Chương 929: Gian nan ngoài ý muốn.

Bí thư tỉnh ủy Vương Hàn Xử là một bí thư nổi tiếng đả kích hủ bại, đây là một cán bộ có xuất thân quân đội, sau khi lên làm bí thư tỉnh ủy Liêu Đông thì chuyện đầu tiên cần làm chính là chỉnh đốn trật tự trị an, triển khai những hoạt động đánh đuổi phần tử tội phạm.

Người phương bắc tính tình hào sảng, có khí thế, truyền thống đặt biệt này cũng vì hoàn cảnh, chính là đặc điểm tốt nhất của vùng đất đen.

Nhiều năm trước thì các thế lực hắc đạo ở ba tỉnh phương bắc rất hung hăng ngang ngược, nghe nói năm xưa có một đảng viên bình thường trực tiếp viết thư gửi lên tổng bí thư.

Khi đó lãnh đạo trung ương biết rõ tình huống thì giận tím mặt, tất nhiên sẽ đưa ra chỉ thị yêu cầu ba tỉnh phương bắc phải giữ gìn trật tự trị an, bảo đảm an ninh xã hội, đặt nhiệm vu này lên hàng đầu. Dù là như thế thì vấn đề đánh đuổi phần tử tội phạm cũng không hoàn toàn triệt để.

Mãi đến khi Vương Hàn Xử xuất hiện thì cục diện Liêu Đông mới có biến hóa, trong phát biểu nhận chức lão đã đặc biệt nhấn mạnh vấn đề trật tự trị an, đưa ra lời hứa hẹn cho hương thân phụ lão Liêu Đông. Lão nhất định sẽ biến Liêu Đông thành địa phương trật tự trị an tốt nhất nước, là tỉnh có hoàn cảnh xã hội tốt nhất.

Vương Hàn Xử hứa hẹn thế nào cũng làm như vậy, ba năm trước, khi nhận chức thì lão đẩy mạnh những bố trí chặt chẽ từ thành phố đến quận huyện thôn xóm, tiến hành nhiều hành động bài trừ tệ nạn cực kỳ chuyên nghiệp. Những năm gần đây tỉnh Liêu Đông liên tục bị vén màn che về hắc đạo, theo số liệu công bố ra xã hội của cục công an tỉnh Liêu Đông trong những năm gần đây, ba năm qua đã có hàng loạt phần tử tội phạm sa lưới, số người liên quan gần mười ngàn, trong đó số người bị xử bắn gần một ngàn.

Theo cục công an tỉnh, ba năm qua Liêu Đông đả kích tội phạm đã đưa vấn đề an toàn của nhân dân và trật tự trị an xã hội lên một mức cao, bộ công an cũng đưa ra lời khen ngợi toàn diện cho tỉnh Liêu Đông, đồng thời cũng kêu gọi các tỉnh khác học tập Liêu Đông, cố gắng đưa tình hình trật tự trị an xã hội trong nước lên tầm cao mới. Bí thư tỉnh ủy Liêu Đông Vương Hàn Xử cũng vì như vậy mà có thanh danh bí thư đánh đuổi tội phạm.

Cũng vì thanh danh như vậy mà Vương Hàn Xử có chút danh tiếng trong lòng nhân dân cả nước, dù là trên inte thì số người ngưỡng mộ cũng rất nhiều.

Thực tế Vương Hàn Xử có tướng mạo rất nho nhã, vóc dáng không cao, dáng người cũng gầy, nếu chỉ nhìn vẻ bề ngoài thì khó thể liên hệ đến một bí thư đánh đuổi tội phạm.

Nhưng Vương Hàn Xử lại là điển hình của cán bộ xuất thân là bộ đội, đây là một sĩ quan quân đội cao cấp chuyển ngành làm thường ủy thị ủy, bí thư tư pháp thành phố An Đông. Những tình huống như thế này là rất hiếm gặp, mà Vương Hàn Xử xuống địa phương lại biểu hiện tài hoa và nhận được sự thừa nhận rộng rãi, điều này có vẻ chưa từng có.

Sau đó Vương Hàn Xử là phó bí thư thị ủy, chủ tịch, sau đó là bí thư thị ủy An Đông. Người này cứ như vậy mà tiến lên cao, mãi đến khi gần sáu mươi thì đến địa vị bí thư tỉnh ủy Liêu Đông.

Liêu Đông là nơi gần Triều Tiên, Vương Hàn Xử còn kiêm nhiệm chính ủy quân khu tỉnh Liêu Đông. Năm xưa Vương Hàn Xử còn trong quân ngũ thì rất quen thuộc Triều Tiên, sau khi đến địa phương, vì dựa vào quan hệ với Triều Tiên mà dốc sức thúc đẩy thương mại ở vùng biên giới hai nước, là người có công lao phát triển kinh tế vùng cửa khẩu ở thành phố An Đông.

Cũng vì những thành tích xuất sắc ở An Đông, vì vậy lão mới trổ hết tài năng vượt qua các đối thủ khác và được trung ương coi trọng, do đó bây giờ mới là cán bộ đứng đầu Liêu Đông.

Trước khi Trương Thanh Vân đến Liêu Đông thì có kỳ vọng rất lớn vào Vương Hàn Xử, vì người này có bối cảnh quân đội làm hắn sinh ra cảm giác thân thiết. Kế hoạch của hắn là tìm bước đột phá ở Vương Hàn Xử, muốn mở rộng công tác ở Liêu Đông thì cần phải có sự giúp đỡ của bí thư tỉnh ủy, như vậy có thể hoàn thành nhiệm vụ của phó bí thư Mạc.

Nhưng Trương Thanh Vân không ngờ, mình đến Liêu Đông cũng không được gặp mặt Vương Hàn Xử, ngoài lần đầu tiên thay mặt chủ tịch tỉnh Hàn Liên Thành có đến tiếp kiến thì ba ngày sau không ai chú ý đến một vị bộ trưởng bộ thương mại làm tổ trưởng tổ giám sát đến kiểm tra Liêu Đông. Trương Thanh Vân cũng từng chủ động liên lạc với Vương Hàn Xử nhưng không nhận được phản hồi, bọn họ giống như cố tình không tiếp xúc vì sợ hắn như rắn rết, nhưng đối phương cũng luôn tìm được lý do thoái thác rất thích hợp.

Lúc này Trương Thanh Vân mới biết sự việc rất khó giải quyết, vì thời gian quá gấp, Trương Thanh Vân đành phải cho tổ giám sát và những nhân viên sở thương mại tỉnh Liêu Đông cùng đi kiểm tra, bắt đầu giám sát tất cả các thành phố trong tỉnh Liêu Đông.

Nhưng cũng giống như lời nói của Hàn Liên Thành, đối với những hành vi không có mục tiêu thì hiệu suất cực kỳ thấp. Liêu Đông là một tỉnh có diện tích quá lớn, có hơn mười thành phố, những khu công nghiệp có trên vài trăm, phạm vi giám sát quá rộng, bây giờ Trương Thanh Vân coi như rơi xuống giữa biển.

Không thể nghi ngờ, Trương Thanh Vân là người mù kẻ điếc ở Liêu Đông, hắn căn bản không trông cậy vào các thành viên tổ giám sát có được thu hoạch. Phải biết rằng mỗi năm trung ương cử tổ giám sát xuống địa phương kiểm tra cũng đều nhận được những thu hoạch có hạn, huống hồ Trương Thanh Vân lại mang theo có vài thành viên bộ thương mại?

Khu thường ủy tỉnh ủy Liêu Đông, đây là một khu nhà nằm ở lưng chừng núi Thương Nhĩ sơn, gọi là Thương Nhĩ sơn nhưng chẳng qua chỉ là một ngọn núi nhỏ, độ cao vài trăm mét. Xuân Thành là vùng đất bằng phẳng dù Thương Nhĩ sơn là một ngọn núi nhỏ nhưng vẫn rất bắt mắt.

Nếu đứng trong sân khu tỉnh ủy nhìn lên thì có thể thu vào mắt khu thường ủy tỉnh ủy, nhưng nếu nhìn xuống thì có thể thấy được một phần cảnh quan của thành phố Xuân Thành, rõ ràng là vị trí tuyệt vời trong phong thủy. Bên trên khu vực này chính là nhà của Vương Hàn Xử.

Đêm đến, gió lạnh thổi thấu xương nhưng trong phòng làm việc của Vương Hàn Xử lại rất ấm. Lúc này Vương Hàn Xử mặc một chiếc áo ngủ khá mỏng, trên bàn là một ly cà phê, lão đang cúi đàu múa bút.

"Tật phong tri kình thảo", khi Vương Hàn Xử viết ra những dòng chữ này thì cảm thấy rất thoải mái, người yêu thư pháp thường có tâm tình mới múa bút, ưu khuyết của một chữ cũng liên quan trực tiếp đến tâm cảnh của nhà thư pháp.

Vương Hi Chi chính là đại gia thư pháp, Lan Đình Tự cũng là tác phẩm đỉnh phong của ông, sau đó ông ta không còn được tâm tình như trước, vì vậy không còn tác phẩm vĩ đại được xuất bản. Vương Hàn Xử hôm nay cảm thấy mình rất có tâm tình, khi lão viết xong chữ "thảo" thì dừng lại vài giây, sau đó lão mới tiếp tục viết dòng chữ "Nhật cửu kiến nhân tâm".

Khi Vương Hàn Xử ghi đến chữ tâm thì cảm thấy trạng thái của mình đã đến cực hạn. Đúng lúc này có người gõ cửa phòng, lão hơi khựng lại rồi đặt bút xuống, đúng lúc chữ tâm được hợp thành nhưng lại không quá phù hợp. Lão nhíu mày rồi trầm giọng nói:

- Vào đi.

Cửa bị đẩy ra, người tiến vào là thư ký Vạn Lâm, Vương Hàn Xử ngẩng đầu liếc mắt nhìn Vạn Lâm, ánh mắt như điện. Vẻ mặt Vạn Lâm chợt biến đổi, hắn đang định mở miệng thì Vương Hàn Xử đã hỏi:

- Có chuyện gì?

- Bí thư, anh để tôi tìm hiểu tình huống...Những ngày gần đây tổ giám sát của bộ thương mại chia làm ba đường, đến ba thành phố gồm An Đông, Duyên Cát, Trường Bạch, bọn họ kéo theo một đông nhân viên sở thương mại tỉnh...Nhưng...Nhưng...Bộ trưởng Trương luôn ở lại Xuân Thành, mỗi ngày đều đi sớm về trễ, cũng không biết đi đâu.

Vạn Lâm khẽ nói.

- Có chút chuyện như vậy cũng nói vào lúc này sao?

Vương Hàn Xử lạnh lùng nói, từ trong lỗ mũi phát ra tiếng hừ lạnh. Sau đó lão lấy bức tranh thư pháp ra xem xét cẩn thận.

Vạn Lâm câm như hến, không dám nói lời nào. Không biết qua bao lâu, Vương Hàn Xử chậm rãi lắc đầu, vẻ mặt tràn đầy tiếc nuối, sau đó lão dùng sức vò tác phẩm thành một khối rồi ném vào thùng rác, lão nói:

- Lần sau nếu bộ trưởng Trương tiếp tục muốn gặp tôi, cậu nói cho anh ta biết, tôi không muốn gặp anh ta.

- Nếu anh ta muốn kiểm tra vấn đề ở Liêu Đông thì cứ tự nhiên, nếu tìm được vấn đề thì tôi sẽ kiên quyết ủng hộ, nếu không tìm ra vấn đề thì chứng tỏ bản thân không có bản lĩnh. Tôi là người đứng đầu một tỉnh, có thời gian quan tâm đến những vấn đề này sao?

- Bây giờ không phải có người nói trung ương muốn chỉnh đốn Liêu Đông chúng ta sao? Vương Hàn Xử tôi đi được đứng được, tôi không sợ điều tra, nhưng nếu bắt tôi phải chọn xương cho người, điều này là không thể nào.

Vạn Lâm không dám nói lời nào, những gì hắn muốn báo cáo chính là đề xuất muốn gặp mặt bí thư Vương Hàn Xử của bộ trưởng Trương Thanh Vân, nhưng bây giờ Vương Hàn Xử nói như vậy, Vạn Lâm cũng khó nói nên lời. Vạn Lâm khựng lại một lúc lâu, cuối cùng mới nói:

- Những ngày gần đây bộ trưởng Trương gọi điện cho rất nhiều lãnh đạo, nhưng...Đều không có hiệu quả... ....

Vương Hàn Xử cau mày, lão khẽ phất tay nói:

- Tôi đã nói rồi, chuyện các đồng chí muốn giúp đỡ công tác của bộ thương mại, đây là vấn đề thái độ của các đồng chí, dù tôi là bí thư cũng không muốn can thiệp.

Vạn Lâm thở dài một hơi, vẻ mặt không chút biểu cảm, nhưng trong lòng thầm nghĩ Trương Thanh Vân đến Liêu Đông chỉ được gặp thay mặt chủ tịch Hàn Liên Thành một lần duy nhất, tất cả mọi người đều quan sát động tĩnh của bí thư Vương. Bây giờ thái độ của Vương Hàn Xử không rõ ràng, ai dám đưa ra hành động thiếu suy nghĩ?

Nhưng đạo lý là như vậy, Vương Hàn Xử đưa ra thái độ như thế, Trương Thanh Vân cũng không còn cách nào, mà một thư ký như Vạn Lâm cũng không còn gì để nói.

Vương Hàn Xử chắp hai tay sau lưng giống như lấy lại tâm tình, lão bắt đầu dạo bước, một lúc lâu sau mới nói:

- Từ khi Hàn Liên Thành không được thông qua ở hội nghị đại biểu nhân dân, kể từ khi đó Liêu Đông luôn bị lên án.

- Chuyện của Hàn Liên Thành có thể trách người khác được sao? Tôi đã nhiều lần cường điệu phải giữ lại truyền thống tốt của Liêu Đông, cần phải tôn trọng ý kiến của các cán bộ lão thành. Hàn Liên Thành tự cho là mình giỏi, không xem các cán bộ lão thành ra gì, làm việc không tương đồng với tiếng hô của quần chúng, bây giờ quần chúng không ủng hộ, tôi còn biện pháp nào nữa?

- Có nhiều người nói về ý đồ của tổ chứ với tôi, Vương Hàn Xử tôi làm quan cả đời, chẳng lẽ còn chưa hiểu ý đồ của tổ chức sao? Nhưng đối mặt với đám cán bộ mắt cao hơn đầu và có tư tưởng ông là đệ nhất thiên hạ, khi chúng ta xem xét ý đồ tổ chức, có nên xem xét dân ý hay không?

Vương Hàn Xử rất lớn tiếng, lão nói cho Vạn Lâm nghe nhưng càng làm người ta cảm thấy giống như đang càu nhàu. Người ngoài đồn lão và Hàn Liên Thành bất hòa, không ủng hộ Hàn Liên Thành, vì vậy mới có sự việc đáng xấu hổ ở hội nghị đại biểu quốc hội. Những tin đồn đó làm cho Vương Hàn Xử rất tức tối, tính bướng bỉnh cũng bùng lên, tính cách thẳng thừng của quân đội được bộc lộ rất rõ trên người Vương Hàn Xử