Sau buổi ăn sáng ngày hôm đó bốn người đều như không có chuyện gì.
Nhưng với không khí hiện tại cùng những gì Jusi nghe được, thì nó chả khác nào sự giả tạo với cô.
Họ đang chờ đợi thứ gì?
Họ đang muốn làm gì?
Đó là những câu hỏi hiện tại của cô.
Có lẽ dù có hỏi thì họ sẽ cố phớt lờ đi.
Jusi cũng càng lúc càng nhớ lại nhiều hơn, nỗi sợ mất đi dần bản thân cũng đang từ từ chiếm lấy cô.
Phía của nhóm người kia cũng không khá hơn.
Hanly quyết định tin cô tới cùng, Hunly lại điều tra sâu hơn tới cô, Honly và Hinly lại đang có dự định riêng.
-Jusi em lên phòng trước đi, bọn anh có việc cần bàn.
Cô cũng muốn trốn khỏi bàn ăn này nhanh chóng, liền gật đầu đi lên lầu.
---
-Hoàng tử nghe rõ không ạ?
Kiat từ từ gỡ bỏ tai nghe ra.
-Được rồi, có lẽ cô gái của ta hết giá trị để lợi dụng rồi, nên đưa cô ấy sớm thôi.
Hắn ta muốn sớm gặp mặt và phạt cô gái kia.
Không những không nghe lời còn để cho đám người kia phát hiện ra.
-Con tốt này tuy tạm thời vô dụng nhưng nó là một con tốt đẹp!
Kiat có một ước mơ, chính là lập lại triều đại đã bị một người phụ nữ làm cho tan rã.
Vị vua tiếp theo đáng lẽ ra là hắn nhưng vì con đàn bà đó mà mất hết.
Nhưng không sao hắn sẽ đem triều đại quay trở lại, với hắn sẽ là vua.
-Coi chừng cho kĩ con tốt xinh đẹp kia của ta, cần hãy kích hoạt chất độc trong người ả, trừ khi những kẻ kia giết thì hãy hủy thứ chất độc đó đi.
Kiat lấy một con dao đâm lên bàn.
-Không cần thiết thì đừng để bốn thằng nhóc đó có công thức của ta.
Thuộc hạ của hắn đều trở nên xanh xao, miệng chỉ biết “vâng” mong con người tàn độc này rời đi sớm hơn.
Miệng thì luôn bảo là một con tốt xinh đẹp nên giữ lại, nhưng từ đầu lại cài thuốc độc mình tự pha chế vào gáy của cô gái đó.
---
Bên đây Hunly cũng bắt đầu có phát hiện mới.
-Mọi người coi đi!
-Đây không phải là Jusi à?
Bức ảnh là của tình báo Hunly mua của một người chụp ảnh dạo.
Hình ảnh cô nhận tiền từ một người đàn ông, không khó đoán là Kiat.
“Cô ta vào đây chắc chắn là có vấn đề!” Hunly không nghĩ ngợi liền lên tiếng.
Hanly lại không nghĩ vậy, dù sao thì anh cũng là bác sĩ trước đó của cô.
-Em có ý kiến, nên tra khỏa thì hơn!
Hunly vẫn rất kiên định với ý kiến của mình, không một ai được phép gây nguy hiểm với họ.
“Chúng ta sẽ bỏ phiếu liệu có nên tra khỏa không!” Honly nghĩ một lúc đưa ra ý kiến.
Hanly nghĩ anh trai mình sẽ không nghĩ cô ấy là gián điệp.
Nhưng thực sự anh đã nhầm.
Ba phiếu thuận và một phiếu phản đối từ việc giơ tay.
“Hai anh nghĩ gì trong đầu vậy?” anh quát lớn lên.
---
Cô ở trong phòng cũng nhớ lại rất nhiều chuyện, có lẽ thuốc bắt đầu hết tác dụng.
Jusi hay Seaji? Cô không biết mình là ai nữa.
Bỗng có một tiếng gõ cửa mạnh.
Jusi vẫn rất bình tĩnh ra mở, nhưng lần này không hề có sự quan tâm cưng chiều nào. Ngược lại là một cánh tay đầy hung hăng cầm cánh tay cô.
-Đi theo tôi!
-Hunly?
Cô cố giữ mình chặt với cánh cửa nhung rồi cũng vô dụng.
Tầm mắt chợt tối đen lại, chỉ còn tiếng trách móc ồn ào mà từ giọng cô có thể biết là Hanly.
-Các anh thả em ra, mau thả em ra, tại sao lại thay đổi nhanh như vậy?
-Hanly hãy hiểu đi, chúng ta phải bảo đảm an toàn cho chính mình.
Tiếng đồ vật va đập vào nhau, tiếng đóng cửa... và những âm thanh ồn ào khác.
---
Một lần nữa cô mở mắt ra, giờ là một mảng đen nghịt, tiếng thở của bản thân cũng có thể nghe rõ.
Chân tay đều gần như vô lực, cô không biết mình bị gì nữa...
-Seaji là tên của cô trước đây nhỉ?
Jusi gật đầu, âm thanh vốn đã không dịu dàng lại càng trở nên đáng sợ vào thời điểm này!
Hunly tiếp tục với công việc của mình.
-Cô nên khai những gì mình làm đi!
-Việc gì?
-Seaji cô nên tự hiểu chứ?
Đột nhiên có gì đó trong đêm tối kia kẹp lấy ngón tay của cô.
“Ahhh...” cô đau đớn nhìn vào khoảng không kia.
-Jusi không biết gì hết! Ahh...!
-Vậy số tiền đó là sao?
-Số tiền?
-Đừng có giả ngu nữa?
Cứ như vậy toàn những câu hỏi mà cô không muốn trả lời nhất được hỏi ra.
Jusi thà chịu đau cũng không nói, cô không phải vì yêu thương gì kẻ tên Kiat kia, mà vì thứ gọi là nỗi sợ.
Nó ám lấy tâm trí này...
Jusi nhìn vào khoảng không kia một lần nữa, rồi thiếp đi.
Hunly cũng cởi xích ra rồi ném cô vào góc tường, với anh ta kẻ dám lừa dối sự yêu thích của họ không nên có kết cục tốt.
---
Không gian tối tăm này khiến Jusi gần như không còn tỉnh táo nữa, cô không biết thứ họ cho cô ăn là gì và ăn liệu có tới gần cái chết hơn không?
“Jusi cô ổn không?” một giọng nói từ đâu đó phát ra.
-Cô là Seaji?
“Có thể nói vậy!” âm thanh nghe rất quen thuộc dù nó không hề giống giọng Jusi chút nào.
-Tôi nên làm sao đây?
“Hãy tự mình tìm câu trả lời đi, xin lỗi vì gây phiền phức này!” bàn tay ấm áp chạm vào má Jusi.
Sự ấm áp kì lạ làm cô thức giấc.
Các ngón tay đều gần như bị gãy cả rồi, có lẽ vậy?
Jusi không thể quen nổi với sự thay đổi này...
---
,Hanly phía khác cũng đang bị nhốt, anh bị giam cầm bởi chính các anh của mình!
-Bọn họ bị điên à? Làm sao mà có thể thay đổi nhanh như vậy?
Anh từng thử họ bằng việc cố đuổi cô ra, nhưng chính họ là kẻ không muốn cô đi, giờ thì lại hành hạ cô từ ngày.
Anh muốn phá cái cửa chết tiệt này để cứu cô ra, Jusi của anh không đáng bị như vậy!
Âm mưu của kẻ khác đã hủy hoại cô, và những kẻ mà anh gọi là anh đang trực tiếp làm điều đó.
Hanly dựa vào tường cố suy nghĩ lý do nhưng thực sự chả có lý do nào mà anh có thể nghĩ ra cả.
Hanly chỉ biết lấy bao cát trong phòng làm nơi để trút giận.
Không biết bao nhiêu tiếng đã trôi qua, Hanly vẫn đấm hết sức của mình.
“Tách...” tiếng cửa từ từ mở ra.
“Nên bảo quản đôi tay phẫu thuật giỏi kia lại chứ!” bất ngờ thay đó là tiếng Honly.
-Anh biến đi Honly, đừng khiến em nổi điên!
Hanly không chút do dự quát vào mặt Honly!
Anh cầm chai nước ném thẳng vào người anh trai vô tâm kia cũng mình.
-Bình tĩnh nào!
-Anh bảo em bình tĩnh? Cô ấy thì sao, thế quái nào đang rất bình thường bé con lại phải vào chỗ đó!
-Có nhiều chuyện em không hiểu được đâu!
-Chuyện em không quan tâm nhưng anh để thằng điên kia ra tay thì thà để em giết em ấy còn hơn!
-Jusi sẽ không sao!
-Không sao? Rồi đợi đó đi, vài ngày nữa chức năng cơ thể cô ấy sẽ giảm đi, lúc đó tới đi lại bình thường còn khó!
Honly từ từ ngồi xuống ném cho anh một bộ hồ sơ.
-Em đọc trước đi, còn nếu như Jusi có bị gì thì cũng chả sao cả, anh có thể dành phần đời còn lại nuôi cô ấy!
Hanly hơi chút bất ngờ khi xem qua đống tài liệu này.
-Hanly em cứ ở trong này nghiên cứu cách, anh muốn nhân cơ hội này tiêu diệt kẻ thích phá rối kia.
-Em sẽ giúp, nhưng là vì cô ấy, và cả Honly! Anh nên cận thận chỉ cần sơ xuất em sẽ cứu bé con!
-Đừng như thế, Hinly cũng đang rất bực bội rồi thêm cả em chắc người làm anh này sẽ khó giữ chức.
Honly đứng dậy đi ra ngoài, anh quay đầu lại ra ký hiệu xin lỗi rồi rời đi.
Để cho Hanly tự quyết phần còn lại.