"Shadow Sneak" Dusclops, với Speed cơ bản 25 là một trong những Pokémon chậm nhất ngoài trừ những Pokémon mới nở. Tuy nhiên, con số đó chẳng nghĩa lý gì khi nói đến các chiêu thức Ưu tiên. Dusclops chìm xuống bóng tối trên sàn nhà và trong nháy mắt, nó đã xuất hiện sau lưng Golett
"GOL!" - Simon hét lên và chỉ đến lúc đó thì Dusclops mới tấn công. Chờ đợi cho đến khi bị nhìn thấy. Đó là một cú đánh nhẹ nhàng có chủ ý, pokemon lv.49 hoàn toàn có thể đánh mạnh hơn nhiều, nhưng vẫn đủ để hất Simon lăn quay trên đất.
"Simon! Phòng thủ! Iron Defense!" Golett chống tay run rẩy đứng dậy để cố gắng tuân theo mệnh lệnh. Tăng cường phòng thủ của nó bằng Defense Cur hay Iron Defense cơ bản là những lệnh duy nhất tôi có thể tin tưởng nó thực sự tuân theo.
Morty tỏ ra không mấy ấn tượng. "Spite."
Golett gục xuống khi khả năng sử dụng các chiêu thức phòng thủ tiếp theo của nó bị rút hết. Thông thường trong serie pokemon, Spite tương đối phế, chỉ lấy 2-5 PP của chiêu thức cuối cùng được sử dụng. Ở đây, nó mạnh hơn hẳn. Nó không chỉ hút hết Iron Defense mà còn của các đòn có công dụng tương đương. Và nhờ vào sự chênh lệch cấp độ lớn, Spite lấy đi hết toàn bộ chiêu thức phòng thủ của Simon.
"Simon!" Tôi hét lên. "Cậu có thể làm được! Đánh trả bằng Shadown Punch!"
Pokemon hệ Ma/Đất giờ đang trong cơn hoảng loạn hoàn toàn. Nó khai thác vào bản chất linh hồn của bản thân, cố gắng trở nên nhẹ bẫng nhằm bay lên.
"Gravity"
-Thì bị cưỡng chế ép xuống mặt đất! Nó cố gắng đứng dậy, chống lại sức ép thì ăn ngay 1 đòn Future Sight và lại ngã lăn ra đất.
Sự lo lắng của tôi bắt đầu tăng lên. ' Mình còn không nhận ra Dusclops chuẩn bị đòn đấy.' "Simon! Cậu không thể né tránh trận đấu này. Cậu phải dũng cảm chiến đấu!"
"Amalia, tiến lên." Dusclops di chuyển chậm chạp, từng bước nặng nề về phía người họ hàng vùng Unova của nó, đồng thời vươn những bàn tay to lớn ra như thể đang cố gắng nắm lấy thứ gì đó. Một trong hai chi trước bắt đầu hừng hực với luồng khí đen tối của Shadow Punch còn tôi lo lắng cắn chặt ngón tay cái.
"Gol! Gol!" Simon tiếp tục lùi lại, bò giật lùi như một con thú bị dồn vào góc kẹt cho đến khi lưng nó chạm vào tảng đá nhọn hoắt, do địa hình gồ ghề của sân đấu.
"Dus...Dus...clops." Con Ma lơ lửng trên đầu Simon, giơ nắm đấm lên cao
"Simon!"
"Gol!" Golem ngoảnh mặt đi và giơ hai tay ra trước mặt, tạo ra một lượng lớn năng lượng theo hình mẫu mà tôi chưa từng thấy nó sử dụng trước đây. 'Chờ đã, đó là chiêu Night Shade! Sao nó lại có thể - nó học được chiêu đó chỉ sau khi nhìn thấy con Natu sử dụng nó ngày hôm qua sao?!'
Morty cũng nhận ra và ngay lập tức ra lệnh ."Amalia! né tránh!" Giọng anh ta đầy vẻ cấp bách và để hiểu lý do tại sao, bạn chỉ cần nhìn vào phân bố chỉ số của Dusclops. Chỉ số phòng thủ rất cao nhưng lượng Hp thì cực thấp. Night Shade bỏ qua sức phòng thủ, nó gây sát thương bằng với cấp độ pokemon thi triển.
Có thể nói Night Shade gần như là khắc chế đặc biệt đối với cả dòng Dusclops.
"CLOPS!" Pokemon của Morty kêu lên sợ hãi khi bị hất văng ra sau vài mét, bay lơ lửng trong không trung một thoáng trước khi cuối cùng trượt dài trên mặt đất với thương tích đầy mình.
"Gol...?" Simon ngơ ngác lẩm bẩm, ko dám tin... rằng nó đã thành công. Cậu ấy đứng dậy nhìn chằm chằm vào lòng bàn tay với vẻ... ừm, tôi không thể nhìn rõ biểu cảm từ khoảng cách này, nhưng khả năng cao là kinh ngạc.
"Amalia." Gym Leader ra lệnh, nước đi tiếp theo của anh ta trở nên rõ ràng. "Imprison!" Xuất hiện sợi tơ Tâm linh kết nối hai pokemon, và với một cái siết chặt bàn tay to lớn một loại khóa được đóng lại, đè nặng lên Golett - đây không phải lần đầu tiên trong trận đấu.
Golett bây giờ không thể sử dụng bất kỳ chiêu thức nào mà Dusclops biết. Danh sách đó bao gồm, nhưng không giới hạn ở: Astonish, Shadow Punch, Shadow Ball, Confuse Ray và tất nhiên là... Night Shade
"Amalia, tiến lên lại lần nữa!" Morty ra lệnh. " Leech Life"
Những bàn tay đang chực chờ tóm lấy lại bắt đầu tiến tới. , giờ đây chúng hừng hực với ánh sáng ký sinh trùng nhợt nhạt của hệ Bọ. "Gol!" Simon giơ hai tay ra, cố gắng vô ích để sử dụng Night Shade lần nữa. "Gol! Gol!" cậu ấy kêu lên khi nó không hoạt động.
"Simon, cậu còn các chiêu thức khác! Sử dụng Magnitude!"
Bàn chân của Simon dậm mạnh xuống nhưng đó chỉ là một dậm yếu ớt. Hỏi ra cũng chỉ đạt được Magnitude 5. Với chỉ số Phòng thủ cao ngất ngưởng, Dusclops thậm chí chẳng khựng lại. "Tấn công lại đi Simon! Cậu có thể làm được!"
Golett nhăn mặt lại và giậm chân mạnh hơn. ' Magnitude 7' Lần này Dusclops có loạng choạng, chỉ một chút, và nó buông bỏ Leech life để thay vào đó sử dụng Disable.
Tuyệt vọng hiện rõ trên khuôn mặt Simon khi một đòn tấn công khác lại bị tước đoạt. Nhưng đó không phải những giọt nước mắt tuyệt vọng! Mà là những giọt nước mắt của sự tức giận! "Cậu vẫn còn lựa chọn, Simon! Hãy nhớ rằng nắm đấm của cậu cứng như sắt!"
Dusclops chỉ còn cách cậu ấy vài giây nữa.
"Ngay cả khi cậu không tin vào bản thân! Cậu chỉ cần tin tưởng ở tớ! Và tớ tin tưởng ở cậu!"
Mắt nhắm nghiền lại, chú Golem nhỏ bé lao vào kẻ thù đang tới gần với tốc độ tối đa. "Goleeeeett!" Quyền trái của nó rực sáng với ánh vàng tia chớp của Thunder Punch ) trong khi tay phải phủ đầy băng của Ice Punch. "Golett! Gol!" Các cú đấm trở nên hoang dại, thiếu phối hợp và cực kì lóng ngóng. Dusclops buông Disable để đỡ đòn, dễ dàng hệt như một huấn luyện viên quyền Anh đeo găng đấm đỡ đòn vậy. Nó chỉ đơn giản chấp nhận xong gạt phăng bằng đôi tay lớn cho tới khi pokemon bé nhỏ dừng lại.
Simon không dừng lại.
Cậu ấy vẫn tiếp tục tung ra những cú đấm.
Ngày càng nhanh hơn.
Những vòng tròn không khí nhỏ bắt đầu nổ tung từ điểm nắm đấm chạm vào lòng bàn tay Dusclops khiến nó bị đẩy lùi.
Morty cau mày. "Amalia? Chuyện gì vậy?"
"Dus! Dusclops!" Pokemon kêu lên khi bây giờ nó không còn ra vẻ đỡ đòn nữa mà thực sự phải đỡ đòn tấn công.
"GOL-!" Tay phải của Simon giật ngược ra sau, chuẩn bị tung ra một cú đấm trời giáng và Băng lan rộng khắp toàn bộ cẳng tay cua cậu ấy! 'Đó không phải là Ice Punch!' Mắt tôi mở to. 'Trông nó giống Hammer Arm hơn! Nhưng loài Golett đâu học được Ice Ha-' " Simon vung cú đánh cuối cùng về phía trước, được tăng sức mạnh hoàn toàn bởi Ability Iron Fist và đập vỡ lớp phòng thủ của Dusclops.
Trong khi pokemon hệ Ma của Morty bị hất văng đi bất ngờ lần thứ hai trong trận chiến, Golett quỵ xuống chống tay, hoàn toàn kiệt sức. Cổ nó yếu ớt hướng lên nhìn tôi...với một cánh tay run rẩy, đau nhói... nó giơ ngón tay cái lên. "Golett.."
….
….
….
"Ha ha!" Tôi đưa tay lên vuốt tóc! "Simon!" Thậm chí không cần suy nghĩ, tôi nhảy xuống sàn đấu, chạy thẳng vượt qua Dusclops đang thong thả phủi bụi bặm trên người, ôm chầm lấy cậu bé Golem bé nhỏ. "Cậu đã làm được, Simon!"
"Gol! Gol!" Cậu ấy lo lắng bối rối, rõ ràng muốn được đặt xuống, nhưng tôi không chiều theo ý cậu ấy! Thậm chí, tôi còn ôm chặt cậu ấy hơn và quay cuồng cậu ấy như một đứa trẻ, tự hào hơn bao giờ hết. "Cậu đã làm được!"
Bên lề, Morty đang kiểm tra Pokemon của mình, lưu ý những vết bỏng điện lẫn băng xuất hiện trên tay Dusclops. "Cảm ơn vì sự vất vả, cô bé. Xin lỗi vì mọi chuyện hơi khó khăn ở cuối trận đấu."
Quả cầu đỏ rực duy nhất thu lại thành một nụ cười mắt hạnh phúc. "Dusclops!"