Mọi thứ ổn thoả Diệp Thiên cũng muốn đi nhìn xem một chút, trước đó hắn chỉ nhìn qua một chút nam vực mà thôi, còn các vực khác hắn hoàn toàn chưa đi qua. Thế nên hiện tại khá rảnh rỗi muốn đi một chút.
Khi rời đi hắn chỉ báo cho Lý Thiên Hoàng cùng đám Lý Phá Thiên mà thôi. Còn người khác hoàn toàn không biết.
Cơ mà khi đi hắn tiện thể đi qua kinh thành Vũ Gia một chút, ấn tượng của hắn về Vũ Huân với Vũ gia khá tốt nên cũng muốn giúp đỡ bọn họ một chút.
Hắn đưa cho Vũ Huân một ít pháp môn tu luyện để Vũ gia tăng thêm nội thình, tiện thể hắn cho Lê Hoàng pháp môn tu luyện luôn, hắn có chút tiếc rẻ với vị Lê Hoàng này, có thể nói nếu Lê Hoàng sinh ra tại đệ nhất châu , hắn có thể không một chút thua kém với các thiên tài nơi đó. Đáng tiếc hắn chỉ ở đệ cửu châu nơi khỉ ho cò gáy này. Ở Nam Hạ vương triều thiên phú cao nhất chính là Lê Hoàng, thậm trí còn cao hơn Lý Mộng Linh. Diệp Thiên đưa cho Lê Hoàng một cơ hội xem Lê Hoàng tương lai phát triển đến đâu.
Đối với Diệp Thiên chỉ là việc nhỏ nhưng đối với Lê Hoàng có lẽ là cơ Duyên thay đổi cả cuộc đời.
Hắn cũng không gặp Lê Hoàng mà an bài cho Vũ Huân đưa cho tâm pháp tu luyện cho hắn.
Xong xuôi hắn rời đi, vũ gia cũng chỉ có Vũ Huân biết Diệp Thiên tới đây.
Diệp Thiên phá vỡ hư không biến mất.
Nơi hắn xuất hiên chính là Thiên vực, có thể nói nơi đây là trung tâm của Huyền Thiên đại lục.
Nơi Thánh tông san sát nhau, bên trên thậm chí còn có Đế Tông Đế triều . Thế lực nào mang trên mình chữ Đế đều từng có một tên Đại Đế từng sinh ra . Mỗi đời Đại Đế trấn áp Quần hùng Đại Đạo công nhận, mỗi thời Đại chỉ có một tên Đại Đế mà thôi .
Đại Đế là cảnh giới phía trên của Thánh cảnh, khi đạt đến Thánh Chủ thượng vị có thể trùng kích Đế cảnh, nhưng Đế cảnh cần phải trấn áp quần hùng được Thiên Địa Đại Đạo công nhận mới thành Đế, cho nên mỗi thời đại chỉ có một Đại Đế sinh ra .
Mỗi đời Đại Đế sẽ khắc Đế Ấn của mình trên Đại Đạo, Đế ấn sẽ lưu lại Đế danh của hắn cho dù Đại Đế đó đã chết đi nhưng trên Đại Đạo vẫn lưu lại Đế ấn của hắn. Mỗi vị Đại Đế Đế ấn hoàn toàn khác nhau cả về hình thái, pháp tắc, dù là người bình thường phàm nhân nhìn đến Đế ấn đó sẽ biết đó là của vị Đại đế nào lưu lại.
Mỗi lần một vị Đại Đế xuất hiện đều là bước trên con đường đầy máu tanh, từng bước một đi lên . Con đường đó trải đầy sương cốt huyết nhục của các thiên kiêu muốn thành Đế. Vô số người đều bước lên nhưng không có mấy kẻ trở về, đều chôn mình trên con đường thành Đế.
Ngay cả Nam vực của cũng không có Đế tông Đế triều, cao cấp nhất chỉ có Thánh tông như Thần Quyền tông hoặc Thiên Thánh tông.
Nơi nào có Đại đế sinh ra đều ảnh hưởng đến khí vận , cảnh vật hoàn cảnh. Như Thiên vực nhiều Đại Đế sinh ra, nơi đó linh khí tràn ngập thiên tài địa bảo tràn khắp nơi đều có, người người mới sinh ra tư chất đều cao hơn những nơi khác, dễ dàng ra thiên kiêu, thiên tài.
Nam vực cũng không phải không có Đại Đế xuất thân, nhưng khi thành Đế họ đều ở Thiên vực, Nam vực hoàn toàn không thể sinh ra Đại Đế do Đại Đạo ràng buộc, các thiên tài thiên kiêu cao cấp nhất các vực đều phải tới Thiên vực, nơi đó mới có thể thành Đế được.
Mỗi tông môn hoặc triều đại có Đại Đế sinh ra cho dù là xuống dốc cũng không ai dám khinh thường.
Cho dù thế lực đó không còn cao thủ đứng đầu nhưng vẫn còn nội tình mà Đại Đế để lại, như Đế binh. Đế binh là vũ khí lúc Đại Đế sử dụng khi trấn áp Đại Đạo, được nhiễm phải khí tức của Đại Đế được Thiên địa, Đại Đạo công nhận chuyển hoá thành Đế Binh. Mỗi Đế binh đều có linh khí riêng biệt, có ý thức của mình có thể đánh ra một kích toàn lực của Đại Đế. Tuy chỉ đánh ra được một kích toàn lực rồi phải cần thời gian để phục hồi . Nhưng thế gian không có mấy thế lực ngăn chặn được một kích toàn lực của Đại Đế.
Cho dù là thánh tông cũng rất dễ dàng bị một kích toàn lực của Đại đế huỷ diệt. Không một thế lực nào dám kinh thường Đế tông Đế chiều dù nó đã xuống dốc.
Khi đến Thiên vực Diệp Thiên cũng cảm nhận được mật độ linh khí nơi đây cao hơn Nam vực rất nhiều. Đại đạo cũng hoàn thiện hơn.
Tu luyện ở đây sẽ dễ dàng đột phá cảnh giới hơn, dù là phàm nhân không tu luyện nhưng do linh khí ảnh hưởng sẽ không bệnh không tật sống thọ hơn nhiều các nơi khác.
Hoàn cảnh ưu đãi hơn nhưng cạnh tranh cũng khốc liệt hơn các vực khác rất nhiều.