Khối khảo sát của tỉnh ủy Hoa Đông do phó chủ tịch Âu dẫn dầu ra đi ngẩng cao đầu, được tất cả các đài truyền hình trong Hoa Đông đưa tin, tất cả tòa soạn cũng đều đăng thông tin này. Nhưng khi đoàn đại biểu quay về thì cực kỳ an phận, chỉ có nhật báo Hoa Đông dành một góc nhỏ đề cập đến thông tin này, mà truyền thong thì trực tiếp bỏ qua.
Nếu xét nguyên nhân thì rõ ràng bị ảnh hưởng vì sự kiện Lâm Ninh, cả đoàn có bốn mươi ba đại biểu nhưng quay về lại thiếu mất một người, đây tuyệt đối là một vấn đề cực kỳ tai hại. Quan trọng là khi các đại biểu quay về thì ý nghĩa chính là sẽ có thêm manh mối về sự việc Lâm Ninh, trung ương và tỉnh ủy sẽ bày tỏ thái độ.
Cũng vì nguyên nhân này mà tất cả các phương diện ở Hoa Đông đều cố gắng ép sự việc xuống thấp, nhưng ngày phó bí thư Âu quay về thì Hoa Đông lại cực kỳ chấn động, thậm chí còn có phóng viên đến sân bay chụp ảnh đưa lên inte, mọi người lại tiếp tục bàn luận về sự kiện Lâm Ninh.
Khu nhà thường ủy tỉnh ủy Hoa Đông, Âu Đan và Kiều Quốc Thịnh đang gặp mặt nói chuyện. Khi Âu Đan quay về thì ngựa không ngừng vó, lập tức mở hội ý thường ủy, chủ yếu là báo cáo tình huống khảo sát lần này, thật ra hạch tâm báo cáo chính là nguyên nhân hậu quả về vấn đề Lâm Ninh mất tích.
- Bí thư Âu, lần này đoàn khảo sát xảy ra chuyện ngoài ý muốn, đúng là khó thể ngờ. Cá nhân tôi biết trách nhiệm chủ yếu không phải nằm ở đoàn đại biểu, hơn nữa bình thường chúng ta biết quá ít về đồng chí Lâm Ninh, không biết anh ta đã hủ bại đến mức khó thể cứu chữa.
- Chúng ta phải xem xét lại người chịu trách nhiệm, chuyện này nhất định phải xử lý nghiêm túc, phải là cho bầu không khí chính giới Hoa Đông trở nên nghiêm túc.
Kiều Quốc Thịnh nói.
Lúc này hội nghị còn chưa mở và số lượng nhân viên mới đến chỉ có Âu Đan và Kiều Quốc Thịnh, vì vậy hai người nói chuyện cũng không có bao nhiêu cố kỵ.
- Chuyện này tôi phải gánh một phần trách nhiệm, khi ở HongKong thì anh ấy đã tìm tôi nói sẽ gặp mặt một người bạn thương nhân, buổi chiều đi ra ngoài, sáng ngày hôm sau còn chưa trở lại, mãi đến cuối ngày hôm đó tôi mới cảm thấy tình hình không đúng, vẫn là tôi chủ quan.
Âu Đan nói.
Kiều Quốc Thịnh không nói lời nào, hắn chỉ lắc đầu, ngay sau đó hắn mới nói:
- Từ chuyện này chúng ta có thể thấy lỗ thủng ở phòng tổ chức là không nhỏ, thực tế tổ chức cán bộ cao cấp cũng không ăn ý, đây không phải vấn đề nguy hiểm thông thường, chúng ta cần phải làm rõ và rút kinh nghiệm.
Âu Đan gật đầ nói:
- Tôi thừa nhận những vấn đề này, rõ ràng công tác tổ chức đã bộc lộ những vấn đề quá triệt để.
Kiều Quốc Thịnh đưa tay nhìn giờ, lúc này nơi góc cầu thang xuất hiện bí thư ủy ban kỷ luật Thương Đông Hoa, bí thư tư pháp Đoạn Tuyết Linh. Đoạn Tuyết Linh là người tiến tới đầu tiên, hắn nói:
- Chủ tịch Kiều, bí thư Âu, thế nào? Sao hai vị đến sớm thế?
Kiều Quốc Thịnh mỉm cười trả lời:
- Khi bí thư Âu đến thì tôi cũng vừa đến, xem ra bí thư Tần đều đến rất đúng giờ, chúng ta phải chờ một lát nữa mới được.
Đoạn Tuyết Linh không tiếp chuyện, Thương Đông Hoa vốn cũng muốn mở miệng nhưng bây giờ cũng không nói lời nào. Thành viên của hội ý hôm nay ngoài bí thư Tần thì còn có trưởng phòng Trương Thanh Vân, Kiều Quốc Thịnh không nhắc đến Trương Thanh Vân, điều này làm người nhạy cảm phát hiện ra tâm tính của Kiều Quốc Thịnh. Nếu bình thường Kiều Quốc Thịnh nói như vậy cũng sẽ không làm người ta nghĩ khác, nhưng bây giờ tin đồn bay đầy trời, Kiều Quốc Thịnh cố ý không đề cập đến Trương Thanh Vân, điều này làm người ta phải xem xét.
Đám người nơi đây ai cũng biết Trương Thanh Vân và Kiều Quốc Thịnh xem như cùng là người của phái Kinh Tân, nhưng Trương Thanh Vân và Kiều Quốc Thịnh trước nay chưa từng ăn ý, điều này làm người ta cảm thấy rất khó hiểu. Có vài người nói Trương Thanh Vân và Kiều Quốc Thịnh cố ý tạo ra sự bất hòa giả dối, nhưng nếu nhìn vẻ mặt của Kiều Quốc Thịnh hôm nay thì những lời nói kia không còn đáng tin, mười phần là mâu thuẫn giữa hai bên đã quá sâu.
Kiều Quốc Thịnh nhìn vẻ mặt mọi người mà trong lòng thầm suy đoán, hắn cố ý nói lời chĩa vào Trương Thanh Vân, ít nhất ba người ở đây đều chọn biện pháp giữ sự trầm mặc. Kiều Quốc Thịnh cảm thấy tình cảnh này đã chứng tỏ sự mất tín nhiệm của Trương Thanh Vân ở ban ngành.
Xét theo cục diện trước mắt, bây giờ Lâm Ninh mất tích thì mọi người đều chĩa mũi dùi vào tỉnh ủy Hoa Đông, mà phòng tổ chức Hoa Đông lại càng là mũi tên. Trương Thanh Vân có thao tác với cấp dưới hay không thì khó nói, nhưng Lâm Ninh trốn chạy thì lãnh đạo phải chịu trách nhiệm là vấn đề khó thoát.
Chỉ cần xem qua những ảnh hưởng tiêu cực của sự việc thì Trương Thanh Vân sẽ khó thể tiếp tục ở lại Hoa Đông, Kiều Quốc Thịnh thấy Trương Thanh Vân gặp phải cảnh ngộ như vậy thì tâm tình cũng rất phức tạp. Hắn cũng không phải nhìn sự việc mà hả hê, dù sao Trương Thanh Vân cũng là người phái Kinh Tân, nếu Trương Thanh Vân xám xịt rời khỏi Hoa Đông thì người sẽ đến nhận chức trưởng phòng tổ chức Hoa Đông không còn thuộc phía Kiều Quốc Thịnh, nếu xét từ điểm này thì hắn rất lo lắng.
Nhưng Kiều Quốc Thịnh đã tiếp xúc với Trương Thanh Vân từ khá lâu, cũng biết tính cách hai bên không phù hợp, mà trước nay Trương Thanh Vân cũng chưa từng phối hợp công tác với hắn. Thậm chí nhiều lần Trương Thanh Vân làm khó Kiều Quốc Thịnh ở hội nghị thường ủy, làm hắn mất hết mặt mũi.
Đối với một cấp dưới như vậy thì Kiều Quốc Thịnh có thể tha thứ, nhưng khốn nổi đây là Hoa Đông, Kiều Quốc Thịnh có tức tối mà chẳng làm gì được Trương Thanh Vân, đây là điều làm hắn rất căm tức.
Càng làm Kiều Quốc Thịnh căm tức chính là thượng tầng phái Kinh Tân cũng không ủng hộ mình, mỗi lần hắn nhắc đến vấn đề về Trương Thanh Vân thì các lãnh đạo tuyến trên hầu như là trăm miệng một lời, ai cũng nói kinh nghiệm của đồng chí Trương Thanh Vân ở Hoa Đông rất phong phú, yêu cầu Kiều Quốc Thịnh nhìn vấn đề một cách khách quan hơn, cần khiêm tốn hơn, có chuyện xảy ra thì nên nghe ý kiến của Trương Thanh Vân.
Chỉ riêng điều này đã làm cho Kiều Quốc Thịnh cảm thấy khó thể chịu được, vì dù là chức vụ hay lý lịch thì hắn đều già lão hơn Trương Thanh Vân, còn nếu nói đến tài hoa, thì hắn lại càng nổi tiếng. Trương Thanh Vân trong mắt Kiều Quốc Thịnh chỉ là một quan viên giỏi đầu cơ luồn cúi, vì vậy sao có thể nghe ý kiến của đối phương?
Vì vậy nếu xét từ phương diện này, bây giờ Trương Thanh Vân xảy ra chuyện và Kiều Quốc Thịnh rất hả hê, nhân tính khó nắm bắt cũng nằm ở chỗ này. Nếu so với các quan viên không có giao tình với Trương Thanh Vân thì Kiều Quốc Thịnh rõ ràng cùng một phái, nhưng Kiều Quốc Thịnh lại rất thích nghe ngóng về Trương Thanh Vân.
Mà trong cuộc sống này có rất nhiều ví dụ điển hình, có rất nhiều bạn bè chỉ muốn lợi dụng cơ hội để đâm nhau, còn chẳng bằng kẻ xa lạ. Những thứ này đều xuất phát từ sự đố kỵ, lòng dạ hẹp hòi, mà tâm tính của Kiều Quốc Thịnh đơn giản cũng chỉ là đố kỵ và hẹp hòi.
- Bí thư Tần đến!
Đoạn Tuyết Linh nói một câu, mọi người quay đầu lại nhìn, Tần Vệ Quốc đang cùng Chu Hướng chậm rãi đi tới. Bình thường Tần Vệ Quốc rất ôn hòa, thích nói đùa nhưng vẻ mặt hôm nay lại rất nghiêm túc, cặp mắt lão liên tục xẹt qua gương mặt từng người, sau đó nói:
- Đúng giờ rồi, năm người chúng ta hội ý. Hôm nay trưởng phòng Thanh Vân không tham dự, vì tình huống đặc thù mà cậu ấy đã về thủ đô.
Vẻ mặt mọi người chợt biến đổi, Trương Thanh Vân lúc này về thủ đô, vì sao phải về thủ đô? Hắn chủ động về hay bị cưỡng chế? Báo cáo công tác hay hỗ trợ điều tra? Hàng loạt nghi vấn xuất hiện trong đầu mọi người, nhưng vì có Tần Vệ Quốc mà không ai dám có biểu cảm khác lạ, nhưng cũng vì vậy mà bầu không khí lại thêm căng thẳng.
Sau khi mọi người ngồi xuống thì Âu Đan bắt đầu báo cáo kỹ càng tình huống của tổ khảo sát lần này, cũng báo cáo những thành tích đạt được, hơn nữa trọng điểm là tình huống ở HongKong. Sau khi nghe Âu Đan báo cáo xong thì bí thư ủy ban kỷ luật Thương Đông Hoa nói:
- Tình huống phó bí thư Âu báo cáo cũng giống như tình huống chúng tôi điều tra được, có thể khẳng định là đồng chí Lâm Ninh bỏ chạy, hơn nữa hành động lần này đã được vạch kế hoạch rất kỹ, vì vậy cho đến bây giờ chưa có ai phát hiện được tung tích của Lâm Ninh. Chúng tôi đã điều tra theo hướng đi của Lâm Ninh, đã vận dụng cả đội ngũ cán bộ quốc gia nhưng cũng không có phản hồi, như vậy có thể thấy Lâm Ninh có mư đồ sâu sắc thế nào.
Đoạn Tuyết Linh cũng tiếp lời:
- Đúng vậy, bí thư Thương nói rất đúng, gần đây tư pháp chúng tôi cũng chú trọng điều tra, trước mắt có áp lực rất lớn để chúng tôi duy trì sự ổn định công tác ở Hoa Đông.
Hai người phát biểu xong thì Kiều Quốc Thịnh lên tiếng nói về vấn đề giải quyết hậu quả và trách nhiệm, cho rằng đến lúc này tỉnh ủy nên đưa ra quyết sách quyết đoán, cho nhân dân một câu trả lời thích đáng, còn nói chuyện này kéo dài là vô ích, nhất định phải xử lý nhanh, vùi ảnh hưởng tiêu cực xuống thấp nhất.
Tần Vệ Quốc đều chăm chú nghe mọi người phát biểu, chốc chốc lại gật đầu, ngoài ra không có biểu cảm gì khác, bộ dạng sâu xa khó hiểu làm người ta khó cân nhắc. Mãi đến khi Kiều Quốc Thịnh nói xong thì Tần Vệ Quốc cũng không lên tiếng, không ai dám mở miệng.
Vì xét theo tình cảnh lúc này thì rất bất lợi cho trưởng phòng tổ chức Trương Thanh Vân, mà Tần Vệ Quốc bình thường rất coi trọng hắn, vì thế ai cũng hiểu được tâm tình của bí thư vào lúc này.
Tần Vệ Quốc bây giờ và năm xưa rất khác biệt, bây giờ lão là lãnh đạo quốc gia, có uy vọng tuyệt đối ở Hoa Đông, bây giờ còn lên đến bộ chính trị trung ương. Dù cách phố trí ban ngành đảng ủy ở Hoa Đông bây giờ rất phức tạp nhưng cũng không ai dám có tâm tư không kính sợ bí thư, càng không thể bày ra vị trí bất chính.
- Có hai sự kiện.
Tần Vệ Quốc cuối cùng cũng lên tiếng, âm điệu của lão hơi khàn, cũng không lớn nhưng lọt vào tai lại rất rõ ràng. Lúc này lão mở miệng thì tất cả đều trở nên nghiêm nghị, ai cũng chờ chỉ thị.
Tần Vệ Quốc liếc mắt qua gương mặt mọi người, cuối cùng dừng lại mười giây trên mặt Kiều Quốc Thịnh, mãi đến khi Kiều Quốc Thịnh không dám ngẩng đầu thì lão mới nói:
- Chuyện cần làm đầu tiên chính là nghiêm túc chỉnh đốn nhân tâm di động, thực tế chính là đẩy mạnh quản chế truyền thông, bây giờ phải ép những phong trào bên ngoài xuống. Chuyện thứ hai chính là vấn đề của Lâm Ninh rất phức tạp, liên quan rất nhiều phương diện, từ ngày hôm nay trung ương sẽ tiếp nhận vụ này, tỉnh ủy chúng ta tích cực phối hợp.
- Ý kiến của trung ương là muốn dùng vụ án này để đột phá triệt để những tồn tại trong hệ thống tổ chức ở Hoa Đông, cũng là lá cờ đầu cho công tác đả kích hủ bại của trung ương trong cả nước... .....
Âm điệu của Tần Vệ Quốc chợt kéo lên rất cao, khi phối hợp với khí chất nghiêm túc thì bùng ra khí thế bức người, điều này làm cho tất cả mọi người ở đây phải nghiêm nghị. Tất cả đều biết rõ, tâm tình tốt của Tần Vệ Quốc đã chấm dứt, bây giờ bí thư bị chọc giận, cực kỳ khủng bố