Không thể nghi ngờ kế hoạch dùng tài nguyên đổi năng lượng của Trương Thanh Vân lại là một lần thử nghiệm thành công.
Trương Thanh Vân vẫn cho rằng cạnh tranh ở Trung Nguyên phải tránh khỏi xu hướng cùng chất hóa, vì vài tỉnh Trung Nguyên đều có điều kiện tốt, nếu cạnh tranh cùng chất thì hậu quả cuối cùng có thể tưởng tượng được. Bây giờ Giang Bắc đang tập trung tạo ra đầu mối giao thông then chốt, đó cũng không phải là điều kiện độc hữu của Giang Bắc, thậm chí Giang Nam, Dự Nam, Dự Bắc đều có thể sử dụng tốt đường vận tải.
Nhưng làm trung tâm Trung Nguyên chỉ là một tỉnh mà thôi, Trung Nguyên có sáu tỉnh, trong sáu tỉnh không ai không muốn làm trung tâm, bên trong có bao nhiêu xây dựng lặp lại? Như vậy không những tạo nên lãng phí khổng lồ, hơn nữa còn không đạt đến mục đích tập trung được tài nguyên và chỉnh hợp tài nguyên.
Bây giờ Giang Nam đã đưa ra quy hoạch phát triển nhiệt điện và năng lượng sạch, đồng thời những trạm thủy điện ở Giang Nam sắp được đầu tư sửa chữa. Hơn nữa trong kế hoạch năm năm thì tập đoàn điện lực quốc gia, ủy ban cải cách quốc gia sẽ tiếp tục đầu tư mạnh mẽ về thủy điện ở Giang Nam.
Trong đó trạm thủy điện Ma Lạt Khẩu ở thượng du Thanh Giang được quy hoạch với dung lượng vài trăm ngàn KW, sau khi phát điện sẽ là trạm thủy điện lớn nhất vùng Trung Nguyên.
Giang Nam có tình thế địa lý đặc biệt ở Trung Nguyên, thuộc địa thế điển hình bắc cao nam thấp, toàn tỉnh có bốn con sông lớn, đều có mực nước chênh lệch với mặt nước biển, đây là điều kiện tuyệt hảo để xây dựng thủy điện.
Có thể nói trong khu Trung Nguyên thì chỉ có Giang Nam có được điều kiện tốt đẹp như vậy, vì vậy tài nguyên thủy điện ở Giang Nam có thể so sánh với những tỉnh trên dòng Trường Giang.
Hơn nữa vị trí địa lý của Giang Nam vượt trội so với khu vực phía tây, điện năng sản xuất ra sẽ có giá thành rẻ hơn, vì vậy điều kiện chỉnh hợp trung tâm năng lượng ở Giang Nam là cực kỳ chín muồi.
Tỉnh ủy và chính quyền Giang Nam đã sớm có quy hoạch này nhưng trước nay còn chưa kiên định, chỉ chính thức được định vị khi tập đoàn nhiệt điện quốc gia đóng quần ở thành phố Hành Nam, lúc này Giang Nam là một con quái thú với quy mô thủy điện khổng lồ lại có thêm nhiệt điện, vì vậy Giang Nam còn cách xa mục đích trở thành trung tâm năng lượng không?
Trước khi Trương Thanh Vân về thủ đô thì tỉnh ủy đã họp và đưa ra "quyết nghị tương quan về vấn đề phát triển tỉnh năng lượng!", lần đầu tiênn quyết nghị đã coi quy hoạch phát triển Giang Nam thành trung tâm năng lượng làm trọng điểm công tác của tỉnh ủy và chính quyền vài năm sau. Trong thời gian này những chính sách đầu tư, chính sách đất đai của Giang Nam đều nghiêng về phía điện lực, quy hoạch phát triển Giang Nam làm trung tâm năng lượng đã cơ bản được xác định.
Trương Thanh Vân cẩn thận phân tích tình huống Giang Nam, tình huống của Giang Nam và Dự Nam là khác biệt. Dự Nam chủ yếu dựa vào ưu thế tài nguyên và năng lượng để phát triển sản nghiệp công nghiệp nặng và năng lượng rất hao tổn, vì vậy dự trữ năng lượng của Dự Nam rất phong phú và tiêu hao cũng rất lớn.
Nhưng Giang Nam thì khác biệt, kinh tế Giang Nam không cần đi theo lối mòn của Dự Nam. Giang Nam gần bên Lĩnh Nam, vị trí địa lý này có thể lợi dụng, đặc biệt là phương diện năng lượng. Ít nhất Giang Nam có thể thu hút được hàng loạt đầu tư vào khu nam Giang Nam, thu hút những xí nghiệp ở vùng duyên hải chạy về Giang Nam, thành lập vài khu công nghiệp ở phía nam Giang Nam.
Nếu quy hoạch như vậy thì mỗi năm Giang Nam vẫn còn lại rất nhiều năng lượng, vì vậy bán buôn năng lượng chính là bài tẩy của Giang Nam, tất nhiên Giang Nam hoàn toàn có thể là một tỉnh bán năng lượng lớn cho các tỉnh anh em lân cận.
Đến lúc này thì con đường của Giang Nam đã quá khác biệt với Dự Nam, hai bên không cạnh tranh cùng chất. Nếu so sánh với quá trình tự cấp tự túc của Dự Nam thì Giang Nam có năng lượng trên tay, đây là lá bài tẩy cực tốt trong phát triển Giang Nam.
Trương Thanh Vân đưa ra kế hoạch dùng tài nguyên đổi năng lượng dưới tình huống này, thực tế các tỉnh Huy Dương, Dự Bắc, Hàn Giang, thậm chí là Giang Bắc cũng không thể từ chối. Vì vậy sau này vài năm thì tư nguyên sẽ tập trung ở Giang Nam, điều này không cần phải lo lắng.
Vì vậy có thể nói phương diện cạnh tranh năng lượng chính là cuộc chiến giữa Dự Nam và Giang Nam, Giang Nam chiếm ưu thế là rõ ràng, Dự Nam tự túc tự cấp xem ra kém kế hoạch trao đổi năng lượng của Giang Nam... ....
Trương Thanh Vân trở về Giang Nam và lập tức tổ chức hội nghị thường ủy để báo cáo tình huống hội nghị trên thủ đô lần này, mọi người cực kỳ vúi ướng vì kết quả như vậy. Viên Thánh Sở lên tiếng nói:
- Bí thư ra tay quả nhiên khác biệt, lần này may mà anh đến thủ đô mới có thể đối phó được với Đường Vũ kia, nếu tôi đi ra thì sợ rằng anh ta cũng xem tôi là Túc Nhất Tiêu thứ hai.
- Tất nhiên tôi cực kỳ đồng ý với kế hoạch đổi năng lượng lấy tài nguyên của bí thư, tôi thấy chúng ta nên làm như vậy, tôi cũng không tin có ai ngăn cản được. Dự Nam không phải đang quảng cáo rùm beng mình là một tỉnh năng lượng lớn sao?
- Nhưng năng lượng của bọn họ có chảy ra ngoài hay không? Chúng ta thì khác biệt, chúng ta tình nguyện đưa năng lượng ra bên ngoài, hơn nữa còn cho ra giá cả phải chăng, cách làm như vậy không những có lợi cho vấn đề tập trung tài nguyên, hơn nữa còn có lợi cho hợp tác giữa chúng ta với các tỉnh anh em khác.
- Vào thời đại này hợp tác thường phải phóng khoáng, nếu bế quan bảo thủ và chủ nghĩa đỉnh núi thì không thể nào. Giang Nam chúng ta phát triển cần đoàn kết bên trong, cũng cần làm tốt tình cảnh bên ngoài, tôi tin chúng ta sẽ có được hoàn cảnh tốt đẹp.
Viên Thánh Sở lên tiếng và mọi người đều vỗ tay, Trương Thanh Vân cũng vỗ tay. Lần này hắn về thủ đô nằm trong chiêu đá hậu của Viên Thánh Sở, trước đó Viên Thánh Sở bất mãn vì Trương Thanh Vân mềm yếu, đồng thời cũng không nắm chắc cơ hội về thủ đô lần này, vì vậy hắn dứt khoát lấy cớ từ chối không về thủ đô.
Bây giờ Trương Thanh Vân chiến thắng quay về, lúc này lại có quá nhiều người, trong lòng Viên Thánh Sở cũng cảm thấy chẳng có hương vị tốt đẹp. Hắn nói ra những lời khách khí, thừa nhận sai lầm, tất nhiên thái độ của hắn làm cho Trương Thanh Vân cảm thấy vui mừng vì ban ngành tháo gỡ nút thắt. Trương Thanh Vân là một người đứng đầu tỉnh, bây giờ tính cách của hắn đã biến đổi rất nhiều, nếu là trước đó mà Viên Thánh Sở sử dụng chiêu đá hậu, Trương Thanh Vân sẽ gõ đầu cho đối phương sợ hãi, nếu chưa sợ thì chưa dừng tay.
Nhưng bây giờ phương pháp xử lý sự việc của Trương Thanh Vân vừa có sự trưởng thành vừa có công lực lớn, một đòn vu hồi của hắn nhìn qua thì có vẻ là nhượng bộ nhưng thật ra lại làm cho Viên Thánh Sở cảm thấy chính mình là kẻ gây sự. Hôm nay nếu hắn không tỏ ra đã biết sai, có lẽ địa vị trong ban ngành cũng giảm sút.
Nhưng Viên Thánh Sở đã biết nhận sai, thực tế chăng khác nào chứng minh phương án của Trương Thanh Vân, sau này nếu gặp tình huống cùng loại, Viên Thánh Sở hắn muốn buồn bực cũng phải châm chước vấn đề.
Dù sao có rất nhiều chuyện chỉ là một lần mà thôi, nếu Viên Thánh Sở cứ tiếp tục làm ra những chuyện tương tự thì Trương Thanh Vân sẽ ra tay sửa trị, có lẽ khi đó người khác cũng không nói Trương Thanh Vân không làm tốt công tác đoàn kết, có thể nói những vi diệu bên trong rất sâu xa.
Viên Thánh Sở có biểu hiện tốt, tất nhiên Trương Thanh Vân sẽ có bánh ít đi bánh quy lại, hắn nói:
- Chủ tịch nói rất có lý, bài trên tay Giang Nam của chúng ta đến đây là quá đủ. Lần này Giang Nam muốn phát triển thành tỉnh năng lượng có thể nói nhận được sự ủng hộ chính nghĩa, bí thư và chủ tịch tỉnh Lĩnh Nam cũng điện thoại đến, bọn họ nói rất xem trọng sự phát triển của Giang Nam.
- Tôi thấy thế này, sắp tới chúng ta nên tổ chức một tổ khảo sát đến Lĩnh Nam, việc này do chủ tịch dẫn đầu. Bây giờ không phải đang lưu hành phương án cạo tiền nhà giàu sao? Chúng ta lần này phải cạo nhà giàu, lần này đi Lĩnh Nam phải cạo được một chút lợi ích mới được.
Viên Thánh Sở chợt sững sờ, ngay sau đó hắn gật đầu nói:
- Cám ơn bí thư, tôi sẽ làm tốt sự kiện này. Trước nay Giang Nam và Lĩnh Nam luôn có không gian hợp tác rộng lớn, tôi tin tưởng lần này chúng ta chủ động sẽ có được thu hoạch không tưởng.
Viên Thánh Sở nói mà tâm tình kích động, vì căn bản không ngờ Trương Thanh Vân sẽ ném cơ hội sang cho mình. Phải biết rằng hắn nắm tổ khảo sát cầm năng lượng sang Lĩnh Nam, tất nhiên đây là một hành trình quang vinh, tỉnh Lĩnh Nam là một khu vực phát triển kinh tế mạnh nhất cả nước, thứ bọn họ đang thiếu chính là năng lượng.
Lại nói tiếp Viên Thánh Sở là chủ tịch tỉnh Giang Nam, hắn thật sự rất cần chỗ dựa, hơn nữa phải có biểu hiện điểm sáng. Đáng lý ra những thứ này phải do chính hắn đi xem xét, bây giờ Trương Thanh Vân tạo ra cơ hội cho hắn, sao hắn có thể mất hứng cho được?
Viên Thánh Sở vui sướng tiếp nhận nhiệm vụ, thái độ của hắn càng tự nhiên, những cảm giác xấu hổ trước đó dần mất đi, con người thản nhiên hơn.
Ngoài Viên Thánh Sở thì những thường ủy tỉnh ủy ngồi ở đây đều có thời gian tiếp xúc với Trương Thanh Vân không phải ngắn, đặc biệt là Trần Hiểu, khi Trương Thanh Vân vừa đến Giang Nam làm chủ tịch tỉnh thì hai bên đã tranh đấu gay gắt. Hắn biết rõ bản lĩnh của Trương Thanh Vân, người này ra tay vừa độc vừa chuẩn, không lưu tình nể mặt. Trước đó Trần Hiểu liên tục thua cuộc, cuối cùng chỉ còn cách khuất phục dưới Trương Thanh Vân.
Nói thật ban đầu Trương Thanh Vân có hình tượng một con nhím trong ban ngành, hắn là loại người điển hình không ai dám chọc vào, ai chọc vào sẽ nhận lấy hậu quả. Tất nhiên uy vọng và địa vị của hắn cũng do những hành động liều mạng tạo nên.
Nhưng bây giờ từ khi Trương Thanh Vân làm bí thư tỉnh ủy thì biểu hiện lại hoàn toàn khác biệt, hắn làm người đứng đầu và kiên nhẫn hơn bất kỳ một ai khác, xử lý sự việc trong ban ngành phần lớn cũng bình hòa và uyển chuyển. Đặc biệt là sự việc liên quan đến Viên Thánh Sở, Trương Thanh Vân xử lý làm người ta phải vỗ tay tán thưởng, coi như cảnh giới con người đã chính thức thăng hoa.
Trong mắt Trần Hiểu thì Trương Thanh Vân càng ngày càng nhìn không thấu. Nửa đời người làm quan, nếu nói đến hai chữ sùng bái, Trần Hiểu sùng bái Thang Vận Quốc. Trước nay hành vi xứ lý sự việc của Thang Vận Quốc cực kỳ lợi hại, cay nghiệt chua ngoa, đồng thời làm cho người ta tin phục, Trần Hiểu cho rằng người đạt đến trình độ như Thang Vận Quốc là không nhiều.
Nhưng bây giờ Trần Hiểu làm trợ thủ cho Trương Thanh Vân chưa được bao lâu nhưng hắn dần thay đổi cách nhìn trước kia. Trương Thanh Vân làm việc thậm chí còn biến hóa nhiều hơn cả Thang Vận Quốc, quan trọng là những tình tiết xử lý làm người ta phải vỗ tay tán thưởng, chỉ là một sự việc nhỏ cũng làm người ta khó thể quên, vì kết quả thường làm người ta tán thưởng.
Trần Hiểu là người có quyền nhưng trong lòng hắn càng sợ gánh chịu trách nhiệm hơn cả thời đại của Thang Vận Quốc, bây giờ hắn rất cẩn thận xử lý sự việc, có thể nói là một trời một vực so với năm xưa. Trần Hiểu thay đổi cũng có liên quan đến Trương Thanh Vân, như vậy xem như trình độ vận dụng quyền lực khéo léo của Trương Thanh Vân cũng làm người ta mở rộng tầm mắt