Trong quan trường có rất nhiều quy tắc thú vị, mọi người giống như cam chịu loại quy tắc này, giữa trưa Trương Thanh Vân được bổ nhiệm làm phó bí thư tỉnh ủy Hoa Đông, đến tối trong cuộc họp mặt các thường ủy đầu tiên thì hắn đã được ngồi trên chiếc ghế thứ ba.
Ngô Ngôn Pháp ngồi ở vị trí trung tâm, bên phải là Kiều Quốc Thịnh, bên trái là Trương Thanh Vân. Không ai có lời dị nghị với vấn đề này, giống như đây vốn là như vậy. Trương Thanh Vân đến phòng họp sớm hai phút, Niên Tuấn Quốc đến sau, hắn tự động ngồi ở vị trí thứ tư. Khi thấy Trương Thanh Vân thì hắn đứng dậy cười nói:
- Bí thư Thanh Vân, anh đến rồi sao?
Hai người bắt tay nhau, Niên Tuấn Quốc vung tay mời:
- Mời ngồi, ngồi xuống nói.
Cứ như vậy mà hai người lơ đãng đổi chỗ cho nhau, hai người đều rất tự nhiên, người chung quanh cũng thấy đây là chuyện bình thường, cứ như vậy mà Trương Thanh Vân ngồi lên chiếc ghế thứ ba.
Bí thư Ngô và thư ký trưởng Canh đi đến phòng họp, đúng lúc này mọi người đứng lên chào hỏi, lão khoát tay nói:
- Không cần khách khí, không cần khách khí, lãnh đạo trung ương đều đã đi, bây giờ chúng ta người một nhà nói chuyện với nhau, mọi người cứ tùy ý.
Ngô Ngôn Pháp đi rất nhanh, trực tiếp ngồi ở ghế đầu. Tiệc hoan nghênh vào buổi tối cũng không được sắp xếp đặc biệt, khi đến cấp bậc lãnh đạo tỉnh thì cũng không coi trọng vấn đề vui chơi giải trí, những lãnh đạo hơi lớn tuổi đều có chế độ ăn uống đặc biệt, mỗi ngày ăn những gì, khi nào ăn, đều có người sắp xếp.
Dù tiệc tối chỉ là biểu tượng, giống như hôm nay, là một bữa tiệc tối, thức ăn sẽ được sắp lên bàn, có rượu nhưng có lẽ cũng không ai động đũa nhiều, rượu cũng chỉ cụng ly mà uống ít. Ý nghĩa chính của tiệc tối như thế này chính là tạo một cơ hội cho bí thư Ngô quen mặt mọi người, đồng thời cũng thông qua bữa tiệc để bày tỏ sự hoan nghênh của ban ngành Hoa Đông với bí thư mới.
Tiệc tối bắt đầu, bí thư Ngô Ngôn Pháp là người nói chuyện đầu tiên, bây giờ cũng không giống như tình cảnh lúc trưa, trước đó lão nói chuyện có ẩn giấu chút khôi hài nhưng bây giờ cực kỳ nghiêm túc và thành khẩn. Ban ngày chẳng qua chỉ là phát huy ngẫu hứng, bây giờ lão nói chuyện rất bài bản.
Điều này không khỏi làm Trương Thanh Vân có thêm nhận thức với bí thư Ngô Ngôn Pháp, trên quan trường là như vậy, khi lãnh đạo tiếp xúc với các cán bộ vượt cấp thì thường tỏ vẻ hòa ái dễ gần, bình dị gần gũi, hoặc ẩn giấu khôi hài. Nhưng khi đối mặt với cấp dưới trực tiếp thì thường nghiêm túc và chăm chú hơn rất nhiều.
Nếu nhìn lãnh đạo trung ương qua ti vi thì ai cũng bình dị dễ gần, nhưng thực tế thì thế nào? Ngô Ngôn Pháp hôm nay là nhân vật nổi bật ở hội nghị cán bộ lãnh đạo toàn tỉnh, tin tức sẽ được phát trên truyền thông, tất nhiên phải có chút ẩn giấu, phải trí tuệ, cụ thể.
Nhưng tối nay nói chuyện thì có chút cụ thể nhưng ẩn giấu và trí tuệ thì không giống như ban ngày.
Trương Thanh Vân có thể hiểu được những tình huống thế này, dù sao quan trường cũng có quy tắc, xử lý quan hệ cấp trên cấp dưới thường có hai mặt. Một mặt là lực lương tác, mặt khác chính là thỉnh thoảng biểu hiện sự nghiêm túc, dùng nghiêm túc để nhắc nhở sự khác biệt về địa vị.
Chỉ như vậy thì người ở tuyến dưới mới nhìn lãnh đạo như một ngọn núi đứng chắn trước mắt, mới làm người ta sinh ra cảm giác kính sợ. Cũng vì vậy mà Trương Thanh Vân cũng có một phán đoán với Ngô Ngôn Pháp, bí thư Ngôn thật ra là một cán bộ rất nhiều bài, những thứ này thường được biểu hiện ra bên ngoài, như vậy cũng không có nghĩa là trong khung sẽ có cùng tâm tính.
Trong lòng Ngô Ngôn Pháp chắc chắn sẽ rất có quy củ, thậm chí là bốn bình tám ổn, bề ngoài nói chuyện thường biểu hiện tính tiến thủ tích cực, nhưng khi gặp chuyện sẽ là vấn đề khác. Tất nhiên, bí thư Ngô là loại người thế nào? Chỉ sau một thời gian ngắn ngủi như vậy làm gì có ai hiểu cho rõ ràng? Trương Thanh Vân cũng không thể làm được điều này, chẳng qua chỉ phỏng đoán mà thôi.
Sau khi ban ngành thường ủy ở Hoa Đông được điều chỉnh thì bây giờ có mười ba thường ủy, trong lòng Trương Thanh Vân biết rất rõ, khoảnh khắc này không phải chỉ có chính mình, tất cả đều đang xem xét tính cách của bí thư Ngô Ngôn Pháp mới đến. Nếu ví Hoa Đông như một con thuyền thì bây giờ thuyền trưởng đã thay đổi.
Thuyền trưởng đã thay đổi thì con thuyền sẽ đi theo hướng nào? Bí thư là người nắm trục lái không chế phương hướng và tiết tấu, hơn nữa trên con thuyền còn có mười mấy người với ty chức riêng, mọi người tất nhiên sẽ có tâm lý bức thiết muốn hiểu phong cách của thuyền trưởng.
Ngô Ngôn Pháp chấm dứt phát biểu trong tiếng vỗ tay của mọi người, mà bí thư nói xong thì bữa tiệc cũng bắt đầu. Mười ba nữ nhân viên mặc sườn xám màu xanh tiến vào dâng thức ăn, phương pháp như phục vụ cơm tây, mỗi người đều có phần, vừa vặn mười ba phần, rõ ràng mọi thứ đã có sắp xếp, bình thường trung tâm hội nghị Tân Uyển bày tiệc cũng không long trọng như vậy.
Ngô Ngôn Pháp ngồi ở vị trí thủ tọa, lão và Kiều Quốc Thịnh thường hay châu đầu nói chuyện, hai người trao đổi rất bình thường, chốc chốc còn vang lên những tiếng cười cởi mở. Trương Thanh Vân nghe thấy bí thư Ngôn luôn miệng khen ngợi điều kiện ở hội nghị trung tâm Tân Uyển, nói điều kiện tiếp đãi của Hoa Đông rất tốt.
Mà Kiều Quốc Thịnh thì luôn miệng khiêm tốn, hắn nói rõ lịch sử của khu hội nghị trung tâm Tân Uyển cho Ngô Ngôn Pháp. Lúc này Ngô Ngôn Pháp cũng tỏ vẻ thừa nhận ý kiến chọn nơi đây làm địa điểm tiếp đãi lãnh đạo của ban ngành tiền nhiệm, đồng thời cũng bày tỏ sự yêu mến nơi này, bình thường sẽ lập phòng làm việc ở đây.
Hai người lại nói về vài chuyện vụn vặt, có vẻ như thổ lộ tình cảm, Trương Thanh Vân cũng không xen vào, trên mặt nở nụ cười vui vẻ. Hôm nay Kiều Quốc Thịnh cười khá nhiều, chốc chốc anh mắt cũng thoáng nhìn về phía Trương Thanh Vân, khoảnh khắc đó nụ cười có hơi nhạt, còn lại phần lớn thời gian đều tỏ vẻ vui mừng hớn hở.
- Bí thư Thanh Vân, chúng ta cụng ly, chúc mừng anh.
Một âm thanh vang lên bên tai Trương Thanh Vân, hắn quay đầu, đúng lúc nhìn thấy Niên Tuấn Quốc đang nâng ly mời.
Trương Thanh Vân có hơi thất thần, lúc này bữa tiệc còn chưa chính thức bắt đầu, ly rượu đầu tiên phải là Ngô Ngôn Pháp nói vài lời và cạn một ngụm, sau đó mọi người mới kính rượu bí thư, cuối cùng mới đến lúc tự do uống rượu. Tất nhiên đây cũng không phải là quy định, lúuc này Niên Tuấn Quốc mời Trương Thanh Vân nâng ly cũng không gì là không thể.
Trương Thanh Vân nâng ly cụng ly với Niên Tuấn Quốc, hắn nói:
- Tôi cạn ly, anh thì tùy ý.
Niên Tuấn Quốc nghe như vậy thì sợ thất lễ, vì thế uống cạn ly rượu Mao Đài ngay trước mặt Trương Thanh Vân.
Niên Tuấn Quốc trước đó cũng không có ý nghĩ sẽ uống cạn, bây giờ cạn ly làm vẻ mặt có hơi hồng. Những năm qua khi địa vị lên cao thì khả năng uống rượu cũng giảm xuống, vì vậy lúc này uống cạn một ly Mao Đài cũng có hơi khó thích ứng.
Nụ cười trên mặt Trương Thanh Vân dần thu nạp, hắn uống cạn ly rượu trong tay, vẻ mặt không đổi, nhưng ánh mắt nhìn về phía Niên Tuấn Quốc đã có thêm vài phần hương vị.
Trước kia Niên Tuấn Quốc cũng không đi gần Trương Thanh Vân, hai người căn bản chỉ là nể mặt nhau, thực tế quan hệ rất nhạt. Vào những thời điểm quan trọng thì Niên Tuấn Quốc cũng không trợ giúp Trương Thanh Vân, quan hệ như vậy phai nhạt là bình thường, chẳng qua Trương Thanh Vân có quan hệ sâu xa với Triệu gia, hai người gặp mặt nhau chỉ nể mặt vài phần mà thôi.
Hôm nay Niên Tuấn Quốc chủ động mời rượu rõ ràng lấy thành ý vã vào mặt, ít nhất nhìn qua cũng là như vậy. Nguyên nhân tất nhiên là vị vị trí của Trương Thanh Vân lên cao, Niên Tuấn Quốc sau này sợ rằng cũng không có ít việc cần nhờ vả.
- Các vị.
Đúng lúc này Kiều Quốc Thịnh mở lời, hắn đứng lên nâng ly rượu trong tay nói:
- Hôm nay bí thư Ngô vừa đến Hoa Đông, chúng ta mượn ly rượu nhạt chúc mừng và chào đón... ....
Kiều Quốc Thịnh nói vài lời để tiếp tục bày tỏ sự hoan nghênh lãnh đạo, cuối cùng hắn yêu cầu tất cả kính bí thư một ly. Ngô Ngôn Pháp cười nói:
- Các anh quá khách khí, sau này chúng ta sẽ là người một nhà, nếu đã là người cùng nhà thì không nói hai lời. Chúng ta là người cùng nhà uống một ly rượu, tôi hy vọng đây là rượu đoàn kết, một ly nối tiếp người trước mở lối người sau, một ly khai sáng cục diện mới. Tôi có niềm tin vững chắc, chỉ cần mọi người đoàn kết hợp tác, chúng ta đồng tâm hiệp lực thì sức mạnh thành đồng, Hoa Đông nhất định sẽ có tương lai tốt đẹp... ....
Lời của Ngô Ngôn Pháp làm cho bầu không khí đạt đến một độ cao mới, mọi người đều nâng ly, bầu không khí nhiệt liệt hẳn lên. Sau khi uống xong ly rượu và ngồi xuống, Ngô Ngôn Pháp lúc này mới quay sang nói chuyện với Trương Thanh Vân, câu đầu tiên đã nói:
- Thanh Vân, lần trước tôi nói đùa chào đón cậu đi tây bắc, địa phương tây bắc chúng tôi cần nhân tài như cậu. Cũng không ngờ cậu không lên tây bắc mà đến Hoa Đông, nhân sinh đôi khi rất khó nói trước, hai chúng ta lại gặp nhau ở Hoa Đông.
Trương Thanh Vân bật cười, hắn nói:
- Điều này cũng nói rõ trung ương biết Hoa Đông chúng tôi cần một lãnh đạo như anh, mà Hoa Đông còn cần anh hơn cả Tấn Đông.
Ngô Ngôn Pháp mỉm cười nói:
- Cũng chỉ có anh nói như vậy mà thôi.
Nụ cười trên mặt Ngô Ngôn Pháp có chút phai nhạt, lão nói:
- Trước khi tôi đến Hoa Đông đã từng nói vài lời với trưởng phòng Chiêm, anh ấy nói hy vọng rất cao vào anh và chủ tịch Kiều, tôi đến Hoa Đông cũng coi hai anh là sư phụ, cần phải học hỏi.
Trương Thanh Vân vội vàng đứng lên nói:
- Bí thư, anh nói vậy sao được, anh đức cao vọng trọng, tất nhiên tôi phải phối hợp công tác, làm tốt công tác được phân công, sao có thể nói là học hỏi?
Trương Thanh Vân nói những lời này rất thành khẩn, vẻ mặt lại có chút sợ hãi. Ngô Ngôn Pháp khoát tay nói:
- Anh không cần khách khí như vậy, ba người đi, chắc chắn phải có người hiểu rõ tình thế, nói học hỏi cũng có thể, có gì mà không được?
Ngô Ngôn Pháp dùng ánh mắt lơ đãng nhìn Kiều Quốc Thịnh, lúc này trên mặt chủ tịch Kiều vẫn treo nụ cười, nhưng rõ ràng đã khó coi hơn so với vừa rồi.
Kiều Quốc Thịnh giống như không ngờ Ngô Ngôn Pháp và Trương Thanh Vân là người quen cũ, Ngô Ngôn Pháp đến Hoa Đông cũng không liên hệ với Trương Thanh Vân, vì vậy Kiều Quốc Thịnh cho rằng hai bên không quan hệ. Bây giờ hắn thấy tình cảnh không phải là như vậy, hai người giống như rất quen thuộc.
Phải biết rằng Ngô Ngôn Pháp là một lãnh đạo phái tây bắc, có quan hệ tương đối nhạt với các phái con nhà quan và các phái ở Trung Nguyên. Hơn nữa Ngô Ngôn Pháp và Trương Thanh Vân cũng không cùng thế hệ, trước đó nhiều năm Ngô Ngôn Pháp đã có thanh danh lớn lao, bây giờ là một trong nhân vật tai to mặt lớn của phái tây bắc. Trương Thanh Vân chẳng qua chỉ là nhân tài mới lớn, hai người không xen vào nhau trong công tác, thân phận khác biệt, sao có thể quen thuộc?
Kiều Quốc Thịnh thông qua lời nói cũng hiểu Ngô Ngôn Pháp biết rõ mâu thuẫn của mình và Trương Thanh Vân. Khi Ngô Ngôn Pháp nói chuyện với Kiều Quốc Thịnh thì không nhắc đến một chữ về vấn đề này, nhưng nói với Trương Thanh Vân thì lại muốn đoàn kết, như vậy có ý nghĩ rất sâu sắc. Bí thư Ngô cho rằng Trương Thanh Vân là nhân tố không đoàn kết sao? Kiều Quốc Thịnh cho rằng sự việc không đơng giản như vậy