Sân bay Hoàng Hải, một chiếc boing 747 phóng đi như tên bắn trên đường băng và phát ra những âm thanh rung trời. Đột nhiên máy bay nhấc đầu lên rồi phóng lên trời, sau đó cứ tiếp tục bay lên và càng ngày càng nhỏ, cuối cùng biến mất trong tầm mắt mọi người.
Trong khoang hạng nhất của máy bay, khoảnh khắc khi máy bay phóng lên không trung thì tâm tình Cố Nhuận Thu chợt trở nên buông lỏng. Hắn không có quá nhiều cảm giác ở điểm đến mà quay đầu sang nói với lão Ngô:
- Lão Ngô, chúng ta cũng đã lâu không được buông lỏng, thôi thì nên ra ngoài nghỉ ngơi.
Lão Ngô cười gượng vài tiếng, lão nói:
- Vâng, nhưng đi có hơi vội, không mang theo nhiều thứ.
Cố Nhuận Thu phất tay nói:
- Thứ kia sau này còn nhiều cơ hội, sẽ điện thoại để người ta đưa tới. Nhưng tôi đề nghị chúng ta nên đi săn, ở Canada có một khu vực săn bắn rất rộng, dùng cung tên, như vậy mới thật sự kích thích.
- Cũng tốt, nhiều năm rồi tôi cũng đã già, cũng coi như phản lão hoàn đồng, theo giám đốc Cố giải sầu.
Lão Ngô mỉm cười nói.
Lão Ngô nói xong thì hai người cười ha hả, đúng lúc này một nhân viên tiếp viên hàng không xinh đẹp tiến đến mỉm cười nói:
- Xin hỏi vị nào là Cố tiên sinh?
Cố Nhuận Thu thu nạp nụ cười, hắn nói:
- Có chuyện gì, chính là tôi.
- Phía trước có một vị tiên sinh mời anh đến nói chuyện.
Cô gái dùng giọng ngọt ngào nói, nàng vừa nói vừa chỉ chỉ về phía trước. Cố Nhuận Thu nhìn về phía tay cô gái mà thấy một người đang phất tay với mình.
- Các người ở tại chỗ, tôi đi qua một chút.
Cố Nhuận Thu nói, hắn biết người vẫy tay với mình, đó chính là một trung tá phân khu Hoài Dương, hai người đã uống rượu cùng nhau vài lần, đối phương là người hào sảng.
Cố Nhuận Thu sửa sang quần áo, hắn tiến đến rất nhanh, ngay từ xa đã vươn tay nói:
- Tôi còn tưởng là ai, thì ra là Chúc tướng quân, đúng là nhân sinh có thể gặp mặt nhau ở bất kỳ nơi nào.
Hai người nắm chặt tay nhau, đối phương nói:
- Giám đốc Cố, dù sao cũng phải gặp lại, hôm nay tôi đặc biệt đến đây vì anh.
Cố Nhuận Thu chợt sững sờ, bên hông chợt bị vật cứng gì đó chĩa vào, hắn còn chưa kịp phản ứng thì trên tay có cảm giác mát lạnh, một bộ còng xuất hiện trên tay.
- Chúc tướng quân, anh... ....
Người đàn ông trung niên họ Chúc mỉm cười nói:
- Tôi chỉ thi hành mệnh lệnh mà thôi, đúng rồi, bây giờ tôi là người của phòng số ba tổng tham mưu quân ủy trung ương, tôi phụng mệnh thủ trưởng đưa anh đến địa phương chỉ định.
Người đàn ông họ Chúc nói xong thì nháy mắt với vài người, mấy người kia gật đầu rồi đứng lên. Lần này Cố Nhuận Thu xuất hành không mang theo nhiều người, vài tên bảo vệ dưới tình huống không phòng vệ thì không thể nào là đối thủ của đám quân nhân như sói như hổ, chỉ có thể bó tay chịu trói.
- Anh Chúc, trước nay Cố Nhuận Thu tôi chưa từng đắc tội với các anh em quân đội, anh thế này...Có phải là hiểu lầm gì không? Nhất định là hiểu lầm phải không?
Cố Nhuận Thu nói, hai tay bị còng, trán vã mồ hôi cũng không thể dùng tay lau.
Cố Nhuận Thu là người tung hoành một phương, tất nhiên hắn biết phòng số ba tổng tham mưu quân ủy trung ương là tình báo của quân đội. Đám người này đến bắt hắn thì không thể so sánh với người cục công an, công an bắt người phải có chứng cứ, mà tổng tham mưu bắt người vì an toàn quốc gia và an toàn quân đội, bọn họ gánh vác sứ mạng đặc thù, nói vấn đề chứng cứ với bọn họ hoàn toàn là phí lời.
Quả nhiên lời nói của Cố Nhuận Thu như trâu xuống biển, không ai thèm quan tâm. Người đàn ông họ Chúc đưa đám người bị bắt vào một phòng nghỉ, sau đó đóng cửa, tắt đèn, tất cả mọi thứ đều bao phủ trong bóng tối.
Chỉ trong thời gian một tuần ngắn ngủi mà ủy ban kỷ luật thị ủy Hoài Dương đã tiến hành cách ly hơn hai mươi cán bộ tất cả quận huyện, mà cũng không thiếu các lãnh đạo quận huyện, phòng ban. Đến lúc này tất cả quan viên Hoài Dương đều cảm nhận được một bầu không khí khó thở, từ đảng ủy chính quyền thành phố đến quận huyện, tất cả đơn vị lệ thuộc trực tiếp, mấy ngày nay đều bị ảnh hưởng vì quá trình cách ly điều tra. Tất cả mọi người đều câm như hến, ngày thường thích đùa giỡn cũng phải căng mặt, đi đường phải cúi đầu, không dám cợt nhả, sợ rằng bị người ta cho là đang hả hê.
Mà lúc này Trương Thanh Vân cũng mở hội nghị thường ủy, trên hội nghị hắn bắt đầu bố trí các công tác ổn định xã hội, phó chủ tịch Quách Vũ, phó cục trưởng thường vụ cục công an Mã Đào được dự thính hội nghị.
Vì bị bầu không khí bên ngoài ảnh hưởng mà ngay từ đầu hội nghị tình cảnh cũng rất căng thẳng, Trương Thanh Vân ngồi giữa hai lá cờ đảng và tổ quốc như rồng như hổ, rõ ràng không khác gì ngày thường.
Nhưng hôm nay tất cả mọi người đều cảm thấy tình cảnh không còn như trước, bí thư của bọn họ càng ngày càng thần bí, càng giàu tính uy nghiêm. Mọi người hầu như đều biết tất cả sự việc xảy ra ở Hoài Dương trong khoảng thời gian gần đây đều do bí thư Trương một tay bày ra.
Ủy ban kỷ luật trung ương đóng quân ở Hoàng Hải, coi như điều tra cán bộ ở đất khách, đây hoàn toàn là tư thế điều tra án lớn, rất có thể khai đao với Hoài Dương mà nhằm vào Lăng Thủy và khối chính quyền tỉnh.
Ủy ban kỷ luật trung ương được điều động thường liên quan đến những vụ án cấp tỉnh, Lưu Phái và Chương Lập Cường đã bị đưa đi hỗ trợ điều tra, bình thường những cán bộ mà bọn họ đến tỉnh thành hay tiếp xúc cũng là đối tượng khả nghi. Tất nhiên đây chỉ là suy đoán của đám người trong ban ngành Hoài Dương.
Tất cả mọi người đều biết, bây giờ Hoài Dương và Hoa Đông đã là hai thế giới khác nhau, bầu không khí ở Hoài Dương là như vậy, mà bầu không khí ở Lăng Thủy là thế nào thì còn khó nói.
- Anh Chung, anh không nên buông lỏng công tác, nhiệm vụ chủ yếu của anh chính là đảm bảo vấn đề di dời các sản nghiệp từ Hoàng Hải không bị ảnh hưởng vì phong trào lần này.
Trương Thanh Vân dùng giọng nghiêm túc nói với Chung Gia Hoa.
- Vâng!
Chung Gia Hoa ưỡn ngực nói:
- Từ khi khu công nghiệp chúng ta đặt nền móng đến nay đã có hơn bốn mươi xí nghiệp gia nhập, đã xây dựng hơn vài trăm nhà xưởng, tính toán sơ bộ đã đầu tư cơ bản hơn mười tỷ đồng, mà tạo ra việc làm cho hơn ba trăm ngàn lao động.
- Tốt!
Trương Thanh Vân cười nói:
- Các anh có sự nhiệt tâm công tác như vậy cũng làm tôi yên tâm.
Trương Thanh Vân ngừng lại rồi nhìn về phía mọi người nói:
- Khoảng thời gian gần đây, vì ủy ban kỷ luật cần phá án mà chính đàn Hoài Dương chúng ta có chút rung chuyển. Hôm nay tôi có vài câu cầu nói, trước tiên là câu mọc thẳng không sợ bóng cong, lần này ủy ban kỷ luật xuống tuyến dưới công tác chính là một hành trình rèn luyện, có một số vấn đề không được để rối loạn, nếu cố sức gây rối sẽ bị thanh trừ khỏi đội ngũ.
- Những gì còn tồn động của thế lực hắc ám và buôn lâu lúc này cũng là một khảo nghiệm cho các cán bộ khối công tác tổ chức và kiểm tra kỷ luật. Vì vậy mọi người cần chính xác đối mặt với đợt hành động lần này của ủy ban kỷ luật, đầu tiên chúng ta làm lãnh đạo phải ổn định, phải tạo ra tác dụng đi đầu cho các đồng chí khác noi theo, đây là một đợt thi đua lần thứ nhất... ....
Trương Thanh Vân hôm nay nói khá nhiều, trước tiên là thông báo cho ban nghành những tiến triển trong công tác của ủy ban kỷ luật. Trong lúc nói chuyện hắn bày tỏ đại cục đã định, những đồng chí chưa bị sờ gáy đã được an toàn. Mặt khác những đồng chí tiếp nhận điều tra cũng không nên đặt nặng tư tưởng, đúng sai đều có phán xét, trắng đen rõ ràng, không ai được nói trắng thành đen, đen thành trắng.
Những lời của Trương Thanh Vân lần này rõ ràng là một cơn mưa trong lúc khô hạn, cực kỳ có tác dụng trong vấn đề giảm bớt áp lực và tình cảnh căng thẳng vào lúc này.
Trương Thanh Vân nói xong thì bí thư ủy ban kỷ luật Vạn Trọng Sơn cũng chính thức tuyên bố hủy bỏ lệnh cấm với bên ngoài, nói rằng vụ án đã rõ ràng, sau này chỉ còn một nhiệm vụ duy nhất là chứng thực, nhưng sẽ không tiếp tục thẩm tra ở quy mô lớn.
Một tình cảnh thanh trừ rầm rộ cuối cùng đã đến khoảnh khắc thu quân, tổng cộng có hơn hai mươi cán bộ bị đưa đi, những người liên quan trực tiếp đang được tiến hành điều tra toàn diện.
Sau khi Vạn Trọng Sơn mở lời thì Trương Thanh Vân đưa ra một loạt lời đề nghị bổ nhiệm đề bạt cán bộ. Số cán bộ có liên quan đến vụ án lần này là khá nhiều, vì nhanh chóng ổn định mà cần đưa ra quyết đoán.
Tất cả đều nghị của Trương Thanh Vân đều được thông qua, ngày hôm sau trên website phòng tổ chức thị ủy Hoài Dương đã xuất hiện những thông báo miễn chức cán bộ, đồng thời còn có mười cán bộ được đề bạt. Những biến hóa này làm người ta khó thể lau mắt nhìn cho kịp.
Trương Thanh Vân giống như một pháp sư ma thuật, chỉ trong một thời gian ngắn đã hoàn thành quá trình thay máu một số lượng lớn cán bộ, vì thế mà cách cục Hoài Dương đã thay đổi, rất nhiều nhân vật hiển hách một thời của Hoài Dương bị kỷ luật, rất nhiều cán bộ trước kia bị cho đi ngủ đông và chẳng có danh tiếng chợt đứng lên đi về phía mặt trời.
Những hành động của Trương Thanh Vân rất gọn gàng linh hoạt, hơn nữa còn có vẻ nước chảy thành sông, đẩy ai kéo ai giốn như đã sớm chuẩn bị xong. Hơn nữa thay máu lần này không làm cho người ta cảm thấy đột ngột, rất nhiều người đến lúc này mới bừng tỉnh, mới rốt cuộc hiểu rõ vì sao khoảng thời gian trước tất cả ban ngành thành phố và quận huyện đều rất sinh động.
Thì ra trước đó bí thư Trương đã bày ra khung cảnh quá tốt, những người này có tư tưởng muốn đề bạt, bọn họ sinh động chẳng qua chỉ là bước đệm, như vậy sẽ thuận tiện để khống chế tàn cục khi sự việc kết thúc.
Mà những người trước đó bất bình và lo lắng thay cho Trương Thanh Vân đều biết mình đã buồn lo vô cớ, bí thư Trương đã sớm sắp xếp tất cả, không ra tay thì thôi, đã ra tay là trời rung đất lở.
Không những chỉ thay đổi nhân viên chính trị, trên vấn đề đánh đuổi các thế lực hắc ám và buôn lậu thì nhiều ngày qua cục công an đều có thành quả để công bố. Điều làm cho người ta kinh hoàng chính là đầu sỏ buôn lậu Cố Nhuận Thu ở Hoài Dương đã biến mất, đám phóng viên giỏi nghiệp vụ truy lùng rất nhiều nơi mà không thấy tăm tích Cố Nhuận Thu.
Khoảnh khắc này tất cả mọi người đều cực kỳ nhạy cảm với hai chữ mất tích, tất cả đều đem nguyên nhân Cố Nhuận Thu mất tích dồn lên đầu Trương Thanh Vân, mà những tin tức Trương Thanh Vân xếp đặt để bắt gọn Cố Nhuận Thu cũng không vì vậy mà truyền ra ngoài.
Truyền thông đã tình nguyện suy đoán thì nhân dân lại càng như vậy, Cố Nhuận Thu đã biến mất thì thế lực hắc ám và phần tử buôn lậu ở Hoài Dương coi như rắn mất đầu, bị bắt và bỏ chạy vô số kể. Rất nhiều người đều bất chấp tin đồn là thật hay giả, những cán bộ có hơi liên quan đến phần tử buôn lậu đều trở thành chim sợ cành cong.
Hoài Dương trước nay đều được cho là địa phương thiên đường của buôn lậu nhưng chỉ trong vòng một đêm mà thiên đường đã là địa ngục, tất cả các phần tử buôn lậu đến từ các tỉnh đều trốn đi. Nhưng mọi người phát hiện ra ở trên tất cả bến xe, đường cao tốc, trạm thu phí quốc lộ đều xuất hiện bộ đội hạng nặng trang bị vũ khí tận răng.
Đám bộ đội này giống như từ dưới đất chui lên, có lẽ cũng vài chục ngàn tên, thường xuyên có người thấy bọn họ chặn những chiếc xe xa hoa rồi xách người bên trong đưa đi như xách gà...