Đối phương có lẽ là thấy cô ngồi đây nãy giờ, cho nên nghĩ rằng cô có việc cần tìm?
Cô trả lời, “Không có việc gì.” Ninh Tiểu Ngư mắt nhìn mũi mũi nhìn tim, tận lực không để mình nhìn thấy thứ không nên thấy.
Tuy rằng ban nãy cô đã nhìn thấy một số thứ trên lưng của đối phương, nhưng chính diện cô tuyệt đối sẽ không bao giờ nhìn dù chỉ là một cái liếc mắt!
Lục Kinh Độ gật gật đầu, không nói thêm gì. Thời gian vận động hôm nay của hắn còn chưa đạt tiêu chuẩn, vì thế xoay người, đi vài bước về phía hồ bơi, dứt khoát nhảy tùm xuống.
Hệ thống yêu đương lên án nói, 【 Bồ là đồ vô tình! Bồ là đồ không nói lý lẽ! Làm gì có chuyện không có gì? Rõ ràng mới nãy bồ còn chụp lén anh ấy! 】
Nếu Ninh Tiểu Ngư đem chuyện này nói ra, vậy bọn họ chắc chắn có thể tiếp tục nói chuyện với nhau, mà không phải giống như bây giờ, hai câu ngắn ngủn liền kết thúc hội thoại.
Lời này Ninh Tiểu Ngư không phản bác.
Cô đúng là chụp lén. Nhưng cô chỉ chụp cái ót của đối phương mà thôi.
Phỏng chừng chỉ có fan trung thành nhận ra đây là ai nhờ một cái ót này.
Nhưng cũng phải nói thật, cho dù chỉ là cái ót, nhưng trông cũng rất đẹp.
Là kiểu cảm giác gãi đúng chỗ ngứa.
Đến cái ót của ảnh đế cũng quyến rũ hơn cái ót của người thường.
Nhiệm vụ của hệ thống yêu đương chỉ nói, “Phúc lợi độc nhất vô nhị như vậy, nếu bây giờ không chịu lấy di động ra chụp lại, để về sau nhấm nháp lại dư vị này, thì bồ đúng là có lỗi với bản thân!” Nhưng nhiệm vụ cũng không nói cụ thể muốn chụp chỗ nào.
Cho nên, chỉ chụp một cái ót cũng đồng nghĩa với chụp được phúc lợi.
Trò chơi chữ này, Ninh Tiểu Ngư chơi rất thành thạo.
Hơn nữa chỉ chụp cái ót, cũng không tính là chụp lén việc riêng tư của đối phương, cũng không tính là không lễ phép.
Cho nên nói, dưới mắt nhìn của Ninh Tiểu Ngư cô đúng là đã làm xong nhiệm vụ một cách hoàn hảo.
Chỉ là lúc nhìn đến tấm ảnh, Ninh Tiểu Ngư không nhịn được đi nghĩ lung tung.
Tóc của ảnh đế nhiều ghê, mà trông chất tóc cũng tốt ghê.
Không giống cô, trẻ tuổi mà đã hói đầu. Tóc đen dày như vậy, hâm mộ hâm mộ.
Nhưng Ninh Tiểu Ngư rất nhanh đã bỏ qua ý nghĩ này. Bởi vì, cô muốn bắt đầu hưởng thụ!
Cô mở ra lọ sữa bò kia, uống một ngụm, sau đó nút massage trên ghế.
Rất nhanh, hai quả cầu cứng trong ghế massage bắt đầu từ từ chuyển động.
Phần vai, phần lưng, phần eo, phần chân……
Ghế massage chăm chút từng chỗ.
Ninh Tiểu Ngư hẹn giờ 10 phút.
Nếu thoải mái, cô sẽ lại hẹn giờ thêm 10 phút massage nữa.
Không thể không nói, cái ghế massage của biệt thự này vừa nhìn đã thấy có đẳng cấp, dùng rồi, lại cảm thấy còn có đẳng cấp hơn.
Lực ấn của mỗi chỗ trên ghế đều vừa chuẩn, không lớn không nhỏ, hiệu quả giảm bớt mệt nhọc cho người dùng rất cao.
Ninh Tiểu Ngư cảm thấy ê nhức trên toàn thân đều tiêu tan không còn một mảnh.
Cô vừa hưởng thụ, vừa cầm lấy sữa bò uống một ngụm.
Đời này còn có thể đẹp hơn sao?
Hệ thống yêu đương mang vẻ mặt không dám tin tưởng đứng nhìn từ đầu đến cuối.
【 Bồ thế mà bắt đầu đi hưởng thụ rồi? 】
Ninh Tiểu Ngư mờ mịt mà chớp chớp mắt, “Không thì làm gì?”
Hệ thống yêu đương sắp tức đến chết. Không thì làm gì, cổ còn hỏi ngược lại, không thì làm gì!
Nam nhân cao lãnh được hoan nghênh nhất trong 2 năm gần đây, tỉ lệ thân hình hoàn mỹ như một tác phẩm nghệ thuật, vai rộng dài như Thái Bình Dương, đó là còn chưa nói đến eo thon chân dài!
Một người đàn ông hoàn hảo như vậy!
Chỉ cách cô có mấy bước chân!
Kết quả là cô không thèm nhìn đã nhắm mắt lại, một lòng chỉ muốn được massage?
Hệ thống yêu đương yếu ớt nói, 【 Thiếu nữ, bồ không có trái tim. 】
Ninh Tiểu Ngư vươn ngón trỏ, lắc lắc, “Không không không, không có tim làm sao sống được?”
Nếu một màn này bị fan cuồng của Lục Kinh Độ nhìn thấy, bọn họ chắc lại sẽ ảo não đến đấm ngực giậm chân.
Cơ hội tốt như vậy, tại sao đến phiên bọn họ, mà lại rớt vào tay con cá mặn như Ninh Tiểu Ngư?
Nếu đổi thành một cô gái bình thường ở đây, xuân tâm chắc chắn đã sớm rung động, thiếu nữ hai má thẹn thùng, tim đập bịch bịch không ngừng. Hơn nữa còn chụp lén một tấm ảnh đế soái khí bơi lội, để các cô bảo tồn cả đời! Cũng đáng để các cô hồi tưởng cả đời.
Nhưng việc là, người xuất hiện ở chỗ này không phải cô gái bình thường, mà là một Ninh Tiểu Ngư từ trước tới này chưa bao giờ làm theo kịch bản.
Cho nên, một màn tuyệt vời này, đã bị định trước là không có ai thưởng thức.
Vì thế, khung cảnh ở hồ là như thế này ——
Một thân hình mạnh mẽ mà phấn chấn oai hùng tùy ý bơi lội trong hồ, tận tình phóng thích thể lực dư thừa, từng mảng bọt sóng bắn lên từ mặt nước. Mà tại khu nghỉ ngơi cách bể bơi không xa, có một con cá mặn vừa nằm đợi massage, vừa uống sữa bò, tư thái lười biếng thoải mái.
Động cùng tĩnh, bận rộn cùng nhàn nhã, hình thành nên đối lập như tiên cùng ma.
Khoảng chừng nửa giờ sau, Lục Kinh Độ mới kết thúc buổi vận động của hôm nay.
Ninh Tiểu Ngư cũng vừa hết nửa tiếng massage. Trong nửa giờ qua, cô uống hết sữa bò, khoai tây lát chỉ còn thừa một ít, trái cây khô thì không động chút nào.
Lục Kinh Độ cầm một chiếc khăn lông khô, đi phòng tắm tắm rửa.
Mà Ninh Tiểu Ngư cũng đứng dậy, chuẩn bị đi kiểm tra tủ đồ.
Hai người đi ngang qua nhau, không có giao lưu, trong lúc lướt qua đối phương, Ninh Tiểu Ngư nghe thấy một làn khí lạnh mộc mạc nhạt nhòa.
Rõ ràng hai người chẳng nhìn nhau, cũng không nói chuyện, nhưng hệ thống yêu đương lại có thể kích động đến mức kêu ngao ngao. 【 Không biết vì sao, nhìn đến mí bồ trong cùng một khung hình, đúng là siêu siêu siêu ấm áp. Có lẽ, đây chính là CP cảm trời sinh đó. Ỏ ỏ ỏ, ngọt chớt tui. 】
Ninh Tiểu Ngư:……
Ninh Tiểu Ngư thật sự cảm thấy sức chịu đựng của hệ thống yêu đương học tra quá thấp.
-
Ninh Tiểu Ngư sau khi hoàn thành công việc, cố ý chụp một bức ảnh. Bức ảnh này lát nữa sẽ đưa cho nhân viên công tác kiểm tra, chứng minh cô đã nghiêm túc làm việc.
Lúc cô đi giao nhiệm vụ, Ninh Du Vi cùng vừa khéo đang giao nhiệm vụ.
Nhìn thấy cô đến đây, Ninh Du Vi cong mắt cười hỏi, “Ninh lão sư chiều nay làm gì?”
Ninh Tiểu Ngư không trả lời.
Mộc Gia Gia bên người Ninh Du Vi che miệng cười nói, “Ninh lão sư hình như nhận được nhiệm vụ cuối cùng.”
Ninh Du Vi hơi hơi mở to mắt, gương mặt xinh đẹp kế thừa từ mẹ treo vài phần ngây ngốc mờ mịt rất đúng chỗ, “Nhiệm vụ cuối cùng là nhiệm vụ gì chứ?”