Phòng tổ chức tỉnh ủy, hôm nay Phương Vĩnh Bình cũng gọi điện đến cho Đàm Ngôn Ứng, người trong cuộc đấu tranh, người ngoài cuộc mơ hồ đổ mồ hôi hột.
Trương Thanh Vân gióng chống khua chiêng khảo sát cán bộ ở Vũ Lăng, điều này làm người có tâm sinh ra nghi ngờ, anh họ liên tục gọi điện cho Đàm Ngôn Ứng hiểu rõ ngọn nguồn, nhưng hắn cũng chỉ biết nói không nghe nói đến mà thôi.
Nhưng sáng hôm nay Trương Thanh Vân báo cáo lên kế hoạch sắp xếp các cán bộ bị tạm thời cách chức làm Đàm Ngôn Ứng thật sự nhảy dựng lên, hắn cảm thấy Trương Thanh Vân có ý nghĩ kỳ lạ, đồng thời phương diện ở Vũ Lăng chắc chắn sẽ rất dữ dội. Vì vậy Đàm Ngôn Ứng cũng không nhịn được phải đến báo cáo với Lưu Tiến.
Khi Đàm Ngôn Ứng vào cửa thì Lưu Tiến đang pha trà.
Lưu Tiến nhìn thấy Đàm Ngôn Ứng thì khoát tay nói:
- Anh đến rất đúng lúc, tôi đang pha trà, anh khoan hãy nói, trà này có hương vị rất khác biệt, là công lao của phó phòng Trương đấy!
Đàm Ngôn Ứng chợt sững sờ, trong lòng cũng thầm kêu không ổn. Lưu Tiến nói câu này có hai tầng ý nghĩa, cái gì mà công lao của phó phòng Trương? Pha trà hay là tâm tình lúc uống trà?
- Trưởng phòng, anh xem!
Đàm Ngôn Ứng bày báo cáo trong tay ra:
- Đây là báo cáo mà phó phòng Trương vừa gửi đến vào sáng hôm nay, cái này...Điều này có quá mức không? Lúc này Vũ Lăng cần ổn định!
Lưu Tiến hơi híp mắt, hắn vươn tay cầm lấy báo cáo, sau khi xem qua thì đặt lên bàn nói:
- Vậy anh có ý kiến gì không?
Đàm Ngôn Ứng chợt đỏ mặt, trong lòng thầm thở dài một hơi, chỉ cần nhìn bộ dạng của Lưu Tiến là biết đang đứng về phía Trương Thanh Vân.
Nhưng sao Lưu Tiến lại đồng ý với lời đề nghị này của Trương Thanh Vân? Đề nghị của Trương Thanh Vân rất đơn giản, hắn và Trần Lâm sẽ ở lại Vũ Lăng thêm vài ngày, sẽ khảo sát cán bộ thật kỹ càng, sau đó làm ra một danh sách đề nghị phòng tổ chức bồi dưỡng trọng điểm.
Đồng thời nhóm cán bộ này sẽ được phái đến học tập ở trường đảng các cấp.
Trong danh sách có cán bộ đang giữ chức, cũng có cán bộ đang bị tạm thời cách chức, tổng cộng có hơn mười người, tất cả đều là cán bộ phó phòng, trong đó thậm chí còn có một người là thường ủy Vũ Lăng lúc này đang giữ chức trưởng phòng tuyên truyền.
Lưu Tiến đã sớm nhìn ra báo cáo này của Trương Thanh Vân, phản ứng của hắn và Đàm Ngôn Ứng là rất khác biệt, lúc đó hắn đã vỗ bàn tán thưởng, đã sớm coi Trương Thanh Vân lập được công lớn.
Lời đề nghị này của Trương Thanh Vân có chút hoang đường nhưng lại có ý nghĩ rất sâu sắc.
Đầu tiên là tỉnh ủy sẽ không thể phản đối đề nghị này, vì đẩy mạnh cán bộ đi học tập và giáo dục tư tưởng và học thức ở trương đảng là hưởng ứng tinh thần văn kiện của trung ương.
Lúc này phòng tổ chức đề nghị trọng điểm bồi dưỡng vài cán bộ cao cấp, trong hội nghị thường ủy kẻ nào dám phản đối? Vì vậy có thể nói đề nghị này của Trương Thanh Vân lập tức làm cho phòng tổ chức có được uy thế, làm cho những kẻ đang có trăm phương ngàn kế không thể hoạt động được.
Mặt khác Trương Thanh Vân ra tay lần này đã phát ra một tin tức rất quan trọng cho toàn bộ tỉnh Giang Nam.
Phong trào cải cách thể chế cán bộ đã đến, phòng tổ chức đóng vai trò nhân vật chuyển biến. Đặc biệt là đám thế lực phản đối ở Vũ Lăng, để bọn họ biết được quyết tâm cải cách của tỉnh ủy và phòng tổ chức, để đề phòng đám người này cứ chần chừ.
Mà quan trọng hơn chính là đề nghị này được thông qua thì Giang Nam chính là tỉnh đầu tiên trong cả nước chấp hành theo đúng tinh thần trong thông báo của trung ương, đây chính là tin vui cuối cùng.
Tin vui cuối cùng này có thể nói được hoàn thành trong đêm trước khi bí thư Lưu được điều động, trước kia Giang Nam rất tích cực trong công tác cải cách, cũng không thể đợi nhiệm kỳ mới mới bắt đầu, chỉ cần nhìn qua là biết có tính tích cực hay không.
Vì vậy nếu nói về góc độ này thì lời đề nghị của Trương Thanh Vân đã chính thức xem xét đến lực ảnh hưởng của Lưu Tiến ở hội nghị thường ủy.
Lưu Tiến chỉ cần nhìn qua báo cáo thì phản ứng đầu tiên là vỗ đầu, hắn xem xét cả nửa giờ mới vỗ bàn quát một tiếng tốt. Thật ra trước đây hắn cũng đã từng có ý nghĩ này nhưng không có được khả năng suy xét tuyệt vời như Trương Thanh Vân.
Lần này Trương Thanh Vân đưa ra danh sách đã đánh trúng tin thần văn kiện của trung ương, không đơn giản chỉ chĩa mũi dùi vào đám cán bộ đang bị cách chức, hơn nữa những cán bộ đang tại nhiệm cũng có trong danh sách.
Vì vậy mà người khác không còn gì để nói, sau đó chỉ cần làm tốt công tác bồi dưỡng cán bộ ở trường đảng thì kết quả thật sự là hòa hợp viên mãn.
- Trương Thanh Vân đúng là có tác dụng rất lớn!
Đây là nhận thức của Lưu Tiến về lời đề nghị của Trương Thanh Vân, hắn thầm cảm thấy may mắn vì trước đó không đưa ra phương pháp xử lý người này. Nếu không có một thành viên cấp dưới có năng lực như vậy, nếu không có một người nhìn ra trông rộng thế này thì Lưu Tiến sẽ gặp rất nhiều khó khăn ở phòng tổ chức.
Sau sự kiện lần này thì hoàn toàn có thể thấy suy nghĩ cực kỳ đặc biệt của Trương Thanh Vân, có thể xem xét vấn đề trên một lập trường khác biệt.
Nhiệm vụ khó giải quyết như vậy mà được xử lý như một điệu nhảy, hơn nữa lại nhảy rất đẹp.
Trung tâm của vấn đề chính là nắm chặt tâm tư của thường ủy, đề nghị này đã hoàn toàn giúp sức cho một vị lãnh đạo. Dù có kẻ phản đối cũng không dám nói ra ngoài, năng lực như vậy chỉ có thể làm người ta phải giơ ngón tay cái tán thưởng.
Lưu Tiến nhìn mặt Đàm Ngôn Ứng mà cảm thấy không thoải mái, hắn biết rõ nguyên nhân nóng lòng của người này.
Nếu đề nghị của Trương Thanh Vân được thông qua thì phòng tổ chức tỉnh ủy ở Vũ Lăng sẽ lập được công lớn, đến lúc đó Trương Thanh Vân sẽ chói lọi ánh hào quang.
Tất nhiên anh họ của Đàm Ngôn Ứng là Phương Vĩnh Bình cũng phải chịu áp lực khổng lồ.
Hơn nữa trong vấn đề còn có Cao Khiêm, vì vậy mà chuyện xấu quá nhiều, nếu xét về tất cả các phương diện thì Phương Vĩnh Bình đều không muốn được nhìn thấy.
- Trưởng phòng, phó phòng tổ chức Trương Thanh Vân ở Vũ Lăng yêu cầu Trần Lâm khảo sát cán bộ, điều này làm cho nhân tâm cán bộ tuyến dưới biến đổi quá mạnh, ban ngành Vũ Lăng sợ rằng sẽ mất tính ổn định. Hơn nữa phó phòng Trương làm như vậy cũng sẽ khiến người khác sinh nghi.
Đàm Ngôn Ứng dùng giọng rất cung kính nói, ý đồ là nhắc nhở Lưu Tiến vì Trương Thanh Vân quá to gan, điều này quá kiêng kỵ.
Lưu Tiến cau mày nói:
- À, điều này tôi biết rất rõ, anh Đàm cũng quá nhạy cảm rồi!
- Nói chuyện cũng không nhất định là khảo sát cán bộ, sắp xếp nhiều cán bộ phó phòng như vậy sao có thể dân chủ cho được? Hơn nữa phòng tổ chức nói chuyện đều có ý đồ của lãnh đạo, tâm ý của ban ngành mới ở Vũ Lăng cũng quá làm theo thói quen, chỉ cần có hành động là phỏng đoán ý đồ của tổ chức, như vậy còn coi ra gì nữa?
Đàm Ngôn Ứng nghe được những lời như vậy mà chợt sững sờ, hắn há hốc mồm mà không biết nói gì cho phải. Trong lòng hắn biết rõ một vấn đề, lúc này quan hệ giữa Trương Thanh Vân và Lưu Tiến rất khăng khít.
Đàm Ngôn Ứng vắt óc cũng nghĩ không ra vì sao Trương Thanh Vân lại tìm ra niềm vui cho trưởng phòng như vậy.
Đàm Ngôn Ứng không thấy Trương Thanh Vân nịnh hót, càng không thấy làm ra chuyện gì lớn, nếu nói về bối cảnh thì lại càng mơ hồ, một người như vậy đáng để tín nhiệm sao? Lại nghĩ đến chuyện cuối năm trước khi trưởng phòng đưa ra kế hoạch điều chỉnh phân công cán bộ phó phòng, lúc đó còn xuất hiện tình cảnh Trương Thanh Vân bị cho ra rìa.
Nhưng vấn đề không thể ngờ là sau tết âm lịch thì Trương Thanh Vân lại được trọng dụng. Đàm Ngôn Ứng biết rõ cái nhìn của Lưu Tiến về mình, nguyên nhân chủ yếu chính là người anh họ Phương Vĩnh Bình ở Vũ Lăng, đây cũng chính là lý do mà Trương Thanh Vân được sử dụng trở lại.
Đàm Ngôn Ứng biết rất rõ tính tình của Lưu Tiến, người này biểu hiện có vẻ khá tùy tiện nhưng thực tế thì tâm tư cực kỳ sâu sắc.
Trương Thanh Vân được Lưu Tiến thừa nhận thì chắc chắn phải có thủ đoạn gì đó cực kỳ phi thường. Đàm Ngôn Ứng nghĩ đến đây thì trong lòng thở dài một hơi, hắn càng lúc càng nhìn không thấu phó phòng Trương, còn trẻ mà quá bí hiểm, đối phương có được cảnh tượng lúc này cũng tuyệt đối không phải là may mắn.
- Phó phòng Đàm, cuối cùng anh cũng phải biết rõ phòng tổ chức chúng ta là người bày mưu cho lãnh đạo tỉnh ủy, vì vậy là nhân vật đóng vai trò khá quan trọng.
- Thanh Vân dù làm ra việc gì ở Vũ Lăng hoặc có bất kỳ đề nghị gì cũng đừng quá ngạc nhiên, vì cuối cùng chính cậu ấy mới là người quyết định, tôi và anh không thể ở nhà mà quyết định thay được.
Lưu Tiến lại chỉ tay xuống báo cáo trên bàn rồi nói:
- Ví dụ như báo cáo này, không phải đây chỉ là mười cán bộ phó phòng, có người bị tạm thời cách chức, có người vẫn còn trong biên chế nhưng tất cả đều rất hợp lý.
- Chuyện chính ngày nào chẳng công khai và ồn ào, bất kỳ hành động gì của phòng tổ chức mà không bị người ta nhìn chằm chằm, chúng ta xử lý ra sao? Vì vậy tôi tán thành với lời đề nghị của Thanh Vân.
- Anh coi đây là cái nhìn đắc ý của phòng tổ chức, tôi cũng cần phải liên hệ với bí thư!
Đàm Ngôn Ứng không nói lời nào, Lưu Tiến đã nói như vậy thì hắn còn nói sao được nữa? Ngay cả ý kiến của mình cũng không dám nói, vì lúc này trưởng phòng đã có cái nhìn với mình, chính mình cũng không nên quá lớn tiếng.
Đàm Ngôn Ứng rời khỏi văn phòng Lưu Tiến với vẻ mặt chán nản, sau khi trở lại văn phòng thì cũng gọi ngay cho Phương Vĩnh Bình, nhưng sau đó nghĩ lại rồi cúp máy. Trời muốn mưa nhưng dì muốn tái giá, bây giờ có tạo gió cũng khó thổi, tạo mây cũng khó bay.
Lúc này phó phòng Trương vẫn còn nhớ rõ mình là người chủ trì công tác hằng ngày ở phòng tổ chức, cấp bậc lễ nghĩa là không thiếu, nếu lúc này Đàm Ngôn Ứng gọi điện đến Vũ Lăng thì khó tránh khỏi hiềm nghi đâm đao sau lưng người khác.
Đàm Ngôn Ứng xem xét vấn đề Trương Thanh Vân xử lý quan hệ với Lưu Tiến mà biết được đối phương không phải là người lỗ mãng, nếu đã sớm có đề nghị như vậy thì chắc sắn đã sớm phòng ngừa có kẻ đâm đao sau lưng. Mình cần gì phải cùng hắn ầm ĩ cho mệt?
Hộp đêm Vạn Tượng Thành ở Vũ Lăng trước kia là sản nghiệp của Khâu Hâm, nhưng bây giờ nơi đây là là nhà họ Quách.
Trong văn phòng cực kỳ xa hoa trước kia là của Khâu Hâm nhưng bây giờ người ngồi bên trong lại là Quách Tuyết Phương.
Trương Thanh Vân nghĩ đến chuyển biến này mà trong lòng không được tự nhiên, từ khi vào cửa đến lúc vào văn phòng hắn đều không nói gì, vẻ mặt có chút khó coi.
Vấn đề đã rất rõ ràng, Khâu Hâm toàn thân trở ra là được Quách gia giúp đỡ sau lưng.
Dù là vì nguyên nhân tiền tài hay bất kỳ nguyên nhân nào khác, Quách gia giúp tên Khâu Hâm kia nhơn nhởn ngoài vòng pháp luật cũng làm Trương Thanh Vân khó thể sinh ra cảm tình.