đống nhi: nôn…