Trong Giang Nam, gần đây Nghiêm Tụng Tuấn có chút nông nóng và thấp thỏm, chuyện Phương Tiểu Nam làm lão rất đau đầu.
Nghiêm Tụng Tuấn là người được bí thư Nga Tường Hồng cất nhắc lên, Khâu Hâm giải quyết tốt hậu quả nhưng không thượng lượng với bí thư Nga mà lại tìm Nghiêm Tụng Tuấn. Điều này có thể thấy quan hệ giữa Nghiêm Tụng Tuấn và Nga Tường Hồng gần nhau như thế nào.
Nhưng Nghiêm Tụng Tuấn không ngờ chỉ một con đàn bà nho nhỏ mà lại gây náo loạn lớn như vậy, tất cả vấn đề nổi loạn ở Giang Nam cũng chỉ phát sinh vì Phương Tiểu Nam bỏ chạy.
Dựa theo những gì Khâu Hâm đã nói thì vấn đề Phương Tiểu Nam bỏ chạy có liên quan rất lớn đến Trương Thanh Vân, vì Phương Tiểu Nam từng nói với hắn rằng mình được phó phòng thả đi xuất ngoại.
Vì vậy mà chuyện này nổi lên mặt nước, Nghiêm Tụng Tuấn lập tức hành động, hắn tìm người báo về trung tâm tiếp nhận tố cáo của ủy ban kỷ luật về vấn đề Trương Thanh Vân và Phương Tiểu Nam quan hệ rất chặt chẽ, đồng thời Phương Tiểu Nam được Trương Thanh Vân cho đi xuất ngoại.
Khi hành động thì Nghiêm Tụng Tuấn không cảm thấy có chút do dự, vì lão không có chút cảm tình với Trương Thanh Vân, dù bây giờ thái độ Uông gia rất mập mờ nhưng lão cũng quyết định ra tay. Lão tin chỉ cần đè Trương Thanh Vân xuống thì bí thư Nga cũng không nói gì.
Nhưng ngay từ đầu Nghiêm Tụng Tuấn đã phát hiện ra vấn đề phức tạp hơn mình nghĩ rất nhiều. Đầu tiên là khi ủy ban kỷ luật điều tra hành tung của Phương Tiểu Nam thì phát hiện người này mua vé may bay đi nước Anh, nhưng nàng chỉ phóng đến phi trường quốc tế Thương Châu, đến giờ cũng không lên máy bay, như vậy chắc chắn chưa sang Anh.
Khi tiếp tục điều tra thì nhân viên còn phát hiện ra Phương Tiểu Nam dùng hộ chiếu giả, vì vậy có rất nhiều nghi hoặc về vấn đề Trương Thanh Vân bỏ đường cho Phương Tiểu Nam xuất ngoại.
Còn có một vấn đề khác, xem xét trên vấn đề điện thoại thì gần nửa năm qua Trương Thanh Vân căn bản không liên lạc với Phương Tiểu Nam, mà trước khi Phương Tiểu Nam đi thì Trương Thanh Vân cũng không rời khỏi Thành Đô nửa bước, vì vậy vấn đề Phương Tiểu Nam bỏ đi và Trương Thanh Vân bị tố cáo hoàn toàn không liên quan đến nhau. Hơn nữa tất cả đám người Vũ Lăng ai cũng biết Phương Tiểu Nam và Trương Thanh Vân là kẻ địch sống chết, khi Trương Thanh Vân đến Vũ Lăng thì Phương Tiểu Nam đã từng nhiều lần vu oan, tố cáo, gây ra rất nhiều điều khó xử, vì vậy Trương Thanh Vân không thể chừa đường cho Phương Tiểu Nam.
Mà điều làm Nghiêm Tụng Tuấn uể oải nhất chính là vấn đề sai phạm, làm việc trái pháp luật, sai quy tắc ở Vũ Lăng đều là vì kinh tế, tất cả cán bộ chỉ vì tiền. Nhưng Trương Thanh Vân sẽ không phạm vào sai lầm kinh tế, vì trong nhà hắn có rất nhiều tiền, vợ hắn là nhà giàu nổi tiếng. Nếu tố cáo hắn làm loạn quan hệ nam nữ, nếu nói hắn thông đồng với người khác để tham ô thì hoàn toàn chỉ là nói bừa. Vì vậy không thể nào kéo Trương Thanh Vân vào đứng chung với Tạ Minh Quân.
Sau khi tổng hợp lại tất cả các nhân tố thì Nghiêm Tụng Tuấn phát hiện ra mình đã phạm sai lầm, hơn nữa đã phạm vào một sai lầm rất trí mạng. Lão có thể đã bị Khâu Hâm đưa lên đầu súng, người này đến tìm lão trước khi hành động, chính hắn ở một bên quan sát, tiến lui rất tự nhiên, nếu có gì xảy ra thì Khâu Hâm hoàn toàn rút đuôi an toàn, mà Nghiêm Tụng Tuấn lão lại trở thành người vu oan cho Trương Thanh Vân.
Thế giới này không có chuyện gì giữ được bí mật, mình cho người tố cáo sớm muộn gì cũng bị Trương Thanh Vân phát hiện ra. Với một người thông minh như Trương Thanh Vân thì sẽ đoán ra hành vi lần này là của Nghiêm Tụng Tuấn lão, vì Uông gia sẽ tuyệt đối không hành động lỗ mãng như vậy.
Lý do rất đơn giản, bí thư Nga rất có thể là hiềm nghi để lộ bí mật, là một người ở trong phe phái, khi mình còn chưa lau mông sạch sẽ mà phản kích người khác là điều rất kiêng kỵ.
Một khi lửa dây trên người thì Trương Thanh Vân hoàn toàn có thể dùng thủ đoạn để kéo Nghiêm Tụng Tuấn ra khỏi Uông gia, lúc đó lão đã không còn Uông gia ở phía sau, hơn nữa chỉ là quan viên bình thường, sao có thể đấu lại phòng tổ chức?
Nghiêm Tụng Tuấn càng nghĩ càng thấy trong lòng không có chút tư vị, lão cố tình nắm chặt Khâu Hâm nhưng lại sợ đắc tội với bí thư Nga, lão cảm thấy mình tiến thối lưỡng nan, không biết nên tự xử thế nào.
... ....
Mà lúc này Trương Thanh Vân ở thủ đô cũng đã chú ý đến vấn đề Giang Nam, hắn là người làm chủ mâu thuẫn nên biết rõ tất cả mọi chuyện có liên quan đến Khâu Hâm. Vì vậy hắn chỉ cần nắm chặt lấy Khâu Hâm là mọi chuyện sẽ đi vào cục diện có lợi.
Khâu Hâm có bao nhiêu vấn đề? Cái mông của hắn có sạch sẽ hay không? Điều này chỉ có trời mới biết. Niềm tin của Trương Thanh Vân đến từ Tạ Minh Quân và Âu Hiền Long, hắn tin những người này co năng lực phá hoại lớn mà không có khả năng chuẩn bị. Cũng không biết tên khốn kiếp nào mà ngu xuẩn tố cáo Trương Thanh Vân hắn, có lẽ là người có thù oán với Khâu Hâm, nếu không sao lại phải làm như vậy?
Nhưng Trương Thanh Vân cũng không ngờ, Khâu Hâm cũng không biết Phương Tiểu Nam đã thừa nhận có ý muốn đến tìm mình. Trong suy nghĩ của Khâu Hâm thì Phương Tiểu Nam là quỷ tinh linh sẽ cố gắng che dấu cho hắn, nào ngờ tất cả đều sai, Phương Tiểu Nam thông minh nhưng lại sợ chết.
Khi đại nạn rơi xuống đầu thì điều đầu tiên Phương Tiểu Nam nghĩ đến chính là làm sao bảo vệ tính mạng, vì vậy nàng rất thẳng thắn với Trương Thanh Vân, nói rõ tất cả hoạt động mờ ám của Khâu Hâm. Đây là sai lầm của Khâu Hâm, điều này đã chú định hắn sẽ tự chuốc lấy đau khổ.
Khâu Hâm rất cẩn thận, hắn không tự mình làm khó dễ với vấn đề Trương Thanh Vân, hắn lợi dụng Nghiêm Tụng Tuấn làm việc này. Điều này được hắn căn cứ vào hai nguyên nhân, đầu tiên là hắn tin Phương Tiểu Nam, hơn nữa cũng đã xem qua hộ chiếu của nàng, hắn cho rằng vấn đề nàng đi nước Anh có liên quan đến Trương Thanh Vân.
Nguyên nhân thứ hai, Khâu Hâm không muốn xuất hiện trước mặt Trương Thanh Vân, vì hắn quá nhạy cảm. Hắn đi ra sẽ làm người ta nghi ngờ, dù sao hắn cũng có danh tiếng quá xấu ở Vũ Lăng, hắn không muốn mạo hiểm.
Nhưng Khâu Hâm hắn nhất định phải đối phó với Trương Thanh Vân, vì không hiểu nguyên nhân gì mà khi rời khỏi Vũ Lăng thì trong lòng hắn liên tục lay động, sau đó hắn bết nguyên nhân là Trương Thanh Vân.
Trương Thanh Vân này trí tuệ rất cao, hơn nữa dầu và nước khó dung hợp, Khâu Hâm rất muốn tìm cớ kéo Trương Thanh Vân xuống.
Hơn nữa Khâu Hâm ở Vũ Lăng nhiều năm, những người có liên hệ với mình là rất nhiều, mình là loại người gì thì ai ai cũng biết rõ.
Tất nhiên kẻ khác biết nhưng Khâu Hâm cũng không quá lo lắng, đầu tiên là khả năng Tạ Minh Quân và Âu Hiền Long cắn hắn là không lớn. Vì hai người Tạ Âu đều có người thân, bọn họ không muốn gây ra thù hằn cho người ở lại.
Mà những kẻ may mắn thoát khỏi phong ba thì không cần phải lo lắng, vì Khâu Hâm kinh doanh ở Vũ Lăng nhiều năm, hắn biết rõ từng ngóc ngách quan trường Vũ Lăng, Vũ Lăng là ao bùn, kẻ nào tắm bên trong mà không dính bùn? Bọn họ không dám tố cáo Khâu Hâm vì chỉ cần xuất hiện sẽ bị xét xử, Khâu Hâm không tin trên thế giới có người ngu xuẩn như vậy.
Khâu Hâm căn cứ vào những nguyên nhân này mà vừa sợ vừa hận Trương Thanh Vân, trước khi bỏ đi hắn đã chuẩn bị sẵn một kế hoạch, hắn không hy vọng Trương Thanh Vân rơi đài, chỉ hy vọng đối phương không bò lên quá nhanh. Tốt nhất là đối phương nên làm quan cả đời ở Giang Nam, như vậy hai người sẽ không xen vào cuộc sống của nhau, Khâu Hâm cũng không sợ có ngày bị Trương Thanh Vân giựt tóc.
Trong sự kiện lần này Khâu Hâm đã hoàn toàn bộc lộ rõ bản chất kiêu hùng, người này nhìn xa, thậm chí còn thấy được tương lai Trương Thanh Vân uy hiếp mình, cũng vì vậy mà hắn phòng ngừa rất chu đáo. Hắn tin nếu lần này tin tức Trương Thanh Vân để lộ bí mật là thật thì ít nhất đối phương cũng bị trói buộc tay chân đúng mười năm.
Quan trường là vậy, đây là nơi chú trọng đến lông cánh, nếu Trương Thanh Vân chỉ có một sợi lông bị vấy bẩn thì muốn đề bạt sẽ rất khó. Hơn nữa vấn đề để lộ tin tức là quá lớn, chắc chắn sẽ bị xử phạt, hơn nữa cũng có khả năng bị xuống chức. Cũng vì vậy mà ngôi sao sáng nhất trên quan trường Giang Nam sẽ nhanh chóng ảm đạm và trở về như thường.
Nhưng Khâu Hâm tính toán hàng ngàn hàng vạn cũng không tính thấu Trương Thanh Vân, binh pháp có câu "hiểu mình hiểu người trăm trận trăm thắng." Trương Thanh Vân có thể từ một cán bộ tuyến xã tiến lên cán bộ cao cấp trong vòng vài năm ngắn ngủi, kinh nghiệm trong khoảng thời gian đó sao Khâu Hâm có thể tưởng tượng được? Nếu Trương Thanh Vân không có chút cảnh giác thì đã vùi thân nơi Tang Chương và không còn sống đến lúc này.
Phương Tiểu Nam là một nửa sơ hở mà Trương Thanh Vân cố ý để lại, sơ hở này để lại vì Uông gia, mà lúc này sơ hở đã phát huy tác dụng. Vấn đề Trương Thanh Vân cần suy nghĩ bây giờ không phải làm sao cho mình thoát khỏi nguy cơ.
Trương Thanh Vân suy xét càng sâu, hắn muốn lợi dụng sơ hở này để xé lớn, để nắm chặt sinh mạng của Uông gia ở Giang Nam vào trong tay, để xem Uông gia có còn dám chơi xỏ mình ở Giang Nam hay không.
Mà Trương Thanh Vân cũng không tự tay đi xé rèm, Phương Tiểu Nam là người đi làm. Trương Thanh Vân tin ủy ban kỷ luật sẽ điều tra ra kết quả rất nhanh, Phương Tiểu Nam căn bản không xuất ngoại.
Phương Tiểu Nam không xuất ngoại thì đi đâu? Nàng không xuất ngoại thì chứng tỏ Khâu Hâm đã nói dối, như vậy lời của của nàng với Khâu Hâm trước kia có mấy phần là thật? Phương Tiểu Nam biết rõ nhất về những hoạt động của Khâu Hâm ở Vũ Lăng, Trương Thanh Vân tin Khâu Hâm sẽ rất nhanh vì vấn đề của Phương Tiểu Nam mà ngồi trên đống lửa.
Phương Tiểu Nam là một người phụ nữ sợ chết, Trương Thanh Vân tin nàng tuyệt đối sẽ có phương pháp bỏ chạy. Hơn nữa thời gian đã là một tháng, trong vòng một tháng thì Phương Tiểu Nam hoàn toàn có thể từ Thương Châu chạy ra khắp thế giới.
Phương Tiểu Nam có tiền, nàng có thể thuê một nhóm người đưa đến nơi thích hợp, chỉ cần rời khỏi nước thì nàng sẽ là rồng về biển rộng, muốn tìm được cũng không phải dễ. Thế giới này những kẻ nhập cư trái phép có số lượng vô kể mà trục xuất về chỉ là đầu ngón tay, Phương Tiểu Nam là quỷ tinh linh, tất nhiên khả năng bị trả về là rất thấp.
Tất cả mọi chuyện đều đâm về phía Khâu Hâm, Trương Thanh Vân không tin người này có thể chống đỡ được. Khâu Hâm không phải là một người đơn độc, cha hắn là quan lớn ở Giang Bắc, hắn và bí thư Nga ở Giang Nam là họ hàng, chỉ cần không gánh được thì thế lực họ Uông ở Giang Nam sẽ gánh nguy cơ.
Trương Thanh Vân tin chỉ cần nắm chắc thì Uông gia sau này sẽ không đám bay vo ve bên tai mình, cũng đừng hòng muốn ngáng chân mình.
Tất nhiên Trương Thanh Vân cũng không khờ dại lấy thứ này đi ồn ào khắp nơi, nếu như vậy sẽ bị coi thường. Người cấp cao tranh đấu phải mơ hồ, chỉ tốt ở vẻ ngoài, người ta không thấy rõ bài tẩy trên tay mình mới sợ ném chuột vỡ bình, không dám có những hành động thiếu suy nghĩ.
Biệt thự Tảo điền đã được giăng đèn kết hoa, tình cảnh tươi đẹp, đây là tiệc kết hôn giữa Trương Thanh Vân và Triệu Giai Ngọc, khách đến dự với con số kinh người.
Toàn thể người Triệu gia ở thủ đô, thậm chí cả những người có quan hệ chặt với Nhị thúc, Tứ thúc và các vị khác. Thực tế là tất cả các lãnh đạo và con cháu có quan hệ khăng khít với Triệu gia đều đến chung vui, trong đó có cả những phần rất ít mà Trương Thanh Vân quen biết, ví dụ như Quách Tuyết Phương Quách gia, Uông Phong Uông gia.
Danh tiếng của Trương Thanh Vân ở thủ đô là rất lớn, đặc biệt là nổi danh trong đám người cùng tuổi với Triệu Giai Ngọc. Mọi người đều biết Triệu Giai Ngọc Triệu gia theo Trương Thanh Vân bỏ trốn, lúc này Triệu gia lại thay mặt mời khách chúc mừng lễ cưới, có lẽ muốn hòa hoãn mối quan hệ.
Một người lăng nhục Triệu gia mà cuối cùng lại có kết qua hòa hợp viên mãn như vậy làm mọi người rất hứng thú, bọn họ rất muốn xem Trương Thanh Vân là thần thánh phương nào, vì vậy ngày hôm nay đến biệt thự Tảo Điền có rất nhiều người trẻ tuổi.
May mà có Triệu Giai Ngọc sắp xếp, nếu không Trương Thanh Vân cũng căn bản không có biện pháp nào để đón khách. Toàn bộ buổi chiều Trương Thanh Vân liên tục bắt tay nói cười mà miệng mồm tay chân đều mỏi nhừ, đại gia tộc ở thủ đô quả nhiên có tiếng vang rất lớn, đây chỉ là đãi khách ở nhà vợ sau khi làm lễ cưới mà thôi, nhưng khí thế lúc này còn vượt qua cả lễ cưới ở Ung Bình.
Chỗ đậu xe trong biệt thự không thể kham nổi, vì vậy mà xe lập tức xếp hàng dài ở đường lớn bên ngoài. Theo dự đoán sơ lược của Trương Thanh Vân thì số lượng xe hôm nay không ít hơn bảy trăm chiếc, may mà biệt thự của Triệu tướng quân có diện tích quá rộng, nếu không Triệu gia hôm nay sẽ chẳng chuẩn bị đầy đủ mà mất hết mặt mũi, khách đến quá đông vượt qua dự đoán.
Thật ra Triệu gia cũng cảm thấy rất kỳ quái vì tình cảnh hôm nay, Triệu Truyền làm tổng chỉ huy mà không ít lần phát ra những mệnh lệnh khẩn cấp, may mà lính cần vụ của Triệu gia có rất nhiều, nếu không đúng là quá mất mặt.
Triệu Truyền cẩn thận quan sát mà thấy rõ nguyên nhân vấn đề. Phần lớn khách đến đây hôm nay đều là người còn trẻ, nếu theo những gì đã suy tính thì ví dụ như Quách gia cũng chỉ đến hai người trưởng bối là cùng, nhưng hôm nay ba đời Quách đều đến. Con cháu của các gia tộc, danh nhân, các vị lãnh đạo trong thủ đô, chỉ cần là người còn trẻ thì căn bản đều tới, số chưa lập gia đình chiếm hơn phân nửa.
Triệu Truyền phát hiện ra đám người đến đây hầu như khi bắt tay với Trương Thanh Vân đều muốn nói cười vài câu, cố gắng kéo dài chút thời gian như người quen thuộc đã lâu. Hắn biết rõ thì ra đám khách đến đây hôm nay đều hưởng phúc từ con rể Triệu gia. Tiểu tử Trương Thanh Vân ôm em gái mình bỏ chạy làm đám thanh niên thủ đô coi như anh hùng, rất nhiều người đến đây chủ yếu là hướng về phía Trương Thanh Vân.
Triệu Truyền đột nhiên cảm thấy tất cả may mắn đều dồn lên người tiểu tử Trương Thanh Vân, ôm mất em mình, lúc này Triệu gia còn phải muối mặt bước xuống làm nền, giúp con rể mở rộng các mối quan hệ. Triệu Truyền chợt cảm thấy tiền mất tật mang.
Triệu Truyền nhìn đám thanh niên hào hứng bừng bừng mà sinh ra xúc động muốn đánh cho tên Trương Thanh Vân kia một trận mới hả giận. Triệu Truyền càng bực bội chính là văn phòng quân ủy của chính mình cũng có vài người đi đến chúc mừng, phần lớn đều là trai gái chưa có gia đình.
Hôm nay Triệu gia có tiệc mừng, nếu lãnh đạo quân ủy muốn nể mặt thì phải chính thức đến đây, nhưng không ngờ lại cho thuộc hạ đến, điều này nói rõ địa vị của Triệu gia vào lúc này. Trong lòng Triệu Truyền cảm thấy ngứa như mèo cào nhưng lại chẳng dám tức giận, hắn cảm thấy mình sống hơn bốn mươi năm mà chưa từng uất ức như hôm nay.
Vợ chồng Uông Phong đến tương đối trễ nhưng phái đoàn rất đầy đủ, Uông Phong không thuộc quan trường nên dùng xem không kiêng kỵ, hắn chạy đến một chiếc Land Rover địa hình, chỉ cần nhìn qua là biết không phải người thường.
Hôm nay là lần đầu tiên Trương Thanh Vân gặp mặt vợ Uông Phong, vừa nhìn thấy nàng thì Trương Thanh Vân lập tức nghĩ đến tên Uông Triết không may vì hai mẹ con quá giống nhau. Uông Triết được mình đưa đến Giang Nam và nhét vào công ty Tiết Cao, cũng không quan tâm sống chết thế nào, Uông Phong cũng không nhắc đến, chẳng lẽ không ai quan tâm?
- Chào Uông đại ca!
Trương Thanh Vân híp mắt nói.
Uông Phong tháo kính râm rồi ngửa đầu cười một tiếng dài, hắn nói:
- Tiểu tử cậu hôm nay đã đủ đắc ý rồi chứ? Cậu có thể mở ra quan hệ, khơi thông dòng chảy. Lúc này trong thủ đô có rất nhiều thủ trưởng và lãnh đạo phàn nàn về vấn đề con cháu bây giờ quá đối kháng, cậu là tấm gương tiêu cực rất chói lọi, cậu biết không?
Trương Thanh Vân nở nụ cười ngượng ngùng, hắn nhìn về phía vợ Uông Phong rồi hỏi:
- Đây là chị dâu à? Chào chị!
Vợ Uông Phong khá cao và khá thanh nhã, nàng cười nhạt một tiếng rồi nói:
- Tốt, tôi cũng kính ngưỡng tên tuổi của cậu đã lâu, hơn nữa tôi cũng coi như có một nửa người ở Giang Nam.
Trương Thanh Vân chợt sững sờ, Uông Phong ở bên cạnh đã nói:
- Cậu của vợ tôi là bí thư Hoàng ở Giang Nam, cô ấy nói cậu là học trò đắc ý nhất của bí thư Hoàng, rõ ràng không tầm thường. Vì vậy nhà tôi và nhà cậu cũng có chút quan hệ!
Trương Thanh Vân chợt kinh hoàng, hắn vội hỏi:
- Vậy, vậy là, tôi và anh vốn là bạn bè, nếu thế này chẳng phải quan hệ càng thêm gần sao?
Tuy Trương Thanh Vân nói như vậy nhưng trong lòng cực kỳ cảm thán, nhà giàu không có bao nhiêu tình cảm, thân thích chỉ là chó má.
Khi ở Mỹ thì Uông Phong đánh phủ đầu công ty điện tử Mia, chẳng lẽ hắn không biết vị huynh đệ Hoàng Tử Ca kia cũng có quan hệ bà con sao? Lợi ích gia tộc mới là trụ cột vững chắc nhất, Uông Phong rõ ràng rất cứng trong phương diện này, có lẽ là hắn đã có kinh nghiệm.
Nhưng điều này đối với Trương Thanh Vân thì quá tàn khốc, hắn chỉ cần tưởng tượng có ngày mình bóp chết Biện Hoa và Ngải Gia thì giống như ác mộng, khó thể tiếp nhận.
- Uông đại ca, lúc này Giang Nam là trời thu mát mẻ, là thời tiết đẹp nhất, anh cũng đừng cố gắng thu hoạch đấy nhé.
Trương Thanh Vân nói, vẻ mặt có chút lơ lửng.
Uông Phong cau mày, hắn nghe rõ lời cảnh cáo của Trương Thanh Vân, không biết tại sao trong lòng có chút cảm giác không ổn. Lần trước hắn đàm phán không thành với Trương Thanh Vân ở Giang Nam mà thở phào một hơi, nhưng sau đó lại bị bí thư Nga đánh về hiện thực, chính hắn cũng thấy rõ Trương Thanh Vân lợi hại.
Tiểu tử Trương Thanh Vân này không phải kẻ lỗ mãng, khi cứng nhắc thì rất tàn khốc. Hôm nay vào ngày đại hỉ của Trương Thanh Vân mà lại nói lời cảnh cáo, điều này đã chứng minh Uông gia có hành động gì đó ở Giang Nam.
- Này, A Ti, sao nói chuyện lâu như vậy? Vào, vào thôi! Hôm nay không phải lúc nói chuyện phiếm, không thấy có rất nhiều khách sao?
Giọng nói của Triệu Truyền đột nhiên vang lên sau lưng Trương Thanh Vân, âm thanh rất khủng bố.
Uông Phong trừng mắt nhìn Triệu Truyền, vẻ mặt hắn cũng lập tức khôi phục lại như thường, hắn hì một tiếng rồi nói:
- Cậu tìm được em vợ tốt, tôi chúc mừng một chút cũng không được sao?
Uông Phong nói xong thì dắt theo vợ đến trước mặt Triệu Giai Ngọc cười nói:
- Hôm nay cô dâu quá đẹp, Ngọc Ngọc mặc áo cưới còn hơn cả tiên tử giáng trần.
Triệu Giai Ngọc đỏ mặt mà không lên tiếng, nàng kéo kéo tay Trương Thanh Vân rất vui vẻ. Uông Phong thấy không còn cơ hội ở lại nên bước qua cửa, nhưng tâm thần của hắn có chút mất tập trung rồi nhịn không được phải quay đầu nhìn Trương Thanh Vân.
Lúc này người còn lại cũng không còn nhiều lắm, Triệu Truyền thừa lúc rãnh rổi mà không tiếp tục quan tâm rồi đi đến bên cạnh hai người Trương Thanh Vân, hắn cười nói với Triệu Giai Ngọc:
- Ngọc Ngọc, hôm nay mệt chết anh rồi.
Triệu Giai Ngọc gật đầu nói:
- Em và Thanh Vân đúng là không mệt nhọc bằng anh.
Triệu Truyền nở nụ cười xấu hổ, trong mắt xuất hiện cái nhìn vui mừng hiếm thấy, hắn đột nhiên nói:
- Thanh Vân, vừa rồi tôi nghe cậu nói chuyện với Uông Phong, có phải người Uông gia gây phiền phức cho cậu ở Giang Nam không?
Trương Thanh Vân cười cười nói:
- Chỉ là chút hiểu lầm mà thôi, đại ca cứ yên tâm, mọi chuyện sẽ được giải quyết rất nhanh.
Triệu Truyền cau mày, Trương Thanh Vân nói rất hời hợt nhưng hắn cũng không thấy chỉ đơn giản là hiểu lầm, hắn nghe thấy rõ ràng lời nói của Trương Thanh Vân với Uông Phong lúc vừa rồi.
Triệu Truyền cảm thấy rất kinh ngạc, từ khi nào Trương Thanh Vân dũng mãnh như vậy? Dám cảnh cáo Uông Phong, vì nguyên nhân tập đoàn truyền thông Giang Nam nên Uông Phong có lực ảnh hưởng rất lớn đến thế lực họ Uông ở Giang Nam, Triệu Truyền biết rõ chuyện có thể làm Uông Phong kinh hoàng thì không phải là nhỏ.
Mà Triệu Truyền cảm thấy rất kỳ quái với thái độ của Uông Phong sau khi bị Trương Thanh Vân cảnh cáo, Uông Phong ngoài có chút mất tự nhiên thì chỉ cười cười, không còn phản ứng gì khác, điều này khác biệt hoàn toàn với Uông Phong ngày thường.
Triệu Truyền và Uông Phong có thể nó là anh em từ thuở nhỏ, tên kia cũng là người xoa mắt không có cát, nhưng Uông Phong sẽ nhịn đối với lời nói của Trương Thanh Vân sao? Triệu Truyền cảm thấy rất khó tin.
Điều này chỉ có một cách giải thích, đó chính là hai người đã giao thủ ở Giang Nam, hơn nữa chính Uông Phong là kẻ ăn quả đắng, nhưng như vậy cũng khó thể tưởng. Lúc này tương lai Trương Thanh Vân đang khá sáng, nhưng giỏi lắm cũng chỉ là một phó phòng tổ chức, có nhiều năng lượng lắm sao? Có năng lực vặn cổ tay Uông Phong à?
Triệu Truyền cảm thấy không tin nhưng sự thật bày ra trước mắt, hắn không thể không tin.
Triệu Truyền nhịn không được phải nhìn qua Trương Thanh Vân, tiểu tử kia đang nhiệt tình đón khách giống như tên thanh niên vài năm trước. Nhưng Triệu Truyền cũng nhìn thấy sự trưởng thành, ung dung, lời nói đúng mực và mơ hồ có chút giả vờ rụt rè của Trương Thanh Vân.
Triệu Truyền đột nhiên cảm thấy người trẻ tuổi trước mặt ngày càng xa lạ, hắn không nhìn ra tâm lý của Trương Thanh Vân, cũng không biết rõ thực lực của đối phương. Nếu là một người chống đối vài cho Uông Phong ăn quả đắng thì có thực lực kém được sao? Chẳng lẽ tiểu tử này đang xây dựng chọc trời ở Giang Nam? Nhưng tất cả chẳng qua chỉ là suy đoán lung tung, Triệu Truyền không thể không thừa nhận mình chẳng biết hoàn toàn về đối phương.
Đúng lúc này thì bên trong có người gọi, Triệu Truyền mới chợt nhớ ra mình là tổng chỉ huy ngày hôm nay. Hắn vội vàng tiến vào cửa nhưng trong lòng đã loạn, không thể nhịn được phải suy xét về Trương Thanh Vân.
Triệu Truyền bước đi đều cảm thấy tâm tình nặng trĩu, trong lòng đầy cảm giác thất lạc. Mình là anh em ruột với Triệu Giai Ngọc, nhưng Triệu Giai Ngọc gần gủi với con gái còn hơn mình.
Mà Trương Thanh Vân là mầm mống đầu tiên mà Triệu Truyền phát hiện ra ở Giang Nam, Trương Thanh Vân và Triệu Giai Ngọc đều là những gì mà Triệu Truyền hắn đáng để kiêu ngạo. Triệu Giai Ngọc thông minh xinh đẹp, trước đây không lâu Triệu Truyền còn cho rằng tương lại của em gái sẽ bị cột chặt vào Triệu gia.
Mà Triệu Truyền cũng biết Trương Thanh Vân là người mà tương lai khó thể đong đếm, tất nhiên cũng là ngôi sao sáng chói của Triệu gia.
Nhưng sự thật tàn khốc, em gái vĩ đại, Trương Thanh Vân càng vĩ đại đã không còn thuộc về Triệu gia, bọn họ hình như đang có tâm tư cao xa hơn.
Càng làm cho Triệu Truyền cảm thấy thất lạc chính là hai người đã nên duyên vợ chồng, hai người kết hợp rõ ràng rất xấu đối với Triệu gia, đây cũng là nguyên nhân mâu thuẫn, tất cả đều đã chứng minh Triệu gia đã là công dã tràng.