Chương 19: Chương 19: Gặp Kim Trạch Húc. Hạ Tử Du Biết Tất Cả.

Sau khi Liễu Nhiên cùng người giúp việc ra ngoài, lúc này Đàm Dịch Khiêm mới cẩn thận qua sát Hạ Tử Du, anh mở miệng “ Đường Hân đến tìm em?”

Hạ Tử Du biết, ở trong căn biệt thự này cô sẽ không thể che giấu anh được gì, Hạ Tử Du bình tĩnh nhìn anh gật đâu, cô bước xuống lầu muốn nấu mấy món ăn mà Liễu Nhiên thích.

Tiểu gia hỏa nhà cô đã quen ăn đồ cô làm, đã ở đây hai tuần nhưng đồ ăn do người làm con bé ăn cơm rất ít, cho nên cô phải đích thân làm con bé mới chịu ăn.

Đàm Dịch Khiêm theo cô vào phòng bếp, nhìn cô thuần thục nấu ăn anh liền không tin đây là Hạ Tử Du, thiên kim tiểu thư của Hạ thị mà anh biết nữa.

“ Em biết chuyện do Đường Hân làm, tại sao em không nói?” Đàm Dịch Khiêm chầm chậm nói. Vừa về đến nhà anh đã nghe người làm thuộc lại cuộc trò chuyện của Hạ Tử Du và Đường Hân, với tính cách trước đây của cô, cô sẽ tìm anh hỏi cho ra chuyện.

Hạ Tử Du xoay người lại điềm tĩnh nhìn Đàm Dịch Khiêm, người đàn ông này luôn có ma lực khiến cô trầm luân, trước kia cô đã từng suy nghĩ mình sẽ hận anh, nhưng khi biết anh là đứa trẻ năm đó cô liền hận anh không nỗi, mà ngược lại cô hận chính mình ngu ngốc. Hạ Tử Du nhàn nhạt mở miệng, “ Đàm Dịch Khiêm, anh còn nhớ rõ câu anh đã nói khi chúng ta gặp lại đầu tiên khi em đến tìm anh không?”

Đàm Dịch Khiêm làm sao không nhớ, anh mím môi nhìn cô không nói.

“ Vì lời em nói ra đối với anh còn đáng tin sao?” Hạ Tử Du cười châm chọc, cô thấy sắc mặt Đàm Dịch Khiêm không tốt, cô tưởng anh sẽ nổi giận vì câu nói của cô, nhưng không ngờ anh lại xoay người rời đi.

Buổi tối, trên bàn chỉ có hai mẹ con Hạ Tử Du và Liễu Nhiên.

Liễu Nhiên không vì sự vắng mặt của Đàm Dịch Khiêm mà hỏi, con bé cùng mẹ ăn cơm vui vẻ.

Đến khi ru Liễu Nhiên ngủ xong, Hạ Tử Du về lại phòng ngủ chính vẫn không thấy Đàm Dịch Khiêm. Hạ Tử Du thở dài, cô lấy váy ngủ bước vào phòng tắm.

Đàm Dịch Khiêm về nhà, anh uống chút rượu cho nên trên người có mùi rượu và mùi thuốc lá. Anh mở cửa bước vào phòng ngủ chính, vì anh có hơi men cho nên gây ra tiếng động hơi lớn.

Hạ Tử Du nghe tiếng động, tưởng là Liễu Nhiên bị giật mình, cô tắt nước đang tính khoát áo choàng bước ra thì cửa phòng tắm bị Đàm Dịch Khiêm đẩy vào. Hạ Tử Du luống cuồng, cơ thể lõa lồ trước mặt anh khiến cô ngượng ngùng đỏ mặt, Hạ Tử Du chưa kịp khoát áo vào cơ thể đã bị Đàm Dịch Khiêm ôm lấy.

“ Anh uống rượu sao?” Hạ Tử Du nhíu mày lên tiếng hỏi, cô cố sức đẩy anh ra nhưng đều vô ích. Hạ Tử Du nghiến răng “ Đàm Dịch Khiêm.”

“ Ừ.” Đàm Dịch Khiêm trả lời, nhưng vẫn không buông Hạ Tử Du ra.

“ Anh buông ra.” Hạ Tử Du quát nhỏ.

Đàm Dịch Khiêm đúng thật là buông Hạ Tử Du ra, nhưng hai tay anh như gọng kiềm để ngy eo mảnh khảnh của Hạ Tử Du, giọng anh manh theo men rược lươi biếng nói, “ Xin lỗi.”

“ Đàm Dịch Khiêm, hai từ này tôi nhận không nổi.” Hạ Tử Du giống như bị hai chữ này làm cho mọi uất ức của cô bị nổ tung, cô tức giận đánh vào lòng ngực rắn chắc của Đàm Dịch Khiêm.

Đàm Dịch Khiêm để mặt cho cô trút giận, thấy những giọt nước mắt của cô, anh nhịn không được hôn lên, mùi vị mặn mặn của nước mắt hòa lẫn cùng những giọt nước cô vừa tắm lại khiến trái tim anh như đóng băng, đau đớn.

Cuối cùng Hạ Tử Du bị Đàm Dịch Khiêm cưỡng ép trong phòng tắm đến ra ngoài giường ngủ lớn.

Ba ngày sau, Kim Trạch Húc gọi cho Hạ Tử Du.

Đúng vậy, Kim Trạch Húc đã đến Los Angeles vì hạng mục khách sạn đang trong giai đoạn tiến hành.

Kim Trạch Húc nhìn Hạ Tử Du, anh áp chế sự khó chịu trong lòng khi biết cô và Đàm Dịch Khiêm ở bên nhau, thậm chí hai người đã kết hôn, Kim Trạch Húc nhìn Hạ Tử Du “ Sau bao nhiêu chuyện mà anh ta đã gây ra cho em, em còn muốn ở bên cạnh anh ta sao?”

Hạ Tử Du điềm tĩnh nhìn Kim Trạch Húc “ Đàm Dịch Khiêm là ba của Liễu Nhiên, tôi muốn con bé có một gia đình hoàn hảo.”

Kim Trạch Húc không hề tin đây là lí do Hạ Tử Du ở bên cạnh Đàm Dịch Khiêm, anh cười lạnh mở miệng “ Em nghĩ anh tin lời nói này của em sao?”

“ Tin hay không tùy anh.” Hạ Tử Du lạnh nhạt.

“ Em...” Kim Trạch Húc bị thái độ lạnh nhạt của Hạ Tử Du làm cho tức giận, một giây sao anh cố gắng áp chế tức giận mở miệng “ Em sẽ hối hận vì không tin anh.”

“ Hối hận sao?” Hạ Tử Du nhìn anh, cười càng châm chọc, cô lạnh nhạt nói, “ Kim Trạch Húc, tôi không phải con ngốc. Kim Nhật Nguyên bắt cóc Liễu Nhiên uy hiếp Đàm Dịch Khiêm vì hạng mục dầu mỏ ở Saudi, anh tiếp cận tôi cũng chỉ vì muốn thử xem Đàm Dịch Khiêm còn để tâm đến tôi không? Anh và Kim Nhật Nguyên dùng vụ tai nạn của mẹ tôi tiêt lộ cho tôi biết, mục đích là muốn tôi hận Đàm Dịch Khiêm, để tôi báo thù anh ấy.”

Kim Trạch Húc trợn mắt, không thể tin là Hạ Tử Du biết tất cả. Một cô gái lương thiện yếu đuối mà anh biết là sai sao?

“ Tôi trước giờ chưa từng nghĩ sẽ hận ai, việc hai năm tù tội đã khiến tôi hiểu, có nhân quả báo ứng. Tôi cướp đi thân phận của Đường Hân, tôi đã đã trả. Việc Đàm Dịch Khiêm thay Đường Hân trả thù tôi chỉ vì anh ấy là người trọng tình cảm, anh ấy cho rằng mình nợ Đường Hân mới đòi lại giúp cô ấy. Tôi chưa bao giờ oán hận họ cả.”

Kim Trạch Húc người sững sờ trong phòng, trong đầu luôn vang lên những lời nói của Hạ Tử Du.

Cả đời anh tính toán, lại không tính được tâm tư của một cô gái như Hạ Tử Du.

Kim Trạch Húc đang muốn rời đi, xuất hiện trước mặt anh là một phụ nữ trẻ tuổi xinh đẹp.