Trương Nhượng mộng bức thật sự rồi.Tư Mã Ý thân thể chấn động kịch liệt.
Cái gì ?
Giết đế sư ?
Tư xưa đến nay, cho dù là bậc hôn quân cũng không dám làm trái nhân luân như vậy. Một khi giết đế sư, danh tiếng của thiên tử coi như bị giẫm đạp dưới chân.
Nếu như thật sự làm như vậy, hoàng hậu nhất định sẽ đại hỉ. Các thế lực sẽ thật sự bắt đầu cuộc đi săn của mình, có một cái cớ quang minh chính đại để bức thiên tử thoái vị.
Chu Càn hắn thật sự sẽ ngu ngốc như vậy ?
Trương Nhượng quỳ xuống, hoảng hốt:
"Bệ hạ, đây......thật sự không được..."
Nếu thiên tử thật làm như vậy, bên thái hậu kia hắn biết ăn nói thế nào đây ?
"Cầu bệ hạ nghĩ lại"
"Cầu...bệ hạ nghĩ lại"
Trương Nhượng vẻ mặt đau khổ, mang theo một đám thị vệ quỳ xuống.
"Không thích hợp ?"
"Ngươi đang dạy trẫm làm việc ?"
"Không, không....lão nô đáng chết "
"Người đâu, kéo Tư Mã Ý xuống"
Trương nhượng mặt đầy mồ hôi, hắn thật sự là không gánh vác được trách nhiệm. Hắn còn phải cần bàn giao bên phía thái hậu. Lấy tính cách của Lữ Trĩ, đầu hắn phải rơi là điều tất yếu.
Tư Mã Ý một mực cau mày suy tư, hắn đang suy nghĩ điều gì ?
Thiên tử lúc này tại sao lại muốn triệu hắn vào, còn muốn giết hắn ?
Không.....
Bỗng nhiên hắn nở một nụ cười nhẹ trên môi.........
"Bệ hạ, Tư Mã Ý đáng tội chết, không dám xin gì thêm "
"Chỉ cầu xin bệ hạ, niệm tình tội thần ngày xưa có chút công lao, xin cho tội thần cùng bệ hạ nói một lời"
Chu Càn nhìn qua Tư Mã Ý, trong tâm thỏa mãn, không hổ là Tư Mã Ý.
Người đời đều nói Tư Mã Ý không bằng Gia Cát Lượng, năm xưa Gia Cát Lượng dùng kế "Không thành kế", ngồi trên tường thành đánh đàn, Tư Mã Ý sợ trúng kế của Gia Cát Lượng nên lui binh.
Thật là như vậy sao, Tư Mã Ý "có thế" đã biết Gia Cát Lượng bại thật rồi, nhưng nếu Gia Cát Lượng chết
Ai sẽ kìm hãn nhà họ Tào ?
Gia Cát Lượng chết, Tư Mã Ý còn được trọng dụng sao ?
Không được trọng dụng, mưu đồ của hắn sau này sẽ thực hiện được sao ?
Chu Càn quay lưng lại, miệng nhếch lên một cái.
Thật là một con cáo già xảo quyệt.
Hắn có một ít suy nghĩ, có thể tìm được gì đó trên người Tư Mã Ý.
"Cũng được"
"Lui ra hết đi"
Tư Mã Ý trong mắt tràn đầy thâm thúy. Hắn nhìn Chu Càn từ 3 tuổi mà lớn lên. Tính cách, tư chất của Chu Càn thì hắn hiểu rất rõ. Nhưng bậy giờ, hắn rất khó mà suy đoán.
"Lão sư, có lời gì cứ nói đi"
Chu Càn khẽ mỉm cười, từ trên cao nhìn xuống. Tư Mã Ý tâm rất sâu, hắn ẩn cũng rất kỹ.
"Thần không làm tròn thân phận đế sư cũng chưa bao giờ dạy bệ hạ đế vương chi đạo"
"Trước khi thần chết, chỉ muốn không phụ tiên đế mà cùng bệ hạ nói đôi điều về đạo đế vương"
"Thánh Hoàng đế , thành tựu về văn hóa, giáo dục, võ công...đều là thiên cổ minh quân"
"Ta không thể bằng"
"Bệ hạ đã coi nhẹ mình"
"Vậy ta hỏi đế sư, triều ta thế nào ?"
"Triều đình bên trong , thần tử ái quốc, trung quân, văn có Tần Cối, Nghiêm Tung, võ có tứ chinh tướng quân....."
"Ồ ?"
"Trẫm thành tâm hỏi ngươi.."
"Ngươi lại coi ta là trẻ con vô tri ?"
"Bọn chúng chí hướng quá lớn"
"Lớn đến ..."
"Trâm đều sợ ...."
Chu Càn thờ ơ nhìn Tư Mã Ý. Tư Mã Ý trong lòng nổi lên gợn sóng.
Thật đáng sợ, thiên tử nói như vậy, hẳn hắn đã chuẩn bị rất kĩ khi nói với ta như vậy!
'Bệ hạ anh minh thần võ, mắt sáng như đuốc, vi thần vạn phần xấu hổ"
"Hôm nay bệ hạ đối đãi với vi thần thẳng thắn như vậy, thần tự nhiên không dám phụ thiên ân"
Đã như vậy, hắn không cần phải giả đò nữa.
"Xin hỏi bệ hạ, người còn có binh ?"
Nhìn Tư Mã Ý, độ trung thành từ 8 biến thành 10.
Chu Càn nhịn, hắn cần nhịn, hắn thật sự muốn một tay đập chết tên này.
Binh sao, hắn cần là thời gian. Binh là sẽ có nhưng....
"Không có"
"...."
"Thật là khó khăn.."
Hắn lắc đầu cười khổ nói.
Hắn tưởng rằng thiên tử ẩn nhẫn, đột nhiên bạo phát, hẳn là phải có chuẩn bị.
Không có, vậy thì còn nói cái lông gì nữa ?
Không bằng khẩn cầu tiên đế phù hộ cho ngươi sống thêm vài năm đi.
Nhìn thấy tận tâm từ 10 giảm xuống 7 của Tư Mã Ý.
Chu Càn cười nhẹ.
"Người đâu..."
"Bệ hạ......chậm đã"
"Vi thần....còn có lời muốn nói"