Quách Vũ đến Hoài Dương quá ít ngày, cơ hội biểu hiện cũng không nhiều, nhưng đây là lần đầu tiên hắn tạo ra rối loạn.
Trong hội nghị gặp mặt các đại biểu quốc hội và ủy viên hội nghị hiệp thương chính trị thì hắn đặc biệt nhấn mạnh phải đề cao tố chất của đại biểu và ủy viên, đồng thời muốn chấn chỉnh đội ngũ.
Quách Vũ vô tình nói đến vài ví dụ điển hình, trong đó có nhắc đến Cố Nhuận Thu.
Quách Vũ cố ý trào phúng Cố Nhuận Thu ít học, thuộc về phần tử mù chữ, đồng thời nghe nói tên này có xuất thân là phần tử tội phạm, không đại biểu được nhân dân, không thể là nhân tuyển cho đại biểu quốc hội.
Quách Vũ lần này rõ ràng đã chọc vào tổ ong vò vẽ, tạo nên những phản ứng tích cực của đại biểu quốc hội và ủy viên hiệp thương chính trị, tất cả các ý kiến đề nghị lập tức được đưa đến cho đại biểu quốc hội và hội nghị hiệp thương chính trị như mưa rơi, sau đó lại chuyển đến khối chính quyền. Con đường phản ánh cũng thông qua báo chí và truyền thông làm cho toàn thành phố trở nên xôn xao, một bộ phận quần chúng bắt đầu ồn ào, cục diện rối loạn.
Trương Thanh Vân nhờ Lưu Bằng báo cáo mà biết được tin tức, cục diện như vậy mà không ai báo cáo rõ ràng càng làm hắn hiểu được hương vị bên trong. Hắn thừa cơ hội mà dứt khoát truyền xuống tin tức Lưu Bằng sắp xuống tuyến dưới rèn luyện. Hắn nghĩ chính mình sẽ phải đi, rốt cuộc cần phải làm vài thứ cho nhanh chóng.
Quách Vũ gây xôn xao rõ ràng nằm trong kế hoạch của Trương Thanh Vân, bây giờ hắn không thể nào giải quyết triệt để vấn đề tư pháp ở Hoài Dương, hơn nữa vấn đề của hải quan, liên quan đến bọn tội phạm buôn lậu cũng càng khó khăn. Vì cẩn thận mà hắn cần phải có một bước thử nghiệm.
Trương Thanh Vân không ngờ chỉ là một hành động nhỏ của Quách Vũ mà đưa đến những phản ứng dữ dội như vậy, chỉ cần nhìn vào tình thế thì thấy nếu hắn không ra mặt thì Quách Vũ coi như chấm dứt tương lai ở Hoài Dương. Đôi khi nghĩ lại hắn cũng cảm thấy trong lòng khá uể oải.
Phong ba ngoài ý muốn lần này đã chính thức làm Trương Thanh Vân có một nhận thức mới và cực kỳ tỉnh táo về Hoài Dương, mực nước ở Hoài Dương sâu hơn so với những gì hắn tưởng tượng rất nhiều lần. Cố Nhuận Thu là dân thường mà có năng lượng gây rối loạn quá lớn, đối phương dựa vào cái gì?
Đáng sợ chính là Quách Vũ là phó chủ tịch thành phố, Cố Nhuận Thu cũng dám sử dụng lực lượng để bóp cổ tay Quách Vũ, hơn nữa lại có xu thế nghiêm trọng, có thể nói là bộc lộ tài năng. Nhân vật như vậy cần phải có người thu thập.
Trương Thanh Vân chỉ cần dò xét một lần đã biết ấm lạnh thế nào, trong lòng càng kiên định quyết tâm, cục diện Hoài Dương nhất định không thể được buông thả phóng túng.
... ....
Phòng làm việc của Chung Gia Hoa, hôm nay hắn cảm thấy nôn nóng bất an, liên tục đi qua đi lại, trên tay là báo cáo tài liệu về hợp tác với Hoàng Hải, rõ ràng trong lòng hắn đang cực kỳ do dự và dày vò.
Khoảng thời gian gần đây khối công tác chính quyền đều do Chung Gia Hoa chủ trì, mà lúc này Quách Vũ lại chọc ra lỗ hổng nhiễu loạn, Chung Gia Hoa cảm thấy áp lực rất lớn.
Nếu chỉ là như vậy thì không sao, Chung Gia Hoa cảm thấy áp lực nhất chính là gần đây hắn luôn cố gắng để khối chính quyền trở thành một đoàn thể của mình, ý đồ tất nhiên là loại trừ lực ảnh hưởng của Trương Thanh Vân ở khối chính quyền.
Trương Thanh Vân sắp xếp cho Quách Vũ làm người phụ trách công tác văn phòng của khối chính quyền, Chung Gia Hoa lập tức có tâm tình mâu thuẫn, hắn cản tay Quách Vũ khắp nơi, không thể cho đối phương phát triển và mở rộng công tác. Chung Gia Hoa chào hỏi đám đại biểu quốc hội và ủy viên hiệp thương chính trị để liên kết với nhau, nếu không phải như vậy thì sao Quách Vũ phải chọc ra lỗ hổng lớn như thế?
Chuyện bây giờ đã phát sinh, Chung Gia Hoa không biết phải đối mặt với cục diện ra sao. Nếu dựa theo lẽ thường thì trước tiên hắn phải báo cáo lên cho Trương Thanh Vân, nhưng trong lòng hắn có quỷ, sợ khi báo cáo sẽ bị bí thư Trương chụp mũ, tình huống như vậy rõ ràng là không xong.
- Cố Nhuận Thu, con bà nó, những năm gần đây anh càng ngày càng khoa trương.
Chung Gia Hoa đấm mạnh xuống bàn rồi khẽ lẩm bẩm.
"Dân không đấu với quan", đây là lời truyền dạy từ ngàn xưa, bây giờ Cố Nhuận Thu giống như quên mất mình là ai, cố ý gây khó khăn cho Quách Vũ, đồng thời kéo Chung Gia Hoa vào hoàn cảnh tiến thoái lưỡng nan.
Đáng lý ra Chung Gia Hoa cũng không có thù oán gì với Cố Nhuận Thu, tất nhiên Cố Nhuận Thu cũng biết quan hệ vi diệu ở bên trong, nếu không sẽ là một tình cảnh khác biệt.
- Tiểu Niên, cậu vào đây.
Chung Gia Hoa đột nhiên mở miệng nói, Tiểu Niên là thư ký của hắn.
Một lá sau, một thanh niên trắng bóc đẩy cửa tiến vào, hắn khách khí cúi đầu nói:
- Chủ tịch Chung, anh có gì phân phó?
- Trưa hôm nay các thư ký trong ban thư ký nói chuyện gì mà ríu rít như vậy? Hình như rất náo nhiệt thì phải.
Chung Gia Hoa nói, giọng điệu rất nghiêm túc.
Tiểu Niên có chút lúng túng, hắn nói:
- Là bọn họ...Bọn họ nói rằng ban thư ký thị ủy bên kia có biến động, nói là thư ký Lưu Bằng sắp xuống tuyến dưới rèn luyện, nghe nói xuống quận làm thường ủy, điều này...Tôi...Tôi không biết rõ ràng.
Trong lòng Chung Gia Hoa khẽ động, hắn ngẩng đầu lên nói:
- Nếu không rõ ràng sao còn tham gia thảo luận?
- Tin tức từ thị ủy truyền tới, hôm nay có người sang bên thị ủy công tác, nghe thấy tin tức này, vì vậy chúng tôi...Chúng tôi... ....
- Hừ!
Chung Gia Hoa hừ một tiếng rồi gật đầu, một lúc lâu sau vẻ mặt hắn trở nên nghiêm túc, hắn nói:
- Sau này những chuyện như vậy không nên đặt bên miệng, đặc biệt là vấn đề nhân sự, nói huyên thuyên là không có tổ chức kỷ luật.
Chung Gia Hoa triệt để giũa Tiểu Niên một chặp, khi thư ký đi ra ngoài thì vẻ mặt hắn lập tức trở nên âm tình bất định. Hai loại tư tưởng đánh sâu vào óc làm khoảnh khắc này hắn không biết nên lựa chọn thế nào cho phải.
Trưa nay Chung Gia Hoa cảm thấy có chút hương vị khác biệt, vì vậy mới gọi thư ký đến muốn xác nhận tình huống, quả nhiên bí thư Trương đã có sắp xếp trước khi đi. Điều này có nghĩa là không còn gì phải lo lắng với vấn đề điều động của bí thư nữa sao?
Nếu là như vậy thì Chung Gia Hoa không cần kiêng kỵ, hắn là cán bộ lâu năm ở Hoài Dương, là người thâm căn cố đế, lúc này nếu ra tay sớm thì sẽ tập hợp được lực lượng của mình. Bây giờ trọng trách hợp tác với Hoài Dương đang nằm trên tay hắn, hắn không lo lắng lãnh đạo mới đến chẳng trọng dụng chính mình.
Hơn nữa càng tốt là tỉnh ủy biết công tác thực tế ở Hoài Dương sẽ trực tiếp đề bạt Chung Gia Hoa làm chủ tịch, như vậy coi như hoàn toàn thành công.
Là một lão quan trường, Chung Gia Hoa rất hiểu tận dụng thời cơ mà không hề nghĩ đến đạo lý, bây giờ cơ hội quá tốt, sức hấp dẫn quá lớn.
Chung Gia Hoa nghĩ đến đây thì xiết chặt nắm đấm, nhưng khi đưa ra quyết đoán thì trong lòng chợt bùng lên hương vị khác thường. Hắn đột nhiên nhớ đến tình cảnh hôm qua đến phòng làm việc của Tiêu Hàn.
Chung Gia Hoa đang cố gắng dùng tất cả biện phàp mà Tiêu Hàn thì liên tục thờ ơ, chẳng lẽ đối phương quá ngốc? Không biết đạo lý chủ động sao?
Chung Gia Hoa là đối thủ nhiều năm của Tiêu Hàn, hắn biết Tiêu Hàn cũng là kẻ có dã tâm và thao lược, cũng rất bội phục đối phương. Lúc này Tiêu Hàn bất động tất nhiên có lý lẽ riêng, mình cũng phải học theo sao?
Chung Gia Hoa tiếp tục suy xét mà trong lòng rối loạn, nếu nói thật lòng thì hắn rất kính sợ Trương Thanh Vân, nhưng bí thư đã sắp phải đi, kính sợ cũng không còn mãnh liệt như xưa. Tất nhiên còn có một nguyên nhân khác, đó chính là hắn không có kinh nghiệm như Tiêu Hàn, từ đầu đến cuối hắn đều giúp đỡ công tác của Trương Thanh Vân, không cùng đối nghịch với đối phương nên không biết được lợi hại.
Chung Gia Hoa suy xét rất lâu mà trong lòng cũng không có ý kiến gì khác, lúc này thư ký Tiểu Niên lại tiến vào nói:
- Chủ tịch Chung, vừa rồi mới có thông báo của thị ủy, cuối tuần sẽ có một hội nghị thường ủy để thảo luận vấn đề điều phối chức vị còn trống ở ba quận huyện và phó phòng tài chính!
- Thông báo khi nào? Mới vừa rồi sao?
Chung Gia Hoa đứng lên nói, Tiểu Niên gật đầu nói:
- Vừa rồi thư ký trưởng thị ủy Mạc Ngôn Đông điện thoại đến, tôi nói chuyển điện thoại, anh ấy nói không cần, cứ để tôi báo cáo cho chủ tịch là được.
- Biết rồi, cậu ra ngoài đi!
Chung Gia Hoa khoát tay nói, hắn bây giờ rất mẫn cảm, hội nghị thường ủy không phải thảo luận cơ chế lãnh đạo liên lạc trong hợp tác với Hoàng Hải sao? Bây giờ có thêm vấn đề nhân sự, hơn nữa lại là đề tài quan trọng, trong lòng Chung Gia Hoa càng rối loạn.
- Chờ chút, phải nhìn rõ, phải nhìn rõ ràng.
Chung Gia Hoa thầm nghĩ, dù hắn rất khó dè nén những rục rịch trong lòng nhưng cuối cùng lý trí cũng chiếm thế thượng phong. Hắn quyết định phải kéo màn xuống, hắn không tin Trương Thanh Vân có thể tùy ý như vậy.
Chung Gia Hoa không ngờ sự do dự đã cứu vãn con đường làm quan của hắn sau này. Trương Thanh Vân bây giờ đang xếp bàn cờ lớn, bố cục rất chặt, bây giờ quân cờ đã xếp xong chỉ còn vấn đề thúc đẩy mà thôi, mục đích cuối cùng chính là giải quyết hoàn toàn vấn đề ở Hoài Dương... ....
Khi chính đàn Hoài Dương xuất hiện hàng loạt mầm mống thì Trương Thanh Vân lặng lẽ nhận được điện thoại từ thủ đô, Triệu Truyền báo cho Trương Thanh Vân biết hai tin tức kinh người.
Tin tức đầu tiên chính là vấn đề Trương Thanh Vân quan tâm đến phân khu ở Hoài Dương, chuyện này Triệu gia đã hòa giải nhiều mặt, sắp tới rất có thể quân khu tỉnh Hoa Đông sẽ tuyên bố mệnh lệnh mới, đến lúc đó sẽ cho Trương Thanh Vân đảm nhiệm chức vụ chính ủy phân khu Hoài Dương. Suy xét đến vấn đề giữ bí mật của Trương Thanh Vân nên bổ nhiệm chỉ được những người trong cuộc biết rõ, chấp hành bên trong, tạm thời không công bố ra xã hội.
Nếu tin tức này còn nằm trong dự đoán của Trương Thanh Vân, không thể nói là quá bất ngờ thì tin tức thứ hai thật sự làm hắn giật mình. Triệu Truyền nói lãnh đạo trung ương sẽ có chút điều chỉnh, kết cục bí thư thị ủy thành phố Kinh Tân là Chung Gia Hoa về trung ương nhận chức đã được xác định, Chiêm Giang Huy là ủy viên bộ chính trị trung ương, trưởng phòng tổ chức trung ương, bí thư của ban bí thư trung ương.
Trương Thanh Vân nghe được tin tức này thì chợt chấn động, trong lòng cực kỳ kinh ngạc, bí thư Chiêm được điều về làm trưởng phòng tổ chức trung ương sao? Hắn cảm thấy đầu óc mình có chút rối loạn, nhưng hắn có thể tin chuyện mình bị điều về Cảng Thành sẽ là mười phần thất bại, nếu không sẽ chẳng có chuyện điều mình là chính ủy phân khu Hoài Dương.
Tảng đá treo trong lòng suốt một tháng trời đã được cởi bỏ, lúc này Trương Thanh Vân còn chưa kịp suy nghĩ về mình, tất cả ý nghĩ đều phóng về thủ đô. Bí thư Chiêm tiến vào trung ương, hơn nữa còn đảm nhận chức vụ lãnh đạo một ban ngành cực kỳ quan trọng, tầm mắt của bí thư Chiêm có chú ý đến Hoa Đông hay không?
Trương Thanh Vân biết rõ tính cách của Chiêm Giang Huy, bí thư không phải là một người thỏa mãn với tình hình hiện tại...