Chương 68: Báo thủ Cao Chiêu
- Bánh xe nước, là chỗ đó đúng không?
Cao Kiến phóng thẳng ra phía Tây Thiên Nữ Tối Cường Cung, tại một góc hồ sen có một cái bánh xe được lắp ghép bằng Trúc vô cùng nổi bật đang được dòng nước duy trì chuyển động quay.
- Được rồi, làm thôi!
Cao Kiến xác định đây chính là bánh xe nước mà Lục Thanh Nhi nói, hắn liền nhảy thẳng xuống hồ, bơi nhanh về phía trụ cột của nó. Một lát sau, Cao Kiến rốt cuộc trèo lên được đỉnh của trụ cột.
- Cố lên! Quay bằng toàn bộ sức mạnh!
Chân Khí bạo phát, khí tức Vũ Sĩ Lục Trọng hiển hiện, Cao Kiến cầm lấy một cây trúc trên bánh xe nước, đẩy mạnh, sau đó lại cầm một thanh khác vừa di chuyển tới mà đẩy.
Cứ như thế, tốc độ của bánh xe nước ngày càng nhanh, làm cho nước trong hồ bị sấy tung lên từng đường bịt khí trắng xóa, hơi ẩm bốc lên được mặt trời chiếu xuống tạo thành từng dải màu bảy sắc vô cùng xinh đẹp.
Nhưng Cao Kiến không quan tâm đến những thứ này, hắn điên cuồng đẩy, bánh xe nước quay nhanh đến mức đã không thể nhìn thấy những thanh trúc nữa, cánh tay của Cao Kiến cũng gần như vô hình.
Tốc độ quay cực nhanh lại được hệ thống truyền động xích khuếch đại lên, bội số cực cao khiến cho Tua bin nước hoạt động với công suất tối đa.
Tại một nơi khác, Kiều Anh đang cẩn thận tháo chiếc đèn siêu sáng được treo gần đỉnh của đại điện, Cao Chiêu đã nhảy lên đỉnh đại điện đợi sẵn.
Vặn vài cái, rốt cuộc tháo được đèn ra, cùng lúc đó bên ngoài lại vang lên tiếng nổ vang trời khiến cho Kiều Anh giật thót một cái, suýt nữa đánh rơi chiếc đèn quý giá.
Vội vàng cất chiếc đèn vào túi trữ vật, Kiều Anh lại tháo đui đèn ra, nàng theo lời Lục Thanh Nhi dặn dò, tách nó làm đôi và tháo hai sợi dây điện ra ngoài, những thứ còn lại đều cất vào trữ vật.
- Được rồi! Cao Chiêu huynh!
- Có ngay!
Cao Chiêu liền tiến tới, chìa viên đá hình trái tim ra.
- Huynh mau buông ra, đặt nó ở chỗ bằng phẳng ấy, Thanh Nhi dặn nếu cầm viên đá khi chích dây sẽ ăn thiệt thòi!
Kiều Anh thấy Cao Chiêu một mực cầm viên đá trên tay, nàng liền nhắc nhở, nhưng Cao Chiêu không quan tâm lắm, hắn nói:
- Việc đang rất gấp, muội mau lên đi, chút thiệt thòi ấy ta chịu được!
Cao Chiêu cũng không biết thiệt thòi trong miệng Lục Thanh Nhi nói là gì, nhưng hai sợi dây bé tí này thì làm được gì hắn cơ chứ? Thế nên tên này liền mặc kệ, cầm viên đá trong tay.
Kiều Anh cũng thấy hắn nói có lý, nàng liền nhớ lại lời Lục Thanh Nhi dặn dò, nàng vuốt hai đầu dây cho thật thẳng, sau đó xoắn nó lại để nó thật nhọn. Sau khi vuốt hai đầu dây thành hai đầu nhọn hoắt, Kiều Anh từ từ đưa chúng lại gần nhau.
Phép màu xảy ra, khi hai đầu dây còn cách nhau một khoảng rất nhỏ, một luồng sáng lóe lên liên kết hai đầu nhọn với nhau, luồng sáng này vô cùng chói mắt và còn phát ra từng tiếng kêu lạch tạch nho nhỏ.
- Đây là lôi điện? Quả thật có chút giống!
Cao Chiêu vô cùng bất ngờ, nó cũng màu trắng, phát ra ánh sáng và tiếng kêu loẹt xoẹt, hắn liền vội vàng đưa viên đá vào giữa hai đầu dây, để tia sáng chiếu vào.
- Ư ư ư ư ư ư!
Dị biến lại phát sinh, luồng điện công suất lớn thông qua viên đá truyền thẳng vào người Cao Chiêu, khiến toàn thân hắn giật tưng tưng.
Theo phản xạ, Cao Chiêu giật nảy mình ném viên đá ra, bất quá dưới lực hút cực mạnh của điện cao áp, hắn không cách nào rút tay ra, viên đá và mạch điện cứ như thế hút chặt lấy tay hắn.
Cảm nhận cơn đau và co giật liên hồi xông phá toàn thân, Cao Chiêu giãy giụa không ngừng vung vẩy, bất quá hắn cảm thấy lực lượng toàn thân bởi vì dòng năng lượng quỷ dị này mà bị triệt phá hoàn toàn.
Rất may Kiều Anh đã sớm có phòng bị, nàng vẫn canh cánh trong lòng câu nói sẽ ăn thiệt thòi của Lục Thanh Nhi thế nên vẫn luôn quan sát biểu hiện của Cao Chiêu. Quả nhiên tên này vừa đưa viên đá vào đã giật tưng tưng như lên cơn động kinh, thế là nàng liền kéo hai sợi dây ra xa nhau.
Dòng điện bị ngắt, Cao Chiêu rốt cuộc được giải thoát, hắn thở hổn hển, may mắn nhặt về cái mạng nhỏ, hắn có cảm giác nếu để luồng năng lượng kia chạy trong người thêm một lát nữa thôi, hắn sẽ phải chết không thể nghi ngờ.
Vô cùng sợ hãi nhìn hai sợi dây trong tay Kiều Anh, hắn nuốt một ngụm khí lạnh, muốn dứng dậy tiếp tục thực hiện kế hoạch, bất quá hắn đã quá coi thường sức mạnh của điện cao thế, toàn thân bây giờ đau nhức, Cao Chiêu còn cảm giác được nhịp tim của mình không ổn định, lực lượng tán loạn, bản thân hắn đã bị nội thương.
- Huynh sao vậy? Mau đi gắn viên đá! Nó đã phát sáng rồi kìa.
Kiều Anh nhìn thấy viên đá hình trái tim đã phát sáng, nàng vội vàng không thôi, ấy thế mà cái tên lãnh trách nhiệm gắn nó vào bệ thì cứ ngồi thừ ra đó.
- Đợi ta một chút, vừa rồi tại ta không nghe lời muội nên bị sét đánh, giờ không đứng dậy nổi.
Cao Chiêu bất đắc dĩ lấy ra một viên đan dược Nhị Phẩm giúp khôi phục thương thế bỏ vào miệng, đan dược tan ra, dược liệu đi vào cơ thể bắt đầu hóa thành từng dòng lực lượng ôn dưỡng những chỗ bị tổn thương, lúc này Cao Chiêu mới cảm thấy dễ chịu hơn một chút, đã có thể miễn cưỡng đứng dậy.
- Thanh Nhi nói để nhét được viên đá vào cần lực lượng của Vũ Sư, ta hiện tại đã trọng thương, cần chút thời gian để điều tức, hy vọng Thanh Nhi cầm cự được.
Nói với Kiều Anh một câu, Cao Chiêu lại đem một viên đan dược nuốt xuống, khoanh chân tu luyện.
Thái Dương, Minh Nguyệt cõng An Yên và Như Ý lúc này mới tới, mọi người đều nhảy lên đỉnh đại điện, vô cùng bất ngờ thấy Cao Chiêu đang khoanh chân ngồi tu luyện, Kiều Anh thì cầm viên đá đã phát sáng đi qua đi lại.
Nhìn thấy viên đá đã sáng lên, Như Ý vô cùng mừng rỡ, nhưng lại nghe tin cái thằng cha Cao Chiêu này không chịu nghe lời Thanh Nhi dặn để bị điện giật mất khả năng phát động lực lượng, nàng giận tím mặt suýt thì lao đến đánh cho hắn một trận.
Thêm một lát nữa, Kim Châu cõng Mộng Liên tiến tới cũng bị thông tin này làm cho bốc hỏa ngùn ngụt, may mà mọi người khuyên can nếu không chắc chắn nàng sẽ đốt hắn trụi đầu.
Cẩm Tuyền đến bờ hồ, thả ba con vật nhỏ xuống chỗ nước nông, linh thủy tràn vào miệng, ba con vật nhỏ trọng thương dần tỉnh lại, chúng khó khăn liếm từng chút nước để khôi phục.
Giao ba con vật cho chú rùa già, Cẩm Tuyền lao lên đỉnh đại điện xem tình hình thế nào mà lâu thế, lại thấy mọi người đều có sắc mặt đen thui, hỏi ra mới biết báo thủ Cao Chiêu phá hỏng kế hoạch, không khỏi trừng mắt hắn một cái.
Cao Kiến nhận được tín hiệu của Kiều Anh, hắn ngừng việc quay bánh xe nước, nhanh chóng chạy thật nhanh đến, tất nhiên là hắn vô cùng mất mặt với hành động ngáo đét của đại ca mình.
…
Hết chương 68…
…
Truyện: Bổn Cô Nương Muốn Trang Bức – Tác giả: Weekend Anh
Bác nào có lòng ủng hộ tác giả thì không nên đẩy KP hay TLT nhé, vì ta không dùng cái đấy. Nếu các bác có lòng thì ta xin nhận ở đây:
MoMo: 0963617753 Ngo Duc Anh Tuan
MB Bank: 927105201314 Ngo Duc Anh Tuan