Sau khi tan tầm thì thư ký trưởng thị ủy là Tân Tuấn đến, vẻ mặt người này tràn đầy vẻ xin lỗi, hắn nói:
- Bí thư Trương, thật sự không ngờ anh đến sớm như vậy, hôm nay tôi phải đi ra ngoài cả ngày. Đúng rồi, phó thư ký trưởng Chương đã sắp xếp làm anh thỏa mãn đấy chứ?
Trương Thanh Vân khoát tay nói:
- Rất tốt, tôi đến cũng không phải làm khách, cũng không cần quá mức long trọng.
Mặt Tân Tuấn nóng lên, trong lòng cũng yên ổn rất nhiều. Hắn lại nói:
- Bí thư Trương, những thứ khác tôi sẽ để chò thư ký trưởng Chương sắp xếp, nhưng vấn đề thư ký phải tự anh xem xét, anh xem... ....
Trương Thanh Vân hơi híp mắt rồi âm thầm gật đầu. Tân Tuấn này coi như cũng có khả năng, làm việc chú ý đến từng tình tiết. Dù người này biết Trương Thanh Vân chưa quen thuộc với Thanh Giang mà cũng không tự ý chọn thư ký, đồng thời còn ra vẻ muốn trưng cầu ý kiến của mình. Hắn làm như vậy cố ý để chính Trương Thanh Vân không có khúc mắc nào trong lòng, dù sao chức vụ thư ký của lãnh đạo cũng rất quan trọng.
Nói xong thì Tân Tuấn gọi điện, nói vài câu, một lúc sau đã có người gõ cửa. Tân Tuấn đứng dậy đi ra mở cửa rồi đưa vào một người trung niên trông có vẻ rất nhã nhặn.
- Bí thư Trương, vị này chính là thư ký tiểu Ân, tên là Ân Bằng Phi, là thạc sĩ tốt nghiệp đai học nhân dân, là phần tử trí thức cao nhất ở phòng thư ký.
Sau đó Tân Tuấn lập tức giới thiệu Trương Thanh Vân cho Ân Bằng Phi, người này rõ ràng có chút căng thẳng, khi nói một câu "chào bí thư Trương" mà giọng điệu có hơi run.
Trương Thanh Vân cau mày, trong lòng có chút mất hứng. Tìm thư ký thì phải tìm một nhân tài hiểu về Thanh Giang, Tân Tuấn sắp xếp một con mọt sách cho mình, chẳng phải cho rằng mình và Ân Bằng Phi giống nhau sau?
Trương Thanh Vân không quá quân ttaam đến tư liệu của Ân Bằng Phi, hắn chỉ tùy tiện nhìn lướt qua, đột nhiên hắn thấy được tin tức người này sau khi tốt nghiệp đã đi ra ngoài làm việc. Trương Thanh Vân định nói nhưng nuốt lời xuống bụng, một lúc sau mới nói:
- Bằng Phi, trước kia cậu làm ở công ty đầu tư và sản phẩm là gì? Chẳng lẽ là chứng khoán sao?
Ân Bằng Phi ngây ra một lúc rồi nói:
- Làm đầu tư chứng khoán, khi đó ngành này mới ra, chúng tôi tập trung nhân lực để phát triển.
Ân Bằng Phi trầm ngâm một lúc rồi nói:
- Bí thư Trương, trước kia tôi chưa từng làm thư ký chuyên trách cho lãnh đạo lớn như anh, vì vậy sẽ không nhất định làm được tốt. Nếu có gì không tốt thì xin anh cứ thẳng tay phê bình.
Trương Thanh Vân hơi híp mắt, hắn giương mắt nhìn Ân Bằng Phi, trong lòng cũng có chút hứng thú với người này. Không có sự kiêu ngạo của những thành phần trí thức, ngược lại còn có thêm nhiều kinh nghiệm chìm nổi và sự thẳng thắn thành thật. Nếu nói hắn là con mọt sách thì cũng là một con mọt sách có khía cạnh.
- Được rồi, anh Tân, cứ để Bằng Phi nhận trách nhiệm, dù sao tôi cũng chưa từng làm phó bí thư thị ủy.
Tân Tuấn chợt ngẩn ngơ, sau đó nhịn không được phải bật cười và trong lòng thầm thở phào một hơi. Trước đó hắn chỉ sợ vị bồ tát Trương Thanh Vân này khó thể hầu hạ, bây giờ xem ra mình chỉ quá lo lắng. Người ta đã tiến lên vị trí này thì tính rèn luyện là rất cao, mười phần đều có phong phạm không giống như những kẻ hồ đồ.
Ngày hôm sau có rất nhiều người đến thăm hỏi Trương Thanh Vân, tất cả đều là thành viên ban ngành, chủ tịch thành phố Đỗ Thận Khoa cũng đã đến. Nhiều người đến nhưng phần lớn chỉ nói những lời khách sáo, tất cả đều tỏ vẻ xin lỗi, cuối năm công tác quả nhiên rất bề bộn, tỏ vẻ tiếc nuối vì ngày hôm qua không thể đến nghênh đón Trương Thanh Vân.
Đến tối thì bí thư Hà yêu cầu văn phòng tỉnh ủy thu xếp bữa tiệc hoan nghênh, lần này người đến rất đông đủ, Trương Thanh Vân cũng không quá biểu hiện vẻ đường hoàng. Quan trọng là trước đây Trương Thanh Vân đã từng gặp qua phần lớn ban ngành Thanh Giang, cũng không có quá nhiều nhân viên xa lạ, thông qua bữa tiệc lần này có thể làm cho quan hệ giữa người và người tiến thêm một bước.
Nhưng Trương Thanh Vân biết rõ, mình là phó bí thư chuyên trách, mình vừa mới đến Thanh Giang, người đang xem xét mình có rất nhiều. Hắn cũng không quá mức để ý, lúc này hắn còn chưa quen thuộc tình hình Thanh Giang, trước tiên phải quan sát, đây mới là sách lược vẹn toàn.
Cuối năm thì Trương Thanh Vân đã trải qua hội nghị thường ủy đầu tiên ở Thanh Giang, vốn đến cuối năm thì hội nghị thường ủy sẽ không có quá nhiều chuyện xấy, nhưng hôm nay bầu không khí của hội nghị thường ủy đã không đúng ngay từ đầu.
Bí thư Mã Võng là người lên tiếng đầu tiên, hắn nói đến một vụ án nghi ngờ là lừa đảo. Khu Nhạc Thiên có một công ty inte, bọn họ tuyên bố ra bên ngoài có hợp tác với tập đoàn inte quốc gia để khiển khai dự án đầu tư xí nghiệp trong phạm vi Bình Thẩm, công ty này thu tiền khắp nơi, ít thì vài trăm ngàn, nhiều thì vài triệu.
Sau đó các xí nghiệp giao tiền bắt đầu kiểm tra, sau khi xem xét trên inte và các tổ chức nhà nước thì biết được công ty kia hoàn toàn không có, lúc này mới biết mình bị lừa, sau đó đến gây rối với chính quyền.
Khi khởi động công ty với nhãn hiệu Bình Thẩm thì người tổ chức tuyên truyền chính là đảng ủy, trên văn kiện còn có cả dấu mộc của phòng thương mại. Hơn nữa còn có một phó chủ tịch thành phố còn mở hội nghị tuyên truyền, lần này sợ rằng sẽ phải ra hầu tòa.
Sau khi đưa nhau ra tòa thì ông nói ông đúng, bà nói bà đúng, cũng không ai chịu nhận trách nhiệm. Mà công ty inte kia lại đưa ra những lý lẽ rất hùng hồn, căn bản không cho rằng mình đang lừa đảo, vì đây chính là dự án hợp tác với chính quyền.
Mà nếu thông qua xí nghiệp Bình Thẩm thì trên trang web của xí nghiệp này cũng xuất hiện một chuyên mục, hơn nữa những thứ này cũng không nói cho rõ ràng. Vì công ty inte này chính là chi nhánh của tập đoàn bên HongKong, bọn họ được quyền dừng bước trước pháp luật, hơn nữa đội luật sư của bọn họ rất xa hoa, cũng không thể làm gì được người ta.
Phó bí thư Mã Võng vừa nói xong thì bí thư ủy ban kỷ luật Chu Trắc Hoa đã vỗ bàn tức giận nói:
- Đây đúng là làm bừa bãi, rõ ràng chính là lừa dối trên quan điểm, cố gắng để chính mình được chui vào kẻ hở pháp luật. Nhưng vấn đề trách nhiệm của phòng thương mại thì phải truy cứu, bọn họ làm việc thế nào? Sao lại bày ra trò khôi hài như vậy? Nếu việc này không xử lý nghiêm khắc thì sao có thể trả lời được với các tổ chức xã hội.
Chu Trắc Hoa vừa nói xong thì bầu không khí hội nghị chợt yên tĩnh trở lại, phó chủ tịch thường vụ Nghê Quảng Vũ nói:
- Chuyện này tôi đã từng điều tra rất kỹ, đây chính là công ty inte Mộng Võng ở thị trường HongKong, trước kia cũng chưa từng làm chuyện xấu ở trong nước, vì vậy các đồng chí phòng thương mại cũng khó thể phân biệt được. Hiện nay chúng ta lấy kinh tế làm bước ngoặt chuyển hình, muốn tạo ra sản nghiệp trên inte, muốn tạo ra căn cứ riêng. Nếu nói phương diện này chúng ta không trả học phí thì là không thể, mà tùy tiện xử lý cán bộ thì cũng không giải quyết được vấn đề. Vì vậy tôi đề nghị nên xử lý châm chước các cán bộ phòng thương mại, để bọn họ có được một cơ hội lập công chuộc tội.
Nghê Quảng Vũ nói ra những lời này thì chứng tỏ thường ủy đang chia ra làm hai phái, mùi thuốc súng đang bùng ra. Trương Thanh Vân liếc mắt thấy Hà Mậu Sâm nhíu mày, trong lòng hắn cũng cảm thấy không có đáy, Chu Trắc Hoa có tám phần là người của Hà Mậu Sâm.
- Chắc chắn đối với một sản nghiệp mới thì chúng ta không có kinh nghiệm.
Hà Mậu Sâm uống một ngụm trà rồi nói, ánh mắt hắn nhìn về phía Trương Thanh Vân:
- Bí thư Thanh Vân, tuy anh tới không bao lâu nhưng kiến thức rộng rãi, cũng hiểu những thứ này hơn tôi, anh thấy vấn đề này thế nào?
Hà Mậu Sâm vừa nói như vậy thì tất cả mọi người đều nhìn về phía Trương Thanh Vân, vừa rồi ai ai cũng có tâm tư, nếu không phải bí thư Hà đặt ra câu hỏi thì mọi người thật sự đã quên rằng thị ủy mới có thêm một phó bí thư chuyên trách, sau này coi như là một thành viên trong thường ủy.
Trương Thanh Vân cười ha hả, Hà Mậu Sâm đột nhiên tập kích cũng không làm hắn cảm thấy kinh hoàng. Hắn gấp vở lại rồi nói:
- Vụ án mà vừa rồi bí thư Mã nói đúng là điển hình, điều này đã phản ánh sự khiếm khuyết của chúng ta trong vấn đề liên hệ với xí nghiệp.
- Thực tế thì những xí nghiệp công nghệ cao hiểu rất rõ về pháp luật, bọn họ biết rõ khe hở của pháp luật, thường sẽ làm cho người khác rất khó đề phòng.
- Cách nhìn của tôi cũng giống như của chủ tịch Nghê, chính phủ cần chú ý cao độ đến vấn đề này.
- Trước tiên chúng ta phải gác lại trách nhiệm, trước hết phải để cho các đồng chí ở phòng thương mại thanh tỉnh trở lại, ít nhất cũng nhận thức triệt để những sai lầm lần này, khi nhận thức được rõ ràng thì mới tổng kết ra kinh nghiệm. Cụ thể nên xử lý thế nào thì cần phải đặt chính phủ vào thương lượng, cần phải biết rõ tình huống, sau đó mới có cách giải quyết cụ thể.
Trương Thanh Vân nói ra những lời này giống như đang tạo bước giảm xóc cho những xung đột vừa rồi, dù sao thường ủy đối chọi quá gay gắt cũng là điều kiêng kỵ. Hà Mậu Sâm là bí thư, việc này hắn không thể tự mình xử lý, vì vậy chỉ biết ném sang cho phó bí thư.
Vẻ mặt Hà Mậu Sâm hòa hoãn trở lại, hắn nói:
- Tôi đồng ý với cái nhìn của bí thư Thanh Vân, nếu mọi người không có ý kiến gì khác thì anh Đỗ nên nắm chắc mọi chuyện, phải đưa những ảnh hưởng tiêu cực xuống vị trí thấp nhất. Bí thư Thanh Vân, anh cố gắng hỗ trợ chủ tịch Đỗ xử lý châm chước vụ việc này.
Hà Mậu Sâm hời hợt bỏ qua vụ việc lần này đã làm Trương Thanh Vân có cái nhìn khác, vị bí thư này có sự lĩnh ngộ rất sâu về đạo lý quyền mưu, xử lý những vụ việc căng thẳng rất tốt. Chu Trắc Hoa đại diện cho chính quyền, nhìn qua thì có vẻ Hà Mậu Sâm là người chiếm hết ưu thế.
Nhưng Hà Mậu Sâm lại không thừa thắng truy kích, lại đổ vụ việc lên đầu chính quyền, để phòng thương mại xem xét lại rồi lãnh đạo chính quyền cũng phải hợp mưu hợp sức. Để lại một bước giảm xóc, thực tế giống như chừa ra một bậc thang cho chính quyền, để bọn họ thảo luận cho tốt, tất nhiên ý đồ cuối cùng là phải quán triệt ý nghĩ của Hà Mậu Sâm hắn.
Trương Thanh Vân công tác ở phòng tổ chức được vài năm, tất nhiên cũng biết về tính cách của bí thư Hà này. Người nào cũng biết bí thư Hà là người cường thế và quyết đoán, bây giờ Trương Thanh Vân thấy mặt ôn hòa của người này, tình cảnh làm người ta nghĩ đến những biểu hiên của bí thư Chiêm ở tỉnh ủy.
Tính cách tương phản như vậy sinh ra những tác dụng rất tốt, Trương Thanh Vân biết rõ bí thư Hà đã vài lần nổi nóng, có một lần còn vì một phần danh sách thường ủy mà náo động đến tỉnh ủy. Sau khi ý nghĩ được quán triệt thì phương diện cường thế mới lộ ra ngoài.
Đỗ Thận Khoa rất nho nhã, hắn cũng không nói ra ý kiến phản đối nhưng gật đầu tỏ vẻ đồng ý, hắn vỗ ngực đảm bảo sẽ có câu trả lời cho các xí nghiệp bị tổn thất. Hai vị lãnh đạo lớn bắt tay nhau, mùi thuốc súng đã bảo hòa.
Sau đó Hà Mậu Sâm nhắc đến những bố trí công tác trước tết, những vấn đề này cũng không liên quan đến Trương Thanh Vân. Cũng không có nguyên nhân nào khác, chỉ là Trương Thanh Vân đề xuất xin nghỉ vài ngày quay về với vợ. Trương Thanh Vân chỉ đến nhận chức ở thành phố Thanh Giang được một tuần thì kết thúc.