Chương 1149: Đặt nền móng lớn

Lúc này nhiệt điện Giang Nam chính thức đặt nền móng thi công ở Hành Nam, bí thư tỉnh ủy Giang Nam Trương Thanh Vân, chủ tịch tỉnh Viên Thánh Sở, hai người cùng nhau đến tham gia nghi thức khởi công, vì vậy mà tình cảnh cực kỳ khủng bố.

Bí thư và chủ tịch tỉnh cùng đến tham dự một hạng mục khởi công, đây không phải là tình huống dễ thấy, vì vậy có thể thấy được tỉnh ủy và chính quyền Giang Nam coi trọng sản nghiệp điện lực như thế nào, đồng thời cũng cho người ngoài thấy được quyết tâm kiên định đưa Giang Nam thành tỉnh năng lượng.

Ngoài bí thư và chủ tịch tỉnh tham gia nghi thức khởi công, con có cả phó chủ tịch Mã Cát Lượng, thư ký trưởng văn phòng chính quyền Mao Hàn, những đồng chí lãnh đạo của ủy ban cải cách tỉnh ủy, tổng công ty điện lực Giang Nam, tổng công ty điện lực Phương Nam, cục công nghiệp và các lãnh đạo của thành phố Hành Nam đến tham gia nghi thức khởi công.

Nghi thức khởi công công trình được đài truyền hình Giang Nam phát sóng trực tiếp trên kênh vệ tinh, đài truyền hình trung ương cũng tiếp âm hơn ba mươi phút. Cũng vì vậy mà đội hình đến đưa tin khá hùng mạnh, cũng cho thấy ý nghĩa phi phàm và giá trị thực tế của công trình nhiệt điện ở Hành Nam.

Vì bí thư và chủ tịch cùng đến tham gia nghi thức đặt nền móng, điều này làm cho phương diện tiếp đón được Hành Nam chú ý cao độ. Trương Thanh Vân và Viên Thánh Sở cùng ở một căn lầu, khu lầu này được quản chế, cửa thang máy và cửa phòng đều có cảnh sát đứng gác, trận thế cực kỳ nghiêm túc.

Bên ngoài là bầu không khí canh gác căng thẳng nhưng trong phòng họp tạm thời trong phòng Trương Thanh Vân lại rất ôn hòa. Lúc này Trương Thanh Vân và Viên Thánh Sở đang tiếp kiến các lãnh đạo tương quan của thành phố Hành Nam và các lãnh đạo chủ yếu của công ty lưới điện quốc gia, thêm vào đó là người phụ trách của công ty điện lực Phương Nam.

Trong lúc tiếp kiến thì Trương Thanh Vân nhấn mạnh công trình nhiệt điện Hành Nam được mở ra sẽ là khu nhiệt điện lớn nhất cả nước, nếu đưa vào hoạt động đúng thời điểm sẽ giảm bớt những lỗ hổng về điện của khu Trung Nguyên với khu Hoa Nam, vì vậy mà đưa ra sự giúp đỡ lớn cho vấn đề phát triển kinh tế Trung Nguyên.

Vì thế, xét theo ý nghĩ này thì trung tâm nhiệt điện Hành Nam có một ý nghĩa thật sự quan trọng, nhưng quan trọng hơn là trung tâm nhiệt điện này sẽ đặt nền móng đầu tiên cho phương án biến Giang Nam thành trung khu năng lượng. Sau này Giang Nam còn phải đầu tư rất nhiều, còn phải hướng về sức nước, sức gió, năng lượng mặt trời, sẽ triển khai con đường phát triển một tỉnh năng lượng.

Trương Thanh Vân nói về đại cục, hắn nói về những vấn đề thi công, hắn dặn dò những cán bộ lãnh đạo chủ chốt, nhất định phải đảm bảo chất lượng công trình, nhất định phải đảm bảo an toàn sản xuất, nhất định không được quấy nhiễu nhân dân, cần xử lý tốt quan hệ với nhân dân.

Sau khi Trương Thanh Vân kết thúc lời phát biểu thì tất cả những lãnh đạo lưới điện, bí thư thị ủy Hành Nam, chủ tịch Hành Nam đều phân biệt phát biểu bày tỏ thái độ về chức trách nhiệm vụ của mình. Phần lớn mọi người đều nói sẽ cố gắng hết sức để khu nhiệt điện Hành Nam được triển khai, mở rộng và thi công đúng tiến độ, sẽ khởi động tổ máy đầu tiên, sẽ đặt một viên gạch cho đại cục quy hoạch Giang Nam.

Bầu không khí hội nghị rất hòa hợp, ai cũng có tính tích cực rất cao, có thể thấy ai cũng cố gắng ra sức, hội nghị thành công.

Sau khi hội nghị kết thúc, nhân viên hội nghị tán đi, chối cùng chỉ còn lại hai người Trương Thanh Vân và Viên Thánh Sở. Trương Thanh Vân vung tay nói:

- Anh Viên, anh không nên đi vội, chúng ta đi uống vài ly trà, là trà Hành Nam.

- Tôi nói cho anh biết, trà này không tầm thường, có thể cùng so sánh với trà đặc biệt của Lĩnh Nam, có hương vị cực kỳ khác biệt.

Viên Thánh Sở liên tục khoát tay nói:

- Bí thư, nếu tôi theo anh đàm luận về trà, chỉ sợ làm anh thất vọng. Trước nay tôi đều là người ngoài với thú uống trà, chỉ thích uống trà do anh pha mà thôi, những thứ khác thì chịu, chẳng thấy rõ hương vị.

Trương Thanh Vân cười ha hả, hắn vung tay, hai người đi ra phòng khách.

Uống trà tất nhiên phải có điều cần bàn luận, Trương Thanh Vân và Viên Thánh Sở đều đã ở địa vị cao, hai người cùng nhau uống trà là quá ít, căn bản không có nhiều tình huống như vậy. Nếu không có chuyện gì thì hai người cũng chẳng có thời gian rãnh rổi như vậy.

Hôm nay Trương Thanh Vân tìm Viên Thánh Sở để nói chuyện, căn bản chính là vấn đề về ban ngành Ba Lăng. Hàn Lâm Trụ ở Ba Lăng sắp về hưu, vị trí bí thư đang để trống, ngay sau đó sẽ là những hoạt động thay đổi nhân sự liên tiếp, không thể không nói là mẫn cảm, vì vậy Trương Thanh Vân đã ngửi ra hương vị khác thường.

Vì vậy dù là Trương Thanh Vân thì cũng không dám qua loa với vấn đề này, hắn cần phải xem xét tình huống, cần trưng cầu ý kiến, cuối cùng mới xem xét mức xử lý thỏa đáng.

- Bí thư, vấn đề nhân sự làm tôi cảm thấy đau đầu, thực tế liên quan đến điều chỉnh ban ngành cấp thành phố, đây là một việc khó thể hoàn mỹ. Tôi thấy chúng ta nên làm theo trình tự của tổ chức, trước tiên để phòng tổ chức nghĩ ra chương trình, sau đó mọi người gặp mặt, như vậy sẽ nắm chắc hơn.

Viên Thánh Sở nói.

Trương Thanh Vân cười cười, hắn chỉ vào ly trà:

-Uống trà, uống trà thôi.

Viên Thánh Sở gần đây đã có kinh nghiệm, hắn không dám nói ra những lời không có toan tính, đến bây giờ chiêu thức này vẫn tương đối hiệu quả.

Nếu xem xét tình hình Giang Nam trước mắt thì quan hệ giữa Viên Thánh Sở và Trần Hiểu có chút vi diệu, Trần Hiểu là phó bí thư chuyên trách, là người được Trương Thanh Vân ủy thác trách nhiệm. Viên Thánh Sở là phó bí thư, chủ tịch tỉnh, nếu muốn công tác ở tỉnh ủy thì phải tiếp xúc với Trần Hiểu.

Trần Hiểu là người rất mẫn cảm với quyền lợi, năm xưa khi ở vào thời đại của Thang Vận Quốc, Trương Thanh Vân cường thế thì Trần Hiểu vẫn cứng nhắc không buông. Hai bên dùng dao to dao nhỏ, có thể nói là đều khó chơi.

Trước kia Trương Thanh Vân đối phó với Trần Hiểu đều sử dụng trò cao tay, nhưng Viên Thánh Sở bây giờ rất hàm súc, hắn cố gắng chờ đợi đối phương phạm phải sai lầm.

Khoan hãy nói, chiêu thức hàm súc này của Viên Thánh Sở gần đây rất phát huy hiệu quả.

Lần này ban ngành Giang Nam được điều chỉnh, Lý Vũ Hiệp rời khỏi phòng tổ chức, điều này xem như Hồng Nham mất đi mối họa trọng lòng, phòng tổ chức có thể nói là của riêng Hồng Nham.

Cũng giống như tất cả quan viên vừa nhận chức, Hồng Nham cũng khó tránh khỏi đốt vài đống lửa, tất nhiên đống lửa đầu tiên của lão là chĩa về phía Ba Lăng. Tiết Phong Loan là phó chủ tịch thường vụ thành phố Ba Lăng thường hay hoạt động ở Thành Đô, người này khả nghi kéo quan hệ, đi đường cong, vi phạm kỷ luật tổ chức. Hồng Nham hẹn gặp mặt Tiết Phong Loan, sau đó tiến hành cảnh cáo.

Chiêu thức đó của Hồng Nham làm khiếp sợ Giang Nam, trước nay quan viên Giang Nam chưa từng thấy một chiêu thức hẹn gặp mặt và cảnh cáo bao giờ, Hồng Nham có thể nói là khai sáng một tiền lệ. Nhưng khốn nổi tiền lệ này lại được mở ra ở địa điểm mẫm cảm, hơn nữa còn cực kỳ hào hùng, không thể không nói Hồng Nham quyết đoán kinh người.

Mà một người cồn quyết đoán và trực tiếp hơn cả chính là Trần Hiểu, Hồng Nham hẹn gặp mặt Tiết Phong Loan, sau đó Tiết Phong Loan lại đến gặp Trần Hiểu, sự việc phát sinh, không phải người trong cuộc không biết.

Hồng Nham dám làm như vậy rõ ràng có gan khiêu chiến với mặt mũi của Trần Hiểu, chiêu thức này đã làm kinh sợ một nhóm người.

Trần Hiểu bị mất mặt, tất nhiên Viên Thánh Sở sẽ rất thích nghe ngóng. Nhưng Viên Thánh Sở lòng dạ sâu sắc, hắn không để lộ ra tin đônf, ngược lại còn rất cẩn trọng, luôn tỏ ra đàng hoàng trước mặt Trương Thanh Vân.

Lúc này trong phòng bùng lên hương trà nồng đậm, Trương Thanh Vân không nhắc đến vấn đề Ba Lăng, hắn cùng trao đổi ý kiến với Viên Thánh Sở về vấn đề phát triển du lịch ở Vũ Lăng.

Trương Thanh Vân đưa ra đề tài nằm ngoài dự kiến của Viên Thánh Sở, hắn nghĩ rằng mình khách khí thì Trương Thanh Vân dù sao cũng phải khách khí vài câu, nhưng Trương Thanh Vân căn bản không khách khí, Viên Thánh Sở muốn phát biểu ý kiến thì coi như trực tiếp toi công.

Trong lòng Viên Thánh Sở càng có những hương vị khó nói nên lời, trong lòng càng lúc càng cảm thấy không công bằng, thậm chí hắn còn nghi ngờ Trương Thanh Vân đang ra dáng. Có lẽ bí thư đang giả vờ đi ngang qua sân khấu xem thái độ của Viên Thánh Sở hắn, vì nếu hắn biết thời thế thì sẽ làm thỏa mãn ý đồ của bí thư.

- Anh Viên, anh cảm thấy thế nào về vấn đề trưởng phòng Hồng hẹn gặp mặt cảnh cáo Tiết Phong Loan? Anh nói rõ ý nghĩ thật sự đi.

Trương Thanh Vân đột nhiên hỏi một câu.

Viên Thánh Sở chợt sững sờ, hắn trầm ngâm một lúc lâu rồi nói:

- Trưởng phòng Hồng có tính cách ngay thẳng, trong mắt không lẫn cát, làm như vậy không sợ đắc tội người, cán bộ như thế tất nhiên đã ngày càng ít. Nói thật, hành động của anh ấy làm người ta bội phục.

- Nhưng dù sao vấn đề của Tiết Phong Loan cũng cần phải xem xét lại, hơn nữa nghe nói Tiết Phong Loan đến Thành Đô còn gặp mặt phó bí thư Trần. Nếu xét từ góc độ này thì hành động của trưởng phòng Hồng còn có ý nghĩa thương thảo nửa hay không?

Trương Thanh Vân lắc đầu nói:

- Không có gì đáng giá để thảo luận, hành động của Hồng Nham là không có vấn đề, đối với những cán bộ chỉ giỏi đầu cơ luồn cúi thì phải xử lý nghiêm túc, trên vấn đề này chúng ta cần phải giúp đỡ anh ấy, cần phải cho anh ấy có lòng tin.

- Anh Viên, trung ương có kỳ vọng rất cao với Giang Nam chúng ta, điều này không những chỉ nằm trên phương diện xây dựng và phát triển kinh tế. Trong công tác xây dựng đội ngũ cán bộ, trong công tác xây dựng đảng, trung ương đều hy vọng Giang Nam chúng ta có đột phá.

- Anh Hồng là cán bộ có trình độ thật sự, là cán bộ có tư cách lý luận, đối với những cán bộ như vậy thì chúng ta cần phải có lập trường kiên định, phải giúp đỡ nhiều hơn.

Trương Thanh Vân chậm rãi nói, Viên Thánh Sở càng nghe càng choáng váng, Trương Thanh Vân nói ra những lời có ý nghĩa rất rõ ràng, thực tế hắn đang giúp Viên Thánh Sở tiếp xúc với Hồng Nham, đây là ý gì?

Dù Viên Thánh Sở có địa vị cao, da mặt đã sớm dày như núi, nhưng khoảnh khắc này hắn vẫn đỏ mặt.

Thật ra trước nay Viên Thánh Sở và Hồng Nham luôn mắt đi mày lại, hắn sợ Trương Thanh Vân có ý kiến về vấn đề này, vì vậy trước nay luôn cẩn thận, rất bí mật. Hắn tự cho rằng mình làm việc không có khe hở, bây giờ nghe Trương Thanh Vân nói ra, hắn biết trong bụng mình có bao nhiêu con giun cũng bị người ta rõ ràng.

Thật ra cảm giác như vậy là không tốt, nhưng lúc này Viên Thánh Sở lại sinh ra cảm giác thất bại. Không quan tâm hắn uy phong với tuyến dưới thế nào, nhưng khi trước mặt Trương Thanh Vân thì hắn cảm thấy mình chẳng có bao nhiêu sức lực, hắn biết mình khó thể chạy thoát ánh hào quang bùng ra trên người đối phương