Chương 50: Mê Hồn, Định Hồn

Chương 50: Mê Hồn, Định Hồn

- Các vị Linh Giả, ở đây có ai luyện được Linh Kỹ hay chưa? Nếu rồi thì giơ tay lên!

Lục Thanh Nhi nhìn sang An Yên, Quỳnh Mai, Thúy Hằng và Như Ý dò hỏi. Bốn người nhìn nhau, sau đó Thúy Hằng và Quỳnh Mai khẽ giơ tay lên.

Thúy Hằng là Thuần Thú Sư, nàng chưa tích đủ tiền để mua phương pháp thuần thú trong cửa hàng, vốn liếng cống hiến đều bị cô nàng tiêu vào các loại tài liệu để học tập. Thế nhưng Thúy Hằng vẫn muốn có năng lực bảo vệ mình nên nàng đã bỏ ra một số điểm không nhỏ để mua một bộ Linh Kỹ Hoàng Cấp Sơ Giai nhằm tu luyện phòng thân.

Quỳnh Mai thân là Luyện Khí Sư, nàng cũng bỏ ra rất nhiều tâm huyết cho ngành nghề mình chọn, cống hiến tiêu xài cho dụng cụ và tài liệu rèn đúc vũ khí rất nhiều, nhưng ngày nào cũng thấy những Vũ Giả luyện tập cũng khiến nàng ngứa ngáy tay chân, vậy nên Quỳnh Mai cũng chọn cho mình một bộ Linh Kỹ để tu luyện.

Thế là không hẹn mà hợp, cả hai bị Lục Thanh Nhi bắt lên võ đài trong sự cổ vũ nồng nhiệt của khán giả. Cả hai bước lên võ đài, đối diện nhìn chằm chằm vào nhau.

- Chú ý, giao chiến giữa các Linh Giả không đơn giản như Vũ Giả, một số loại Linh Kỹ nếu tấn công trúng sẽ có thể làm tổn thương linh hồn của người còn lại, vậy nên các tỷ nếu sở hữu loại Linh Kỹ này thì nhớ đến điểm là dừng!

Lục Thanh Nhi nghiêm túc nhắc nhở một câu, hai người gật đầu sau đó tiến lên.

Thúy Hằng mỉm cười, đối với Quỳnh Mai nói:

- Quỳnh Mai tỷ, ra tay đi!

- Được!

Quỳnh Mai gật đầu, váy tím khẽ động, trên tay xuất hiện một luồng linh hỏa nóng rực, thân ảnh bắn mạnh tới Thúy Hằng. Tốc độ nhanh không kém gì Kim Châu, Kiều Anh và Mộng Liên.

- Không hổ là Thiên Nữ Vũ Linh Quyết, có thể làm cho Linh Giả mang theo tốc độ sánh ngang với Vũ Giả thế này.

Lục Thanh Nhi không khỏi khiếp sợ thầm than, ở ngoài kia, Linh Giả sợ nhất là bị Vũ Giả tiếp cận, bởi thân thể của họ không nhanh nhẹn và mạnh mẽ như Vũ Giả nên đều chọn công kích linh hồn từ tầm xa.

Nhưng đối với Thiên Nữ Vũ Linh Quyết, sự linh hoạt và sức mạnh thân thể nó mang lại khiến tốc độ của Quỳnh Mai lúc này nhanh hệt như một Vũ Giả đích thực, cộng với đốm lửa trên tay nàng, ai không nhìn kỹ còn tưởng đây là một Vũ Giả hỏa hệ ấy chứ.

Nhìn Quỳnh Mai xông đến, Thúy Hằng cũng không tỏ ra mình yếu thế, linh hỏa trong tay bốc cháy ngùn ngụt, mạnh mẽ tung ra một chưởng đáp trả.

Quỳnh Mai còn chưa tiếp cận đã bị ngọn lửa Thúy Hằng đánh ra đốt cho đen mặt, vội vàng lui ra.

- Nè, muội chơi xấu, ta rõ ràng dùng linh hỏa làm quyền muốn đánh với muội, muội lại phóng nó ra đốt ta từ xa.

- Chẳng lẽ khi gặp kẻ địch, tỷ lại bảo hắn ra đòn theo ý tỷ sao?

Thúy Hằng cười nhẹ, một đoàn linh hỏa lại nhắm vào Quỳnh Mai ném tới.

- Quá đáng! Vậy xem đây!

Quỳnh Mai khó khăn nhảy qua một bên né luồng hỏa diễm nóng bỏng kia, một vài sợi tóc cũng đã cháy xém quăn lại, nàng lộ ra ánh mắt sắc bén, bàn tay đan lại vô số thủ ấn phức tạp.

- Mê Hồn Chỉ!

Lăn một vòng trên mặt đất làm ra vẻ né tránh linh hỏa của Thúy Hằng một cách chật vật, Quỳnh Mai bất ngờ chỉ ra một ấn quyết vào giữa trán nàng. Chỉ trong phút chốc, một luồng Linh Lực từ đầu ngón tay Quỳnh Mai bắn mạnh vào Thúy Hằng với tốc độ nhanh không tưởng.

Mà chỉ trong khoảnh khắc bất ngờ đó, Thúy Hằng không kịp phản ứng đã để luồng Linh Lực này bắn mạnh vào mi tâm, lập tức thân ảnh đứng đơ ra tại chỗ, trong đầu chóng mặt mù mịt.

Chúng nữ dưới đài giật mình, đòn này so với tất cả công kích của họ nhanh hơn rất nhiều.

- Hóa ra đây là chỗ đáng sợ của Linh Giả!

Mọi người đều rõ ràng, công kích tầm xa của Linh Giả vô cùng khó chịu, tốc độ nhanh và còn làm người khác tổn thương linh hồn, bảo sao những Vũ Giả khi chiến đấu với Linh Giả đều muốn áp sát để tấn công, nếu so về tấn công tầm xa, chỉ có thể chịu thiệt mà thôi.

Tranh thủ khoảnh khắc quý giá này, Quỳnh Mai liền lao đến, bàn tay co lại, ngọn lửa trên tay đã lớn gần hai mét, một quyền mạnh mẽ đánh tới.

- Ê! Này!

- Hạ thủ lưu tình a! Quỳnh Mai, muội đánh cháy mặt Thúy Hằng mất!

Chúng nữ vội vàng muốn lao lên khuyên ngăn, nhưng đã quá muộn, Quỳnh Mai đã đứng trước mặt Thúy Hằng đánh tới trước bụng nàng.

Mọi người vội nhắm tịt mắt lại, không dám nhìn một quyền kia va chạm, chỉ có Lục Thanh Nhi vẫn nghi hoặc nhìn về Thúy Hằng, trong ánh mắt mờ mịt kia lại đang ẩn hiện một chút thanh tỉnh.

- Định Hồn Âm!

Đúng lúc này, Thúy Hằng khẽ cong lên khóe môi, Linh Lực vận chuyển, miệng há ra ngân nga.

Là Lá La Là La La Lá!

Trong khoảnh khắc nguy hiểm, một tiếng hát truyền ra trong không gian, chúng nữ liền mở mắt, cả đám đứng đơ ra như tượng. Chỉ thấy Quỳnh Mai đang thế công dũng mãnh bỗng ngốc trệ đứng tại chỗ, gương mặt say mê phiêu theo điệu nhạc.

- Hây!

Bao cát đã ở ngay trước mặt, Thúy Hằng đâu còn mong chờ gì hơn, một cước đá bay Quỳnh Mai ra khỏi võ đài. Đến tận lúc rơi xuống đài rồi mà Quỳnh Mai vẫn còn mê man, đến khi tỉnh táo lại đã thấy mình đang đo đất.

Thúy Hằng đi đến dìu lấy Quỳnh Mai đứng dậy, nàng ôn nhu nói:

- Ngại quá, Linh Kỹ của muội không có tập trung tấn công tầm xa như Mê Hồn Chỉ của tỷ được mà phải đưa đối thủ vào phạm vi ảnh hưởng, chỉ đành dụ tỷ đến gần để công kích!

Quỳnh Mai nghe thế bất đắc dĩ cười khổ, cũng không vì thua mà buồn bã, cả hai cùng tiến về phía chúng nữ. Mọi người liền thắc mắc về hai loại Linh Kỹ của hai người, cả hai liền giải thích:

- Mê Hồn Chỉ là một loại Linh Kỹ dạng công kích linh hồn, có thể tung ra một chỉ ấn cực nhanh khiến đối thủ mê muội trong vài giây! Ưu điểm của nó là tốc độ ra chiêu nhanh và phạm vi xa. Nhược điểm là thời gian mê muội khá ngắn và chỉ có thể khống chế đơn mục tiêu.

- Định Hồn Âm cũng tương tự, cũng có thể làm người trúng chiêu mê muội, nhưng lại có điểm yếu là phạm vi không lớn, muội chỉ mới luyện đến Tiểu Thành nên phạm vi chỉ có ba mét thôi. Ngược lại nó có điểm mạnh là cùng lúc có thể khống chế nhiều người. Chỉ cần trong phạm vi ba mét đều sẽ mê muội!

Thúy Hằng lại nói:

- Cũng may là Mê Hồn Chỉ của Quỳnh Mai tỷ chỉ mới Tiểu Thành, khiến muội bị choáng một chút mà thôi, nếu không sợ là không kịp thanh tỉnh lại để phản kích liền bị đánh bay.

Mọi người gật gù, hóa ra Thúy Hằng vẫn thật sự bị trúng chiêu chứ không phải giả vờ, nhưng do Quỳnh Mai đánh ra công kích thời gian khống chế chưa đủ lâu, trong lúc chạy tới tấn công thì Thúy Hằng đã kịp lấy lại thanh tỉnh.

Mà khi Quỳnh Mai tiến vào phạm vi ba mét xung quanh Thúy Hằng, cũng là lúc Định Hồn Âm của nàng phát huy tác dụng. Chỉ trong khoảnh khắc mê muội ngắn ngủi đó, với lợi thế đứng rất gần, Thúy Hằng liền đắc thủ giành chiến thắng.

Lục Thanh Nhi đứng suy tư một lúc, nàng liền hứng thú hỏi.

- Này, Quỳnh Mai tỷ có thể đánh một đòn Mê Hồn Chỉ vào muội không?

- Không thành vấn đề, chiêu này chỉ gây choáng chứ không làm tổn thương, có thể để muội ăn một chiêu!

Quỳnh Mai liền gật đầu, Lục Thanh Nhi chìa trán mình ra cho nàng dễ thi triển. Một chỉ đánh ra, Lục Thanh Nhi lập tức xây xẩm mặt mày lăn quay ra đất, một lát sau đó mới bò dậy cười cười.

- Xem ra ta không thể giảm sát thương từ đòn công kích linh hồn a, thời gian bị choáng bằng với Thúy Hằng không sai biệt lắm.

Hệ thống khinh bỉ:

- Mới chỉ level 19 mà đòi giảm kháng linh hồn, còn khuya nhé!

- Ta thử nghiệm chút mà thôi, khịa khịa cái đầu ngươi!

Hết chương 50…

Truyện: Bổn Cô Nương Muốn Trang Bức – Tác giả: Weekend Anh

Bác nào có lòng ủng hộ tác giả thì không nên đẩy KP hay TLT nhé, vì ta không dùng cái đấy. Nếu các bác có lòng thì ta xin nhận ở đây:

MoMo: 0963617753 Ngo Duc Anh Tuan

MB Bank: 927105201314 Ngo Duc Anh Tuan