Thưa tất cả đạo hữu, hai ngày qua ta kiểm tra thấy rõ số lượt xem lượt thích đã có xu hướng giảm dần, tại hạ vẫn chưa hay biết do nguyên nhân nào gây ra, nếu là viết không hay kính xin đạo hữu nào thấy có nửa điêmr sai sót thì góp ý để tại hạ sửa đổi còn nếu vì chướng ít ra chậm thị thuận tiện ngày mai ngày mốt được nghỉ ta sẽ bạo chương cho anh em a!
“ Người đến rốt cục là ai?”
Từ Phong mặc một bộ áo khoác màu đen ngồi trên một cành cây cổ thụ, hai chân bắt chéo vào nhau, nhìn chằm chằm vào tên trung niên lúc nãy, bên cạnh hắn cũng đã có một bảng màu xanh:
“ Trần Chiến, 31 tuổi Kim Đan Cảnh sơ kỳ
-Là một trong ba Trưởng Lão của Đan Chi Điện phân đà ở thành phủ Mộc Liên,
-Danh hiệu: Đan sư nhị phẩm”
Người trung niên tên Trần Chiến đưa ánh mắt đánh lên trên người hắn, tuy nhìn mặt thanh niên này vô cùng trẻ, trẻ đến bất ngờ nhưng xung quanh hắn còn có một khí tức vô cùng nguy hiểm cộng với đó là tu vi của thanh niên này, Trần Chiến cơ bản không thể thấu.
Trần Chiến lúc này mới nghiêng người, hai tay chắp thành quyền:
“ Vãn bối Trần Chiến, là một đan sư của Đan Chi Điện, vì chấn động của tiền bối mà đến đây!”
“ Hửm?”
“ Qua trận gió vừa rồi, vãn bối đã ngửi thấy mùi thơm nồng đậm của linh dược, đoán không nhầm chính là Cường Thể Đan, mà đây lại là Cường Thể Đan thượng phẩm so với bên ngoài nồng đậm hơn nhiều phần!”
Từ Phong không thể không cảm thán tên Trần Chiến trước mắt, chỉ qua một trận gió liền có thể đoán được loại đan dược gì không hổ là người của Đan Chi Điện, thế lực mạnh nhất của Vân Du Đế quốc, chỉ là một trưởng lão của phân đà lại có thể có ngộ tính đến thế.
Từ Phong cũng lười giải thích, uể oải ngáp một tiếng:
“ Thì sao?”
Trần Chiến lúc này mặt mày lại càng hớn hở thêm bội phần:
“ Tiền bối có thể nể mặt Trần Chiến ta, cùng với nể mặt cao tầng của Dược Chi Điện có thể cho ta xem thành phẩm Cường Thể Đan được không? Vãn bối cũng đã luyện chế Cường Thể Đan được hai năm nay, phải nói là lô hỏa thuần thanh nhưng đan dược chỉ đến trung phẩm là hết mức, nếu không thể đưa ra đan dược thì mong tiền bối rộng lượng chỉ giáo!”
Từ Phong há hốc mồm kinh ngạc, đậu phộng luyện chế tới mức lô hỏa thuần thanh mà còn phải nhờ đến ta chỉ điểm quả thực tên này mặt dày kinh, còn lôi cả cao tầng của Dược Chi Điện ra để nhờ vả quả thực quá mặt dày đi.
Tuy trong lòng hắn đang dậy sóng nhưng khuôn mặt luôn trầm tĩnh, lặng lẽ nhảy xuống đến trước mặt hắn, nhắm mắt lắc đầu:
“ Cái này e là không được! Đan phương của ta há lại cho ngươi xem rõ ràng đến như thế!”
Trần Chiến lúc này vẻ mặt đã xám xịt hơn trước rất nhiều, nhưng nụ cười vẫn gắng gượng ở trên môi, Trần Chiến lại tiếp tục nói:
“ Hay là bây giờ vãn bối cùng tiền bối đây tỷ thí nếu trong ba chiêu của ngài ta có thể né tránh thành công ngài liền phải đưa đan phương cho ta nghiên cứu!”
Nói rồi, liền nhảy lùi về sau mười bước, đưa bàn tay lên thủ thế.
“ ặc!”
Quả thực mặt không thể dày hơn, năm tấn xi măng xây thành tường cũng chưa chắc dày được như mặt hắn, ức chế quả thực ức chế, hắn tuy mặt cũng không nói là mỏng nhưng đối với Trần Chiến có cảm giác thâm sâu khó lường, dường như da mặt hắn cũng không có cường đại bằng, tính đến phương diện vô sỉ cũng đơn giản không thể sánh vai.
Bất quá Từ Phong cũng muốn thử xem cới thực lực bây giờ của hắn, đối phó Kim Đan Cảnh liệu có dễ dàng.
Hắn đưa bàn tay lên trước mắt, tụ thành một quyền lao nhanh tới trước mặt Trần Chiến, miệng lẩm bẩm:
“ Thần Vương Quyền nếu biến thành nội tại còn có mạnh như ban đầu!”
Ầm
Lúc này Từ Phong đang ngồi trên tảng đá, phía trước Mi Tuyết đang ngồi xếp bằng, vẻ mặt vô cùng ngưng trọng, bỗng nhiên trên trời mây đen ùn ùn kéo tới, tràng cảnh này khiến cho Từ Phong giật mình đứng dậy, từng tiếng sấm cũng đã vang lên liên hồi, khóe miệng của Từ Phong cũng thế mà rạng rỡ, nhìn xuống phía chân đồi, Trần Chiến đã bị hắn một kích đánh cho ngất lịm tự khi nào, sau đó hắn lại di dời ánh mắt lên nhìn bầu trời.
Oanh ..
Một đạo lôi kích cứ thế lao tới đánh thẳng vào thân thể của Mi Tuyết, khiến thân thể nàng rung rẩy dữ dội.
Oanh oanh oanh
Lúc này cả thân thể của Mi Tuyết cứ thể phát ra hàng loạt đạo hoàng quang tỏa ra tứ phía mà bay, lôi kích chỉ đánh một đòn liền rút đi, Từ Phong vốn định qua lần trùng kích Trúc Cơ Kỳ của Mi Tuyết mà thao túng luôn lôi thuộc tính nhưng quả thực khó a.
Lúc này Mi Tuyết đã mở mắt, đồng dạng cảm giác thân thể mình vô cùng khác biệt so với lúc trước, trong vô thức đã cảm ứng được đan điền của mình, chính thức bước vào Tiên đạo. nàng mừng rỡ ôm chầm lấy tên thanh niên cao gầy trước mắt mà không phát hiện mình vì chịu lôi kích đó mà đạo bào bốc hơi, thân hình đang lõa thể.
Từ Phong lần này dã không thể khống chế được dục hỏa trong bản thân, lần trước trong lần thay quần áo giúp nàng hắn đã vô cùng vô cùng khó khắn áp chế nhưng lần này Mi Tuyết ngược lại làm ra động tác thân mật này khiến tiểu JJ đã hưởng ứng.
Cắn nhẹ vào tai của Mi Tuyết, Từ Phong khẽ nói:
“ Đây là nàng đang cố ý câu dẫn ta a!”
“ Không!”
Mi Tuyết cũng cảm nhận được thân thể mình và cũng cảm nhận được cái tiểu JJ của hắn nên cố gắng đẩy mạnh hắn ra.
Nhưng hắn làm sao có thể bỏ qua cơ hội này, trực tiếp đẩy nàng vào tường đá, đưa ánh mắt nhìn thẳng vào ánh mắt Mi Tuyết:
“ Vi sư yêu con!”
Môi chạm môi,
Ánh mắt giao nhau,
Tim đập liên hồi,
Tay nắm tay,
Hắn thao túng hệ Mộc tạo ra một chiếc giường gỗ, đặt nàng xuống, tuy nàng vẫn cố gắng chống cự nhưng lại yếu ớt hơn lúc nãy có lẽ bởi vì mới trùng kích Trúc Cơ Kỳ tựa hồ cơ thể đều đã mệt mỏi.
Hắn cởi chiếc áo trên người.
Sau đó .. muốn có sau đó hãy chờ ngày mai!