Chương 335: Phó thủ tướng đi thị sát.

Hai năm vừa qua tập đoàn sắt thép Trung Nguyên liên tục thua lỗ, lúc này lại xuất hiện nghi án giám đốc tập đoàn sắt thép Trung Nguyên đánh bạc ở Macao, đồng thời cũng lộ ra vụ việc tập đoàn thép Trung Nguyên mượn tài chính ngân hàng với số lượng lớn để đầu tư vào thị trường chứng khoán trong nước, lỗ rất nặng.

Tin tức vừa bùng ra thì cả nước đã ồn ào, truyền thông cũng lập tức chĩa đầu thương vào các xí nghiệp nhà nước. Thủ tướng mở hội nghị khẩn cấp để đưa ra quy định mới về quyền lợi, hoạt động và vận hành của các ban ngành xí nghiệp nhà nước. Ban hành một loạt chỉ thị để đẩy mạnh hoạt động dân chủ và xây dựng tác phong trong ban ngành xí nghiệp nhà nước.

Ngay sau đó tổ giám sát số ba của trung ương lập tức xuống Trung Nguyên kiểm tra, toàn bộ Trung Nguyên bùng lên phong trào chỉnh đốn các xí nghiệp nhà nước.

Mười giờ sáng Trương Thanh Vân đã nhận được điện thoại của thư ký Dương Quân của văn phòng thư ký thường vụ tỉnh, nói Trương Thanh Vân nhanh chóng đến báo cáo công tác ở văn phòng chủ tịch Khâu. Trương Thanh Vân lập tức chấn động, hắn căn bản không kịp phản ứng mà xách cặp tài liệu chạy đến khu tập thể số một tỉnh ủy.

Thư ký Dương đã đợi Trương Thanh Vân dưới lầu, Trương Thanh Vân tiến lên chào hỏi, hai người bắt tay, Trương Thanh Vân nói:

- Thư ký Dương, tôi gặp chủ tịch mà chưa có bất kỳ chuẩn bị gì... ....

- Phó phòng Trương, hôm nay những người đến gặp chủ tịch đều không có bất kỳ chuẩn bị gì cả, chúng ta mau lên thôi.

Thư ký Dương nói, giọng điệu không thể phán đoán.

Trương Thanh Vân lên lầu mà cảm thấy bầu không khí có chút đè nén, thư ký Dương không nói một lời. Khi đến phòng làm việc của chủ tịch Khâu thì thư ký Dương ra vẻ sẽ ở ngoài chờ, chính Trương Thanh Vân vào trong thông báo.

Thư ký Dương tỏ ý bảo Trương Thanh Vân có thể tiến vào, Trương Thanh Vân hít vào một hơi thật sâu, đây là lần đầu tiên hắn gặp mặt chủ tịch tỉnh. Lần trước khi đi dự đại hội đại biểu quốc hội ở thủ đô thì chủ tịch Khâu là phó đoàn Giang Nam, Trương Thanh Vân biết lão nhưng chưa từng nói với nhau một câu nào.

Văn phòng của chủ tịch tỉnh rất rộng, đơn giản nhưng không quá mức sơ sài làm người ta sinh ra áp lực rất lớn. Chủ tịch Khâu là người đã có tuổi, tóc đã nhuộm đen nhưng vẫn còn hoa râm, người rất gầy, tướng tá cũng không cao, khi Trương Thanh Vân vào cửa thì lão đang phê văn kiện.

Trương Thanh Vân lợi dụng lúc chủ tịch Khâu ngẩng đầu mà nói một tiếng:

- Chào Chủ tịch Khâu!

Sau đó Trương Thanh Vân tự báo ra tên tuổi và chức vụ.

Khâu Quyền Sơ hơi giật mình, lão nhìn Trương Thanh Vân, một lúc sau lão mới cắm bút máy xuống hộp và nói:

- Vẫn còn trẻ vậy sao? Chúng ta đã gặp mặt rồi phải không?

Trương Thanh Vân cười xấu hổ, hắn nói mình là đại biểu quốc hội, Khâu Quyền Sơ chợt à một tiếng rồi nói:

- Ừ, còn trẻ mà đã là đại biểu quốc hội, còn trẻ mà đã là phó phòng tổ chức.

Khâu Quyền Sơ vừa nói vừa di chuyển chủ đề:

- Đúng rồi, anh Lưu nói cậu là người được phân công quản lý các xí nghiệp nhà nước, cậu cũng có nghe nói đến vấn đề của các xí nghiệp nhà nước ở Giang Nam chúng ta đấy chứ?

Ý nghĩ trong lòng Trương Thanh Vân xoay chuyển rất nhanh, hắn cảm thấy rất khó hiểu, chủ tịch tỉnh sao có thể vượt qua trưởng phòng mà trực tiếp hỏi vấn đề này? Nhưng phải trả lời thế nào đây?

Trương Thanh Vân trầm ngâm một lúc lâu rồi nói:

- Phân công và đề bạt đối với các cán bộ ban ngành trong xí nghiệp nhà nước thường đi theo con đường truyền thống, Giang Nam chúng ta cũng không phải là ngoại lệ, vì vậy vấn đề chắc chắn có tồn tại, điều này cũng khó thể cải biến được trong một sớm một chiều.

Khâu Quyền Sơ khẽ cau mày, lão khoát tay mấ hứng nói:

- Tất cả đều là những lời khách sáo, đều nói suông. Vấn đề này đã được phó thủ tướng Liên hỏi ở Giang Bắc làm tất cả mọi người á khẩu không trả lời được. Lúc này anh ấy đã đến Giang Nam, chiều nay muốn cùng tôi xuống thị sát nhà máy nhiệt điện Giang Nam, đài truyền hình tỉnh và những xí nghiệp sắt của tập đoàn sắp thép Trung Nguyên ở Giang Nam, cậu cho rằng nói với tôi những lời như vậy thì có thể bỏ qua được sao?

Gương mặt Trương Thanh Vân chợt đỏ lên, hắn bình tĩnh nói:

- Xí nghiệp nhà nước ở Giang Nam có vấn đề, trung ương và chính phủ nhất định là nhìn thấy vấn đề mới xuống kiểm tra, chúng ta có thể cho bọn họ xem qua những đề nghị cải cách nhân sự, phương diện này thì Giang Nam chúng ta có kinh nghiệm.

Khâu Quyền Sơ đột nhiên ngẩng đầu, lão nhìn chằm chằm vào Trương Thanh Vân rồi thầm nghĩ:

"Tiểu tử này không lớn nhưng rõ ràng lá gan không nhỏ, ban đầu nói những lời khách sáo làm mình xem thường, không ngờ còn dám bình luận. Tiểu tử này còn dám phỏng đoán ý đồ của nội các chính phủ, cán bộ bình thường nào dám như vậy?"

Trương Thanh Vân cảm thấy chóp mũi của mình có chút ngứa ngáy, lực sát thương của cặp mắt Khâu Quyền Sơ quả nhiên rất lớn, hắn bị nhìn chằm chằm mà cảm thấy mất tự nhiên. Nhưng hắn nói ra những lời này đều là suy nghĩ trong lòng, vì vậy cũng không quá căng thẳng.

Đúng lúc này thì thư ký Dương đẩy cửa vào nói:

- Chủ tịch!

Khâu Quyền Sơ gật đầu, lão quay sang nói với Trương Thanh Vân:

- Tiểu Trương, cậu xuống dưới đi, ngày hôm nay không được ra ngoài, các đồng chí trong văn phòng sẽ liên lạc với cậu, chiều nay thủ tướng xuống nghiên cứu cậu cũng phải tham dự.

Trong lòng Trương Thanh Vân chợt kinh hoàng, hắn cũng không dám ở lâu mà vội vàng lui ra, khi xuống lầu thì lập tức thấy được bầu không khí quái dị. Lúc này số lượng cảnh sát trong sân tỉnh ủy được tăng lên gấp đôi, rất nhiều nhân viên đi tới đi lui, bộ dạng có vẻ đâu ra đấy.

Trương Thanh Vân quay trở về khu văn phòng của phòng tổ chức, lúc này hắn lập tức nghe thấy mọi người xì xào bàn tán về vấn đề phó thủ tướng Liên dẫn theo tổ giám sát số ba của trung ương đã đến. Trương Thanh Vân lập tức chấn động, hắn thấy Đàm Ngôn Ứng đang chỉ huy mọi người sắp xếp văn phòng và phòng họp.

Khi nhìn thấy Trương Thanh Vân thì Đàm Ngôn Ứng vội hỏi:

- Trưởng phòng Trương, trước đó tìm anh mãi mà không thấy, phó thủ tướng Liên muốn đến tỉnh ủy, nói không chừng sẽ xem xét khắp nơi, lúc này... ....

Trong lòng Trương Thanh Vân khẽ động, trước kia lãnh đạo trung ương cũng xuống đây nhiều lần, nhưng bình thường đều gặp mặt lãnh đạo tỉnh ủy ở khách sạn, giống như lần này phó thủ tướng phóng thẳng vào tỉnh ủy quả nhiên rất hiếm. Chỉ có một nguyên nhân duy nhất đó chính là phó thủ tướng Liên muốn đi nhìn và hiểu chỉnh thể cán bộ tỉnh Giang Nam.

Vì thông báo quá gấp mà tất cả mọi người cũng chỉ có thể thu xếp qua loa mà thôi, sau đó mỗi người đều về văn phòng với vị trí và cương vị riêng. Mãi đến giờ cơm trưa thì phó thư ký trưởng Chu Đĩnh mới đi vào phòng tổ chức, Đàm Ngôn Ứng là người đầu tiên tiến lên nghênh đón.

Thư ký trưởng Chu muốn phó phòng Trương phải chuẩn bị khẩn cấp, trước tiên đi dùng cơm, sau đó cùng chủ tịch Khâu và các vị lãnh đạo theo phó thủ tướng Liên thị sát đài truyền hình Giang Nam và các đơn vị khác.

Lúc này Trương Thanh Vân mới tin mình tiến vào trong danh sách nhân viên đi theo thị sát, mãi đến trưa hắn vẫn còn chuẩn bị tài liệu liên quan đến các xí nghiệp nhà nước ở Giang Nam. Hắn biết rõ chủ tịch Khâu muốn mình đi theo cũng vì nguyên nhân sợ phó thủ tướng Liên hỏi nhiều vấn đề mà chính lão không trả lời được, đây cũng là một ý tứ khi mà các bộ ban ngành trung ương muốn báo cáo với thủ tướng thường đưa theo các cục trưởng hoặc phó phòng ở tuyến dưới. Xem ra lần này phó thủ tướng Liên muốn khảo sát mặt đen ở Trung Nguyên, nếu không chủ tịch Khâu nào trịnh trọng như vậy?

Trương Thanh Vân đi theo bí thư trưởng Chu mà cảm giác được vẻ mặt của Đàm Ngôn Ứng có chút xấu hổ, cũng có chút phức tạp, mà những đồng sự khác thì khó nén cảm giác hâm mộ. Nhưng hiện tại Trương Thanh Vân nào có tâm tư suy nghĩ về vấn đề này? Trong đầu vẫn còn đang cố nhớ rõ tình huống cơ cấu nhân sự của các đơn vị sẽ được phó thủ tướng thị sát.

Trong căn tin của tỉnh ủy, khi Trương Thanh Vân đến thì bên trong đã có sẵn người, đồng chí văn phòng tỉnh ủy, đồng chí ủy ban kỷ luật. Chu Đĩnh giới thiệu cho mọi người biết nhau, Trương Thanh Vân lúc này mới biết những vị này giống như mình, đều là những nhân viên đi theo đoàn.

Trương Thanh Vân không khỏi cau mày, hắn cảm thấy lãnh đạo tỉnh ủy quá coi trọng vấn đề lần này, mang nhiều người thế này theo sau, đồng chí phó thủ tướng Liên không phê bình mới là lạ.

Sau khi dùng cơm thì mọi người ra gian ngoài ngồi, khoảng hơn hai giờ sau thì thư ký trưởng Chu đưa người đi. Khi đám người đến sân tỉnh ủy thì xe cộ đã chuẩn bị xong, xe nối đuôi nhau nhưng nhìn qua thì thấy phần lớn đều là nhân viên an ninh.

Chính giữa là một chiếc xe hai mươi bốn chỗ khá xa hoa, từ xa đã nhìn thấy phó thủ tướng Liên, chủ tịch Khâu, phó bí thư Hà, phó chủ tịch Vi ở bên kia đang chỉ trỏ. Chu Đĩnh dắt theo ba người Trương Thanh Vân đến chào hỏi đám nhân viên đi theo thủ tướng. Trương Thanh Vân biết rõ trong đám người đang bắt tay với mình có những nhân viên phụ trách an toàn cho thủ tướng, những cái bắt tay rất chặt. Trương Thanh Vân hắn đại biểu cho lãnh đạo tỉnh ủy đi theo đoàn, cấp bậc của hắn cũng chính là nguyên nhân, quá trình này bắt buộc phải đi theo.

Khoảnh khắc sau thư ký Tiểu Dương của chủ tịch Khâu đã đến phân phó mọi người chú ý hạng mục công việc, do lần này đi theo phó thủ tướng Liên kiểm tra chính là các vị lãnh đạo tỉnh như chủ tịch Khâu, phó chủ tịch Vi và bí thư Hà, vì vậy Trương Thanh Vân được sắp xếp ở gần phó chủ tịch Vi, khoảng cách phải giữ phù hợp. Nhiệm vụ chính là bất cứ lúc nào cũng có thể nhắc nhở lãnh đạo mà không được lộ liễu chẳng khác nào một thư ký, nhưng những vị thư ký này chỉ được dùng vào những lúc khẩn cấp.

Khi đi gần Vi Trung Quốc thì Trương Thanh Vân cũng thật sự nghe được những lời hỏi thăm hỏi phó thủ tướng Liên, lão nói rằng những tấm pin năng lượng mặt trời ở khu 2 văn phòng tỉnh ủy quá chói mắt, ảnh hưởng đến cuộc sống dân chúng xung quanh, có thể nghĩ biện pháp loại trừ... ....

Chủ tịch Khâu trả lời sẽ lập tức xử lý, đám người lại rất hăng hái thảo luận về vấn đề năng lượng, cũng không có ý muốn đi.

Trương Thanh Vân nhìn qua chung quanh, máy quay phim, máy ảnh có rất nhiều, lúc này phóng viên cũng vây quanh mọi người mà chụp ảnh. Bên ngoài chính là một vòng người mặc tây trang, đeo tai nghe, ánh mắt nhìn khắp bốn phía. Trương Thanh Vân biết rõ đây là lực lượng chủ yếu nhất có tác dụng bảo vệ phó thủ tướng Liên.

Đây là kinh nghiệm lần thứ hai của Trương Thanh Vân, không những chỉ có các cán bộ lãnh đạo tỉnh ủy bình thường rất khó được tiếp xúc mà lãnh đạo cấp quốc gia cũng ở bên cạnh mình trò chuyện vui vẻ. Nhưng trước nay Trương Thanh Vân chưa từng được chứng kiến sự oai dũng của đám cảnh vệ quốc gia, vì vậy trong lòng hắn có chút chờ mong.

Từ bên ngoài tỉnh ủy chợt có một chiếc xe tiến vào, vài tên thanh niên mặc tây trang đi xuống, bọn họ nhanh chóng vượt qua đám người đi ra phía sau. Một lát sau nhân viên đi theo bên cạnh phó thủ tướng Liên đã khẽ nói:

- Thủ tướng, có thể lên xe.

Trong lòng Trương Thanh Vân khẽ động, hắn lập tức biết rõ chiếc xe vừa rồi nhất định đi thăm dò mức độ an toàn, tất cả bình thường mới được phép xuất hành.

Quá phô trương, lần đầu tiên Trương Thanh Vân thấy sự phô trương khi xuất hành của cán bộ cấp quốc gia, mức độ phô trương bày ra trong từng chi tiết, mỗi thứ làm cho kẻ khác cảm thấy nghiêm trang.

Thủ tướng xuất hành thì cửa chiếc xe lớn ở chính giữa cũng mở ra, có mấy người tiến lên đón, mà đám người Trương Thanh Vân cũng được sắp xếp chỗ ngồi trên chiếc xe này, tất cả đâu vào đấy giống như đã được luyện tập rất nhiều lần. Cùng theo Trương Thanh Vân lên xe có một phóng viên, người này vừa đi đã bấm máy, ánh đèn lóe lên.

Phó thủ tướng Liên hơi híp mắt, lão quay đầu lại nhìn thấy Trương Thanh Vân mà không khỏi "ủa?" một tiếng.