Chương 879: Phải gõ

Hôm nay tâm tình của Tư Cách rất tốt, hắn từ trong khu thường ủy đi ra mà ngẩng đầu ưỡn ngực, mười phần khí thế lãnh đạo. Ngay sau đó thư ký thấy được vẻ mặt của hắn cũng nhạy cảm ý thức được lãnh đạo báo cáo có thu hoạch.

Thực tế cũng là như vậy, sau khi Tư Cách đến Hoa Đông thì vẫn làm việc rất thận trọng, trước nay đều an phận làm người, luôn làm việc theo thực tế. Nhưng trên đời này người thiện thường bị ức hiếp, ngựa hiền thường bị cưỡi, Tư Cách an phận làm người ta tưởng hắn mềm yếu, lần một lần hai thì dễ tha thứ, sau nhiều lần tất nhiên hắn phải có tâm tư giết gà dọa khỉ.

Mục tiêu hàng đầu của Tư Cách là đài truyền hình tỉnh Hoa Đông, từ khi hắn nhận chức thì lãnh đạo đài truyền hình giống như không quan tâm đến một trưởng phòng tuyên truyền như hắn, dù hắn có nói thì bên dưới cũng không có động tĩnh. Tư Cách còn nhớ rõ, lần đầu tiên hắn đi thị sát đài truyền hình, khi đó giám đốc Đỗ Thương lại có công vụ đến thủ đô.

Tư Cách vốn vui vẻ đi thị sát nào ngờ tình cảnh về sau quá xấu hổ, đài truyền hình và nhật báo đều là hai nơi tai mắt của đảng nhưng lực ảnh hưởng của hắn khó thể thấm vào, như vậy một trưởng phòng tuyên truyền như hắn còn uy tín gì?

Mà đối lập chính là một trưởng phòng tuyên truyền như Tư Cách lại uất ức nhưng bí thư Uông Sâm của thành phố Lăng Thủy lại rất thân với ban ngành đài truyền hình tỉnh. Uông Sâm là đại biểu cho Uông gia, tất nhiên giữa hai bên có quan hệ tốt đẹp phải có tin tức nội bộ.

Tư Cách dù chỉ là bồ tát đất cũng có vài phần tức tối, khi thấy tình huống như vậy sao trong lòng hắn không có vướng mắc cho được? Hắn đau khổ nhất chính là tìm kiếm một cơ hội gõ đầu truyền thông Hoa Đông, muốn đẩy mạnh khống chế truyền thông của đảng.

Cuối cùng trời cũng không phụ lòng người, sản nghiệp khai phá du lịch của Lăng Thủy cuối cùng cũng tạo ra sơ hở, Uông Sâm tỏ thái độ lựa chọn Viên Thông Quan của Đạo gia dưỡng sinh, điều này làm cho đạo trưởng Lý sướng như điên, sau đó bắt đầu tuyên truyền trên đài truyền hình. Lần đầu tiên Tư Cách phát hiện ra vấn đề đã thông báo tình huống cho Trương Thanh Vân.

Uông Sâm là người dựa vào Trương Thanh Vân, Tư Cách muốn ra tay phải xem thái độ của bí thư Trương. Thực tế sau khi Trương Thanh Vân lên làm phó bí thư tỉnh ủy thì Tư Cách là người tích cực tìm chỗ dựa.

Tư Cách đã đến Hoa Đông khá lâu, hắn tận mắt nhìn thấy sự lợi hại và uy vọng của Trương Thanh Vân, hắn đã sớm có tâm tư dựa vào đối phương. Nhưng khi trước Trương Thanh Vân phụ trach công tác tổ chức, Tư Cách làm công tác tuyên truyền, hai người không xen kẽ vào nhau, hắn không tìm thấy cơ hội.

Nhưng bây giờ Trương Thanh Vân lên làm phó bí thư tỉnh ủy, là lãnh đạo của Tư Cách, tất nhiên hắn phải tích cực hoạt động, tìm sự giúp đỡ từ Trương Thanh Vân, đồng thời dựa vào Trương Thanh Vân.

Tư Cách là một lão quan trường, hắn có kinh nghiệm phong phú trên phương diện này. Thực tế thì đến cấp lãnh đạo tỉnh, muốn dựa vào lãnh đạo cũng rất dễ. Nếu là cấp huyện thì còn liên quan đến vấn đề quà cáp lễ nghĩa, nhưng khi lên cấp bậc cao thì tất cả đều là tục khí.

Tư Cách cần nhanh chóng đứng về phía Trương Thanh Vân, cần cố định giúp đỡ chủ trương chính chị của bí thư Trương, việc này không phải là vấn đề gì lớn. Cấp trên và cấp dưới sống chung cũng không có bí quyết gì quá to tát, mà quan trọng nhất chính là siêng năng báo cáo công tác, giỏi báo cáo công tác.

Báo cáo công tác cũng không phải nhiều chuyện, không phải thứ gì cũng báo cáo, điều cần thiết là cho lãnh đạo thấy tất cả đều nằm trong lòng bàn tay. Mặt khác giỏi báo cáo cũng rất quan trọng, phải biết lãnh đạo thích nghe gì để báo cáo, điểm này rất trọng yếu.

Lãnh đạo làm ra quyết sách, đưa xuống tuyến dưới không quan tâm và tạo ra thành tích là chuyện nhỏ, nhưng vấn đề là không nên lặp lại, những gì báo cáo càng cẩn thận càng tốt, không sợ phải làm phiền. Mặt khác những gì không dựa theo yêu cầu, những vấn đề đã xảy ra cần phải báo cáo kỹ càng.

Tốt nhất là phải bày tỏ lập trường tiên minh, phải nói cho lãnh đạo nghe, đây cũng quan trọng.

Những cán bộ hủ bại từ đâu ra? Chính là đi ra từ báo cáo, khi đến cán bộ cấp tỉnh thì thiếu đi tình huống này, còn các cấp quận huyện tuyến dưới, khi báo cáo với lãnh đạo thường không phải chỉ ở trong phòng làm việc.

Đôi khi báo cáo trong nhà, đôi khi ở khách sạn, cũng đôi khi xách đến vài món thức ăn và quà cáp này nọ để báo cáo, càng có người trực tiếp đưa tiền, dần dà làn gió hủ bại kéo đến. Có thể nói báo cáo là văn hóa tinh túy trong quan trường, mỗi người trong quan trường đều phải am hiểu sâu sắc đạo lý này. Những lãnh đạo khác nhau có tính tình khác nhau, có sở thích khác nhau, tất nhiên phương pháp báo cáo cũng khác nhau, những biến hóa bên trong chỉ có những cán bộ lăn lộn dày dặn kinh nghiệm mới có thể ngộ ra.

Tư Cách cũng có những cảm ngộ này, vì vậy khoảng thời gian qua hắn liên tục cố gắng.

Trước kia Tư Cách và Trương Thanh Vân không có nhiều liên hệ, nhưng gần đây tiếp xúc một thời gian ngắn, Tư Cách trở nên kính phục bí thư. Trương Thanh Vân là người nhỏ hơn hắn tám tuổi nhưng tư tưởng và hành vi thì không kém hơn, thậm chí còn vượt xa.

Chỉ xét riêng phương diện này thì Tư Cách đã cảm thấy khó tưởng, trong quan trường thường phân biệt đối xử, mười tám năm kinh nghiệm có ý nghĩa thế nào thì không cần nói cũng biết. Nhưng Trương Thanh Vân coi như cứng nhắc phá vỡ quy củ truyền thống, mới hơn ba mươi đã là lãnh đạo hạch tâm tỉnh Hoa Đông, không thể không bắt buộc Tư Cách phải kính phục.

Càng tiếp xúc nhiều thì Tư Cách càng chú ý, càng cung kính, càng có tâm tư. Bây giờ Trương Thanh Vân cuối cùng cũng ra chỉ thị với hắn, hắn muốn xem xét vấn đề "Dưỡng Sinh đường", chỉ thị các ban ngành tương quan phải chỉnh đốn, phải công khai bày tỏ vấn đề cho xã hội.

Mặt khác phải đưa làn gió khoa học vào trong cán bộ đảng viên toàn tỉnh, kiên quyết phản đối mê tín dị đoan, nghiêm túc xử phạt những đồng chí trầm mê. Đối với những tình tiết nghiêm trọng không phục sự quản lý của tổ chức thì có thể tăng hình phạt.

Cuối cùng đẩy mạnh tự kiểm tra và kiểm tra các công tác tương quan của tất cả truyền thông trong tỉnh, cần phải áp dụng quản chế đối với những truyền thông có vấn đề, không tuân theo quy định hoặc tuyên truyền đưa tin trái pháp luật, đồng thời còn xử lý nghiêm túc những người tương quan trách nhiệm.

Tôn Chính Sơn có được chỉ thị của Trương Thanh Vân thì chẳng khác nào trên tay có thượng phương bảo kiếm. Hắn đã nhẫn nại rất lâu, uất ức rất lâu, bây giờ cuối cùng cũng có cơ hội vui sướng ra tay. Bây giờ hắn muốn làm cho tất cả cơ cấu tuyên truyền của đảng ủy chính quyền các cấp trong tỉnh Hoa Đông được biết, tư pháp Tư Cách của phòng tuyên truyền tỉnh ủy Hoa Đông không phải người hiền lành, ra tay cũng rất tàn nhẫn.

Chỉ thị của Trương Thanh Vân mở ra không gian thi triển rộng lớn cho Tư Cách, bên dưới không phải có một đám cán bộ không nghe lời sao? Hắn sẽ thừa cơ hội này mà đánh một nhóm người, hắn rất muốn xem mình có thể xuyên thủng hay không.

Tư Cách là người quyết đoán, hắn là một người đàn ông đông bắc, là kẻ có gan ra tay. Trước kia hắn ẩn nhẫn chỉ vì mình là cánh chim không gió, bây giờ hắn đã có được sự giúp đỡ từ Trương Thanh Vân, hắn không còn tiếp tục băn khoăn, tất nhiên có thể tận tình biểu lộ cảm xúc.

Tư Cách từ phòng làm việc của Trương Thanh Vân quay về khu hành chính phòng tuyên truyền, hắn không dừng lại mà tổ chức hội nghị hội đồng phòng tuyên truyền để truyền chỉ thị của bí thư Trương. Bây giờ Trương Thanh Vân có uy tín rất cao ở Hoa Đông, vài tên phó phòng lập tức nhất trí cao độ dưới dự dẫn dắt của Tư Cách.

Ngay chiều hôm đó Tư Cách lấy danh nghĩa phòng tuyên truyền để phát văn kiện xuống cấp dưới, trong vấn đề này có liên quan đến luồng gió tuyên truyền khoa học, liên quan đến những đảng viên cán bộ mê tín dị đoan, liên quan đến những vấn đề của truyền thông tỉnh bộ, quản lý và sửa đổi thông tin.

Hành động lần này của phòng tuyên truyền được chú định là ảnh hưởng rất lớn, phòng tuyên truyền có ưu thế lớn nhất chính là trên tay có tài nguyên, Tư Cách là người biết cách vận dụng tài nguyên ở trình độ cao. Chỉ trong vài ngày ngắn ngủi mà bầu không khí toàn tỉnh đã biến đổi.

Đầu tiên là đạo trưởng Lý Sơn bị đánh xuống thần đàn, Dưỡng Sinh đường của Lý Sơn dùng để tuyên truyền cũng bị khả nghi đưa tin giả mạo vào cho ra ngoài ánh sáng, hơn nữa còn dùng ánh giả mạo.

Ngay sau đó những hiệp hội Đạo giáo, phật giáo, võ thuật...Đều lên tiếng vạch trần mánh khóe lừa bịp của Lý Sơn. Ngay sau đó đài truyền hình Hoàng Hải, đài truyền hình Giang Nam bắt đầu đưa tin tức đạo trưởng Lý lừa bịp ra ánh sáng.

Mà trong tỉnh Hoa Đông, phòng tuyên truyền các cấp lại bùng lên một làn gió mới, những cán bộ mê tín bị xử phạt, có thêm một bước đệm trong công tác phê bình.

Tất nhiên Tư Cách sẽ không quên vấn đề của đài truyền hình tỉnh, mâu thuẫn giữa hắn và đài truyền hình không phải ngày một ngày hai, hắn là người chu đáo, tất nhiên cũng vơ vét những căn cứ chính xác để vạch trần những vấn đề tồn tại của đài truyền hình, cuối cùng đề nghị đảng ủy tỉnh điều chỉnh ban ngành đài truyền hình tỉnh.

Những hành động lần này của Tư Cách có thể nói là vừa nhanh vừa mạnh, dù là Trương Thanh Vân cũng không khỏi kinh ngạc. Lúc này hắn mới hiểu, Tư Cách trước kia đang ẩn nhẫn, chẳng qua chỉ chờ cơ hội mà thôi.

Tư Cách có thể ẩn nhẫn như vậy, có thể an phận lâu như vậy làm Trương Thanh Vân rất bội phục. Tư Cách có thể ra tay đẹp như vậy, vì thế hắn có thêm vài phần kính trọng đối phương.

Mục đích Trương Thanh Vân dùng Tư Cách chính là muốn gõ đầu Uông Sâm, lúc này Uông Sâm mất đi tính đúng mực, dùng cờ hiệu của Trương Thanh Vân để đi rêu rao khắp nơi, tất nhiên sẽ khó tha thứ. Hơn nữa Uông Sâm cũng gặp phải nhiều vấn đề trong công tác của mình, chỉ vì cái trước mắt, hơn nữa quá mức cường quyền, đây là chuyện rất đáng kiêng kỵ, sao Trương Thanh Vân không gõ cho được?

Tất nhiên sâu trong lòng Trương Thanh Vân vẫn có một mục đích khác, khoảng thời gian này Ngô Ngôn Pháp đang tiến vào trạng thái, Trương Thanh Vân lợi dụng cơ hội của Tư Cách để báo cáo lãnh đạo biết năng lực của mình.

Nếu không Ngô Ngôn Pháp thấy Trương Thanh Vân chỉ một mực phối hợp, sẽ nghĩ rằng Trương Thanh Vân muốn ép Kiều Quốc Thịnh, đây là tình huống Trương Thanh Vân không muốn thấy.

Trợ thủ thường khó thể làm tốt, trước kia hắn đã từng làm trợ thủ, tất nhiên hắn biết khi nào thì phối hợp với lãnh đạo, mặt khác cũng không thể quên nhắc nhở lãnh đạo, những vi diệu bên trong cần phải có tâm tư mới thấy được