Chương 53: Vấn đề của Như Ý
- Chỉ còn vài tiếng nữa là khiên hết tác dụng, không biết sẽ có gì xảy ra hay không đây?
Ngồi trong phòng, Lục Thanh Nhi có chút hồi hộp về con đường mình đã chọn, bất quá đã quyết định quật khởi Thiên Nữ Tối Cường Cung theo con đường kiêu hùng, Lục Thanh Nhi sẽ không chọn lại, nàng sẽ đi theo con đường này đến cùng.
- Đã một tháng không mua sắm gì rồi, ký chủ dường như quên mất ngày xưa đã nói gì rồi phải không?
Từ bên trong hệ thống, một thanh âm u oán truyền ra khiến Lục Thanh Nhi có chút dở khóc dở cười, nàng nói:
- Tích trữ lâu như vậy, không phải để cho ngày hôm nay sao? Nếu đã chọn con đường kiêu hùng, vậy thì hôm nay bổn cô nương sẽ phung phí một phen, mua đến sạch tiền mới thôi!
- Thượng đế a! Phải vậy chứ!
Lập tức chuyển thành giọng xu nịnh, hệ thống mở ra một màn hình đầy ắp vật phẩm trước mặt Lục Thanh Nhi
Số dư hiện tại: 25.780 cống hiến.
Nhìn số dư của mình, Lục Thanh Nhi vô cùng hài lòng gật đầu. Một tháng này ngoại trừ mua Khiên Tân Thủ và Trụ Đo Lực ra thì nàng vẫn chưa tiêu xài thứ gì, hôm nay vừa vặn đến lúc sử dụng rồi.
Ánh mắt quét qua mười món vật phẩm trước mặt, Lục Thanh Nhi đang định bấm vào món đầu tiên để xem công dụng, bất chợt ngoài cửa phát ra tiếng gõ nhè nhẹ.
- A! Mời vào!
Lục Thanh Nhi liền thu tay lại, nhìn ra ngoài cửa, một lát sau, một đạo thân ảnh mềm mại được bao phủ bởi một bộ tiên phục đen tuyền bước vào trong phòng.
- Như Ý tỷ? Đêm nay tỷ không tu luyện sao? Sao lại đến chỗ muội vậy?
Lục Thanh Nhi nhìn vị Trận Pháp Sư trong phòng, mỉm cười, mà Như Ý cũng ngại ngùng ngồi xuống bên cạnh Lục Thanh Nhi, nhẹ nhàng nói.
- Thanh Nhi, hôm nay muội có thất vọng về tỷ không?
Thấy Như Ý đến nói về vấn đề này, Lục Thanh Nhi liền lắc đầu:
- Sao có thể chứ, trận pháp là thứ khó khăn nhất trong bốn nghề của Linh Giả, tỷ tiến bộ không được nhanh lắm là chuyện trong dự liệu, muội thấy bình thường.
Như Ý nhìn chăm chú vào Lục Thanh Nhi, khẽ vuốt mái tóc nàng, nói tiếp:
- Tuy nói là khó nhất, nhưng cũng chỉ là khó hơn một tý, An Yên và Quỳnh Mai đều đạt đến cực hạn thao tác trong luyện đan và luyện khí, trong khi đó ta một trận pháp cấp thấp nhất còn chưa bố trí ra được, đến cả việc này mà muội không thất vọng sao?
Lục Thanh Nhi nắm lấy bàn tay đang vuốt tóc mình, lắc lắc đầu:
- Như Ý tỷ, các tỷ dù thế nào cũng là niềm tự hào lớn nhất mà muội có, đừng có nghĩ nhiều thế nha.
Như Ý gật đầu, vui vẻ ôm Lục Thanh Nhi vào lòng, cảm nhận làn hương thơm nhẹ và sự mềm mại trong lòng Như Ý, Lục Thanh Nhi vô cùng thoải mái nhắm tịt mắt lại.
Cái ôm này không hề khiến nàng cảm thấy chút tà tâm nào, mặc dù trước đây bản thân là nam nhân, bất quá trong lòng Lục Thanh Nhi, chúng nữ giống như thân tỷ muội, nàng chưa hề mang theo bất kỳ ý nghĩ xấu xa nào của nam nhân đối với các nàng.
- Thanh Nhi, thực ra đêm nay ta đến đây, là có việc muốn nhờ muội.
Như Ý buông Lục Thanh Nhi ra, bàn tay khẽ nắm chặt như hạ quyết tâm, nói:
- Ta trong quá trình nghiên cứu trận pháp gặp chút khó khăn, việc này hẳn là chỉ có muội mới giúp được. Mặt khác, có một loại nguyên liệu hiếm có, ta không thấy trong cửa hàng bán vật này, các tỷ muội cũng không có ngẫu nhiên nhận được trong một tháng qua, thế nên tiến bộ của ta mới dậm chân tại chỗ.
- Thì ra là thế!
Lục Thanh Nhi bừng tỉnh hiểu ra, theo quan sát của nàng, Như Ý là người siêng năng nghiên cứu nghề nghiệp của mình nhất, có thể sánh ngang với An Yên, không có khả năng cái gì cũng không làm được trong một tháng này. Nguyên lai vị tỷ tỷ này gặp khó khăn nhưng không dám nói.
- Như Ý tỷ, có gì cứ tự nhiên nói ra, muội là Cung Chủ, có nghĩa vụ phải dẫn dắt và giúp đỡ mọi người mà. Lần sau tỷ mà giấu như thế, muội sẽ giận tỷ luôn!
Nghe Lục Thanh Nhi trách, Như Ý dịu dàng mỉm cười, khẽ nói:
- Ta đang thiếu một thứ để chế tạo mắt trận, thứ này gọi là Nạp Linh Huyền Nhũ, theo ghi chép trong trận pháp công thức thì thứ này phải tìm dưới sơn động vùng phương Bắc lạnh giá, mất 49 năm ngưng kết từ băng hàn nhỏ giọt tạo thành.
- Nạp Linh Huyền Nhũ sao? Quả thật chưa từng thấy qua trong cửa hàng cống hiến!
Lục Thanh Nhi nghe cái tên này, đầu óc không khỏi mơ hồ, cái cửa hàng cống hiến đã bị nàng dạo qua một lần, không hề có cái tên này.
Ánh mắt khẽ liếc qua mười vật phẩm hệ thống chào hàng bên cạnh, Lục Thanh Nhi thất vọng phát hiện không có cái gì mang hình dạng của một khối thạch nhũ a.
- Cái này muội sẽ tìm cách, còn một cái khó khăn nữa là gì vậy?
Thấy Lục Thanh Nhi cũng không đưa ra được vật mình cần, Như Ý có chút thất vọng, nhưng sau đó nàng trở lại tươi tỉnh đưa ra một vật.
Dưới ánh nến nhàn nhạt trong phòng, Lục Thanh Nhi quan sát vật trong tay Như Ý, khó hiểu hỏi.
- Đây không phải chỉ là một hòn bi và một thanh sắt thôi sao? Có gì làm khó tỷ à?
- Quả thật là như vậy!
Như Ý gãi đầu cười cười, nàng ngưng trọng nói:
- Ta cần nhét hòn bi này vào lỗ trục chỗ này, nhưng mà không hiểu sao, tuy kích thước vừa khít lại vô cùng khó nhét, sức lực của tỷ không thể làm nó vào được.
- Tỷ cũng đã nhờ Thái Dương, thực lực tỷ ấy mạnh nhất trong chúng ta, nhưng vẫn không cách nào nhét nó vào được, đành phải nhờ muội.
Lục Thanh Nhi tiếp nhận hòn bi sắt bóng loáng trên tay Như Ý, khẽ đảo mắt nhìn cái trục bên cạnh, ở một đầu trục có một cái lỗ hoàn hảo vừa khít với hòn bi.
- Muội thử xem!
Lục Thanh Nhi đặt hòn bi lên miệng lỗ, khẽ ấn xuống
- Hửm!
Hòn bi không chịu di chuyển, Lục Thanh Nhi khẽ nhướng mày, bàn tay khẽ siết chặt, lực lượng thân thể gia tăng lên một chút,
Phụp!
Một thanh âm êm tai vô cùng vang lên, Như Ý còn chưa kịp hiểu chuyện gì đã thấy hòn nằm gọn trong lỗ trục.
- Ủa, tựa hồ cũng đâu khó lắm?
Lục Thanh Nhi khó hiểu nhìn thanh sắt trong tay lúc này đã hoàn hảo vô khuyết, Như Ý liền vội vàng cầm lấy thanh sắt, mừng rỡ nói:
- Muội đúng là quái vật mà! Có biết chúng ta đã phải thay phiên nhau gõ cả buổi cũng không làm nó xê dịch không?
Lục Thanh Nhi hồi tưởng lại lúc nãy, lực lượng mình cần dùng để gắn hòn bi quả thật không nhỏ, chắc tương đương với Vũ Sĩ Nhất Trọng lực lượng.
- Khó trách, các tỷ ấy chỉ mới là Vũ Đồ, không gắn vào được cũng phải.
Thầm nhủ một câu, Lục Thanh Nhi nói với Như Ý.
- Cũng muộn rồi, tỷ về trước đi, về phần Nạp Linh Huyền Nhũ, muội sẽ nghĩ cách giúp tỷ! Mà biết đâu không chừng ngày mai làm nhiệm vụ lại rớt ấy chứ!
Lục Thanh Nhi cười tít mắt đùa một câu, Như Ý cũng đồng dạng khúc khích cười.
Căn phòng trở lại yên tĩnh, Lục Thanh Nhi lần nữa nhìn sang đống đồ hệ thống mời chào.
- Tua bin sức nước? Ê cái này hay nha! Ta lấy!
- Đèn Led RGB 14 triệu màu? Á À! Dụ dỗ trắng trợn, mua thì mua!
- Mẹ nó! Thể Kỹ đâu sao không có, toàn thứ tào lao!
Trong mười vật phẩm, Lục Thanh Nhi chỉ chọn được hai món, còn lại đều là mấy thứ không có ích mấy đối với Thiên Nữ Tối Cường Cung.
- Ký chủ à! Ngã ở đâu, mình gấp đôi ở đó, làm mới cửa hàng chỉ có 100 cống hiến thôi!
Lục Thanh Nhi còn đang cay cú, thanh âm ma mị của hệ thống lại vang lên nhè nhẹ bên tai.
- Đừng hòng lừa ta!
Lục Thanh Nhi gân cổ lên quát, sau đó nhìn sang đống đồ trong cửa hàng, mạnh mẽ hạ ngón tay.
- Làm mới một cái cũng được! Hì Hì!
Hệ thống trợn trắng mắt, ký chủ của nó cũng thật là ba chấm, một câu khó nói hết a
Lục Thanh Nhi cười cười ngượng ngùng, liền nhìn sang mười món vật phẩm vừa làm mới.
- Ơ… Đù… Nạp Linh Huyền Nhũ?
…
Hết chương 53…
…
Truyện: Bổn Cô Nương Muốn Trang Bức – Tác giả: Weekend Anh
Bác nào có lòng ủng hộ tác giả thì không nên đẩy KP hay TLT nhé, vì ta không dùng cái đấy. Nếu các bác có lòng thì ta xin nhận ở đây:
MoMo: 0963617753 Ngo Duc Anh Tuan
MB Bank: 927105201314 Ngo Duc Anh Tuan