PTrương Thanh Vân đến Lăng Thủy, lúc này tin tức của hắn đã được tất cả mọi người biết đến, sự việc mà mọi người bàn luận hơn một tháng qua về vấn đề Trương Thanh Vân đến nhận chức ở Cảng Thành cuối cùng cũng có định luận. Lăng Thủy và Cảng Thành chưa bao giờ hòa giải với nhau, Trương Thanh Vân không đến Cảng Thành, điều này làm cho người Lăng Thủy cảm thấy vui sướng.
Bọn họ phát huy sức tưởng tượng, tất cả các loại tin đồn cộng lớn định luận lần này của Trương Thanh Vân, cuối cùng chính là Cảng Thành đã không còn thuốc chữa. Một người mạnh mẽ như Trương Thanh Vân còn không dám tiếp nhận khối loạn lạc ở Cảng Thành, như vậy Cảng Thành còn hy vọng sao?
Mà đám người ở Cảng Thành sau khi biết Trương Thanh Vân sẽ không đến nhận chức thì tâm tình giảm xuống rất thấp. Tin tức này đối với Cảng Thành thì giống như nhà dột gặp mưa đêm, những biến động ở Cảng Thành đã chính thức tiến thêm một bước.
Mà bí thư thị ủy Cảng Thành Nhâm Gia Niên đã rời khỏi Hoa Đông vào tháng trước, hắn đến trường đảng trung ương học tập. Sự thật đã chứng minh hắn chưa đủ năng lực để chấp chính một phương, hoặc cũng có thể nói là vận khí không tốt.
Dù sao Nhâm Gia Niên cũng đã thất bại ở hai địa phương là Cảng Thành và Hoài Dương, vì vậy tổ chức muốn sử dụng hắn lại càng thêm cẩn thận. Nhâm Gia Niên ra đi, lúc này tất cả quyền lực ở Cảng Thành đều tập trung trên người Xa Vĩ.
Nhưng đối diện với cục diện hiện tai ở thì biểu hiện của Xa Vĩ cũng rất vất vả, chiều hôm đó khi xác nhận tin tức Trương Thanh Vân không đến Cảng Thành thì Xa Vĩ tự giam mình trong phòng nửa ngày.
Kinh nghiệm nhiều năm nói cho Xa Vĩ biết, bây giờ hắn đang đối mặt với một cơ hội trước nay chưa từng có. Lúc này cục diện ở Cảng Thành quá rối, ít nhất thì Cảng Thành cũng không thể thiếu Xa Vĩ. Nếu tổ chức xem xét ở góc độ vững vàng, suy xét vấn đề trên quan điểm bảo thủ thì nên đưa Xa Vĩ lên ghế bí thư, chỉ như vậy cục diện mới biến đổi tốt.
Xa Vĩ đã nghĩ về chức vụ bí thư Cảng Thành hơn mười năm, khoảnh khắc này tâm tình của hắn thế nào thì hoàn toàn có thể hiểu được.
Nhưng Xa Vĩ không ngờ, Trương Thanh Vân không đến Cảng Thành cũng không phải chuyện vui vẻ gì, ngược lại còn tạo nên đả kích rất lớn cho chính đàn Cảng Thành. Trước tiên là về phương diện nhân sự, hội nghị vài ngày trước đã quyết định tăng thêm vài quan viên, nhưng vì Trương Thanh Vân không đến Cảng Thành, vì vậy mà những người giúp đỡ Xa Vĩ ở hội nghị thường ủy lập tức thay đổi phương hướng.
Phó bí thư thị ủy Trần Thu, người này công tác ở khối nhân sự nhiều năm, bây giờ giống như đã đến thời điểm hắn phát lực. Xa Vĩ đột nhiên phát hiện ra mình không có bao nhiêu quyền lực trên khối nhân sự.
Xa Vĩ lúc này mới biết, người ta vốn rất thông minh. Trương Thanh Vân không đến Cảng Thành thì cây kiếm trên đầu đã biến mất, tình cảnh ngay sau đó là không ai phục ai. Hơn nữa ai cũng biết Xa Vĩ muốn cục diện ổn định, vì vậy mới nắm chặt vấn đề và ép hắn nhượng bộ, điều này làm hắn khó xử và khó thể ứng phó.
Nhân sự gặp phải vấn đề, mà các khối công tác tư pháp, tuyên truyền của đảng ủy cũng rơi vào trạng thái tương tự. Tất cả mọi người đều có vòng luẩn quẩn của riêng mình, Xa Vĩ muốn lung lạc đám người này trong một khoảng thời gian ngắn thì rõ ràng là không dễ.
Cục diện như vậy làm cho Xa Vĩ phải nén giận, hắn không hiểu Trương Thanh Vân đã ở Cảng Thành được bao lâu, sao uy tín lại mạnh mẽ hơn cả mình như vậy? Xa Vĩ hắn đã kinh doanh ở Cảng Thành được vài chục năm, bây giờ vẫn rơi vào tình cảnh không ai chịu thỏa thuận, như vậy rõ ràng làm lòng người chán nản.
Xa Vĩ biết rõ một điều, cục diện bất ổn định bây giờ có nhân tố lớn nhất chính là hắn không còn danh chính ngôn thuận. Dã tâm của hắn bị người ta nắm giữ, hắn muốn tiến lên làm bí thư thị ủy, người ta nắm lấy điều này và ép hắn phải thỏa hiệp, sơ hở lớn như vậy làm hắn rơi vào bị động cũng là chuyện hợp lý.
Mà mặt khác Xa Vĩ cũng rất bội phục thủ đoạn của Trương Thanh Vân, năm xưa Trương Thanh Vân nắm chặt khối xây dựng ở Cảng Thành và không cho bất kỳ ngọn gió nào lọt qua, mà những ký ức như vậy vẫn còn rất mới mẻ với Xa Vĩ. Trương Thanh Vân vừa thị uy vừa vỗ về, thường là gác đao lên cổ để người khác chọn lựa phương pháp làm người, hơn nữa hắn còn thật sự có gan giết người. Nếu Trương Thanh Vân đã quyết định nhổ đi một cây đinh thì tên kia nhất định sẽ chết thê thảm, phương pháp hung ác như vậy là cực kỳ hiếm thấy.
Đồng thời Trương Thanh Vân cũng chưa từng tiếc rẻ khi ném quyền lực và cơ hội cho thủ hạ, như vậy thì có liên quan gì? Không phải vì quyền lực mà còn có cơ hội hướng lên trên sao? Trương Thanh Vân nghiên cứu rất sâu vấn đề này, vì vậy hắn mới có một nhóm cán bộ trung thành.
Xa Vĩ cũng biết khoảng thời gian trước có một nhóm cán bộ chạy đến Lăng Thủy đón tiếp Trương Thanh Vân, mà đây đều là những cựu cán bộ của khối xây dựng thành phố Cảng Thành. Đám người này phần lớn bị cho ra rìa khi Nhâm Gia Niên còn tại vị, Trương Thanh Vân có thể làm được như vậy thì rõ ràng là lợi hại.
Lợi hại hơn là những hành động của Trương Thanh Vân, tác phong mạnh mẽ và hung ác đã được người Cảng Thành bàn luận say sưa. Có đám người chẳng có quan hệ gì với Trương Thanh Vân, nhưng nghe qua tin đồn mà mù quáng tin rằng Trương Thanh Vân đến Cảng Thành thì mình sẽ có đất dụng võ.
Cứ như vậy mà miệng truyền qua miệng, Trương Thanh Vân được người ta truyền tụng rất kỳ diệu, giống như chỉ cần Cảng Thành có chuyện lớn thì hắn đến sẽ giải quyết được tất cả. Đây là một loại tư tưởng nguy hiểm, mà càng nguy hiểm hơn chính là Trương Thanh Vân bây giờ lại không đến Cảng Thành, điều này tạo nên sự thất bại trong tâm lý chờ mong của mọi người, đây mới chính là khảo nghiệm mà Xa Vĩ chính thức đối mặt.
- Chủ tịch, anh đã nhắn tôi chú ý tin tức, bí thư Hoài Dương Trương Thanh Vân hôm nay đã đến khách sạn Lăng Thủy.
Người nói chính là thư ký Ấn Ngũ Quốc của Xa Vĩ, hắn cũng là một người bạn già của chủ tịch, trong lòng hắn biết rất rõ, nếu Xa Vĩ không được điều động thì mình khó có được cơ hội xuống tuyến dưới rèn luyện.
Ấn Ngũ Quốc có cấp trưởng ban, bây giờ khó xử chính là quyền hạn trên tay Xa Vĩ lại không rộng, nếu muốn ném Ấn Ngũ Quốc xuống chức vụ quan trọng thì khó khăn là không nhỏ. Cũng vì thế mà Ấn Ngũ Quốc rất hy vọng Xa Vĩ sẽ tiến thêm một bước, nếu chủ tịch trở thành thư ký thì hắn sẽ là nước lên thuyền lên.
- Lúc này anh ta đi Lăng Thủy làm gì? Chẳng lẽ phó thủ tướng Liên vừa đến thăm Hoài Dương, hắn muốn đến báo cáo công tác cho tỉnh ủy sao?
Xa Vĩ lẩm bẩm nói, sau khi Trương Thanh Vân rời khỏi Cảng Thành thì quan hệ giữa hai người là khá tốt. Bây giờ chức vụ bí thư Cảng Thành còn chưa được xác định, Xa Vĩ đã nhạy cảm phát hiện ra giá trị của Trương Thanh Vân.
Xa Vĩ dựa vào trực cảm mà biết Trương Thanh Vân có hiểu biết sâu sắc về Cảng Thành, mà ý nghĩ này có thể giúp Xa Vĩ. Mà quan trọng nhất là tỉnh ủy và thậm chí là trung ương có trưng cầu ý kiến của Trương Thanh Vân về chức vụ bí thư ở Cảng Thành hay không?
Trong lòng Xa Vĩ có rất nhiều suy nghĩ, hắn biết lần này Trương Thanh Vân không đến Cảng Thành thì nguyên nhân không phải là tỉnh ủy tạm thời thay đổi cách nghĩ. Quan trọng nhất chính là Trương Thanh Vân không muốn đến một Cảng Thành đang rối loạn.
Vì vậy Trương Thanh Vân không đến, hơn nữa lại có hiểu biết sâu về cán bộ Cảng Thành, vì vậy khả năng tổ chức trưng cầu ý kiến của hắn về chức vụ bí thư Cảng Thành là rất lớn. Xa Vĩ nghĩ đến đây thì không do dự mà nói ngay:
- Anh chuẩn bị xe, hủy bỏ tất cả chương trình chiều nay, chúng ta lập tức đi Lăng Thủy.
- Vâng!
Ấn Ngũ Quốc chấn động tinh thần, tuy hắn không biết Xa Vĩ vội vàng như vậy vì có chuyện gì cần bàn với Trương Thanh Vân. Nhưng vào khoảnh khắc quan trọng này thì ngoài vấn đề tương lai sẽ chẳng còn gì kích thích sự nhiệt tình của Xa Vĩ.
- Đúng rồi, chủ tịch, còn có một việc cần báo cáo với anh. Phòng tuyên truyền Cảng Thành truyền tin, bọn họ nói phó chủ tịch Vạn đã mắng bọn họ, đó chính là vấn đề tài chính cho thành phố mới ở quận Hoàng Lăng, trước đó số tiền này đã được giữ lại, bây giờ cần chỉ thị của anh.
Ấn Ngũ Quốc nói.
Xa Vĩ nhíu mày, hắn dùng tay vỗ trán nói:
-Tôi cũng không có bình luận gì đối với những lời phê bình của phó chủ tịch Vạn. Thế này đi, anh đến gặp mặt trưởng phòng tuyên truyền, để anh ấy cố gắng nghĩ biện pháp. Vấn đề xây dựng thành phố mới ở quận Hoàng Lăng là rất quan trọng, trước đó đồng chí Trương Thanh Vân căn cứ vào tình hình thực tế ở Cảng Thành mà đi tiên phong, bây giờ đã phát huy tác dụng lớn.
- Nếu muốn sau này đạt đến hiệu quả đã dự tính thì vào lúc bắt đầu phải không được keo kiệt. Hơn nữa đồng chí Vạn Chính Trị lại có kinh nghiêm trong khối công tác này, để anh ấy đi xử lý cũng rất yên tâm, thôi thì cứ như vậy. Anh truyền lời của tôi cho anh An, bây giờ tôi cũng không có thời gian quan tâm đến những vấn đề này.
- Vâng!
Ấn Ngũ Quốc có chút do dự rồi cũng gật đầu, trong lòng rất nghi hoặc. Trước kia Xa Vĩ luôn thiết kế vòng phòng ngự với Vạn Chính Trị, hôm nay nói ra như vậy rõ ràng nằm ngoài dự đoán của mọi người, vì vậy mà phản ứng của Ấn Ngũ Quốc có chút trì trệ.
Ấn Ngũ Quốc nào biết Xa Vĩ bây giờ đang rất khó xử? Xa Vĩ nhốt mình trong phòng làm việc suy nghĩ đến trưa, cuối cùng mới thấy rõ tình cảnh của mình. Mà vấn đề quan trọng nhất trong sự việc lần này chính là tạo dựng quan hệ thật tốt với Trương Thanh Vân.
Bây giờ Xa Vĩ đã thấy địa vị mấu chốt của Trương Thanh Vân, hơn nữa dù Trương Thanh Vân đến nhận chức bí thư thị ủy, muốn giúp Cảng Thành vượt ra khỏi khốn cảnh thì phải dung nhập vào khu kinh tế Hoàng Hải, phải triển khai hợp tác với Hoàng Hải.
Mà tác dụng của Trương Thanh Vân trong vấn đề này đã quá rõ ràng, bây giờ Hoài Dương và Hoàng Hải đang hợp tác bừng bừng khí thế, gần đây những kẻ ở Hoa Đông có thành kiến đã nghiêng về phía Trương Thanh Vân, tương lai hợp tác giữa Hoàng Hải và Cảng Thành mà thiếu Trương Thanh Vân thì khó khăn chồng chất.
Vì vậy nếu xét từ bất kỳ góc độ nào thì Xa Vĩ cũng không được phép phạm sai lầm trong quan hệ với Trương Thanh Vân, mà Vạn Chính Trị lại là người thuộc hàng ngũ của Trương Thanh Vân, người dẫn đầu đám người đến Lăng Thủy hoan nghênh Trương Thanh Vân chính là Vạn Chính Trị.
Nêu Xa Vĩ tiếp tục nhìn chằm chằm vào một người như vậy thì rõ ràng hợp tác giữa hắn và Trương Thanh Vân sẽ có chướng ngại. Không những là như thế, những quyết sách mà Trương Thanh Vân đã xây dựng ở Cảng Thành vào thời điểm trước đó cũng phải tiếp tục được quán triệt, đây mới chính thức là lấy lòng.
Biện pháp thi hành chính trị của Xa Vĩ cần phải có bóng dáng của Trương Thanh Vân, đây là ám hiệu của hắn với chính mình.
Hiệu suất làm việc của Ấn Ngũ Quốc là rất cao, sau khi hắn bận rộn thu dọn tất cả, khi trở lại phòng làm việc của Xa Vĩ, hắn phát hiện chủ tịch đã chuẩn bị xong.
- Sao vậy? Đã xong chưa?
Xa Vĩ nói.
- Đều đã ổn thỏa, nhưng...Anh... ....
Ấn Ngũ Quốc không thích ứng với sự ôn hòa của Xa Vĩ, lúc này Xa Vĩ khoát tay nói;
- Anh đừng tưởng rằng tôi làm vậy là xấu, để để anh giúp tôi thu dọn đồ đạc thì sợ rằng đã bỏ qua cơ hội. Chúng ta cần phải nhanh chóng đi Lăng Thủy, tối nay tôi phải dùng cơm với bí thư Trương, chúng ta cần phải làm thịt vị bí thư nhà giàu này.
Xa Vĩ nói xong thì cười ha hả, có vẻ rất vui sướng, thật ra tận sâu trong lòng đang cầu nguyện cho chính mình.