Nhà hát nhạc kịch Ecruteak, Ban đêm
Tôi đưa tách nhỏ lên môi và nhấp một ngụm... ừm, nó không phải rượu sake, nhưng chắc chắn là một loại rượu gạo nào đó. Dù là gì thì cảm giác ấm nóng lan tỏa xuống cổ họng cũng là một cách tuyệt vời để kết thúc buổi tối.
Trận đấu thứ ba diễn ra khá đơn giản. Haunter vs Krokorok. Ability Levitate giúp nó tránh được nhiều lựa chọn tấn công tầm xa của tôi, mặc dù thành thật mà nói trong trận đấu này, đánh cận chiến là phương pháp được ưu tiên hơn. ' Chỉ số phòng thủ (Defense) của dòng Gengar là yếu nhất trong khu vực. Khả năng miễn nhiễm với các đòn Thường (Normal) và (Giác Đấu) Fighting thường dẫn đến sự tự mãn'
Mặc dù vậy, vẫn có tình huống ở cuối trận khiến mọi thứ có thể trở nên tồi tệ. Krokorok dính Paralysis từ đòn Lick, trùng hợp thay cũng là đòn chí mạng, trong giây lát tôi đã nghĩ mình sắp trở thành nạn nhân của "RNG" kinh điển. May mắn thay K.Rool đã vượt qua được và tung đòn Payback với sức mạnh gấp đôi ngay sau đó, kết thúc trận đấu.
Tôi lắc nhẹ thức uống trong ly . 'Đôi khi, mọi thứ thực sự phụ thuộc vào may mắn.'
Trên sân khấu, ' 5 cô gái mặc kimono' đang biểu diễn một trong những tiết mục của họ. Tôi không chú ý nhiều đến cốt truyện lắm, nhưng tôi nghĩ vở kịch là một bi kịch. Kiểu mẫu "những người yêu nhau định mệnh không bao giờ đến được với nhau" cổ điển. Có vài hiệu ứng sân khấu thực tế mà theo như tôi đánh giá một cách thận trọng là "ấn tượng" nhưng màn trình diễn thực sự đến từ các "Eeveelution" của các cô gái bên ngoài màn hình.
Pin Missile của Jolteon kết hợp với Ember của Flareon mô phỏng cảnh một tòa nhà đang bị tấn công bởi những mũi tên rực lửa.
Moonlight của Umbreon hòa cùng Aurora Beam của Vaporeon tạo nên một đêm đông lạnh giá, nơi nữ chính khóc nức nở bên cửa sổ.
Espeon đóng vai trò chủ chốt, dùng sức mạnh siêu năng dịch chuyển đồ đạc, đặt những món đồ tới nơi cần đến.
Mỉm cười, tôi nhấp ngụm rượu. ' Đám nhóc bên Hoen nghĩ Pokemon Contest cũng chúng hay lắm sao. Chúng liệu dám thử cái trò 'thanh lịch và đẹp đẽ' của mình để cạnh tranh với màn trình diễn như thế này ko.'
" Có phiền ko nếu tôi ngồi cùng?"
Tôi nghiêng đầu ra sau và thấy sếp trùm khu vực đang ra hiệu về chiếc đệm cạnh tôi. Morty là một người đàn ông tóc vàng hoe, ăn mặc toàn đồ đen tím với chiếc khăn quàng cổ khá chất được quàng sang một bên ngực. Mắt anh ta lim dim, và mặc dù điều đó thường biểu thị sự ham muốn hoặc có thể là mệt mỏi, nhưng đối với chuyên gia hệ Ghost thì đó lại là dấu hiệu cho thấy anh ta cực kỳ thư thái.
Hoàn toàn hòa nhập với thế giới xung quanh
"Mời anh," tôi nói, rót cho anh ấy một ly nhỏ. "Đến đánh giá người thách đấu tiếp theo của mình sao?"
Người đàn ông lẩm bẩm nhẹ nhàng. "Không hẳn là từ ngữ tôi sẽ dùng. Chỉ muốn ghé qua xem thôi." Gym Leader dựa người về sau bằng tay. Từ trong áo anh ta, một Shuppet nhỏ bất thường thò đầu ra, "Shu? Shup shu?" Con Ghost sơ sinh nhìn chằm chằm về phía tôi, chằm chằm nhìn tôi bằng đôi mắt to vô tội... rồi sau đó phụt raspberry vào mặt tôi
"Á!" Tay tôi giơ lên che chắn làm Gym Leader bật cười một cách vô tư quá đáng. " Ngoan nào," anh ta nhẹ nhàng quở trách con Pokemon, dùng một ngón tay gãi nhẹ lên đầu nó và ấn nó trở lại vào trong áo. "Miki có vẻ thích cậu đấy."
"Thế cơ á?" tôi buông câu châm chọc, lấy tay lau má, " suýt chút nữa lừa được tôi rồi đấy."
Gym Leader lại cười. " Ý tôi không phải Shuppet." Anh ta hướng về phía sân khấu. " Trên kia kìa. Cô gái mặc bộ kimono đỏ ý."
Quay đầu lại, tôi nhìn kỹ hơn vào cô gái được nhắc tới, chủ của Flareon nếu tôi không nhầm. Khá tinh tế... nhưng đúng vậy. Có vẻ như cô ấy vẫn liếc nhìn về phía này. Quan sát khán giả ngay chỗ tôi đang ngồi.
'Tuyệt cú mèo' " Tôi có nên làm gì đó không?"
" Tùy vào cậu," " Morty nhún vai. "Cô ấy nồng nhiệt đấy, nhưng đừng mong đợi gì lâu dài. Cô ấy thay người yêu như thay áo vậy. Mặc dù, một số người đàn ông lại thích kiểu cuồng nhiệt đó. Có lẽ vì ngọn lửa chỉ đẹp khi nó mong manh chăng?"
'Hm' Tôi suy nghĩ. ""Không, cám ơn. Tôi thích phụ nữ hơi lạnh lùng một chút. Sẽ tuyệt vời hơn nhiều khi làm tan chảy họ, vượt qua vẻ ngoài nghiêm nghị đó là một khía cạnh chỉ dành riêng cho mình tôi, anh có nghĩ vậy không?"
Một lúc, cả hai chìm vào im lặng thoải mái. Chỉ có hai người đàn ông ngồi thư giãn trong căn phòng mờ ảo, ngắm nhìn những cô gái xinh đẹp nhảy múa trên sân khấu trong khi tiếng nhạc du dương vang lên nền.
Bây giờ thì chắc chắn là sang trọng hơn nhiều so với cuộc sống hồi thế giới đầu tiên của tôi.
"Tôi hơi lo lắng về trận đấu ngày mai." Cuối cùng tôi cũng thừa nhận
Morty không có biểu hiện gì ra mặt. " Không nghĩ đội của cậu đủ sức sao? Những nhân viên trong gym nói hôm nay cậu thi đấu rất tốt."
Tôi lắc đầu. "Không phải vậy. Tôi lo lắng hơn - và tôi thực sự xin lỗi vì điều này nghe có vẻ kiêu ngạo và tự phụ chết đi được - tôi lo lắng hơn cho các Pokémon của Gym." Khi lông mày Morty nhíu lại, tôi vội vàng tiếp tục, "Điểm yếu lớn nhất của tôi với tư cách là trainer ngay bây giờ là đội của tôi mất cân bằng khủng khiếp. K.Rool, Krokorok của tôi, thực sự là Pokemon duy nhất trong số năm con hiện tại của tôi mà anh có thể dán nhãn tranh huy hiệu cấp 4. Và mặc dù cậu ấy tuyệt vời, - thực sự tuyệt vời - tôi khá nghi ngờ cậu ấy có thể hạ gục toàn bộ pokemon của anh tung ra."
Bàn tay tôi đặt lên Pokéball của Gligar, nơi duy nhất nó chịu vào khi đi ngủ. "Nếu K.Rool gục ngã tôi phải tung Vlad ra. Nó là Pokemon duy nhất tôi có thể tin tưởng hoàn toàn ở tình huống này. Vlad sở hữu khả năng kiểm soát tuyệt vời và sức mạnh của nó đủ để tham gia Silver Conference ngay bây giờ. Nếu phải dự đoán cho trận đấu ngày mai, tôi đoán K.Rool sẽ chiến đấu hết mình cho đến khi gục ngã, còn Vlad sẽ mang lại chiến thắng."
Ngón tay tôi di chuyển từ Pokéball sang Great Ball. "Vấn đề bắt đầu nếu vì một lý do nào đó Vlad thất bại. Ma Ma, Ursaring của tôi...hầu hết thời gian nó đều nghe lời. Nó luôn nghe lời khi bình tĩnh. Nhưng đã có những khoảnh khắc. Những lúc máu nóng nổi lên hoặc Guts kích hoạt khi chúng tôi không mong đợi và... Và nếu điều đó xảy ra, tôi sẽ buộc phải thu nó lại. Nếu không, chỉ cần một cú Night Slash chí mạng để... để làm điều gì đó mà Trung tâm Pokemon không thể khắc phục được. Cuối cùng là con át chủ bài của tôi, Grundy. Và không. Tuyệt đối không. Nó không thể ra ngoài khi tôi chỉ đang tranh huy hiệu thứ 4. Tôi không thể cho phép điều đó xảy ra. Ma Ma có vấn đề về tính khí, nhưng Grundy, nó thích bạo lực. Nó yêu thích điều đó."
"Grundy?" Anh ấy đặt câu hỏi về cái tên
Tôi lầm bầm trong miệng. "Một trò đùa nhỏ của riêng tôi. Lần đầu tiên nhìn thấy nó vào thứ Hai. Bắt được nó vào thứ Ba. Chuyện sẽ... quá dài để giải thích, đừng lo lắng về việc này."
Gym Leader gật gù tiếp nhận thông tin. "Nó luôn hung hăng như vậy sao? Ngoài các Pokemon hệ Rồng hoặc một số loài nhất định như Gyarados, kiểu hung dữ đó khá bất thường."
"Lần đầu tiên tôi gặp nó cách đây một năm, nó đang húc vào Nidorino đối thủ. Nó dùng sức nặng của mình để hất đối thủ lộ bụng, ghì nó xuống đất và rồi..." Tôi im lặng khi hình ảnh trong đầu hiện lên.
Morty cau mày, cuối cùng cũng uống chén rượu mà tôi rót cho anh ấy. " Có phải do mùa giao phối không? Khi Nidorino bước vào mùa động dục hàng năm, mức độ hormone của chúng đôi khi-"
"Lúc đó nó chỉ là một Nidoran thôi." Tôi cắt ngang lời anh ấy, để mặc những ngụ ý của câu nói lửng lơ trong không khí.
' Đôi lúc mình tự hỏi bản thân liệu có kiểm soát được nó. Thật sự quá sốc khi nhìn thấy một con 'Pokémon Alpha' thực sự. Chúng còn hiếm hơn cả Pokémon Shiny'
" Mới có 4" Morty nhận ra. "Trước đó cậu đã đề cập tới 5 con. Và trên thắt lưng cậu, tôi đếm được 6. Chẳng lẽ Netball kia trống rỗng?"
"Không, cái đó là..." Tôi nhăn mặt, nuốt nước bọt khó chịu. ""Đó là Quagsire. Tôi không... tôi không thực sự muốn nói về nó ngay bây giờ. Chỉ cần biết rằng nó không thể được sử dụng để chiến đấu."
Morty nhướng mày. "Chỉ là 'Quagsire' thôi sao? Không có biệt danh như những con khác?"
"Chỉ là Quagsire thôi." Tôi xác nhận. "Nếu anh nhất quyết phải biết, chắc chắn anh có thể tìm thấy vụ việc trong cơ sở dữ liệu của League ở đâu đó. " Tôi thở dài mệt mỏi. "Quyền hạn của Gym Leader của anh có thể truy cập để tìm hiểu."
Morty đổi chủ đề. " Vậy còn lại con Golett. Con mà anh cho nó đứng xem cùng. Nó ko được tính?"
" Anh biết về nó?" Tôi hỏi.
"Tôi có liên lạc trực tuyến với Shauntal, một trong Elite Four của Unova" Morty thừa nhận. " Không có nhiều chuyên gia về hệ Ma. Thật tuyệt khi nói chuyện với ai đó..." Anh ấy tìm câu nói phù hợp. "...không phải Agatha."
Tôi gục đầu xuống che giấu nụ cười khúc khích. 'Cố lên Morty. Cứ tán tỉnh 'bạn gái goth dễ thương' đi. Tôi tin ở anh.' "À, bất kể anh biết điều đó từ đâu, việc sử dụng Simon là cực kì khó khăn. . Cậu ấy thậm chí còn mạnh hơn K.Rool, nhưng lại không có tí ham muốn chiến đấu nào. Ngay cả vài ngày trước, tôi còn ko thể bắt cậu ấy đánh với 1 con Yanma hoang dã. Cậu ấy chỉ biết rúc đầu vào trốn. Thực sự tôi hơi bối rối không biết phải làm gì vơi Simon. Cậu ấy phối hợp tốt trong các buổi huấn luyện nhóm. Chỉ là khi đối đầu với ai đó không quen thuộc thì..." Tôi kết thúc câu nói một cách ngắn gọn, lại làm hớp rượu.
Morty ngước đầu lên trần nhà, dường như đang nhìn thứ gì đó mà không ai khác thấy được, rồi bật cười khúc khích. "Này, hầu hết trainer tham gia giành huy hiệu mà chúng tôi gặp đều có 'một, đôi khi là hai' vấn đề cần giải quyết với đội hình của họ. Quan trọng hơn, những mâu thuẫn đó thường do các Pokemon hệ nhất định không hòa hợp với nhau. Lấy ví dụ cơ bản như Lửa và Nước. Thật lạ khi thấy một chuyên gia về hệ Pokemon lại gặp rắc rối với cả đội hình như vậy."
"Ờ thì," tôi khịt mũi, " cảm ơn lời động viên." Liếc xéo nhìn anh ta, tôi cau có nhẹ. " Với cả không phải cả đội hình đâu. Tôi không có vấn đề gì với Vlad hay K.Rool." Một giọt rượu văng trúng bàn khi tôi rót cạn phần rượu tokkuri còn lại vào ly của mình. ""...thỉnh thoảng thằng nhóc cá sâu kiêu ngạo có thể hơi phiền phức." Tôi lẩm bẩm.
Morty mỉm cười trước điều đó, và chọn cách đứng dậy trở lại. "Đừng lo lắng về bất kỳ thành viên nào trong đội của tôi vào ngày mai." Anh ấy đặt tay lên vai tôi. "Tôi sử dụng cùng 1 đội hình cho cả cấp độ thứ 4 lẫn thứ 5 nên có khả năng chúng sẽ khó nhằn hơn một chút so với những gì cậu hình dung. Chúng tôi có thể xử lý được một đối thủ có hơi hung hăng nếu cần thiết." Ngón tay anh ấy hơi siết chặt lại. "Và hãy sử dụng Golett đó để chống lại Pokemon cuối cùng của tôi vào ngày mai." Anh ấy gần như ra lệnh. "Tôi cá là tôi có thể giúp cậu bé đó có được thứ nó cần."